Phù Diêu

Chương 34




Nhiếp Ngôn bay vút về phía trước, chạy trốn thật nhanh. Phương pháp chiến đấu của hắn là một hình thức đánh du kích, nhưng cái hắn dùng là tổn thương độc tố hay xuất huyết.

Nếu đối đầu trực diện, chắc chắn hắn không đối phó được với đám Ám Ảnh Đạo Tặc, nhưng dùng phương pháp này thì dễ hơn nhiều, chỉ là thời gian hơi dài.

Ám Ảnh Đạo Tặc đánh tới, dường như đã ép được Nhiếp Ngôn vào góc, không chỗ trốn thì bất ngờ hắn nhảy lên, dán vào sát tường leo lên, tung mình, vòng ra sau lưng Ám Ảnh Đạo Tặc, lại sử dụng Thứ Sát, sau đó là Bạo Phá.

Năng lượng bạo phá từ chủy thủ làm Ám Ảnh Đạo Tặc văng thẳng ra ngoài.

Ám Ảnh Đạo Tặc lảo đảo ngã xuống đất rồi lồm cồm bò dậy. Hắn muốn tiếp tục đuổi theo Nhiếp Ngôn nhưng Nhiếp Ngôn đã chạy đi rất xa.

Nhiếp Ngôn tiếp tục đánh du kích, chém từng chút HP của Ám Ảnh Đạo Tặc, cuối cùng cũng giết được nó.

Trên mặt đất xuất hiện một cái áo giáp màu xám bạc. Nhiếp Ngôn nhặt lên nhìn, chắc là ám kim cấp hôi ám chế tài. Nếu có thể gom đủ một bộ sáo trang dòng trang bị hôi ám thì sẽ giảm yêu cầu level xuống 10 level. Chỉ cần level 60 đã có thể mặc. Thế nhưng sáo trang hôi ám hệ chỉ có thể kiếm được ở một số bản đồ khai hoang.

Hôi ám chế tài chi khải giáp, tăng 120 điểm tổn thương ám ảnh, ngoài ra tăng thêm lực lượng, thích hợp cuồng kiếm sĩ theo phong cách tấn công điên cuồng.

Nếu bị giết chết, Ám Ảnh Đạo Tặc cấp tinh anh sẽ không đổi mới, không biết có thể gom đủ một bộ hôi ám chế tài không.

Nếu có đủ 1 bộ hôi ám chế tài thì Thủy Sắc Yên Đầu, Vô Phong, Hắc Bạch đều có thể sử dụng.

Nhiếp Ngôn lục soát thi thể của Ám Ảnh Đạo Tặc, không phát hiện thêm thứ gì, hắn đi tới căn phòng mới mở. Đây là một căn phòng hẹp, trống rỗng. Hắn đi ra ngoài, đi tiếp.

Mở những gian phòng này sẽ gặp rất nhiều Ám Ảnh Đạo Tặc. Nhiếp Ngôn dùng cùng biện pháp để giết chết bọn chúng, sau đó tra xét. Hắn liên tục tìm được rương trong phòng, có cấp bạch ngân, có cấp hoàng kim, thỉnh thoảng gặp cấp ám kim. Đồng thời hắn còn tìm được ba món hôi ám chế tài, lần lượt là áo giáp, bảo vệ tay, bảo vệ đùi, chỉ còn thiếu lót vai, nón và giày.

Nhiếp Ngôn mở ra 1 gian phòng, bày ra tư thế phòng ngự, ngoài dự tính, hắn không gặp công kích của Ám Ảnh Đạo Tặc, cũng không có Ám Ảnh Đạo Tặc đi ra. Bên trong bố trí khá giống những chỗ khác, thế nhưng lại có một người mập mạp mặc áo vải màu xám tro ngồi bên giường, tai to mặt lớn, tóc vàng bờm xờm.

Nhiếp Ngôn sử dụng trinh sát.

Quý tộc Phí Nhĩ Bố Lạp Trạch: level 0, HP: 200/200.

“Thợ săn ác ma tôn kính, đại học giả tiên sinh, cứu ta ra khỏi đây với, van cầu ngài.” Phí Nhĩ Bố Lạp Trạch vừa thấy Nhiếp Ngôn lập tức lộ ra vẻ mặt bi thương.

“Đây là thuấn gian truyền tống quyển trục, ngươi có thể sử dụng để đi khỏi đây.” Nhiếp Ngôn nói, giao dịch 1 tấm thuấn gian truyền tống quyển trục cho Phí Nhĩ Bố Lạp Trạch.

“Cảm ơn, thợ săn ác ma tôn kính, đại học giả tiên sinh.” Phí Nhĩ Bố Lạp Trạch cảm kích nói.

Nhiếp Ngôn nghe cái xưng hô này đến phát ngán, thế nhưng lời nói của NPC đều được thiết lập, không thể thay đổi.

Phí Nhĩ Bố Lạp Trạch sử dụng xong thuấn gian truyền tống quyển trục, lập tức biến mất.

Nhìn 1 chút tiến độ nhiệm vụ, giải cứu con tin 1/100.

Nhiếp Ngôn nhìn quanh gian phòng, trong phòng không có bất cứ thứ gì, chỉ có gian phòng có Ám Ảnh Đạo Tặc bảo vệ mới xuất hiện bảo rương hay đồ vật các kiểu.

Hắn tra xét từng phòng, từng phòng, giải cứu 8 con tin, tra xét xong tất cả, hắn tến vào một đại sảnh, hai dãy cột sừng sững, thẳng hàng hai bên, một tấm thảm đỏ trải dài ở giữa, trên cùng là vương tọa, bố cục cực kỳ hoa lệ, thoạt nhìn, đại sảnh rất trống trải, thế nhưng Nhiếp Ngôn lại có cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Chân thực chi nhãn!

Trong mắt Nhiếp Ngôn phát ra hồng mang yêu dị, dần dần, rất nhiều thân ảnh mờ ảo xuất hiện trong mắt hắn.

Trong đại sảnh này có tới năm sáu chục tên Ám Ảnh Đạo Tặc hoạt động, Nhiếp Ngôn toát mồ hôi hột.

Nếu đi bừa qua đó, có khi chết thế nào không biết, cũng may hắn có chân thực chi nhãn, nếu không, không thể biết đại sảnh trống trải này lại nguy hiểm như vậy.

Nhiệp vụ chuyển chức cấp cao thủ đã rất khỏ, nhiệm vụ cấp chuyên gia chắc khỏi phải bàn. Nhiếp Ngôn lựa chọn lùi một bước là quá chính xác. Kiếp trước, phần lớn người chơi chuyển chức đại đạo tặc đều làm nhiệm vụ chuyển chức mức đơn giản. Kiếp trước từng thống kê, chỉ có mấy trăm người hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức cấp phổ thông, hoàn thành cấp khó khăn chỉ có mười mấy người, dường như chỉ có 1 người, tên gì cũng không ai nhớ, dựa vào may mắn mà hoàn thành cấp cao thủ. Aun, Vương Giả Thiên Hạ cũng chỉ hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức cấp khó khăn mà thôi.

Nhiếp Ngôn nhận nhiệm vụ chuyển chức cấp cao thủ đã là khiêu chiến cực hạn, còn cấp chuyên gia, nghĩ cũng không dám, nhận khác gì chịu chết.

Level 50 đã có thể nhận nhiệm vụ chuyển chức đại đạo tặc. Nhưng rất ít người nhận khi mới level 50. Mấy ngàn người mới có một. Bình thường ai cũng đợi đẳng cấp cao mới nhận. Còn ảnh vũ, phải level 100 mới nhận được. Thế nhưng số người có thể hoàn thành nhiệm vụ đạt danh hiệu ảnh vũ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Trong mắt người chơi bình thường, ảnh vũ không khác gì danh hiệu thần thánh.

Trước khi Nhiếp Ngôn sống lại, level của hắn rất cao, đại đạo tặc level 180, khi đó chỉ có hai ba mươi người level trên 200. Cả đám đều mặc một bộ thần trang, oai phong 1 cõi. Nhiếp Ngôn vững vàng ở tuyến hai.

Không biết trên ảnh vũ còn danh hiệu khác không, nhưng nghe nói lên level 200 rồi rất khó luyện, đánh quái được rất ít kinh nghiệm, có khi đánh mấy tuần, điểm kinh nghiệm mới tăng theo hàng đơn vị. Kinh nghiệm trong Tín Ngưỡng không giới hạn, nhưng với tốc độ luyện cấp chậm như rùa từ level 200 trở lên thì không khác gì ngừng.

Càng về sau luyện cấp càng khó, đây cũng là lý do tại sao hắn tốn nhiều sưccs để tăng level cho Hoàng Kim Địa Long như vậy. Bình thường, càng về sau, người chơi cận chiến luyện cấp càng chậm, chủ yếu phải dựa vào chiến sủng đánh quái luyện cấp. Chiến sủng trưởng thành có ma pháp quần công có thể bán được với giá trên trời. Level của Hoàng Kim Địa Long nhất định phải đuổi kịp, chứ sau hắn còn phải đến bản đồ cấp thấp để luyện sủng vật thì vô cùng phiền toái.

Hắn lên kế hoạch cho bản thân, sau khi xử xong Chiến Đao Thị Huyết, cứ mười ngày hắn xuống lòng đất 1 lần, còn lại chỉ luyện cấp.

Nhiếp Ngôn bận quá nhiều chuyện, cho nên phải phân tâm, nếu hắn dốc lòng luyện cấp, giờ ít nhất phải đến level 90.

Nhìn đám Ám Ảnh Đạo Tặc, Nhiếp Ngôn suy nghĩ, sau đó sử dụng skill Ngụy Trang. Trên người hắn phủ 1 cái áo choàng màu đen, giống hệt Ám Ảnh Đạo Tặc.

Hắn tiến vào trạng thái tiềm hành, tiến lại phía vương tọa.

Lúc này, hắn cảm thấy hơn mười ánh mắt nhìn qua hắn, nhưng lúc sau lại nhìn hướng khác.

Nhiếp Ngôn thở phào, sử dụng Chân Thực Chi Nhãn nhìn bốn phía, tránh né Ám Ảnh Đạo Tặc.

Một lúc sau, hắn nhích được tới gần vương tọa. Toàn bộ vương tọa được làm từ kim loại màu vàng lợt. Có 1 gã đạo tặc mặc áo giáp vàng thẫm đi lại gần đó.

Gã đạo tặc này cầm hai thanh đoản kiếm, chắc hẳn là một gã chiến đấu tặc.

Nhiếp Ngôn lựa chọn vị trí thích hợp, núp sau cột đá, sử dụng kỹ năng trinh sát.

Thị Huyết Đạo Tặc: lĩnh chủ level 70, HP: 150000/150000.

Bình thường đoàn đội săn boss lĩnh chủ cũng sẽ bỏ qua lĩnh chủ đạo tặc hình người, bởi bọn chúng quá khó đối phó, tốc độ quá nhanh, lại có kỹ năng tấn công từ xa, choáng váng các kiểu.

Gặp phải boss lĩnh chủ đạo tặc thì tỷ lệ diệt đoàn cực cao.

Còn một mình đấu với boss lĩnh chủ level 70 không khác gì tự sát.

Ở đây mặc dù có cây cột cao vút, nhưng Nhiếp Ngôn không thể trèo lên trên đánh Thị Huyết Đạo Tặc. Cung nỏ là đạo cụ không thể thiếu của đạo tặc, quái cũng thế. Nếu ngươi trèo lên bắn bọn chúng thì bọn chúng cũng không ngại bắn lại ngươi.

Phương án này không hề khả thi.

Kiếp trước Nhiếp Ngôn cũng tới đại sảnh này, nhưng lúc đó Ám Ảnh Đạo Tặc và Thị Huyết Đạo Tặc đã bị giết hết. Hắn nhớ phía sau vương tọa có 1 lối vào nhà giam dưới đất, bên trong có nhốt con tin.

Chỗ này cực kỳ bí ẩn, cũng may Nhiếp Ngôn khá rõ bản đồ này, nếu là những đạo tặc khác, sợ là phải tìm kiếm hai ba ngày cũng chưa chắc đã thấy.

Ánh mắt Nhiếp Ngôn đảo qua đại sảnh, phát hiện cách Thị Huyết Đạo Tặc không xa có 1 cái rương lớn, đây không phải là bảo rương mà chỉ là vật trang trí, bày trong góc.

Nó khác bảo rương, bảo rương không thể di động, không thể phá hư, sau khi mở ra sẽ biến mất. Mà nó, chỉ cần không di chuyển thì vẫn còn nguyên, không khác gì vật thật.

Rương này làm từ cây trúc, trên có khắc ba thanh chủy thủ.

Kiếp trước, khi Nhiếp Ngôn tới đây, chỗ này cũng có bảo rương, nhưng bên trong chẳng có gì.

Rương này không khóa, mở rất dễ, không biết bên trong có gì.

Mở rương mà không bị Thị Huyết Đạo Tặc phát hiện là nhiệm vụ cực khó.

Nhiếp Ngôn sử dụng kỹ năng trinh sát.

Rương chứa đồ của đạo tặc: toàn bộ tiền tài, vật phẩm cướp được đều để trong đó.

Trong lòng Nhiếp Ngôn vui mừng, kiếp trước hắn tới đây, trong rương chẳng còn gì. Kiếp này, hắn là người đầu tiên tới đây, trước hắn không có ai động đến cái rương này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.