Phu Thê Triền

Chương 80: Ngoại truyện 4: Mùa hoa rực rỡ (Thượng)




Một ngày trước khi khai mạc, các đoàn đại biểu đã lục tục tới An Đô. Lăng Chính Dược, Triệu Quốc Đống cùng với Miêu Chấn Trung đều dành thời gian tới các khách sạn thăm các đoàn đại biểu. Triệu Quốc Đống tới thăm ba đoàn gồm Hoài Khánh, Vinh Sơn, Đường Giang. Hắn cố ý gọi Trương Hoành Vĩ theo để y nhanh chóng dung nhập.

Cũng may Trương Hoành Vĩ có danh nghĩa ủy viên Đảng ủy ủy ban tỉnh, hơn nữa hắn là chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh nên nhiều người đều đoán hắn từ Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia xuống rất nhanh sẽ làm trợ lý chủ tịch nên tiếp đón khá nồng nhiệt.

Mặc dù ủy viên tỉnh ủy và ủy viên Ủy ban kỷ luật đều là tuyển cử nhưng Triệu Quốc Đống tin Trương Hoành Vĩ có thể thuận lợi qua cửa. Nhưng hắn lo là số phiếu của Trương Hoành Vĩ đừng có quá thấp.

Theo tình hình chính trị hiện nay thì hầu hết các suất là chắc chắn nhưng đối với một số nhân viên cá biệt do nguyên nhân nào đó thì vẫn xuất hiện tình huống không trúng cử. Trương Hoành Vĩ mới tới vài hôm, mặc dù nằm trong danh sách ứng cử nhưng khó nói ở tình huống đặc biệt nào đó mà không trúng cử hay không?

Cho nên hai ba ngày trước đó Triệu Quốc Đống dẫn Trương Hoành Vĩ tham gia hai hội nghị và nghi thức khánh thành, còn để Trương Hoành Vĩ lấy danh nghĩa được mình ủy thác tới tham gia lễ khởi công xây dựng một hạng mục ở Thiên Châu. Mấy việc này Triệu Quốc Đống vốn không cần tự mình tham gia nhưng hắn vẫn dành thời gian để tạo cơ hội tiếp xúc với bên dưới cho Trương Hoành Vĩ.

Triệu Quốc Đống còn chuyên môn yêu cầu đài truyền hình An Nguyên trong tin tức đưa tin về Trương Hoành Vĩ, cố gắng giới thiệu thân phận của Trương Hoành Vĩ, như vậy ít nhất ở trình độ nhất định sẽ tạo ra tác dụng gì đó.

Cẩn thận vẫn hơn, mấy hành vi thoạt nhìn dư thừa thậm chí là khoa trương nhưng theo Triệu Quốc Đống thấy là cần thiết.

Triệu Quốc Đống không lo mình được ít phiếu, hắn có tự tin này. Hắn tin dù là có người rất phản cảm khi mình về An Nguyên thì cũng không ai dám động chạm tay chân ở việc này.

Như vậy việc Trương Hoành Vĩ được bao phiếu chính là thể hiện hướng gió cho uy tín của mình hay uy quyền của Lăng Chính Dược cao hơn.

Miêu Chấn Trung thấy rõ vài động tác của Triệu Quốc Đống. Sau hôm đó hai người đã phối hợp khá ăn ý ở nhiều vấn đề, nhưng loại ăn ý này chỉ có thể lặng lẽ tiến hành.

Triệu Quốc Đống không hề e ngại đưa ra lo lắng ở vài vấn đề, Miêu Chấn Trung cũng có chút bất ngờ khi sự nhạy bén của đối phương tới mức này. Nhưng nghĩ lại thấy cũng đúng, Triệu Quốc Đống làm trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam hơn năm nên biết rõ cơ chế tuyển cử trong Đảng, vì thế có lo lắng như vậy là rất bình thường, nhất là ở tình hình đặc biệt của An Nguyên.

Theo Miêu Chấn Trung thấy phán đoán của Triệu Quốc Đống là rất chính xác. Triệu Quốc Đống trưởng thành từ An Nguyên, thành công ở Ninh Lăng đủ để áp đảo tất cả ai muốn nhằm vào hắn. Mặc dù là muốn hắn có số phiếu ít cũng rất khó khăn. Nhưng Trương Hoành Vĩ lại là nhân tố khác. Trương Hoành Vĩ mới tới, mà rất nhiều trong số hơn 800 vị đại biểu khi tuyển cử thực tế chỉ nhìn danh sách, thường có sự bài xích với cái tên lạ. Nếu có thêm ai đó kích động thì Trương Hoành Vĩ được số phiếu ít cũng không lạ.

Đương nhiên Miêu Chấn Trung cũng không cho rằng Trương Hoành Vĩ không thể trúng cử, ở tầm Đại hội Đảng tỉnh thì một lần nữa đưa ra ứng viên khác gần như không thể, trên thực tế chỉ là xác định số phiếu bầu xem uy tín tới đâu mà thôi.

Triệu Quốc Đống chủ yếu lo lắng Trương Hoành Vĩ được ít phiếu nên mất mặt, điểm này Miêu Chấn Trung cũng tán thành.

Lai lịch và biểu hiện của Trương Hoành Vĩ đủ để cho người khắp nơi thấy rõ phương hướng của hắn. Nếu Trương Hoành Vĩ được phiếu bầu làm ủy viên tỉnh ủy với số phiếu quá thấp, dù qua cửa sợ cũng làm người ở bên dưới lo cho sức ảnh hưởng của Triệu Quốc Đống.

Lòng người rất vi diệu, Triệu Quốc Đống mới làm phó bí thư tỉnh ủy, quyền chủ tịch tỉnh nên có thiếu hụt, có chênh lệch không nhỏ với Lăng Chính Dược. Nhìn quanh bí thư, thị trưởng của 14 thành phố thị xã xem, có ai không là người nhanh nhạy, khôn ngoan, tỉnh táo, các đại biểu cũng như vậy. Trừ khi ở tình hình bắt buộc không thể có lựa chọn khác thì chỉ sợ mỗi người đều không muốn chống đối ý đồ của Lăng Chính Dược.

Thời này có mấy người vì lý tưởng mà bất chấp tất cả? Có lẽ có người trong lúc nhất thời bị cảm tính chi phối nhưng rất nhanh sẽ bị thực tế vô tình làm mình bình tĩnh lại. Không có ai không quan tâm cái mũ và tiền đồ chính trị của mình.

Đương nhiên, Miêu Chấn Trung cũng không cho rằng Triệu Quốc Đống đến An Nguyên mà không có chỗ dựa nào. Triệu Quốc Đống có thể lên làm chủ tịch tỉnh ở độ tuổi này đã nói rõ rất nhiều vấn đề. Hắn tin tưởng Lăng Chính Dược sẽ không khinh thường Triệu Quốc Đống Chính vì như vậy Miêu Chấn Trung mới không ngại hợp tác với Triệu Quốc Đống. Người mất đấu chí như Tần Hạo Nghiên, Miêu Chấn Trung căn bản không lãng phí tinh lực với đối phương, cho nên hắn thà đồng ý nhịn chờ đợi thời cơ.

Triệu Quốc Đống bây giờ như một mầm non mới nhú, còn cần ánh sáng, nước nuôi dưỡng, cần có thời gian. Triệu Quốc Đống cần trải qua mưa gió để thu được các thứ và làm mình lớn mạnh lên, đến một ngày có thể trưởng thành làm cây đại thụ khổng lồ, chỉ đến lúc ấy Triệu Quốc Đống mới có quyền lên tiếng thuộc về mình. Mà bây giờ Triệu Quốc Đống còn cần phải dựa vào lực lượng bên ngoài để thăng bằng.

….

Lăng Chính Dược bình tĩnh ngồi ở bàn chủ tịch, Đại hội Đảng đã tiến vào giai đoạn quan trọng nhất, tuyển cử các ủy viên tỉnh ủy, ủy viên – Ủy ban kỷ luật tỉnh cùng với các đại biểu tham gia Đại hội Đảng toàn quốc.

Triệu Quốc Đống bên cạnh rất thoải mái nói chuyện với Miêu Chấn Trung. Lăng Chính Dược cũng không nghĩ hai người lại có vẻ như tính trước tất cả, rất yên tâm.

Lăng Chính Dược không tin Triệu Quốc Đống không cảm thấy, không ý thức được gì, đương nhiên có lẽ kết quả bầu chọn không đại biểu gì nhưng sức ảnh hưởng không thể xem nhẹ. Ví dụ như y thì y rất tự tin vào bố trí của tỉnh ủy. Nhưng Lăng Chính Dược bây giờ lại thấy có mùi vị không bình thường, bây giờ chỉ có thể đợi kết quả tuyển cử xuất hiện.

Kết quả rất nhanh đã có, khi Lăng Chính Dược thấy mặt Tề Hoa hơi tối lại, Trần Anh Lộc khẽ cau mày, y ý thức được tình huống có thể không làm người ta hài lòng như dự tính.

Sau khi thấy kết quả không có gì sai sót, Lăng Chính Dược tuyên bố tuyển các ủy viên tỉnh ủy, Ủy viên dự khuyết, ủy viên Ủy ban kỷ luật tỉnh và đại biểu tham gia Đại hội Đảng toàn quốc, đây là thông báo các thành viên ủy viên tỉnh ủy An Nguyên trong Đại hội Đảng khóa mới.
….
Trần Anh Lộc có một cảm giác rất không tốt, mặc dù điều này không nói rõ vấn đề gì nhưng số phiếu của Triệu Quốc Đống và Trương Hoành Vĩ đã đủ để thể hiện hướng gió.

Số phiếu của Triệu Quốc Đống trong các ủy viên tỉnh ủy không quá cao, thậm chí còn thấp hơn một chút so với mình đoán. Nhưng số phiếu của Trương Hoành Vĩ không ngờ lại kém Triệu Quốc Đống không ít, điều này vượt quá suy đoán của mình và Tề Hoa.

Theo Trần Anh Lộc và Tề Hoa thấy số phiếu của Triệu Quốc Đống cao hay thấp không nói rõ được gì. Dù sao hắn là phó bí thư tỉnh ủy, lại là cán bộ trưởng thành từ An Nguyênw nên được phiếu cao chứng tỏ nhiều người coi trọng năng lực công tác kinh tế của hắn, hy vọng hắn có thể làm được gì đó trên vị trí chủ tịch tỉnh. Hắn được phiếu thấp có lẽ là do hắn còn quá trẻ, lý lịch thiếu, thiếu quan hệ ở các sở ban ngành, nhưng điều này không đại biểu gì cả. Với đầu óc và thủ đoạn của Triệu Quốc Đống thì hắn sẽ rất nhanh dung nhập. Nhưng Trương Hoành Vĩ mới điều từ trên bộ tới không ngờ lại được số phiếu cao như vậy không thể không làm Trần Anh Lộc suy nghĩ sâu xa.

Là người giúp đỡ Miêu Chấn Trung phụ trách Đại hội Đảng lần này, Trần Anh Lộc biết mình và Tề Hoa đều cố gắng để hạ thấp phiếu của Trương Hoành Vĩ. Trương Hoành Vĩ không được bên tỉnh ủy ủng hộ nhiều. Theo hai người đoán Trương Hoành Vĩ sẽ rất khó khăn mới được quá bán, hoặc là nói ít nhất không thể quá cao nhưng kết quả …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.