Phúc Thê Doanh Môn

Chương 17




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Haizzzz, cực khổ bao nhiêu năm... Quay đầu lại, thành quả lại biến thành số không?

Tuyệt đối không thể!

Lôi Tuấn vội vàng bắt tay vào việc điều tra. Năng lực điều tra của đội quân ngầm rất tốt.

Nhưng mức độ tiến triển vẫn không lớn.

Trong thư phòng, Tần Sinh và Vinh tứ cũng tới.

“Đây là kẻ tiểu nhân?”

Dưới góc nhìn của Vinh tứ, chuyện này càng giống như là trả thù hơn.

Nhưng ai trong mấy người kia là người trả thù Lăng Vi? Anh ta khá hiểu tính cách của cô gái đó, vừa rộng lượng, vừa lễ phép, vừa tốt bụng lại hiểu lý lẽ.

Hơn nữa, Diệp Đình đã điều tra tất cả mấy người kia, đáng tin cậy 10000%!

Lúc này, Hàn Yến gọi điện thoại tới: “Sao rồi? Chị dâu xảy ra chuyện?”

Diệp Đình không thông báo cho anh ta, anh ta nghe thấy Peach nói. Peach nói hôm nay tâm tình của tiểu Vi không tốt, giống như bị đả kích gì đó, cô ấy còn muốn chờ đến cuối tuần tới thăm cô.

Diệp Đình nói tóm tắt cho anh ta nghe, bây giờ vừa nghĩ tới Lăng Vi, Hàn Yến sẽ nghĩ ngay đến con chim ưng cô ấy vẽ kia ——

Đúng vậy, ngạo thế bầu trời! Cái khí phách kia, trái tim đó! Nghĩ tới đây, anh ta nhất thời cảm thấy an tâm. Người phụ nữ như vậy chắc chắn sẽ không dễ dàng bị đánh ngã.

Anh ta không lo lắng lắm.

Cúp điện thoại, đội quân ngầm kết nối.

A1: Ông chủ, đầu mối lại bị gãy rồi. Người phía sau màn này, cực kỳ bí ẩn...

Không giống như... nhà giàu, phú hào... mà giống như là một tổ chức bí ẩn hơn.

Có thế lực rất lớn.

“Có nghĩa là sao?” Lôi Tuấn chưa bao giờ nghe thấy đội quân ngầm báo cáo tình huống thế này, mập mập mờ mờ không rõ đầu không rõ đuôi.

Bây giờ nhìn lại, chuyện có vẻ hơi khó giải quyết.

Diệp Đình nheo mắt lại, tiểu Vi đắc tội với người như vậy từ lúc nào?

Nếu nói là kẻ thù của anh lại không giống, bởi vì không có sự nguy hiểm.

*

Lôi Đình bị Hoa Thiểu Kiền kéo vào trong xe, bầu không khí trong xe khá ẩm ướt.

Một đôi mắt núp trong bóng tối, lóe lên ánh sáng khinh bỉ, cười nhạo.

“A, người phụ nữ hèn hạ!” Người phụ nữ núp trong bóng tối là tay sai đắc lực của Hoắc Ân. Cô ta bĩu môi khinh thường, làn da ngăm đen của cô ta chìm nghỉm ở trong bóng tối, cô ta há miệng nói chuyện, lộ ra hàm răng, mới có thể nhìn thấy nơi này có một người.

Người phụ nữ da đen khinh miệt nói: “Cô ta cho rằng hóa trang, thì tôi không nhận ra được?”

“Thừa dịp cô ta bị bệnh, phải lấy được mạng của cô ta! Ở trên địa bàn của bà dây, để cho cô ta biết biết bà đây lợi hại thế nào!” Người phụ nữ ra lệnh: “Lên! Giết chết hai người trong chiếc xe kia cho tôi!”

Người đàn ông vạch kế hoạch cho người phụ nữ đó lo âu nói: “Đại tỷ, người phụ nữ trong xe rất lợi hại... Chúng ta còn không biết cô ta mang theo bao nhiêu người tới, có cần chờ hay không? Chờ thăm dò lai lịch của đối phương, rồi mới quyết định?”

Người phụ nữ rất thô lỗ: “Phi “: “Có biết cái gì gọi là xuất kỳ bất ý(*) không? Con gái điếm kia cho rằng sau khi hóa trang, có thể thần không biết quỷ không hay tới Ikuer, nhưng cô ta không biết, mỗi một hồ sơ lưu trữ nhập cảnh, đều bị chúng ta kiểm soát! Cô ta không mang theo ai cả. Chỉ đi cùng với người đàn ông kia. Chắc bọn họ tới đây để hoàn thành nhiệm vụ nào đó, nhưng không biết đã bị chúng ta theo dõi!”

(*)Nguyên nói đem quân đánh nhân lúc đối phương không phòng bị. ◇Tôn Tử孫子: “Công kì vô bị, xuất kì bất ý”攻其無備,出其不意(Kế計). § Sau dùng “xuất kì bất ý”出其不意chỉ hành động bất ngờ ngoài ý liệu của người khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.