Hoàng hôn buông nhìn ánh tà dương nơi cuối chân trời
Sau khi hồi tưởng, khó tránh khỏi càng đau thương
Đêm chưa tàn, đầy sao rơi khóe mắt
Lưu lại cánh hoa theo gió phiêu lãng
Níu giữ hồi ức đã qua, dệt nên đoạn ảo mộng tươi đẹp
Hay chỉ là ảo giác
Cuối cùng lại càng đau thương
Giả vui nhưng không người cùng sẻ chia
Gió tây tàn, cố nhân xa
Giờ đây bị yêu đày đọa
Kìm nén nước mắt đong đầy
Như phong thanh vô tình
--- Tần Ca ---
Bình luận truyện