Phù Hoa Một Đời

Chương 2: Lại là cậu ư ???




Dịch: Thỏ

Trước mặt và phía sau đều có người, hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, xem ra bạn học của Alice là Amanda nói đúng, đối phương quả thực tới báo thù.

Nhưng mà cũng đều đi tìm chết cả thôi!

Ban nãy Hướng Nhật nhìn ở phương diện đang trong nhà bạn của Alice nên không muốn gây chuyện, mà tình huống bây giờ thì ngược lại.

Quan sát trái phải một chút, vì đây là khúc quanh, nơi dân cư sinh sống cũng cách đây mấy chục mét, phỏng chừng đây là nguyên nhân đối phương dám động thủ.

Hơn nữa nơi này có vẻ hơi âm u, coi như xảy ra chuyện gì khả năng nhất thời cũng không ai hay biết.

- Jack...

Alice gọi tên người yêu, trong giọng nói không hề lộ vẻ sợ hãi, mà mơ hồ mang theo hưng phấn.

Hướng Nhật hiểu Alice đang mong đợi xem một màn kịch vui, ôi nữ nhân bạo lực này!

- Tụi mày đến tiễn hai người chúng ta à?

Hướng Nhật bước lên một bước, nhìn tên râu quai nón hỏi.

- Tiễn... Không sai, chính là tới tiễn các ngươi, hắc hắc...

Dứt lời, tên râu quai nón không nhịn được cười phá lên, còn có thằng đần như vậy ư? Ngay cả tình huống hiện tại cũng không hiểu rõ?

- Nếu như vậy, không cần khách khí làm gì, chúng ta tự đi được rồi.

Trong mắt Hướng Nhật mang theo nhạo báng, dĩ nhiên nếu đối phương thật sự nghe lời để hắn và Alice rời đi, coi như bọn chúng vận khí tốt.

Nhưng điều này hiển nhiên là không bao giờ xảy ra, đối phương đã lên kế hoạch tỉ mỉ, làm sao có thể đơn giản buông tha.

Tên râu quai nón dường như bị sự đần độn của "người nào đó" chọc giận, trừng mắt hung tợn:

- Này, thằng nhóc, không cần về nữa, qua nhà tao làm khách một lát.

- Lên đi!

Ra lệnh một tiếng, chỉ thấy hai tên thanh niên màu da một đen một trắng, còn có hai tên cầm gậy đánh bóng sau lưng bao vây hai người lại.

Hướng Nhật đưa Alice đến cạnh bức tường, như vậy cũng thuận lợi cho hắn động thủ.

- Thế này vậy, tao sẽ biểu diễn cho chúng mày xem một chút ảo thuật.

Hướng Nhật đưa ngón trỏ ra, đám người kia nhìn hắn một cách ngu ngốc, đoán chừng trong lòng đang mắng to tên nhóc ngu xuẩn, bây giờ là lúc để biểu diễn ảo thuật sao?

Tên da trắng nhào tới đầu tiên, mục tiêu của hắn là Alice, có thể thấy hắn đã sớm nhìn thân hình nóng bỏng của nàng mà rục rịch.

Song hắn chưa kịp tiếp cận thì bị một quả cầu nước từ trên trời giáng xuống, đập hắn bẹp dí xuống đất, nhanh chóng ngất xỉu, cả người cũng ướt dầm dề.

- Chơi rất vui phải không?

Hướng Nhật khẽ cười, trên ngón trỏ tay phải có một thủy cầu nhỏ không ngừng xoay tròn.

Ảo thuật này thần kỳ như ma pháp vậy, gây chấn kinh đám người râu quai nón. Mới vừa rồi cũng không nhìn rõ tên da trắng làm sao bị thủy cầu đập phải, chỉ nghe "phốc" một tiếng, hắn đã nằm đo ván.

Bây giờ chứng kiến đối thủ có thể ảo diệu khống chế một thủy cầu như vậy, cảm giác như chỉ có trong phim điện ảnh.

Tuy nhiên Hướng Nhật cũng không ngẩn người ra cùng bọn họ, một khi đã động thủ, cù cưa không phải phong cách của hắn, ngón tay vẩy một cái, một thủy cầu bay ra đập về phía một tên cầm gậy đánh bóng.

Người thứ hai này cũng không khác gì, trực tiếp gục xuống, đi theo tiếng gọi của tên da trắng.

Sau đó lại "phốc phốc" hai tiếng, hai tên lâu la còn lại cũng hôn mê bất tỉnh.

Trong nháy mắt, tên râu quai nón và bốn tên côn đồ, tất cả đều nằm trên mặt đất, chỉ còn tên cầm đầu đứng lẻ loi.

- Woa, Jack, anh thật tuyệt vời!

Alice kích động không thôi, ôm cổ nam nhân của mình trao nụ hôn nóng bỏng.

Hướng Nhật cùng nàng triền miên một lúc mới buông ra, vì còn một tên chưa giải quyết xong.

Tên râu quai nón tựa hồ bị sợ tới mức choáng váng, hoặc vì một màn ban nãy quá mức kinh thế hãi tục, vượt ra khỏi phạm vi nhận biết của con người, hắn vẫn đứng yên ra như phỗng không chạy trốn.

Hướng Nhật nghiền ngẫm nhìn hắn, giống như trước ngón tay trỏ đưa ra, lại một cái thủy cầu đột ngột xuất hiện trên ngón tay. Lần này nó không nhỏ như ban nãy mà ngày càng lớn dần, thẳng đến khi biến thành một quả cầu đường kính cỡ một thước.

Tên râu quai nón rốt cục phục hồi lại tinh thần, thấy quả cầu khủng bố như vậy, cả người hoảng sợ lui về phía sau:

- Không, không, đừng mà, chúng ta chẳng qua chỉ là đùa một chút, đừng giết ta...

Phỏng chừng hắn tưởng mấy tên thủ hạ đã bị giết hại, nếu không cũng không nói ra những lời này.

- Mày xác định là đùa giỡn?

Hướng Nhật tiến về phía trước, vẻ nghiền ngẫm trong mắt càng nồng đậm.

Tên râu quai nón đột nhiên xoay người bỏ chạy.

Chỉ là thủy cầu đã rời tay Hướng Nhật bay ra, lập tức đem hắn bao bọc ở bên trong.

Tên râu quai nón như bị đóng đinh tại chỗ, vì không thể hô hấp, hắn nắm chặt lấy cổ, há to miệng muốn la hét, nhưng do bị bao bọc trong màn nước nên căn bản không thể phát ra âm thanh nào.

Chỉ biết mình đã uống rất nhiều nước, cái bụng ngày một phình to hơn, cơ hồ đã có thể sánh ngang bà bầu mười tháng.

- Jack!

Alice lo lắng gọi người yêu, nàng sợ tên kia sẽ bị chết ngạt, đây chính là tội giết người.

- Yên tâm đi, hắn chỉ đang nếm một chút đau khổ.

Hướng Nhật vừa nói chuyện, mắt thấy tên râu quai nón có khuynh hướng trợn trắng mắt ngất đi, thuận tay hút hết nước trên người hắn. Bây giờ khả năng vận dụng dị năng với nước của hắn ngày càng thuần thục, tùy ý thu phát, cơ hồ đã lười sử dụng lực lượng mật giả.

Nước bị lấy đi hết, tên râu quai nón cả người khô ráo, dễ khiến người lầm tưởng một màn vửa xong chỉ là ảo giác.

Nhưng tên râu quai nóng thở hồng học té xuống đất, hiển nhiên chứng minh tất cả đều là thật.

- Chúng ta đi thôi.

Hướng Nhật nhìn thoáng qua tên này còn đang cố sống cố chết hít thở lấy không khí, lắc đầu một cái bỏ đi. Tin tưởng sau lần dạy dỗ này, đối phương thấy hắn và Alice chỉ có thể đi đường vòng.

Đưa Alice về nhà, Hướng Nhật liền rời khỏi, chợt điện thoại rung lên, là một số lạ.

Vốn hắn định không nghe nhưng suy nghĩ một chút, vẫn quyết định nghe máy.

- Chuyện kia ta đã giúp ngươi xử lí xong, hy vọng chuyện ngươi đã đáp ứng với ta có thể làm được.

Một giọng nữ vô cùng quen thuộc từ bên kia truyền tới, trong giọng nói khàn khàn mang theo mị hoặc khiến huyết mạch muốn căng lên.

Hướng Nhật vừa nghe đã xác định được thân phận của đối phương, là mỹ nữ da màu Keira, bất quá đã bị K chiếm đoạt thân xác. Chuyện nàng ta vừa nói chính là chuyện giúp hắn giải quyết hôn sự giữa Monica cùng Richard.

- Cô đã làm gì?

Hướng Nhật ngược lại không phải quá tò mò, chỉ là đã đáp ứng Monica giải quyết chuyện này nhất định không được ảnh hưởng đến danh dự của nàng.

- Ngày mai ngươi sẽ biết, nhớ mua một tờ báo bên đường, nhìn vào trang nhất là được.

Dứt lời liền cúp máy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.