Phu Thê Triền

Chương 81: Ngoại truyện 4: Mùa hoa rực rỡ (Hạ)




Mười ngày trước không ai biết Trương Hoành Vĩ, nhưng Trương Hoành Vĩ lại có số phiếu bầu cao quá tưởng tượng, thậm chí thấp hơn Triệu Quốc Đống có một chút, điều này nói rõ vấn đề gì? Nó cho thấy sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống vượt quá tưởng tượng. Hắn có thể làm các đại biểu bỏ phiếu cho Trương Hoành Vĩ, đây chính là sự tín nhiệm vào Triệu Quốc Đống.

Theo Trần Anh Lộc thấy đây là tín hiệu nguy hiểm, nói rõ sau hơn tháng Triệu Quốc Đống đã đứng vững, khôi phục sức ảnh hưởng vốn có của hắn.

Đương nhiên Trần Anh Lộc cũng không cho rằng Triệu Quốc Đống có thể khiêu chiến uy quyền của Lăng Chính Dược. Nhưng đối với Lăng Chính Dược mà nói, có lẽ hắn sẽ có tâm trạng rối rắm khi thấy sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống vượt qua suy đoán của hắn, hơn nữa theo thời gian sẽ càng lúc càng mạnh.

Cuộc chiến không khói dường như chính thức bắt đầu sau Đại hội Đảng.

Nếu như Lăng Chính Dược không tỉnh táo nhận thức tình hình nghiêm trọng này, không thể có biện pháp củng cố sức ảnh hưởng của mình, như vậy thực lực hai bên chênh lệch sẽ càng lúc càng nhỏ, đến khi phát hiện và anh muốn có hành động có khi đã muộn.

Bầu thường vụ tỉnh ủy cũng đã chứng minh lo lắng của Trần Anh Lộc, Triệu Quốc Đống được số phiếu không cao. 85 vị ủy viên tỉnh ủy khóa 10 bầu với hình thức không viết tên, Triệu Quốc Đống được 68 phiếu nhưng đây không phải vấn đề quan trọng nhất. Tề Hoa là trưởng ban tổ chức cán bộ vậy mà chỉ có 52 phiếu, là người có số phiếu thấp nhất trong 13 thường vụ tỉnh ủy, còn kém hơn Tương Hữu Tuyền năm phiếu.

Bản thân Trần Anh Lộc được 81 phiếu, cao nhất, thậm chí còn cao hơn Lăng Chính Dược hai phiếu. Xếp thứ hai là Trưởng Ban tuyên giáo Hác Mộng Hiệp, chỉ kém hơn Trần Anh Lộc một phiếu.

Phiếu nhiều hay ít không quyết định gì cả nhưng có thể nói rõ một vài thứ. ủy viên tỉnh ủy bầu với hình thức không đề tên khác với đại biểu Đảng bỏ phiếu. Trong 85 vị ủy viên tỉnh ủy này sẽ là lãnh đạo chủ yếu Đảng ủy, chính quyền địa phương, là người đứng đầu sở ban ngành hoặc là đứng đầu công ty khổng lồ thuộc tỉnh, đứng đầu các trường đại học, có thể nói là tập trung toàn bộ tinh anh của tỉnh, đều có quyền lực khá lớn. Phiếu nhiều cũng chứng minh sự tán thưởng của quần thể này đối với anh.

Đại hội Đảng lần thứ 10 cuối cùng đã kết thúc, không có sự kiện bất ngờ xảy ra nhưng rất nhiều người đều biết Đại hội Đảng tỉnh bế mạc nhưng cũng vén màn vở kịch chính thức.

13 thường vụ tỉnh ủy cùng xuất hiện trên Tv giới thiệu với quần chúng nhân dân toàn tỉnh. Lăng Chính Dược thay mặt bộ máy lãnh đạo tỉnh ủy khóa mới phát biểu, tỏ vẻ sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ hơn bảy mươi triệu dân và hơn bốn triệu Đảng viên của tỉnh giao cho, đưa An Nguyên trở thành tỉnh có kinh tế đứng đầu khu vực đất liền của Trung Quốc, phấn đấu nước mạnh dân giàu.

Từ dân giàu nước mạnh cũng là do Triệu Quốc Đống nói trong hội nghị thường vụ tỉnh ủy, lúc trước Triệu Quốc Đống vốn đề nghị là dân giàu nước mạnh nhưng sau khi suy nghĩ mãi liền đổi thành nước mạnh dân giàu.

Đề nghị này cũng tạo ra thảo luận trong hội nghị thường vụ, nhất là từ dân giàu luôn làm người ta cảm thấy có chút khác với lý luận trước đây.

Trong hội nghị thường ủy Triệu Quốc Đống đã chuyên môn giải thích cách dùng từ của mình, cho rằng mục đích chấp chính của Đảng cộng sản chính là muốn cho quần chúng nhân dân hưởng cuộc sống hạnh phúc, mà cuộc sống hạnh phúc có thể nói là đa nguyên hóa, vừa có thể dùng chỉ số hạnh phúc để nói, cũng có thể dùng chỉ tiêu khác để giải thích, nhưng nếu dùng một từ ngữ tương đối trực quan để hình dung thì dân giàu chính là phù hợp tất cả quần thể người dân. ..

Lời nói của Triệu Quốc Đống được các thường vụ tỉnh ủy tán thành, ngay cả Lăng Chính Dược cũng đồng ý nên chủ động dùng từ này trong bài phát biểu của mình.

Tâm trạng không tốt của Tề Hoa mãi mới tốt đẹp hơn chút sau khi Lăng Chính Dược dành cả buổi nói chuyện với hắn.

Hắn dù như thế nào cũng không hiểu nổi sao Tương Hữu Tuyền mới tới mà có số phiếu cao hơn mình. Điều này làm hắn rất xấu hổ và tức giận. Là trưởng ban tổ chức cán bộ, hầu hết các ủy viên tỉnh ủy đều là đối tượng công tác trực tiếp với mình, sao lại có kết quả như vậy?

- Có cần như vậy không lão Tề, không phải chỉ là một con số thôi sao? Chẳng lẽ nói ít vài phút là anh không làm được trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy ư
Long Ứng Hoa rất tự nhiên dựa lưng vào ghế.
- Bí thư Lăng không phải nói anh là trưởng ban tổ chức cán bộ nên dùng người khó tránh khỏi đắc tội người, nếu anh được phiếu quá cao mới là không bình thường.
Tề Hoa biết Long Ứng Hoa đang an ủi mình. được phiếu rất cao tuy không bình thường nhưng thấp như vậy cũng là không bình thường.

- Anh không cần an ủi tôi, tôi biết vấn đề trong đó.
Tề Hoa hầm hừ nói.

Hắn có chút nghi ngờ mấy phiếu của An Đô có phải có vấn đề không? Quan Kinh Sơn cùng Đàm Lập Phong đều không thích hắn, nhất là ở vấn đề Phó thị trưởng thường trực Vu Triết, Thị ủy An Đô và Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy tranh chấp nhiều lần nên mâu thuẫn khá lớn.

Vu Triết trước từng là cục trưởng cục Vật giá tỉnh, đến Vu Triết làm Phó thị trưởng thường trực An Đô cũng chỉ là điều ngang cấp nhưng Quan Kinh Sơn và Đàm Lập Phong vốn hy vọng trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy An Đô - Quách Trường Canh đảm nhiệm Phó thị trưởng thường trực, kết quả cuối cùng Tề Hoa dựa vào ủng hộ của Lăng Chính Dược mà thành công để Vu Triết tới An Đô.

Điều này làm Quan Kinh Sơn và Đàm Lập Phong rất khó chịu, cho rằng Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy dùng người không tôn trọng ý kiến của Thị ủy An Đô, vì thế An Đô rất có ý kiến với Tề Hoa. Vì thế Tề Hoa có chút nghi ngờ có phải là Thị ủy An Đô chơi sau lưng mình không?

Đương nhiên chỉ mấy phiếu ở An Đô cũng không khiến mình chật vật như vậy, Tề Hoa cũng vì thế suy nghĩ mãi còn có vấn đề ở đâu? Lăng Chính Dược nói mặc dù khiến hắn yên tâm đôi chút nhưng Tề Hoa vẫn cảnh giác. Chỉ dựa vào bí thư tỉnh ủy ủng hộ mà không có sức ảnh hưởng của mình thì hắn là một trưởng ban tổ chức cán bộ không đủ tư cách.

Long Ứng Hoa có chút kinh ngạc, vấn đề ở đâu? Y nhìn Tề Hoa rồi nói:
- Lão Hoa, không có căn cứ không nên đoán linh tinh, việc này cũng đã qua đi, anh cũng đừng nghĩ nhiều như vậy. Anh nếu càng nghi kỵ thì mới có vấn đề.

- Tôi biết, tôi chỉ là có chút không cam lòng mà thôi.
Tề Hoa thở dài một tiếng.
- Có một số người hơi không hài lòng là chỉ trích, thật sự nghĩ đó là đất riêng của hắn chứ. Cấp dưới phục tùng cấp trên là bình thường, lại có người tự cao tự đại nên nghĩ mình có thể vuốt mông cọp.

Long Ứng Hoa nghe ra Tề Hoa đang ám chỉ ai, nói thật hắn cũng không có ấn tượng tốt gì với đám cán bộ An Đô, chính xác mà nói chỉ cần không phải cán bộ An Đô đi ra thì đều không thích An Đô. Các cán bộ từ sở ban ngành hoặc thị xã khác đi lên thì đều có chút không quen nhìn cán bộ An Đô, cũng may mấy năm qua kinh tế An Đô phát triển chậm nên không cứng miệng được, tỉ lệ cán bộ An Đô lên lãnh đạo tỉnh cũng giảm nhiều, như vậy mới cho cán bộ nơi khác có cơ hội biểu hiện nhưng điều này không có nghĩa sức ảnh hưởng của An Đô giảm đi bao nhiêu.

- Lão Tề, tôi thấy anh cần cẩn thận một chút, không nên tin mấy lời đồn rồi trở mặt thành thù, có một số việc chúng ta phải để trong lòng, nếu trở mặt thì không có lợi cho chúng ta.
Long Ứng Hoa trầm ngâm một chút mới nói:
- Tình hình bây giờ đã khác trước, phải làm rõ mâu thuẫn chủ yếu và thứ yếu, cũng làm rõ phương diện của mâu thuẫn chủ yếu, thứ yếu, học cách nhìn nhận vấn đề.

Tề Hoa biết Long Ứng Hoa nói gì. Tề Hoa khẽ hít sâu một hơi, cục diện không quá lạc quan. Triệu Quốc Đống trong Đại hội Đảng lần này có biểu hiện rất khác lạ, Long Ứng Hoa đang nhắc mình không nên có quá nhiều đối thủ, ảnh hưởng đến đại kế của Lăng Chính Dược.

Lăng Chính Dược vẫn hy vọng An Nguyên có thể có đột phá trong sự phát triển. Triệu Quốc Đống đến mặc dù làm Lăng Chính Dược không quá hài lòng nhưng từ góc độ nào đó mà nói Lăng Chính Dược cũng có chút mong chờ đó chính là muốn xem Triệu Quốc Đống có phải chỉ có hư danh hay không? Triệu Quốc Đống có thể đẩy Ninh Lăng lên cao như vậy, bây giờ đổi sân khấu sang cấp tỉnh thì xem Triệu Quốc Đống có làm được gì khác lạ không?

Long Ứng Hoa không muốn đánh giá biểu hiện của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng, tốc độ phát triển của Ninh Lăng làm mọi người phải sợ hãi, nhưng Long Ứng Hoa vừa thừa nhận tầm nhìn của Triệu Quốc Đống nhưng cũng cho rằng Triệu Quốc Đống thành công cũng có nguyên nhân ngẫu nhiên nhất định.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.