Phù Quang

Chương 19: Thanh hà mất tích




Ba…Ba…Ba…Tiếng vỗ tay vang lên.

“Thật là một màn cảm động lòng người, ngay cả bổn vương cũng cảm thấy rất xúc động a.” Sau khi cung thủ bại trận, cuối cùng Yến Vương dẫn theo thủ hạ của hắn cũng xuất hiện.

Cái lão hồ ly này, sớm không ra, muộn không ra, hết lần này đến lần khác chờ đến lúc Đại biến thái uống thuốc độc xong liền nhảy ra. Ta lo lắng nhìn Đại biến thái. Bây giờ ta…rất do dự, bởi vì ta không biết nên hy vọng thứ mà Đại biến thái nuốt vào là hủ tâm tán thật thì tốt, hay là Giả dựng đan tốt hơn. Nếu là hủ tâm tán, chúng ta khẳng định đánh không lại Yến Vương, nhưng nếu là Giả dựng đan…Ta nhìn trời…

Tranh Vũ đã buông ta ra, chỉ một mực nhấp nháy ánh mắt, liên tục lắc đầu, trong miệng vẫn tiếp tục lẩm bẩm: “Không thể nào, không thể nào…”

Đại biến thái đột nhiên cả người chấn động, hai tay nắm chặt, hình như là độc phát tác. Ta vội vàng chạy lên đỡ lấy: “Đại biến thái, ngươi không sao chứ.” Đại biến thái không trả lời ta, chỉ thở dốc.

“Đại biến thái, ngươi… có phải đang cảm thấy…” đau bụng… Ta dè dặt thử dò hỏi, nhưng còn chưa hỏi xong, Yến Vương đã ra lệnh một tiếng, thừa dịp Đại biến thái đang lúc bị độc phát mà tập kích đến.

Mắt thấy, vài ánh kiếm lóe lên, sẽ bổ đến trên người Đại biến thái, ta đang muốn đẩy Đại biến thái tránh ra, lại nghe ‘keng’ một tiếng, có người đã lẻn đến chắn trước người Đại biến thái. Mà người giúp Đại biến thái chắn kiếm… chính là Tranh Vũ!

“Tranh Vũ!” lão hồ ly nộ quát.

“Ngươi đi mau đi.” Tranh Vũ lạnh như băng, quay lại nói với Đại biến thái.

“Các người, ai cũng đừng mong thoát!” lão hồ ly Yến Vương âm độc gào thét, vung tay lên, tất cả mọi người phía sau đồng loạt phóng về phía chúng ta. Tiếng đao kiếm chạm nhau vang lên chát chúa, Tranh Vũ đứng chắn ngang giữa Đại biến thái và Yến Vương triền đấu. Nhưng người bên Yến Vương quá nhiều, Chưa đầy nửa chung trà Tranh Vũ đã rõ ràng chống đỡ không nổi nữa.

“Tỷ tỷ!” Tranh Nhiên vừa uống được thuốc giải vừa giãy dụa đứng lên, lại lập tức có người đánh tới. Đại biến thái mặc dù có vẻ phải cố hết sức, nhưng cũng huy kiếm ngăn cản được mấy tay sát thủ vượt qua được Tranh Vũ bổ đến hắn.

Chính là…

Vì sao lại không có người đến chém ta? Chẳng lẽ cảm giác được ta quá yếu nên không thèm tới chém ta?

Ta chưng hửng đứng ở chính giữa, nhìn Tranh Vũ, Tranh Nhiên rồi lại nhìn Đại biến thái, bọn họ đang gian nan đánh nhau. Nghĩ thầm, ta có nên đi tới hỗ trợ? Hay là dứt khoát chạy trốn?

“Nhị Nữu…Ngươi chạy mau.” Đại biến thái hướng ta thét lên. Tranh Vũ nghe được Đại biến thái kêu gọi, thân thể thoáng ngừng, ngay trong tích tắc này đã bị người của Yến Vương huy kiếm xẹt qua cánh tay, một vết máu lập tức hiện ra.

…Đại biến thái, ngươi nói như vậy, ta làm sao chạy nổi đây.

Ta nên làm cái gì bây giờ? Nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt, ta khi không lại liên tưởng đến một cảnh phim hành động rất kinh điển ở thời hiện đại. Tên là gì quên rồi ta, chỉ nhớ rõ nội dung bao quát chính là người ngoài hành tinh cùng người địa cầu đánh nhau. Lúc đánh đến không thể cứu vãn, một giọng hát ngọt ngào của nữ ca sĩ cất lên an ủi tâm linh con người, sau đó…chiến tranh chấm dứt…

Hay là? Ta cũng thử xem sao?

Ta đang do dự thì Tranh Vũ bị thương đã vô phương chống đỡ với những đợt công kích của quân Yến Vương. Phần lớn quân địch đang dũng mãnh vượt qua Tranh Vũ tiến đến Đại biến thái. Đại biến thái một tay ôm bụng, một tay gian nan phòng ngự. Mắt thấy bại trận chỉ trong sớm muộn.

Ta cắn răng, len lén lấy ra dtdd. Bởi vì thời gian cấp bách nên ta cũng không kịp chọn bài, tùy tiện nhấn nút phối nhạc. Âm nhạc reo lên, cư nhiên là…Đại đao hướng…trên đầu quỷ môn chém tới…

Đầu ta chảy xuống một loạt mồ hôi lạnh. Bỏ đi, ngựa chết làm ngựa sống y! Tay nắm chặt quyền, theo điệu nhạc bắt đầu ngẩng cao tê rống

Cũng thật hữu dụng a! Ta vui mừng nhìn mọi người tay kiếm bắt đầu run rẩy, lực đạo liền xìu xuống ba phần. Vì vậy ta càng hăng say …tru lên, đang hào hùng được một nửa, tiếng nhạc bỗng chỉ phát ra quàng quạc ⊙_⊙

Hỏng bét, ta quên sạc pin cho dtdd! Đang suy nghĩ có nên hát chay luôn không thì đã bị người ta điểm trúng huyệt câm…

Xong, tiếng hát nữ thần của ta không thể nào tác động đến bọn họ nữa, ta đang lúc tuyệt vọng. Đại biến thái lại đột nhiên khôi phục tinh thần, kiếm trên tay lanh lợi rung lên, bay lên trời, chỉ thấy một bóng áo đỏ xẹt qua xẹt lại, thủ hạ của Yến Vương đã ngã xuống gần nửa.

Xem ra Đại biến thái đã bình phục! Trong lòng ta như cất được tảng đá nặng, nhưng như vậy lại có nghĩa là…thứ Đại biến thái nuốt vào đích thực là giả dựng đan.

Đại biến thái khôi phục nguyên khí càng đánh càng hăng, chưa đầy nửa khắc người bên Yến Vương đã bỏ mình hết phân nửa. Yến Vương thấy tình thế bỗng nhiên bất lợi, đưa tay định chộp lấy ta, xem ra là muốn bắt giữ ta áp chế Đại biến thái.

Đáng tiếc a, ta chỉ là bị điểm trúng huyệt câm thôi, hoạt động vẫn không thành vấn đề. Ta đang đắc ý muốn dùng ‘Mạc kế’ né tránh chiêu đánh lén của Yến Vương, trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng kêu dài.

Là Tiểu Chu Tước!

Yến Vương thoáng sửng sốt, lập tức hạ lệnh “Lui”. Binh mã còn thừa lại liền theo hắn cùng nhau nhanh chóng rút khỏi. Đại biến thái thấy nguy hiểm đã được giải trừ, phi thân đến bên cạnh giải huyệt câm cho ta: “Nhị Nữu, sau này phải dùng phương thức cứu người khác thôi!”

Tại sao? Nếu không phải hôm nay dtdd bị hết pin, ta nhất định đã có thể dùng tiếng hát của ta cảm động bọn họ rồi. Ta không phục.

“Tỷ tỷ, thật may mà ta nghe được tiếng kêu của ngươi.” Tiểu Chu Tước vừa đáp xuống hưng phấn nói.

“Là ngươi triệu hoán nó?” Đại biến thái không nghe được Tiểu Chu Tước nói chuyện, chỉ vào Tiểu Chu Tước vẫn đang hiện nguyên hình đậu trên mặt đất, hỏi ta.

“À…Đúng vậy.”

“Lúc ta vừa mới bay lên, thấy dọc theo đường đi giống như có rất nhiều mai phục, hay là ta mang bọn ngươi bay đi.” Tiểu Chu Tước nói.

Ta gật đầu. Quay qua thuật lại cho Đại biến thái nghe ý tứ của Tiểu Chu Tước. Đại biến thái suy nghĩ một hồi, cũng nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Đang do dự không biết có nên…mang theo hai tỷ muội Tranh gia theo hay không, đã phát hiện không còn thấy bóng dáng các nàng nữa. Cũng tốt, từ nay về sau nếu không thể gặp lại, đoạn ân oán này cứ như vậy chấm dứt. Mặc dù ta có thể hiểu được nỗi hận trong lòng các nàng, nhưng trong lòng ta cũng không bao giờ … muốn gặp lại hai nàng nữa.

“Đại biến thái… ngươi có cảm thấy chỗ nào không ổn không?” lúc trên lưng Tiểu Chu Tước, ta nhu nhược hỏi Đại biến thái.

“Không có.” Đại biến thái lắc đầu, nghi vấn nhìn ta, sau đó còn nói thêm: “Thuốc kia không phải là hủ tâm tán.”

Có nên…nói cho hắn biết hay không? Ta tự hỏi một hồi cũng không dám nói, nói không chừng, giả dựng đan không có tác dụng trên người đàn ông cũng nên. Ta mau mắn nghĩ.

Tiểu Chu Tước chưa bay được bao lâu đã bắt đầu đáp xuống, phía dưới có hai người đứng đợi sẵn, chính là đồng chí Tiểu Dương và Lục mỹ nam.

Xem ra Tiểu Chu Tước là do Lục mỹ nam mang tới. Trong lòng ta hiểu rõ.

“Đã biết là ngu ngốc, nhưng cũng chưa từng thấy ngươi ngu ngốc như thế-! Sao lại để Yến Vương bắt được chứ!” đồng chí Tiểu Dương bắt đầu răn dạy ta.

Ta oan ức mà…Còn không phải do Thanh Y bắt giun lộn sang rồng sao.

“Không việc gì là tốt rồi.” Lục mỹ nam ôn nhu đi tới, dịu dàng nhìn ta nói.

Lục mỹ nam…ngươi thật tốt…

“Phải rồi, Lục sư huynh.” Ta kéo Lục mỹ nam sang một bên, nhẹ giọng nói với hắn.

“Phiền ngươi một việc, giúp ta viết một phong thư hỏi sư phụ một chút, cái kia…giả dựng đan kia…nếu là nam nhân ăn vào thì sẽ như thế nào?” Ta càng lúc càng hạ thấp giọng.

“Nam nhân ăn vào?” Lục mỹ nam có chút kinh ngạc nhìn ta.

Ta bất giác nhìn về Đại biến thái, lại ngượng ngùng nhìn Lục mỹ nam cười một tiếng.

Lục mỹ nam nhìn lại Đại biến thái một chút. Quay lưng lại sau đó…Bả vai bắt đầu rung lên mãnh liệt. = =

…..Đường phân cách – Hữu thần……

Đêm đó, Đại biến thái bắt đầu có phản ứng.

Ta đã cho là ta nôn ọe rất nghiêm trọng rồi, thấy bộ dáng bây giờ của Đại biến thái ta lại thấy mình vẫn còn may chán…

“Dọn đi, toàn bộ dẹp hết đi cho ta…” Đại biến thái vừa phun xong, gương mặt hốc hác phân phó.

“Đại biến thái…ngươi có khỏe không…” Ta một bên nhẹ nhàng giúp Đại biến thái vỗ lưng, một bên nhu nhược hỏi. Bất quá, trong lòng thầm ám muội vui thích.

“Thanh Y!” Đại biến thái thét lên.

“Vâng!” Thanh Y vào nhà.

“Ngươi đi một chuyến đến cốc lý, đưa Quỷ y đến đây.” Đại biến thái mệnh lệnh.

“Vâng!” Thanh Y phi thân rời đi.

“Đây rốt cuộc là loại độc gì?” Đại biến thái khó hiểu thì thào tự nói.

Ta liền đảo mắt lảng qua chỗ khác.

“Tư Đồ…Ngươi thật sự trúng độc!” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên hấp tấp chạy vọt vào, thấy ngay Đại biến thái hốc hác gục trên ghế.

đồng chí Tiểu Dương làm sao mà biết được! Ta đang buồn bực nghĩ. Chỉ thấy Lục mỹ nam theo sau đi vào. Phía sau còn đi theo mấy người giống như đại phu.

“Ta vừa thấy Lục huynh mang theo mấy đại phu đi ngang qua trước Đan Mai lâu liền hỏi xem thế nào, mới biết được. Là loại độc gì?” đồng chí Tiểu Dương lo lắng hỏi.

“Tư Đồ đại nhân, ta đưa đến mấy vị danh y trong kinh thành, hy vọng có thể giúp Tư Đồ đại nhân xem thử, dù sao ngài cũng vì cứu Tiểu sư muội của ta nên mới bị trúng độc. Lục mỗ tự tung tự tác nhưng là xuất phát từ hảo tâm, hy vọng Tư Đồ đại nhân không trách cứ tại hạ.” Lục mỹ nam khách khí nói.

“Ngươi nói cho hắn biết chuyện ta trúng độc?” Đại biến thái hỏi ta.

Ta lại đảo mắt lảng qua chỗ khác.

Lục mỹ nam…Ngươi giỏi thật đấy, ta biết ngươi cùng Đại biến thái có chút kỵ hiềm đấu đá, nhưng ngươi biết rất rõ độc mà Đại biến thái trúng là giả dựng đan, sao còn muốn ‘thỉnh’ nhiều đại phu đến như vậy, hơn nữa, còn vừa vặn ‘đi ngang qua’ Đan Mai lâu…

“Cái… này…Tư Đồ đại nhân trúng độc rất…kỳ lạ, người bình thường không giải được, mời mọi người về đi.” Vì muốn tránh phát sinh thảm án, ta vội vàng nói.

“Độc này rất nghiêm trọng sao?” đồng chí Tiểu Dương khẩn trương hỏi.

“Cứ để đại phu xem thế nào. Không thử làm sao biết nhất định không giải được.” Lục mỹ nam tiếp lời.

“Lục huynh nói có lý.” đồng chí Tiểu Dương gật đầu đồng ý.

“Không được!” Ta kiên định từ chối.

“Ửm ~?” Đại biến thái nhướng mày, nghi hoặc nhìn ta.

“Chuyện này…Ta cảm thấy, Tư Đồ thừa tướng trúng độc không phải đơn giản, cũng không cần chữa trị loạn lên như thế, lỡ may uống lộn thuốc, tăng thêm độc phát, ngược lại là chuyện xấu. Tư Đồ thừa tướng đã phái người đi mời Thần y nổi tiếng, tất cả cứ chờ thần y kia tới rồi tính, được không?” Đại biến thái, ngươi mau cảm tạ ta đi, ta chính là đã cố hết sức bảo vệ danh dự cho ngươi rồi.

“Nhị Nữu nói cũng có lý.” đồng chí Tiểu Dương lại gật đầu.

“Nếu như vậy, Lục mỗ cũng không miễn cưỡng.” Lục mỹ nam thở dài nói.

Ta thở phào một hơi.

Tiếp sau lại nghe Lục mỹ nam nói: “Ta cùng Dương huynh, đợi ngày nào thần y đến lại sẽ tới cửa chào hỏi. Tư Đồ đại nhân yên tâm, mặc kệ thuốc giải yêu cầu những dược liệu gì, Lục mỗ đều sẽ dốc hết toàn lực giúp Tư Đồ đại nhân tìm về để tỏ rõ lòng cảm kích Tư Đồ đại nhân đã cứu Tiểu sư muội của Lục mỗ. Đến lúc đó, Tư Đồ đại nhân không được từ chối đâu.”

Ta đảo! ! !

“Ta đa tạ Lục huynh” Đại biến thái hơi khó hiểu nhìn Lục mỹ nam, mở miệng khách sáo trả lời.

“Nên thế-, Lục mỗ xin cáo từ trước!” Nói xong, cùng đồng chí Tiểu Dương song song rời đi.

“Nhị Nữu…Ngươi…có phải đã biết…” Lục mỹ nam đi rồi, Đại biến thái quay đầu tựa hồ muốn hỏi ta điều gì.

“Đại biến thái, cám ơn ngươi.” Ta cắt ngang câu hỏi của Đại biến thái, vội vàng nắm tay Đại biến thái thâm tình nói.

Đại biến thái nhìn ta chăm chú thật lâu rồi mới nói: “Thôi bỏ đi.”

Ta may mắn vỗ vỗ ngực, lại phát hiện ánh mắt Đại biến thái nhìn ta càng phát ra mềm mại, sau đó, Đại biến thái quyến rũ áp mặt tới càng gần, càng lúc càng gần. Trong lúc sắp sửa muốn hôn đến…

Đại biến thái, mãnh liệt xoay người sang chỗ khác, lại ói ra = =

Ách…ta vừa mới ăn cơm chiều còn chưa xuôi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.