Phúc Thê Doanh Môn

Chương 32




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Phỏng rồi sao? Em xem.”

Hạ Tiểu Hi bị biểu tình của anh hù dọa, đuổi theo kéo áo anh lên.

“Aiya… bị phỏng đỏ.”

Bụng Lôi Tuấn hồng hồng rồi.

Hạ Tiểu Hi cắn môi, hỏi anh: “Nóng lắm sao?”

Lôi Tuấn lắc đầu: “Không sao, heo chết không sợ nước sôi!”

“Ha ha —— Anh là heo chết à?”

Hạ Tiểu Hi cười ra tiếng nhưng rất đau lòng anh: “Em nhìn bên dưới xem.”

Hạ Tiểu Hi đưa tay kéo quần anh.

“Đừng…” Lôi Tuấn ngăn tôi cô: “Em muốn xem, hay là chúng ta về phòng xem đi.”

Làm chuyện này ở phòng khách, da mặt anh dày đi nữa cũng không có không biết thẹn nha… Lỡ như trẻ con xuống lầu… nhìn thấy bọn họ…. thì sao…

Hạ Tiểu Hi vội kéo anh lên phòng.

“Em xem có bị phỏng hay chưa.”

Vừa vào cửa, Hạ Tiểu Hi liền tụt quần anh.

Não Lôi Tuấn co rút, nói một câu: “Có chín hay chưa, chẳng phải em nếm thử thì biết sao?”

(*) Trong tiếng Trung, bị phỏng và đun chín cùng một từ.

“…”

Phốc —— nếm thử…

Hạ Tiểu Hi ngẩng đầu nhìn anh, mặt đầy khiếp sợ.

Lôi Tuấn cũng nhìn cô, chỉ thấy mắt cô trừng thật to.

Lôi Tuấn bối rối…

Anh ngẩng đầu nhìn trần nhà: “Câu vừa rồi không phải anh nói…”

Anh rất trong sáng!

Hạ Tiểu Hi đột nhiên kéo anh vào phòng tắm.

Lôi Tuấn mờ mịt, đây là muốn làm gì? Vợ chồng tắm uyên ương sao?

Hay là muốn rửa sạch giúp anh,… nếm thử giúp anh?

Lôi Tuấn đắc ý đến độ nước mũi muốn nổi bọt, thật ra, anh rất mong đợi.

Anh còn đang đắc ý, thấy vợ anh mở nước nóng, nước kia nóng hổi nóng hổi!

Bốc hơi nóng.

Một tay cô cầm vòi sen, một tay kéo quần anh: “Tới đây tới đây, em thấy em trai anh vẫn chưa chín hoàn toàn, em đun chín giúp anh…”

“Phốc —— a a a…. Vợ tha mạng!”

Lôi Tuấn trong nháy mắt mất hy vọng, đây là vợ yêu của anh sao?

Lôi Tuấn vừa lôi quần vừa chạy ra ngoài.

Hạ Tiểu Hi cười lớn: “Em chọc anh thôi, mau tới đây, em tắm cho anh, cả người anh đều là mùi càfe.”

Cô chỉnh nước ấm, Lôi Tuấn mới dám đi vào.

Aiya… Nha đầu này, khi nào học hư rồi?

Khiến anh vui mừng là nha đầu này cực kỳ nghiêm túc tắm cho anh, tay nhỏ mang theo dòng điện, tắm sạch sẽ bụng, ngực, bắp đùi cho anh.

“Cưới vợ này thật sự không uổng.” Lôi Tuấn hài lòng, cho rằng cô tùy tiện tắm cho anh là xong chuyện, lại không ngờ… Cô tắm mãi không xong.

Lôi Tuấn chịu đựng chịu đựng, nhịn đến mức gân xanh nhảy nhảy. Đột nhiên không nhịn được nữa, đè đầu nhỏ cô: “Vợ, thử đi.”



Từ phòng tắm đi ra, Hạ Tiểu Hi che miệng, tặng anh một combo vô ảnh cước!

Lôi Tuấn mặc cho cô đánh, Hạ Tiểu Hi đánh răng, súc miệng: “Ọe ——”

Thật đáng ghét! Anh lại bắt cô nếm thử!

“Vợ, anh đừng tức giận, anh quỳ bàn phím còn không được sao?”

Nói xong, liền tháo bàn phím máy vi tính, quỳ lên.

Hạ Tiểu Hi trừng anh: “Anh!”

Lôi Tuấn thật cảm động: “Vợ, anh biết em vẫn đau lòng anh…”

Hạ Tiểu Hi lại cười u ám: “Đừng… Đừng vội khen em, vô dụng!”

Dứt lời, giơ tay đập bể chén trà: “Phải quỳ cái này.”

“Phốc —— quỳ thủy tinh đã vỡ sao?”

Vợ, không thể, tim quá đen…

Lôi Tuấn ngửa mặt không nói, nước mắt chảy dài.

Hạ Tiểu Hi ước lượng chén sứ trong tay, miệng nhỏ nhếch lên: “Hoặc là quỳ thủy tinh, hoặc là quỳ sa cầu!”

“Sa cầu là cái gì?” Lôi Tuấn vô cùng muốn sống hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.