Phù Dung Giang Hồ

Chương 38: Lấy máu lần thứ ba sáu: Kinh thánh là bản ghi chép lai giống sinh vật




Bạch Tố Tố gật đầu, phất tay đem bản đồ quân dụng, văn kiện quân sự, thậm chí ngay cả sa bàn lớn đều thu vào.

- Tướng quân, ngài có nhẫn không gian từ lúc nào vậy?

Chu Thắng Nam có chút ngây người, nhìn điệu bộ này của Bạch Tố Tố, nếu như không phải công lực không đủ, sợ rằng muốn một lần đem toàn bộ trướng soái đều thu vào.

- Điện hạ tặng cho ta!

Khuôn mặt Bạch Tố Tố hơi đỏ lên, duỗi tay sờ nhẫn không gian trên tay, trên mặt loé lên một vệt vẻ say mê.

- Lẳng lơ! Buồn nôn!

Chu Thắng Nam cau mày, trong lòng không khỏi bắt đầu chua xót. Ngay sau đó Chu Thắng Nam thầm mắng mình không biết xấu hổ, nam nhân như Lý Lân có cái gì để ghen tỵ. Nếu như không phải mình từ trong nhà trốn đi, quay chung quanh bên người cũng đều là thanh niên tuấn kiệt, thậm chí rất nhiều người đều là tuấn ngạn nổi tiếng ở toàn bộ đại lục. Lý Lân tuy rằng thần bí, tướng mạo cũng coi như không tầm thường, nhưng phóng tới trên toàn bộ đại lục căn bản chẳng là gì cả.

Chu Thắng Nam mặc dù biết Lý Lân thực lực đại tiến, nhưng hắn đến trình độ nào thì không rõ ràng. Bản thân Chu Thắng Nam thực lực cũng chỉ ở Cửu phẩm Võ sư đỉnh phong, về mặt cảnh giới so với Bạch Tố Tố vừa đột phá Cửu phẩm Võ sư thì mạnh hơn một chút. Hơn nữa bởi vì công pháp, bình thường nếu không động thủ thì Lý Lân giống như một người bình thường không hiểu võ đạo, Bạch Tố Tố nhìn không ra cũng là bình thường.

- Đúng rồi quân sư, Điện hạ để cho ta đem một ít đan dược đưa cho ngài.

Bạch Tố Tố nói, từ trong không gian giới chỉ lấy ra mấy bình ngọc to bằng nắm tay đưa cho Chu Thắng Nam.

Chu Thắng Nam tiếp lấy mở ra xem, khắp khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc.

- Tinh Nguyên Đan? Điện hạ làm sao có thể có nhiều Tinh Nguyên Đan như vậy?

- Ta làm sao biết được! Điện hạ thấy thực lực ngài và ta quá kém, cho nên để chúng ta ăn Tinh Nguyên Đan nhanh chóng nâng cao thực lực. Hơn nữa Điện hạ đã nói, chỉ cần có thể nâng cao thực lực, đan dược tu luyện để ngài ấy bao toàn bộ.

Bạch Tố Tố cười nói. Khi Lý Lân lấy ra nhiều đan dược như vậy nàng cũng khiếp sợ không thôi. Nhưng ngẫm lại ngay cả nhẫn không gian Lý Lân đều đưa ra, một ít đan dược dùng để tu luyện đương nhiên không là gì. Điều duy nhất làm cho trong lòng nàng có chút không thoải mái là, Lý Lân cũng chuẩn bị đan dược cho Chu Thắng Nam. Đối với Chu Thắng Nam, Bạch Tố Tố tuy rằng chưa phát hiện nàng là thân nữ tử, nhưng một ít cử động kỳ dị của nàng sớm đã khiến cho Bạch Tố Tố rất hiếu kỳ. Giác quan thứ sáu của con gái vô cùng tinh chuẩn cùng đáng sợ. Hơn nữa khi Lý Lân trở lại thì chuyện đầu tiên đi làm dĩ nhiên là đi gặp Chu Thắng Nam, sáng sớm hôm nay gặp mặt liền càng rõ ràng hơn, Chu Thắng Nam nhìn Lý Lân với ánh mắt khá phức tạp, điều này làm cho trong lòng Bạch Tố Tố mơ hồ có chút lo lắng, cũng làm cho nàng hạ quyết tâm muốn tra xét bí mật của Chu Thắng Nam.

Chân Vũ quan là một cửa ải hùng vĩ ở phía Bắc Đại Đường, tuy rằng quy mô không bằng Cự Khuyết quan, nhưng cũng không kém hơn nhiều. Sau khi Tần Mục đem thống soái bộ thiết lập ở chỗ này, Chân Vũ quan lập tức biến thành một toà quân doanh lớn. Phòng tuyến phía Bắc dài gần ngàn dặm chính là nơi tiền tuyến Đại Đường cùng Hắc Lang quốc giằng co, những thứ này đều cần Tần Mục đến thống nhất chỉ huy tác chiến. Đặc biệt là sau hội chiến lần trước, Tam đại Lang quốc bại trận, bị mất đi khá nhiều quốc thổ, tình hình chiến tranh vốn là phát triển theo hướng có lợi với Đại Đường. Nhưng từ khi Đại thái tử Đế Quốc Uy của Thần Lang Hoàng triều xuôi về phía Nam, Tam đại Lang quốc toàn quân nổi lên, làm cho thế cuộc tiền tuyến vốn hẳn nên hòa hoãn đã căng thẳng lên.

Lý Lân mang theo Úy Trì Hổcùng ba trăm tinh nhuệ một đường chạy nhanh đến, vào lúc giữa trưa đã chạy tới Chân Vũ quan. Đối mặt cửa khẩu Chân Vũ quan binh sĩ lui tới để liên lạc, một cỗ khí tức đại chiến sắp tới làm cho Lý Lân chấn động. Kiếp trước hắn tuy rằng du tẩu trên chiến trường, nhưng dù sao cũng là ở niên đại hoà bình, phát sinh đều là chiến tranh cục bộ, quy mô đều rất có hạn, làm gì có trận chiến tranh với mấy triệu quân tham dự gây chấn động lòng người như thế này.

- Đội quân nào, xuống ngựa kiểm tra!

Binh lính đóng giữ cửa thành cực kỳ tinh nhuệ, cách thật xa đã có thể cảm nhận được một ít cỗ khí tức hung hãn.

- Ta chính là Tam hoàng tử Lý Lân của Đại Đường, đến từ Vệ Quốc quân, muốn gặp mặt Tần Mục nguyên soái.

Lý Lân cao giọng nói, cũng không có ý xuống ngựa.

- Tam hoàng tử?

Binh sĩ cửa thành ngẩn người, trên mặt hiện lên vẻ tò mò. Nhưng bọn họ dù sao cũng là tinh nhuệ có kinh nghiệm lâu năm được huấn luyện từ trong quân, nhanh chóng khôi phục lại vẻ nghiêm túc.

- Phiền điện hạ đưa ra kim bài thân phận!

Lý Lân gật đầu một cái, từ bên trong túi không gian lấy ra một tấm lệnh bài màu vàng óng, mặt trên có tục danh Hoàng thất của Tam hoàng tử. Kim lệnh không giống ngọc bội, ngọc bội là bên trong huyết mạch Hoàng thất phân biệt thứ khác, mỗi một Hoàng tử vừa sinh ra là đã có nó. Mà kim lệnh lại là Đường Hoàng đương đại ban phát kim bài cho Hoàng tử dùng để thể hiện thân phận với bên ngoài, chỉ có Hoàng tử khi ra ngoài làm việc mới có được.

- Mời điện hạ!

Binh sĩ thủ thành liếc mắt nhìn một cái, không dám thất lễ chút nào.

Ở trung tâm Chân Vũ quan có một quần thể kiến trúc, chính là phủ trạch của các đời thủ tướng ở Chân Vũ quan. Hành dinh của Tần Mục được thiết lập ở trong mảnh kiến trúc này. Nơi này thủ vệ vô cùng sâm nghiêm. Đoàn người Lý Lân trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra rốt cục đi tới kiến trúc trung tâm nhất. Người đi theo phía sau Lý Lân chỉ còn lại doanh trưởng của Cận Vệ doanh Úy Trì Hổ.

Một tên Kim Giáp tướng quân từ trong soái trướng đi ra, nhìn thấy Lý Lân liền ngẩn người.

- Tham kiến Tam điện hạ, Sao điện hạ lại đến đây?

Kim Giáp tướng quân kinh ngạc nói.

Lý Lân cau mày, nghe hắn ta nói hẳn là đã từng gặp qua mình, nhưng mình từ xưa đến nay chưa từng thấy qua hắn ta. Tên Kim Giáp tướng quân này xem ra hơn bốn mươi tuổi, vóc người tướng mạo trung đẳng, mặc dù không được tính quá mức anh tuấn nhưng một thân khí tức nho nhã lại rất hấp dẫn người khác. Nếu như không phải mặc một thân kim chiến giáp này, thì hắn nhìn càng giống một tiên sinh dạy học hơn là một tên tướng quân lĩnh quân tác chiến.

- Xin hỏi vị tướng quân này, không biết Tần Nguyên soái có ở trong không?

Lý Lân ôm quyền hỏi.

- Có! Có! Mời điện hạ!

Kim Giáp tướng quân tựa hồ cũng nhận ra là Lý Lân không quen biết hắn. Biểu hiện trên mặt cũng không có thay đổi gì, hắn chỉ cười và dẫn Lý Lân vào trong sảnh bên cạnh.

- Điện hạ nghỉ ngơi một chút, mạt tướng đi mời Nguyên soái đại nhân!

Kim Giáp tướng quân cung kính nói.

- Làm phiền!

Lý Lân chắp tay, hắn mang tới vệ đội tinh nhuệ ba trăm người đã bị ngăn ở bên ngoài, người duy nhất đi theo hắn vào chỉ có một mình Úy Trì Hổ.

- Điện hạ, ngài biết Nam Cung tướng quân?

Úy Trì Hổ thấp giọng hỏi.

- Nam Cung tướng quân là ai? Bản hoàng tử xưa nay chưa từng nhận thức vị tướng quân nào họ Nam Cung cả.

Lý Lân lắc đầu một cái.

- Vị vừa rồi chính là Nam Cung tướng quân, tên đầy đủ là Nam Cung Tiểu Vũ. Ngài đừng nhìn danh tự của hắn có vẻ nhu nhược, nghe nói hắn chính là tướng quân lợi hại nhất dưới trướng Tần soái. Mấy lần trước Đại Đường cùng đại quân Tam đại Lang quốc mấy lần hội chiến đều là xuất từ tác phẩm của hắn.

Úy Trì Hổ mang theo hưng phấn nói. Hắn mặc dù là một nhân vật dũng mãnh giống như Trương Phi, nhưng chuyện này cũng không hề gây trở ngại việc hắn sùng bái nho tướng.

- Nam Cung Tiểu Vũ? Họ Nam Cung này cũng không thấy nhiều lắm! Ngươi hiểu rõ tình huống của hắn không?

Lý Lân hứng thú. Nam Cung Tiểu Vũ này vừa nhìn liền biết không đơn giản, nhìn giống như nhân vật phụ tá, nhưng lại là một tướng quân trí kế bất phàm.

- Mạt tướng không biết hết! Bất quá Nam Cung tướng quân là phụ tá trưởng của Chân Vũ quân đoàn, quyền cao chức trọng. Tuy rằng cấp bậc vẫn là Kim Giáp tướng quân, nhưng tất cả mọi người đều biết, hắn được phong Nguyên soái chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.

Úy Trì Hổ nói. Nam Cung Tiểu Vũ nổi danh không chỉ là bởi trí mưu của hắn, còn bởi vì hắn thương lính như con mình, nên rất được binh sĩ dưới trướng kính yêu.

Ngay khi Lý Lân còn muốn tiếp tục hỏi, thì một loạt tiếng bước chân truyền đến. Tần lão Nguyên soái với cơ thể vẫn cường tráng như trước đi vào.

- Lý Lân bái kiến Tần Soái. Đã lâu không gặp, Tần Soái phong thái vẫn như cũ!

Lý Lân đứng rất cung kính nói. Lão tử của mình khi đối mặt với Tần Mục đều cực kỳ tôn kính, bản thân mình là tiểu bối hạ thấp tư thái cũng không có chỗ hại nào cả. Huống chi xem qua tư liệu về Tần gia, Lý Lân kính nể vô cùng quân đội đệ nhất gia tộc này. Dù sao hắn kiếp trước cũng là binh.

- Tam hoàng tử điện hạ, rốt cục người cũng xuất hiện rồi! Như vậy bản soái cũng coi như yên tâm!

Tần Mục thần sắc bình tĩnh, đối với Lý Lân đột nhiên xuất hiện hiển nhiên cũng không kinh ngạc, hẳn là sớm đã nhận được tin tức.

- Đa tạ Nguyên soái quan tâm.

- Người lần này đến đây vì chuyện gì bản soái rõ ràng. Chỉ là bản soái không giúp được ngươi.

Tần Mục mở miệng, trên mặt hơi bất đắc dĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.