Phù Dung Giang Hồ

Chương 10: Lấy máu lần thứ mười: Rửa tay trước khi ăn




Chính là chỗ này!

- Điện hạ, ngài muốn làm gì?

Hổ Âm không hiểu hỏi.

- Đương nhiên là làm một cái động phủ, bản hoàng tử định ở chỗ này bế quan.

Lý Lân cười, đem Ma Đao lấy ra, nhanh chóng đánh ra đao mang, đem toàn bộ vách đá có chứa động chim cắt xuống. Sau đó hắn cẩn thận đem nó rút ra, phóng tới một bên, sau đó bắt đầu hướng về bên trong cắt chém, cũng đem những thứ nham thạch cắt đi kia thu vào trong không gian giới chỉ. Ma Đao mặc dù là nửa đoạn, thế nhưng trình độ sắc bén hoàn toàn không phải Thần binh bình thường có thể so sánh.

Ngắn ngủi mấy phút, một động phủ liền hiện ra ở trước mắt mấy người.

- Vào đi!

Lý Lân vẫy huynh muội Hổ Si. Đợi đến hai người đi vào, Lý Lân lấy ra cự thạch có chứa động chim bên cạnh, nhẹ nhàng nhét vào trở lại , vừa khớp . Đá tảng đụng vào nơi vết nứt cũng giống như thiên nhiên sinh ra. Từ nơi này cũng có thể thấy được Lý Lân khống chế chân khí hoàn mỹ ra sao.

- Điện hạ, nơi này chúng ta cách nơi giao thủ cùng Thần Lang giáo không tới trăm dặm, sợ rằng không tốn thời gian dài bọn họ sẽ đuổi tới. Chúng ta trốn ở chỗ này thật sự là quá nguy hiểm.

Hổ Âm nói.

- Không sao, ta lựa chọn nơi này chính là nơi chắc chắc kẻ địch tìm không tới, huống chi cấm khẩu nơi trên vách đá trong động chim có chim non, chim lớn cũng sẽ rất nhanh bay về tổ, có tấm bình phong thiên nhiên này, khả năng chúng ta bị phát hiện cực nhỏ. Hiện tại trốn so với ở bên ngoài còn an toàn hơn rất nhiều, dù sao chúng ta không có thú cưỡi, tốc độ hành động kém xa Thần Lang giáo. Hơn nữa vừa rồi ta nghe đến một tiếng tiếng chim hót lớn, hẳn là tiếng của Linh thú cấp hai Kim Mao Kền Kền, chắc là cao thủ Thần Lang giáo chạy tới. Nếu còn không trốn đi, chúng ta càng dễ dàng bị phát hiện hơn. Còn nữa, ta đã xem qua ngọn núi này rồi, đây chỉ sợ là ngọn núi lớn nhất trong vòng một trăm dặm. Ngọn núi lớn như vậy cho dù là cao thủ Võ hoàng cũng không thể dịch chuyển, mà ngọn núi không bị di chuyển, chúng ta cũng sẽ an toàn.

Lý Lân cười nói.

- Đúng vậy, chỉ cần chúng ta không đi ra ngoài, kẻ địch cuối cùng không tìm được chúng ta cũng chỉ có thể rút về.

Hổ Si mở miệng nói.

- Được rồi! Được rồi! Nếu các người đều đồng ý, ta cũng không ý kiến.

Hổ Âm nói.

- Chúng ta tiếp tục đào vào bên trong, đắp dầy vách đá ngoài này lên, chỉ để lại khe hở có thể hô hấp là được rồi. Hơn nữa đến bên trong bn hoàng tử sẽ mở ra ba gian thạch thất, cung cấp chúng ta bế quan.

Lý Lân trầm giọng nói.

Hai người không có ý kiến, Hổ Si lấy ra trường kiếm Linh khí, phụ giúp Lý lân đào móc.

Lý Lân cùng Hổ Si hai người xen lẫn nhau nỗ lực, đem chỗ hang động ròng rã này đào bới mấy trăm mét. Điều khiến bọn họ không ngờ là, bọn họ dĩ nhiên tại bên trong ngọn núi đào được một động đá dưới lòng đất, đây không thể nghi ngờ là đã cho ba người một lối thoát khác.

- Đi! Chúng ta tiếp tục thâm nhập vào sâu.

Lý Lân trầm giọng nói. Có chỗ động đá dưới lòng đất này, bọn họ liền có thể ở dưới đất kiên trì thời gian càng lâu.

- Điện hạ, vậy chúng ta không đi biên cương nữa sao? Ngài đang có thánh chỉ của Đường hoàng bệ hạ trong tay đấy.

Hổ Âm không hiểu hỏi. Đối với Hổ Âm xuất thân từ gia tộc nhỏ như vậy, đối với Hoàng quyền thế tục vẫn là kính sợ rất sâu.

- Không vội, thánh chỉ của Phụ hoàng chỉ là để cho ta đi tới biên cảnh làm chức trách lữ hành, cũng không hề yêu cầu thời gian cụ thể. Đây là chúng ta có thể xuyên chỗ trống. Hơn nữa chúng ta còn mạng mới có thể đi biên quan, mạng nhỏ còn không giữ nổi, thì sau này cái gì chứ.

Lý Lân lắc đầu một cái. Là một người hiện đại, Lý Lân căn bản không có cái khái niệm hoàng quyền gì, bằng không hắn cũng không thể làm ra chuyện giết Kim Giáp tướng quân, một mình điên cuồng mở rộng quân đội như vậy. Gặp gỡ quá nhiều cao thủ Tiên Thiên siêu nhiên ở bên ngoài, Lý Lân đối với nhận thức thực lực cũng càng thêm rõ ràng, chỉ có nắm giữ thế lực cường hãn, quyền lợi chẳng qua là chuyện một câu nói mà thôi. Hiện tại có hai đại thần công Tiên Thiên Nhất Khí Quyết cùng Kim Cương Bất Động Minh Vương bên người, Lý Lân hận không thể dành tất cả thời gian một ngày để tu luyện, chứ chưa từng chân chính coi trọng hoàng quyền.

- Điện hạ, ta đã tìm được một chỗ có nguồn nước, có thể tạm dùng để uống.

Hổ Si từ đằng xa đi tới, khuôn mặt đầy vẻ vui mừng.

- Rất tốt, khoảng thời gian này các ngươi cũng có thể tu luyện. Bản hoàng tử sẽ cung cấp cho các ngươi Tinh thịt Linh thú cấp cao để dùng tu luyện. Việc Hổ Si phải làm là lấy hết tất cả khả năng đem thực lực tăng lên. Mà Hổ Âm nhưng là phải tận lực đem cơ sở lập vững chắc, bất quá ngàn vạn không thể lớn lên giống như ca ca ngươi vậy.

Lý Lân cười nói.

- Điện hạ —— !

Hổ Âm không nghe theo. Đối với người thân cận bên người, Lý Lân là không có gì kiêu căng, bởi vậy Hổ Âm cũng không úy kỵ hắn, có lẽ là Hổ Si ca ca quá mức chân chất, trong cuộc sống có rất nhiều chuyện đều cần nàng đứng ra quyết định, điều này áp chế phần lớn tính tình của nàng. Bây giờ theo Lý Lân, không cần tiếp tục cần nàng một cái tiểu cô nương che ở phía trước nhất, tính tình hoạt bát thuộc về tuổi tác của nàng bắt đầu trở về.

- Đi thôi. Góp nhặt nhiều nhẫn không gian như vậy, cũng nên xem có thu hoạch gì.

Lý Lân mang theo hai người đi về chỗ có nguồn nước, sau đó dùng Ma đao mở ra mấy gian thạch thất. Ở trong một gian thạch thất lớn nhất, Lý Lân lấy ra ba mươi lăm chiếc nhẫn không gian từ bên trong túi không gian, trong đó ba mươi ba chiếc nhẫn không gian là chiếm được từ cao thủ Thần Lang giáo, hai chiếc nhẫn khác thì một chiếc là chiếm được của Đại Địa Bạo Long, một cái khác nhưng là chiếm được từ thiếu trại chủ Cẩm Bằng của Lâm Tiên trại. Đối với nhẫn không gian của tiểu thổ phỉ, Lý lân vẫn chưa coi trọng, vẫn bỏ vào trong góc túi không gian, lần này bị hắn cùng lấy ra giải quyết một thể.

Lý Lân hít sâu một hơi, bắt đầu điều động Lục Mang Tinh đắm chìm trong đan điền hắn. Nhẫn không gian trong tay hắn ngoại trừ một cái của Cẩm Bằng, những thứ khác hết thảy đều là thuộc về cao thủ Võ tông, mà cấm chế của Võ tông cao thủ lưu ở phía trên đối với kẻ cũng có thực lực Võ tông như hắn mà nói thì mở ra là chuyện cực kỳ khó khăn. Nếu như chủ nhân của chiếc nhẫn không bị giết chết, cấm chế này lại không thể đánh vỡ. Bởi vậy, Lý Lân mới nghĩ tới Lục Mang Tinh, muốn muốn mượn uy lực của nó đánh vỡ cấm chế ở trên nhẫn không gian.

Lục Mang Tinh bên trong đan điền huyệt khí hải bắt đầu chậm rãi xoay tròn. Theo thực lực Lý Lân tăng cường, vị đại gia Lục Mang Tinh này kiêu căng cũng đang giảm nhỏ, tối thiểu hiện tại điều động nó dễ dàng hơn lúc trước rất nhiều.

Một đạo lam quang hiện ra tại lòng bàn tay Lý Lân, sau đó bị Lý Lân thôi thúc quét tại trên nhẫn không gian.

- Xoạt —— !

Mỗi khi lam quang đảo qua, Lý Lân đều cảm thấy chân khí của bản thân trôi đi. Tuy rằng đối với hắn bây giờ mà nói hao tổn chân khí như vậy đã có thể chịu đựng, nhưng nhìn chân khí khổ cực tích góp tiêu hao quy mô lớn như vậy, Lý Lân vẫn là rất đau lòng.

- Mẹ nó, hy vọng những đồ vật bên trong có túi không gian này có thể bồi thường cho tổn thất của ta.

Lý Lân nhe răng trợn mắt nói. Vừa rồi thông qua Ma Đao rút lấy chân khí rất sảng khoái, hiện tại trôi đi quy mô lớn như vậy lại khiến cho hắn rất là xót của.

Trong cơ thể chín đại khiếu huyệt không ngừng thả ra Tiên Thiên Thuần Dương Chân Khí nồng nặc, sau đó bị Lục Mang Tinh hấp thu hóa thành ánh huỳnh quang màu xanh lam, quét dọn cấm chế trên nhẫn không gian. Đối với tác dụng của Lục Mang Tinh, Lý Lân cũng chưa hiểu rõ hoàn toàn, hắn cũng từng thử tìm kiếm bí mật của Lục Mang Tinh. Đáng tiếc, từ khi sau khi hắn sống lại thì chỉ có liên hệ mỏng manh với Lục Mang Tinh, muốn tìm kiếm bí mật bên trong căn bản không có khả năng. Lục Mang Tinh giống như có ý thức của mình, bên trong cũng có ẩn hàm không gian thần bí, riêng huyết sắc không gian lúc Lý Lân là hồn phách ở đó đều dị thường thần bí. Đáng tiếc, hiện tại hắn lại khó có thể nhận ra.

Tuy rằng hao phí lượng lớn chân khí, nhưng Lý Lân cũng ung dung mở ra ba mươi ba chiếc nhẫn. Trước mắt chỉ còn dư lại hai chiếc chưa từng động thủ, Lý Lân hít sâu một hơi, không hề có tự tin là có thể mở được hai chiếc nhẫn không gian này hay không. Dù sao hai chiếc nhẫn không gian này đều là của cao thủ Tiên Thiên, đẳng cấp vượt quá tất cả trước đó.

Hắn thôi thúc ánh sáng Lục Mang Tinh quét về phía chiếc nhẫn không trong giới chỉ màu xám của Kim trưởng lão.

Ông một tiếng, trên nhẫn không gian xuất hiện lượng lớn chân khí màu vàng đất, dường như đang chống lại tia sáng ăn mòn của Lục Mang Tinh.

- Đùng —— !

Chân khí màu vàng đất bị nghiền nát, nhẫn không gian của Kim trưởng lão triệt để đã mất đi vẻ cổ điển, tỏa ra chấn động vô chủ đặc biệt của nhẫn không gian.

Lý Lân hít sâu một hơi, khuôn mặt hơi tái nhợt đi. Đánh vỡ nhẫn không gian của Tiên Thiên cao thủ cần có lượng chân khí quả thực là gấp mười lần so với nhẫn không gian của Võ tông.

Lý Lân cắn răng một cái, lần thứ hai thôi thúc lam quang của Lục Mang Tinh quét về phía chiếc nhẫn thần bí nhất này.

- Oanh —— !

Chín đại khiếu huyệt đồng thời chấn động, Lục Mang Tinh bên trong huyệt Khí Hải bỗng nhiên phát ra một cỗ sức hút cường đại, chín đại khiếu huyệt đồng thời dâng trào ra một luồng Tiên Thiên Thuần Dương chân khí nồng nặc. Ánh sáng Lục Mang Tinh cũng cường thịnh trước nay chưa từng có.

Răng rắc!

Trên không gian giới chỉ màu đen hiện ra một du long màu vàng, một tiếng tiếng rồng ngâm nhàn nhạt truyền ra, tràn đầy sự uy nghiêm không thể xâm phạm. Kim quang cùng lam quang đan xen vào nhau. Lam quang tuy rằng không có gì bất lợi, thế nhưng ở trên cường độ rõ ràng yếu hơn năng lượng màu vàng óng hóa thành Du Long kia.

- Hừ! Chẳng qua chỉ là một đạo cấm chỉ mà thôi, phá cho lão tử!

Lý Lân hét lớn một tiếng, toàn lực thôi thúc luồng khí xoáy chân khí trong chín đại khiếu huyệt, phóng toàn bộ chân khí vừa thu nạp ban nãy ra.

Vù —— !

Lục Mang Tinh lam quang toả sáng, chỗ không gian nơi lam quang cùng kim quang đối lập giống như đều xảy ra vặn vẹo. Lam quang hóa thành một đạo đạo lưỡi dao sắc màu xanh lam, giống như đao thép róc xương quét ngang du long màu vàng kim.

Du long phát ra một tiếng gào thét thống khổ, ánh sáng bắt đầu biến thành lờ mờ. Thân rồng vặn vẹo, nhưng không có dấu hiệu bị nghiền nát. Cùng lúc đó, Lý Lân đột nhiên có loại cảm giác rợn cả tóc gáy, giống như nhẫn không gian trong tay không phải là vật chết, mà là một kẻ địch sợ rằng khó có thể chống lại.

- Rống —— !

Một tiếng rồng ngâm cao vút vang lên, hư không xuất hiện một chút kim quang đi vào trong cơ thể Du Long, Du Long màu vàng kim ánh vàng rừng rực, phảng phất trong nháy mắt đã đạt được ngoại viện cường đại.

- Chuyện gì thế này?

Lý Lân sắc mặt thay đổi. Mắt thấy du long màu vàng kim sẽ bị xóa đi, dĩ nhiên lại xảy ra loại nghịch chuyển đột nhiên này. Đầu óc Lý Lân bị bao phủ lên một tầng cảm giác không rõ.

Lục Mang Tinh dưới sự kích thích của kim quang bắt đầu tự chủ xoay tròn, một cỗ gợn sóng không rõ truyền tới, lam quang tuỳ theo lớn tiếng, mà lam quang dịu dàng cùng Kim Long đối lập lại hóa thành một con Đại Bằng màu xanh lam rất sống động. Đôi mắt sắc bén, móng vuốt cực kỳ sắc nhọn, trông rất sống động.

- Kít —— !

Đại Bằng hí dài một tiếng, một đôi lợi trảo trong nháy mắt nắm lấy thân thể màu vàng kim của Du Long. Cái mỏ không gì không xuyên thủng mạnh mẽ mổ xuống. Phốc, giống như Long Huyết tung toé, Du Long màu vàng kim trong nháy mắt bị chém làm hai đoạn, nửa phần sau bị Đại Bằng màu xanh lam nuốt chửng.

Du Long rên rỉ một tiếng, khí tức nhanh chóng ảm đạm, Một đôi thạc đại mắt rồng bên trong nhưng xuất hiện thần thái nhân tính hóa.

- Đại Địa Bạo Long, không nghĩ tới ngươi cũng đột phá Hoàng cấp rồi. Mối thù năm đó bản tọa một khắc cũng không quên. Đây chính là bộ dạng hóa thành hình người của ngươi sao? Bản tọa nhớ kỹ, ngươi đã ra khỏi Hắc Thủy Tùng Lâm, là lúc giải quyết ân oán năm đó.

Nửa đoạn Kim Long miệng nói tiếng người, khiến Lý Lân đang không rõ vì sao sợ hết hồn.

Thổi phù một tiếng, Đại Bằng há mồm hút vào, đem nửa đoạn Kim Long gào thét nuốt vào. Nó rất là thỏa mãn ợ một tiếng no nê, sau đó lại hóa thành mưa ánh sáng màu xanh lam, đi vào bên trong Lục Mang Tinh. Lục Mang Tinh thoáng run rẩy một chút, một luồng tâm tình rất là bất mãn truyền tới trái tim Lý Lân, tựa hồ màu lam vừa hóa là Đại Bằng đối kháng hành vi của Kim Long là một lần buôn bán thâm hụt tiền.

- Lục Mang Tinh đại gia, lão gia ngài cũng đừng bất mãn. Ta thật giống như chọc phải đại họa rồi!

Lý Lân vẻ mặt đau khổ nói. Hắn đột nhiên nghĩ đến lời cô gái mặc áo trắng lúc đó nói, chiếc nhẫn không gian này là Đại Địa Bạo Long cướp giật từ cao thủ nhân loại, hơn nữa tên cao thủ nhân loại này còn chưa từng bỏ mình. Từ tình huống trước mắt đến xem, tên cao thủ nhân loại này không chỉ chưa chết, thực lực còn tiến nhanh. Có thể đối với Đại Địa Bạo Long đột phá cấp sáu đều không để ý, nói rõ người này tu vi kém cỏi nhất cũng là cấp Hoàng. Nghĩ đến chính mình khả năng bị một cao thủ cấp Hoàng nhìn chằm chằm, Lý Lân cũng có chút không rét mà run.

Lục Mang Tinh rung rung, một cỗ tâm tình khinh thường truyền đến, khến Lý lân vô cùng phiền muộn.

Cầm lấy cái chiếc nhẫn không gian của cao thủ thần bí này, Lý Lân ý thức chìm vào trong đó, nửa ngày, Lý Lân lập tức mở mắt ra.

- Phát . . . Phát tài! Lần này đúng là phát tài rồi!

Lý Lân hoàn toàn kích động. Chỉ riêng chiếc nhẫn không gian của tên cao thủ thần bí này đã khiến tất cả trả giá trước đó của hắn đều đáng giá.

Chiếc nhẫn không gian này rất lớn, chỉ sợ lớn như một sân đá banh vậy, ở trong không gian giới chỉ chất đống lượng lớn Tinh thạch chói mắt, từ số lượng đến xem, tối thiểu có bảy mươi, tám mươi vạn viên, hơn nữa kém nhất cũng là Tinh thạch trung phẩm, màLinh thạch cấp caocũng có gần vạn viên. Còn có chín viên lớn nhỏ, hoàn toàn là màu nhũ bạch, toả ra gợn sóng thiên địa linh khí cũng vượt xa Tinh thạch thượng phẩm.

- Cực… phẩm, trời ạ, đây là Tinh thạch cực phẩm trong truyền thuyết. Chỉ rêng những Tinh thạch này đã có giá trị sánh ngang với tất cả tài sản của một đại gia tộc rồi.

Lý Lân khiếp sợ, nói năng hơi lộn xộn. Ngẫm lại thì bất cứ người nào đột nhiên đối mặt với một khoản tài phú như vậy cũng sẽ có loại dáng vẻ này. Đây chính là trời ban tài lộc, đập cho Lý Lân dường như không phân biệt Đông Tây Nam Bắc rồi.

Ở bên cạnh núi Tinh thạch chồng chất, bày đặt lượng lớn kim loại khoáng thạch kỳ lạ.

- Thâm Hải Hàm Thiết, Thiên Ngoại Thiên Thạch, Sát Sinh Thạch, Vân Anh Mẫu Sa.. ..

Lý Lân tỉ mỉ phân biệt cũng chỉ nhận ra được mười mấy loại, còn lại các loại kim loại quỷ dị có mấy trăm loại.

- Thật nhiều khoáng thạch trân quý hiếm thấy, chủ nhân cái túi không gian này rốt cuộc là ai, tại sao có thể nắm giữ tài nguyên phong phú như vậy?!

Lý Lân càng nhìn thì càng kích động, đồng thời cũng cảm thấy lo lắng. Bên trong túi không gian nhiều của cải như vậy, sợ rằng chủ nhân cũ thế nào cũng không có thể từ bỏ, nói cách khác nếu như Lý Lân cầm những thứ đồ này, tất nhiên sẽ gặp phải truy sát của tên cao thủ cấp Hoàng không biết này. Nhưng để cho hắn từ bỏ nhiều của cải như vậy lại là chuyện không thể nào làm được.

Ở một bên khác của đống Linh thạch, lại là lượng lớn Linh dược được bảo tồn hoàn hảo, từ số lượng đến xem thì có tới hơn một nghìn cây, mặc dù có hộp ngọc bao bọc, nhưng mùi thuốc nhàn nhạt tản ra vẫn đủ để thấm ruột thấm gan.

- Tuyệt, những Linh thảo này không có một cái nào nào có niên đại dưới năm trăm năm, hơn nữa từ dáng vẻ đến xem, hẳn chỉ là một bộ phận rất nhỏ xuất ra từ Hắc Thủy Tùng Lâm.

Hắn càng xem thì lại càng cảm thấy hiếu kỳ với chủ nhân cũ của chiếc nhẫn không gian này. Ngoại trừ Tinh thạch, Khoáng thạch, Linh dược ra, ở ranh giới của nhẫn không gian còn có mấy chục bình Linh dược. Từ các loại tạp nham đến xem, những thứ đồ này hẳn không phải tất cả đều là của chủ nhân cũ này mà là chiếm được từ những tu sĩ khác, chỉ là không được chủ nhân cũ lưu ý, tùy ý vứt bỏ ở một bên. Ở một chỗ ranh giới khác, một quyển quyển sách dầy cộp dẫn tới chú ý của Lý Lân.

- Thiên Công Bí Điển? Đây là vật gì?

Lý Lân kinh ngạc. Trên quyển sách này rõ ràng cũng hạ cấm chế, Lý Lân mặc dù hiếu kỳ nhưng không loại bỏ phong ấn trước, trời mới biết tên cao thủ thần bí kia có thể hay không dựa vào cái phong ấn này tìm tới phương hướng của bọn hắn. Ở bên cạnh Thiên Công bí điển có bày mười mấy cái Linh tinh to nhỏ không đều, màu sắc khác nhau, tán phát ra hào quang óng ánh. Từ khí tức để phán đoán, những Linh tinh này đều là Tinh thạch của Linh thú cấp bốn. Rất có thể là năm đó cao thủ thần bí kia đánh giết Linh thú cấp bốn rồi thu thập lại.

Lý Lân cắn đầu ngón tay, khiến chiếc nhẫn không gian này nhận chủ. Sau đó hắn chuyển toàn bộ đồ vật trong không gian giới chỉ của mình tới không gian giới chỉ mới lấy được này trước, rồi mới bắt đầu kiểm kê thu hoạch những chiếc nhẫn không gian khác.

Nhẫn không gian của Kim trưởng lão không lớn hơn chiếc của Lý Lân là bao, đều là rộng sáu, bảy mươi mét vuông, lại chẳng cách nào so được với nhẫn không gian của tên cao thủ thần bí kia. Bất quá trong không gian giới chỉ của Kim trưởng lão cũng chất đống không ít linh thạch, chỉ Linh thạch thượng phẩm đã có mấy trăm khối, Tinh thạch trung phẩm không dưới mười ngàn viên, Linh thạch hạ phẩm có tới hơn hai mươi vạn viên. Chỉ là nhìn đến Tinh thạch trung phẩm chồng chất thành núi nhỏ, Lý Lân lại chẳng có cảm giác gì lớn lao lắm đối với đống của cải này của Kim trưởng lão.

- Oa, nhiều đan dược như vậy a!

Điểm khác với chiếc nhẫn không gian của cao thủ thần bí kia là, trong không gian giới chỉ của Kim trưởng lão thì ngoại Tinh thạch ra, thứ nhiều thứ hai dĩ nhiên là đan dược xếp thành bình. Hơn nữa trong đó có tới mấy trăm bình đều là đan dược dùng để tu luyện, Lý Lân tuy rằng không nhận ra tên những đan dược này, thế nhưng nồng nặc tinh khí tản ra cũng khiến Lý Lân vẫn có thể xác định đây là đan dược dùng để tu luyện.

- Nhiều đan dược như vậy? Lẽ nào trưởng lão Thần Lang giáo đều giàu có như vậy?

Lý Lân thần sắc ngưng trọng, nếu như chỉ một tên Thần Lang giáo liền có nội như thế, vậy Thần Lang hoàng triều sau lưng Thần Lang giáo kia sẽ nắm giữ thực lực như thế nào. Ngẫm lại Lý Lân liền cảm nhận được một loại áp lực như núi, ý nghĩ cho rằng Đại Đường đã hoàn toàn có thể cùng siêu cấp thế lực chống lại dao động một lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.