Phụ Nữ Thực Tế, Đàn Ông Phát Cuồng

Chương 3




Mà lúc này, người toát mồ hôi lạnh không chỉ có Hứa Chính Hùng, Hứa Nam ở trong nhà ăn cơm với vợ con, lúc này đang xem ti vi trong nhà, những hạt mồ hôi như hạt đậu phủ đầy cả trán.

-Anh làm sao vậy? làm sao nhiều mồ hôi như vậy?

Vợ anh ta bưng thức ăn từ trong bếp ra không hiểu hỏi, thuận tay đem cái quạt điện trong phòng đặt đến chổ của anh ta.

Hứa Nam ngơ người ra nhìn ti vi, việc này đầu tiên anh ta không biết, chỉ là bởi vì Hứa Chính Hùng trong viện khăng khăng là Bằng Vũ, cho nên anh ta mới đưa Bằng Vũ đến đồn công an, hai bên được ghi lại vào danh sách, về sau anh ta mới biết chân tướng từ miệng của Hứa Chính Hùng. Nhưng thử nghĩ, vừa có thể lấy một khoản tiền bồi thường từ trong tay của Bằng Vũ vì Hứa Chính Hùng bị thương mà chi ra, mặt khác cũng có thể giúp đỡ em họ Hứa Nam thăng chức trong siêu thị Carrefour, một mũi tên chúng hai đích, sao không làm chứ?

Bản thân anh ta làm cán bộ cấp cục phó viện kiểm soát thành phố, với lãnh đạo khu tòa án của thành phố Tần Tây, tất nhiên là khách quen trên bàn rượu, anh ta chẳng qua là ám chỉ vài câu, đối phương liền hiểu ý, mà kết quả tiếp theo, cũng không ngoài dự liệu của anh ta để Bằng Vũ bị thua kiện, hơn nữa 53.000 tệ, sau khi trả phí, Hứa gia cũng còn dư rất nhiều.

Hơn nữa Hứa Đông trước đó hơn nửa tháng, trở thành Quản lý cửa hàng mới một cách thích đáng, hiện giờ đã đang chuẩn bị khai trương. Giám đốc quản lý chi nhánh siêu thị Carrefour trước tiên không nói đến tiền mặt trong tiệm mỗi ngày là bao nhiêu, lợi nhuận một năm là bao nhiêu, chính là thân phận này, trước mặt cán bộ kết án của chức vụ thông thường trong thành phố, đều không cần phải nịnh bợ đối phương, để đối phương phải nịnh bợ anh ta chỉ cần bớt giá, khi cơ quan mua hàng ở tập đoàn siêu thị Carrefour, khoản tiền tư lợi có thể là rất lớn nhiều.

Có một họ hàng như vậy, đối với Hứa Nam mà nói tự nhiên là một chuyện tốt.

Nhưng anh ta nói gì cũng không ngờ đến, khi sự tình dường như đã được xác định, không ngờ lại phát sinh sự chuyển hướng đến một trăm tám mươi độ, buổi trưa anh ta đã biết rồi, siêu thị Carrefour không biết đã xảy ra chuyện gì, đã ủy thác Lý Thành luật sư nổi tiếng trong thành phố Tần Tây, trở thành luật sư đại diện của Bằng Vũ, điều này đã khiến cho anh ta đau đầu, viện trưởng của khu tòa án còn gọi điện đến trút giận một trận , mình phải nói an ủi một hồi mới xem như là miễn cưỡng xong chuyện, rồi lại vì chuyện đó mà suýt nữa cãi nhau với Hứa Đông. Đến tối, không ngờ sự việc càng chuyển biến xấu, siêu thị Carrefour không ngờ sẽ treo giải thưởng ba trăm ngàn để cầu chân tướng.

Con mẹ nó, nếu không phải là nhà mình là bất đồng với Bằng Vũ, Hứa Nam thật sự muốn đứng ra làm chứng, vậy có thể là 300 ngàn tệ à, anh ta đường đường là cán bộ cấp cục phó, cũng phải dè dặn kiếm trong thời gian mười mấy năm.

-Hi, anh làm sao rồi?

Vợ của Hứa Nam đẩy đẩy anh ta nói.

-Mau ăn cơm à, thức ăn nguội hết cả rồi, vừa mới đến nhà thì đói như ma muốn ăn cơm. Các món ăn đều bưng lên rồi, anh còn ngơ người ra ở đây à?

-Mẹ con ăn cơm trước đi, anh nhớ ra một chuyện, phải nhanh chóng thương lượng với Hứa Đông.

Lúc này Hứa Nam trong đầu đâu còn có ý niệm ăn cơm, cho dù là trong bụng đói kêu lên ọc ọc, hiện tại anh ta cũng không muốn ăn cơm, nếu như chuyện này làm không tốt thì đến chính anh ta cũng sẽ gặp xui xẻo, tầm ảnh hưởng của siêu thị Carrefour trong thành phố Phụng Nguyênkhông có ai biết rõ hơn mấy người làm quan bọn họ.

Anh ta chưa nói dứt lời, điện thoại trong phòng đã rung lên, là ba của anh ta Hứa Chính Hùng gọi điện đến, muốn anh ta lập tức qua, mà Hứa Đông cũng sẽ lập tức chạy đến.

Khi Hứa Nam đến nhà phụ thân, Hứa Đông đã ngồi ở trong nhà rồi, nhìn ra sắc mặt của y cũng không tốt, rõ ràng sự việc này công kích y cũng là không nhỏ.

Hứa Nam nhảy một bước dài, nắm lấy cổ áo của Hứa Đông nói:

-Hứa Đông, sự việc làm sao sẽ là như vậy? cậu chẳng phải nói, Bằng Vũ đó chính là sinh viên đại học bình thường từ vùng Duy Nam ra sao? Sau lưng không có ai, càng không có quan hệ gì phải không? Vì sao Tôn Chiếu Luân lại cắt cử luật sư danh tiếng của thành phố Tần Tây cho anh ta, vì sao siêu thị Carrefour phải treo giải thưởng lớn, tra tìm chân tướng,cậu nói cho tôi.

Nếu không phải Hứa Đông ở sau lưng trợ giúp, giật giây ông cụ, thì làm sao có thể rơi vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như hiện tại. Chính anh ta bây giờ cũng đã hoàn toàn quên rồi, khi anh ta biết chính mình có thể mò được một khoản tiền từ trong đó để bù lại khoản tiền chi phí trị thương cho Hứa Chính Hùng, lúc đó là một vẻ mặt tham lam.

Hứa Đông thở dài nói:

-Anh hỏi tôi, tôi hỏi ai? Tôi cũng không biết Tôn Chiếu Luân này và Bằng Vũ làm sao phối hợp với nhau, nhìn thấy thuận mắt rồi không chỉ ủy thác Lý Thành làm luật sư, còn đưa ra giải thưởng lớn.

Những lời nói này của Hứa Đông có thể là những lời từ trong lòng, hôm nay khi biết được thông tin này, dọa y đến không nhẹ.

Trong siêu thị Carrefour, người mà tổng giám đốc Tôn Chiếu Luân xem trọng có được chức vụ, vậy tuyệt đối làđường sống sẽ vô cùng dài khi từ cửa hàng đầu tiên của siêu thị Carrefour khai trương ở Bình Xuyên, Tôn Chiếu Luân chính là Tổng Giám đốc siêu thị. Có thể nói, Tôn Chiếu Luân đã đi cùng với siêu thị Carrefour để có được ngày hôm nay, hơn nữa đại cổ đông nhà họ Phương của siêu thị Carrefour lại cực kỳ tín nhiệm Tôn Chiếu Luân. Điểm này thì từ việc nhà họ Phương chỉ có một người làm việc trong siêu thị Carrefour thì có thể nhìn ra. Hơn nữa mọi vụ việc trong siêu thị Carrefour, Phương gia cũng rất ít can thiệp.

Sớm biết Bằng Vũ chính là người ứng cử mà Tôn Chiếu Luân đã ngắm, Hứa Đông khẳng định là nhượng bộ lui binh, giữ không nỗi chức giám đốc của cửa hàng mới chỉ là thất bại tức thời, về sau y còn có cơ hộ ngóc đầu lên, nhưng nếu là đắc tội với Tôn Chiếu Luân, vậy là có nghĩa là tiền đồ của y kết thúc tại đây, thậm chí, có thể sẽ bị một chân Tôn Chiếu Luân đá khỏi siêu thị Carrefour.

-Nam buông anh ta ra đi. Ba tin rằng, nó thực sự cũng không biết là vì sao?

Hứa Chính Hùng khàn khàn cổ họng nói:

-Hiện tại không phải lúc mọi người nội chiến, mà phải đồng tâm hợp lực, cùng nhau vượt qua khó khăn.

Hứa Nam sợ run một lát, lúc này mới oán hận buông tay ra nói:

-Món nợ này về sau sẽ tính với cậu.

Hứa Đông vẻ mặt chua xót nói:

-Nếu là mọi người có thể vượt qua cửa ải này một cách bình an, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đến tìm tôi tính sổ.

Ba người không khỏi trầm lặng lại. Cửa ải này, rốt cuộc có thể vượt qua hay không, vẫn là điều rất khó nói, một siêu thị Carrefour hiện giờ là doanh nghiệp vốn hợp doanh lớn nhấtthành phố Phụng Nguyên thậm chí cả tỉnh Tần Tây , một Tôn Chiếu Luân giám đốc lừng danh tỉnh Tần Tây, mà gây áp lực với bọn họ, không cần nói bọn họ, chính là một số lãnh đạo trong thành phố đều không dám sơ xuất.

Trầm lặng rất lâu sau, Hứa Chính Hùng mới khàn khàn giọng nói:

- Nam, Đông, hiện giờ sự việc mấu chốt nhất không phải là trong nhị thẩm chúng ta có sẽ thua kiện hay không, mà là chân tướng của sự việc tuyệt đối không thể được điều tra đến, nhị thẩm thua kiện chẳng qua là mấy chục ngàn tệ đã không có, chúng ta còn tổn thất biếu tiền lễ, điều này vẫn chỉ là sự tổn thất về tiền bạc, nếu bị bọn họ tra ra là chúng ta ác ý…. Vậy thì Hứa gia chúng ta tiêu rồi, không chỉ là ba, còn có hai người các con, về sau mãi mãi không thể ngẩng đầu lên nổi, các con làm sao đi làm ở cơ quan cũ đây?

Hai người Hứa Đông và Hứa Nam cả người mồ hôi, không chỉ là bởi vì thời tiết nóng bức, cũng là do sự sợ hãi trong lòng, thực tế hai người này sớm đã nghĩ đến rồi, nhưng ai cũng không mong muốn lại nghĩ nhiều nữa, hiện giờ Hứa Chính Hùng trực tiếp nói ra , trong lòng hai người này đều hối hận thì đã muộn, sớm biết như vậy, thì lúc đầu đã…

-Báo ứng à, đây là báo ứng .

Húa Chính Hùng thở dài nói. Dường như có ý trời, vốn dĩ nắm chắc một sự việc, cuối cùng lại biến thành bộ dạng chính mình lấy oán trả ơn, kết quả là bị trả thù rồi.

-Bác đúng như những gì bác đã nói, hiện giờ tình hình vẫn chưa đến đường cùng. Việc cấp bách hiện giờ của chúng ta là không thể để cho sự việc tiếp tục lan rộng nữa.

Hứa Đông lo lắng nói. Ycũng biết, vụ án Bằng Vũ đã đăng báo và các kênh truyền thông, trong thành phố Phụng Nguyên tỉnh Tần Tây đã lan truyền rộng rãi, hiện giờ nói không thể nhanh chóng làm lắng tin tức xuống, vậy thì tất cả những việclàm ám muội của bọn họ e rằng đều sẽ bị lộ ra bên ngoài hết, mà một khi bị lộ ra bên ngoài, e rằng cũng giốngnhư Hứa Chính Hùng đã nói, tương lai của chính mình và Hứa Nam tiêu đời rồi.

-Cháu mang đến 300.000 tệ, anh Nam cầm đi lo việc đi, chúng ta không mong thắng kiện, chỉ cần nhanh chóng kết án thì được rồi.

Húa Đông rút ba tệp tiền dày từ trong bao, để lên trên bàn.

-Hứ, chỉ cần kết thúc án, đối với cậu đương nhiên là chẳng có gì cả rồi, bất kể nói gì đi nữa, cái chức Giám Đốc của một chi nhánh cửa hàng đã tới tay cậu rồi mà, nhưng nhà tôi làm sao bây giờ?

Hứa Nam không hề khách khí nói.

-Hứa Nam, hiện giờ cũng là bất đắc dĩ, hiện tại bác đã không thể thoát thân, lẽ nào nói, anh vẫn muốn lôi em vào sao?

Hứa Đông giận dữ nói:

-Chỉ cần em ngồi vững vị trí này, những tổn thất kinh tế về sau vẫn không phải là rất nhanh thì bù lại rồi, nếu tất cả chúng ta đều lộ ra ngoài, vậy mới là ngay cả khả năng trở người cũng không có.

Hứa Chính Hùng thở dài nói:

- Nam, Đông nói rất đúng, ba đã là người về hưu, mất mặt cũng cho mất mặt đi, nhưng các con cũng không thể bại lộ ra. Đông, việc này có thể nói là do bác mà ra, vậy thì về sau, cháu nhất định phải đến giúp đỡ anh cháu.

Trong lòng Hứa Đông mắng lớn “Lão không chết đi, trong sự việc này tôi thu lợi không ít nhưng nếu không phải hai bố con cáckhông quá tham lamthì liệu có nhận lời làm việc này không? Còn to miệng, mở miệng thì muốn 100.000 tệ.”

Nhưng ở bên ngoài, Hứa Đông lại là trịnh trọng đáp lại việc khác:

-Bác yên tâm, chỉ cần cháu và anh Nam không bị bại lộ ra, về sau cháu nhất định bù đắp lớn cho anh ấy.

-Ai…cũng chỉ có thể là như vậy thôi.

Hứa Chính Hùng thở dài nói:

-Đây mới gọi là cái tâm hại người không nên có à.

Lão già, đến hoàn cảnh như bây giờ rồi, mới nghĩ không nên có tâm hại người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.