Phú Quý

Chương 50: Bùng cháy




Lần này Thước Nhạc về Bắc Kinh sớm là muốn thu dọn sân lại, chuẩn bị trồng thực vật, tuy thời tiết còn rét lạnh, song tưới nước trong hồ thì sẽ không có vấn đề gì, cây cối Thước Nhạc đã chọn tốt.

Ngay ngày hôm sau khi về Bắc Kinh liền bắt đầu chuẩn bị việc trồng cây, trước cửa thùy hoa được lát đá phiến, chỗ đó không trồng cây được, chờ thời tiết ấm áp đặt hai bồn hoa là được. Vượt qua cửa thùy hoa là bốn khối đất trống, chuẩn bị trồng một cây hải đường ở phiến đất trống phía đông nam, cây hải đường nở hoa hồng nhạt, nhìn từ xa lại rậm rạp một mảnh. Trước hoa hải đường đặt một khối kì thạch (khối đá kì lạ, hiếm thấy), khối kì thạch này ông ngoại đặt ở trước gian giữa, dời tới chỗ này có thể làm sân tăng vài phần lịch sự tao nhã, trước viện phía tây nam, trồng vài cây thược dược, cánh hoa thật to, sắc thái tiên diễm, vừa vào cửa liền thấy muôn hồng nghìn tía, đủ mọi phong thái.

Trước nhà giữa có hai cây hòe, vốn là héo rũ, cậu dùng nước hồ tưới một thời gian thế nhưng cũng sống mà còn rất khả quan, lão thụ trăm năm, chi phồn diệp mậu (cành lá rậm rạp, xum xuê), mùa hè hóng mát dưới bóng cây cũng là một cách giảm nhiệt tốt. Phía tây không trồng gì, đặt một bàn đá ở khối đất đó để hóng gió, phía đông trồng ít cây hoa cúc, giống hoa cúc tím, cúc An Huy hay cúc An Châu cậu đều thích, có thể trồng một ít. Ngoài ra ở hành lang cũng gieo hạt dây leo xanh và cây tử đằng, có thể tăng màu xanh cho vườn.

Phòng bên tây cạnh nhà giữa làm thành thư phòng, trừ bỏ thúy trúc (trúc xanh), còn trồng hai cây hoa ngọc trâm, hoa ngọc trâm ưa râm trồng ở đó cũng vừa hợp. Bên đông sương phòng cũng trồng hoa ngọc trâm và dây leo xanh, chờ xuân về giữa vườn ắt là dào dạt ý xanh.

Sân trước gian giữa, diện tích chỉ bằng cỡ tiền viện, năm trước dựng dàn nho, trong viện còn có giếng, trồng ít cây tử đằng là được. Bằng không trong vườn hơi dầy, hành lang gấp khúc và tường viện thì có thể trồng ít thúy trúc.

Nguyên bản hậu viện cũng có hai cây lão hòe, song dù Thước Nhạc tưới nước hồ, hiệu quả cũng không tốt bằng tiền viện, hai cây hòe lá không rậm rạp, cậu nghĩ dứt khoát trồng cây lựu đi, xuân có hoa thu có quả, tràn đầy sức sống. Phía đông nam và tây nam đều trồng hoa lài, thật sự thích vẻ xinh đẹp của hoa lài lúc nở, cây hoa lài hằng năm có thể nở ba lượt hoa, tuy không ưa lạnh, song có nước hồ hỗ trợ sẽ không sao. Hậu viện còn lớn hơn tiền viện, còn vài giống hoa trong không gian, như mẫu đơn, hoa hồng, bách hợp, hoa lan v…v…, chủng loại hoa trong không gian đa dạng, nhiều sự lựa chọn, chỉ cần nhổ trồng là được.

Hai vườn phía đông so ra khá hoang phế, trừ bỏ địa hình không đổi, tất cả thực vật ở đó đều phải trồng lại, Thước Nhạc định trồng vài cây táo ở phía nam, cạnh chòi nghỉ mát trồng một cây hòe lớn, đường nhỏ hai bên trong viện trồng bụi cây, bên cạnh chòi nghỉ mát là một ao nước sâu, phía trên nước ao còn có một cầu đá nhỏ, ao nước trồng hoa sen, bên cạnh ao còn phải trồng mấy cây gỗ. Tính sơ linh tinh sân này cũng phải trồng hơn mười cây.

Hậu viện khéo léo tinh xảo, Thước Nhạc định trồng thúy trúc, hoa lan, thoạt nhìn thanh nhã. Trong vườn còn có cái ao nhỏ, trồng hoa sen.

Đặt kế hoạch xong cậu đem hoa cây chọn tốt trong không gian đào ra, bộ rễ dùng gói to bao lại, cây lớn đều chặt cành lá đi.

Thước Nhạc thuê một kho hàng ở ngoại thành, đem hoa cỏ đặt ở bên trong, tính toán thứ sáu cuối tuần tìm người trồng xuống, kết quả sáng sớm Khúc Phàm đã tới.

Thước Nhạc kinh ngạc nhìn anh “Sao anh tới sớm vậy?”

Khúc Phàm vừa vào sân liền thấy Thước Nhạc bưng hồ cá lớn trong vườn đứng ở hành lang, “Sáng sớm em định làm gì vậy? Để anh làm, nặng lắm.” Chạy nhanh tới.

Thước Nhạc cũng không buông tay mà cùng Khúc Phàm hai người bưng hồ cá tới đông sương phòng, “Hồ cá đặt ở giữa rất nguy hiểm, lát nữa chuyển cây cối vào không được.”

Khúc Phàm nhướng mày, “Em định trồng hôm nay sao?”

Thước Nhạc phủi tay “Đúng vậy, không phải đã nói với anh hai ngày này trồng sao.”

Nhìn về phía Thước Nhạc cười “Nhạc Nhạc chuyển thành ngày mai đi, hôm nay ngày mấy em đã quên?”

Hơi mê hoặc suy ngẫm lại, “Ngày mấy? Hôm nay hai mươi, không có gì đặc biệt a?”

“Dương lịch.”

Chớp mắt một cái hiểu ra “Mười bốn tháng hai, hôm nay là lễ tình nhân.”

“Đúng rồi, đây là ngày lễ tình nhân đầu tiên của chúng ta, không thể qua loa, anh đã chuẩn bị tốt, dù thế nào cũng không thể trồng cây một ngày nha.” Anh rất chờ mong ngày này.

Thước Nhạc cười, “Được rồi, anh nói thế nào liền thế nấy.”

Ôm Thước Nhạc dạo một vòng, buông cậu nói “Cây cối em không cần vội, ngày mai anh tìm mấy người đồng sự trong đội lại giúp em đào lỗ, hơn mười cây, đến trưa là xong.”

“Cái đó cũng không cần, em mướn vài người là được, các anh đi làm bận rộn, vất vả được nghỉ hai ngày thế nào lại còn bắt họ tới.”

Khúc Phàm không để tâm, “Cũng không nhiều việc, một đám đàn ông độc thân bận gì a, bình thường nghỉ thì ở lại ký túc xá lên mạng gì đó, đi ra vận động cũng tốt, nhưng mà em cũng phải làm vài thứ ngon, em đi đưa đồ ăn cho anh vài lần, bị bọn tiểu tử này dành không ít, đã sớm nhớ thương.”

Thước Nhạc đưa cơm cho anh vài lần, mỗi lần đưa đi rất nhiều, cũng là để cho người trong đội của anh ăn, đi vài lần cũng quen thuộc, “Vậy được, chỉ mong là họ nguyện ý mới tốt.”

Khúc Phàm gật đầu “Em cứ yên tâm đi.” Bọn tiểu tử đó nghe thấy có ăn ngon còn không ngoan ngoãn lại đây, hương vị mì nước thật sự là quá đủ rồi.

Buổi sáng hai người xem phim, tuy Khúc Phàm nói đã chuẩn bị hoạt động một ngày tốt, song anh cũng nghĩ không ra buổi hẹn hò lãng mạn cỡ nào, buổi sáng xem phim, trưa hai người đi Toàn Tụ Đức ăn vịt nướng, vì bữa vịt nướng này, năm trước đã đặt trước, đặt phòng đàn tiên.

Vào Toàn Tụ Đức đương nhiên là ăn vịt nướng, tim vịt nướng lửa, chân vịt mù tạt, gan vịt muối, vịt nấu gạo nếp ngó sen, cá tuyết nấu măng, thịt cua hấp nấm dưa, những đồ ăn này trước khi ăn vịt nướng thì được dọn lên, lượng không nhiều, song ăn đi xuống Thước Nhạc cũng thấy hơi no, có điều chờ đến vịt nướng dọn lên, nhìn thấy thịt vịt kích thước cỡ lá đinh hương, ánh sáng du nhuận khiến khẩu vị mở rộng, chấm tương ngọt dùng lá sen bọc lại, hoặc là nhét bánh mè bên trong ruột, bên ngoài thịt vịt non mền, vị ngon miệng, thơm mà không ngán. Hai người ăn một con vịt, cuối cùng uống canh hầm xương vịt và dưa, Thước Nhạc cảm thấy mình no đến đi không nổi, so ra thì Khúc Phàm tốt hơn nhiều.

Cơm nước xong, đã qua hai giờ, vốn Khúc Phàm còn kế hoạch cùng Thước Nhạc tìm một cái công viên hẹn hò, nhưng hai người ăn hơi nhiều, vẫn là về nhà đi, mang vịt nướng về cho Lâm thúc Lâm thẩm, hai người đi bộ về tứ hợp viện, buổi sáng lúc đi ra Khúc Phàm không đi xe, chỗ này cách nhà cũng không xa, đi về cũng có thể tiêu thực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.