Phù Diêu

Chương 31




Vệ Tư Lý thấy Tề Bạch kiên trì như thế, cũng không muốn cùng Tề Bạch tranh luận tiếp, bởi vì sự tình này, cho dù có tranh luận đi đâu nữa cũng không có kết quả.

Mà Tề Bạch lại không có ý nghĩ độc đáo về phương diện này, lại nói:
- 12 người ngoài hành tinh này đã từng gặp mặt Tần Thủy Hoàng hơn nữa nhất định còn giúp đỡ Tần Thủy Hoàng cái gì đó, cho nên Tần Thủy Hoàng tạc tượng cho bọn hắn, 12 tòa tượng bằng đồng chính là 12 người ngoài hành tinh này. Nhưng đáng tiếc là tuy rằng trong lịch sử có ghi lại 12 tòa tượng đồng này nhưng không biết là ở đâu, trong bản ghi lại có nói bởi vì thiếu kim loại cho nên đã thu hết binh khí trong thiên hạ để đúc 12 tòa tượng đồng này, 12 tượng đồng này chỉ sợ là cũng ở trong lăng mộ.

Vệ Tư Lý duỗi lưng, mệt mỏi mà nói:
- Nếu như Tần Thủy Hoàng có người ngoài hành tinh giúp đỡ, ông ta cũng không chết sớm như vậy, nhất định sẽ thiên thu vạn thế mà ruyền xuống.

Tề Bạch cười một tiếng:
- Ai biết trong đó có chuyện ngoài ý muốn gì? Dựa theo những gì tôi nghĩ, Tần Thủy Hoàng m uốn có thuốc trường sinh hơn phân nữa cũng là do người ngoài hành tinh chỉ điểm. Thương cho ông ta bởi vì ông ta nghĩ rằng Bồng Lai tiên đảo ở trên Địa cầu, theo tôi xem ra cái gọi là Bồng Lai tiên đảo tự nhiên là một hành tinh khá.

Vệ Tư Lý cười:
- Ừh, có người nói “ Sơn Hải Kinh” là một quyển hành chí ( ý là ghi lại những gì đã thấy được khi đi qua), hiện tại nghiên cứu Phù Tang là của NB hay là của Mexico , căn bản không có ý nghĩa , ở trong “ Sơn Hải Kinh” có ghi lại những sinh vật kỳ quái ở những nơi ấy, căn bản là đi ra từ Địa cầu, là tình cảnh thực tế ở những hành tinh khác trong vũ trụ.

Tề Bạch vô cùng hưng phấn:
- Đúng a, thế này mới có ý nghĩa, bây giờ cậu đã thừa nhận thời Tần đích thật là có người ngoài hành tinh đến Địa cầu, từng tiếp xúc cùng với người ở thời ấy, nhất là những nhân sĩ cao tầng, giống như Tần Thủy Hoàng vậy.

Vệ Tư Lý lắc đầu:
- Dựa theo lời tôi thì không thể kết luận như vậy được. Nhiều nhất là tôi thừa nhận, vào thời Tần, Hán có nhiều sự kiện đặc biệt, đó là sự thật.

Tề Bạch đứng lên, đi tới lui vài bước, Vệ Tư Lý nghĩ lại những lời đối thoại lúc nãy, cảm thấy không phải vô duyên vô cớ mà Tề Bạch sẽ nhắc đến vấn đề này, nhất định có nguyên nhân khác , cho nên nói:
- Nếu cậu có gì muốn nói thì cứ nói đi.

Tề Bạch ngừng lại:
- Hình như tôi không thể gạt cậu, cậu biết trong 1 năm đó, cũng không phải là tôi không có thu hoạch gì.

Vệ Tư Lý nhìn Tề Bạch, không biết Tề Bạch nói thế là có ý gì, vừa lúc nãy Tề Bạch còn nói là ngay cả lối vào cũng không tìm được, lúc này lại nói có thu hoạch, là thu hoạch được gì? Tề Bạch lập tức giải thích:
- Bên trong phương pháp đào mộ có một phương pháp rất xưa, nguyên là từ người đào mộ TQ, phương pháp này được gọi là “ Tham Lý Đắc Châu Pháp ( Thăm rồng đen tự nhiên được ngọc quý) pháp”

Vệ Tư Lý nở nụ cười:
- Đây là thành ngữ của những người như cậu, lần đầu tôi mới được nghe, Tham Ly Đắc Châu pháp? Cái tên thật tao nhã a.

Tề Bạch gật đầu:
- Đúng, đầu tiên là dùng phương pháp này để đào mộ, là kẻ trộm mộ vùng Tứ Xuyên, phương pháp này nghe nói là do giếng ở Tứ Xuyên tự phun, dùng kỹ thuật đào lỗ muối mà ra, các kỹ sư ở các mỏ m uối ở Tứ Xuyên có thể dùng những dụng thù đặc thù, thâm dò sâu hơn 100m dưới lòng đất, lấy được nước m uối lên.

Vệ Tư Lý có chút hoảng sợ mà hỏi:
- Ý của cậu là nói phương pháp này cũng không cần phải đi vào cũng không cần phải mở lăng mộ ra, chỉ cần sử dụng dụng cụ đặc thù là có thể lấy được thứ gì đó ở trong kia ra à?

Vẻ mặt Tề Bạch có chút kiêu ngạo:
- Đúng là như thế .

Vệ Tư Lý lại sững sờ một lát:
- Được, vậy cậu dùng cách này đã lấy được gì?

Tề Bạch trừng mắt nhìn Vệ Tư Lý, nói:
- Cậu nên nghe một chút về những gì tôi trải qua, tôi nghĩ lăng mộ lớn như vậy bên trong sẽ có hết thảy tất cả, tùy tiện tìm một chỗ, dùng “ Tham Ly Đắc Châu pháp” cũng có thể lấy ra được ít đồ.

Vệ Tư Lý không được Tề Bạch nói xong, đã nói:
- Đừng nói với tôi những gì cậu trải qua, rốt cuộc là cậu tìm được cái gì? Lúc này cậu nói chút thành tích cũng không có, cậu đúng là một tên giảo hoạt.

Tề Bạch cười giảo hoạt:
- Nếu tôi tới đó, tìm cả 1 năm mà không tìm được cái gì thì sớm đã đập đầu chết ở đó rồi, chút năng lực ấy còn không có thì còn làm người làm gì?

Lòng hiếu kỳ của tôi bị Tề Bạch khơi lên, quát to:
- Rốt cuộc là cậu đã có được cái gì?

Tề Bạch cười càng giảo hoạt:
- Tôi biết tính tình của cậu, nếu tôi nói ra thì cậu sẽ không nghe tôi kể thêm nữa.

Vệ Tư Lý nhìn Tề Bạch từ trên xuống dưới, có thể suy nghĩ là biết, dùng “ Tham Ly Thủ Châu pháp” này không có khả năng lấy được vật lớn gì, nhất định là những vật nhỏ, như vậy nếu Tề Bạch lấy được thứ gì đó thì nhất định sẽ để ở trên người. Vệ Tư Lý thật sự hận không thể lục soát trên người Tề Bạch nhưng mà hiển nhiên là Tề Bạch sẽ không để Vệ Tư Lý làm thế, cho nên Vệ Tư Lý giả vờ như không thèm quan tầm, thậm chí còn ngáp một cái .

Tề Bạch còn đang phát biểu phương pháp trộm mộ này:
- Loại phương pháp này sở dĩ có cái tên như vậy là do nó dùng để đào những viên trân châu. Đại đa số người giàu có khi có người chết thì đều tìm trăm phương ngàn kế để tìm được một viên trân chân rồi để vào trong miệng người chết, nghe nói có thể giữ thi thể bất hoại ( Không hoại tử, thúi đi), cũng có thể làm cho linh hồn người chết được yên nghỉ.

Vệ Tư Lý không có chen ngang, lấy ra một cái ly rồi rót rượu vào, trong lòng nghĩ muốn nhét ly rượu này vào miệng của Tề Bạch.

Tề Bạch cảm thán một tiếng:
- Cậu đừng nóng như thế, nghe tôi kể tiếp, cậu chỉ cần biết tôi kể như thế là có lý do của tôi.

Vệ Tư Lý giận quá hóa cười:
- Ha ha , tôi có nóng nảy sao? Thậm chí là tôi còn không có thúc giục cậu nữa kìa.

Tề Bạch phẩy tay, nói tiếp:
- Những kẻ đào mộ tinh thông cách này, đoán được phương vị để đào xuống, có thể lấy được thứ quý giá nhất là viên trân châu này có thể nói đây là kỹ thuật rất thần kỳ, thần không biết quỷ không hay , đây là kỷ xảo cao cấp nhất trong phương pháp đào mộ. Năm đó tôi đã học được phương pháp này từ một vị đào mộ có tiếng, tốn không ít tâm huyết mới có thể học thành công được.

Vệ Tư Lý uống rượu ra vẻ không vội . Tề Bạch lúc này kể chuyện không phải là không thú vị nhưng rõ ràng là Tề Bạch đã tìm được cái gì đó trong lăng Tần Thủy Hoàng nhưng vẫn không chịu nói ra, điều này làm cho người khác tức giận.

Tề Bạch lại nói:
- Tự nhiên là phương pháp này có thể đâm xuyên qua gỗ nhưng nếu là đá thì vẫn có biện pháp nhưng mà tốn gấp 10 thời gian, mới có thể đâm xuyên qua đá, còn nếu như là đồng thì không có biện pháp nào cả, cậu hiểu chưa?

Vệ Tư Lý chỉ là yên lặng nhìn Tề Bạch, nhìn xem y còn có thể nói được bao lâu.

Nhưng mà lời kế tiếp của Tề Bạch lại làm cho lòng Vệ Tư Lý không tự chủ được mà “ A” lên một tiếng, cảm thấy được phương pháp “ Tham Ly Đắc Châu pháp” này thật sự rất là có lý.

Tề Bạch nói tiếp:
- Hiện tại cậu nên hiểu rõ, sử dụng phương này này là cả quá trình, là khoan một cái lỗ, đưa dụng cụ đặc thù vào, lấy được thứ mà mình muốn, đây là cách của người xưa. Nếu áp dụng những kỹ thuật tiên tiến hiện này thì có thể sử dụng thêm cái gì nữa?

Vệ Tư Lý nghe đến đó lập tức lắp bắp kinh hãi:
- Ý cậu nói là có thể thả thuốc nổ, làm nổ tung luôn sao?

Tề Bạch gật đầu:
- Đương nhiên có thể , nhưng cách này này rất bạo lực , không có nghệ thuật , muốn biết rõ tình hình ở dưới đó thì cũng có thể…

Không đợi Tề Bạch nói xong, Vệ Tư Lý đã chen vào:
- Đợi tí.

Sau đó, Vệ Tư Lý hít sâu một hơi:
- Có thể dùng những camera nhỏ bỏ xuống dưới, nếu như có kèm theo kính tia hồng ngoại như vậy cho dù ở bên dưới một mảnh đen nhanh, cũng có thể thông quan liên kết màn huỳnh quang , thấy được tình hình dưới đó.

Nghe Vệ Tư Lý nói thế thì Tề Bạch gật đầu.

Tôi rất bôi phục Tề Bạch:
- Tề Bạch, cậu quả thực là một thiên tài đào mộ mà.

Tề Bạch nghe Vệ Tư Lý khen như thế thì rất la cao hứng:
- Tôi còn có suy nghĩ vĩ đại hơn, lấy sức của một mình tôi thì dùng phương pháp truyền thống ấy cũng không tính là đại sự. Nhưng nếu có vốn cùng có người nào hỗ trở thì đại khái có thể dùng dàn khai thác khoan dầu để khoan dò ở trên 56 km vuông trên mặt đất, khoan vài ngàn cái lỗ rồi thả những camera xuống là có thể biết rõ được tình hình bên dưới. Không có khả năng khai quật nhưng biết rõ tình hình bên dưới cũng là tốt rồi.

Vệ Tư Lý ngây ngốc một lát mới nói:
- Đây thực sự là suy nghĩ vĩ đại, nhưng mà trên lý luận là có thể khoan xuống hơn ngàn mét, huyệt mộ trong lòng đất tuyệt đối sẽ không có tương chắn ở bên trên, nếu mà sâu như vậy thì “ Tham Ly Đắc Châu pháp” của cậu cũng sẽ không thể nào thi triển ra được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.