Phong Thần Thời 4.0

Chương 24: Cậu không ở đây




Lộ Mạn Hề không xác định anh nghe được nhiều hay ít. Bất quá nhìn sắc mặt của anh, chí ít những điều không nên nghe, anh đều nghe được.

Chỉ là hiện tại cô vẫn chưa có làm rõ ràng tình huống, cho nên thật sự không tốt khi tùy tiện cùng anh đối mặt.

Kỷ Thừa Hoài không phải đã chết sao? Vì cái gì lại xuất hiện ở trước mặt cô?

Vì cái gì mà tin tức giải trí lại phát sóng việc của một năm trước?

Vì cái gì cô rõ ràng vết thương đầy người cơ hồ đến sắp chết, tỉnh lại sao không có bất kỳ thương tích nào?

Quá nhiều, có quá nhiều nghi vấn, làm cô cùng Kỷ Thừa Hoài hoàn toàn không thể vạch mặt tâm tư vào lúc này. Làm một diễn viên, Lộ Mạn Hề lúc này phát huy triệt để sở trường đặc biệt cùng thiên phú của chính mình. Cô nhìn về phía anh, trên mặt còn mang theo nước mắt, hơn nữa bởi vì nguyên nhân sinh bệnh mà sắc mặt tái nhợt, sắc môi nhợt nhạt, thoạt nhìn cực kỳ suy yếu.

Lộ Mạn Hề trước nay đều là điểm yếu duy nhất của Kỷ Thừa Hoài. Nhìn đến bộ dáng này của cô, tim anh cũng rất tồi tệ, tâm trạng tức giận ban đầu hơi giảm đi.

"Em......" Cô lúc này vốn dĩ đã choáng váng, một nửa diễn trò một nửa là thật. Lời nói còn chưa nói xong liền ngất đi.

"Mạn Hề!" Quách Dĩnh muốn đi lên, lại bị Kỷ Thừa Hoài đẩy sang một bên.

Cô nhìn Kỷ Thừa Hoài gấp đến độ sắc mặt đều thay đổi, giọng cũng đang run rẩy kêu bác sĩ, không khỏi ở trong lòng thở dài một hơi. Mạn Hề theo Kỷ Thừa Hoài bao lâu, cô cũng đã biết người này bao lâu? Đều nói kẻ trong cuộc thì mê, kẻ ngoài cuộc thì tỉnh, Mạn Hề không hiểu tâm tư Kỷ Thừa Hoài, cô là người ngoài đều nhìn thấu.

Nhưng chuyện tình cảm, đương sự đều nói không rõ ràng, huống chi là người đứng xem.

Quách Dĩnh cũng không nghĩ đi vạch trần cái gì, có lẽ trong lòng Mạn Hề đã hiểu rõ.

Cô là chị của cô ấy, là người đại diện của cô ấy, quản tốt sinh hoạt cùng công tác của cô ấy là được.

Quách Dĩnh liếc nhìn Kỷ Thừa Hoài một cái. Chuyện khác, cô cũng không dám xen vào, càng thêm không dám cùng Mạn Hề nói cái gì đó. Nếu hai người này xảy ra vấn đề gì mà vừa lúc lại cùng cô có quan hệ. Cái kia cô liền bị đen đủi theo. Kỷ Thừa Hoài đối Mạn Hề khoan dung kiên nhẫn, không phải anh ta đối với người khác cũng như vậy.

Bác sĩ đến, kiểm tra một phen. Cũng chỉ là nói Lộ Mạn Hề thân thể suy yếu, nghỉ ngơi một lát liền tốt.

Nghe được bác sĩ nói như vậy, Kỷ Thừa Hoài vẫn là không yên tâm, vẫn luôn trông chừng cô, chờ đến chạng vạng mới rời khỏi phòng bệnh.

Quách Dĩnh nơm nớp lo sợ đi theo Kỷ Thừa Hoài đi vào quán cà phê bên cạnh bệnh viện. Tuy rằng biết anh lâu như vậy, nhưng cho đến bây giờ, cô cũng không dám đối mặt cùng anh ta quá lâu.

Liên tưởng đến hành vi hôm nay của Mạn Hề, cô cũng bắt đầu đồng tình với cô ấy.

Cùng Kỷ Thừa Hoài ở bên nhau, đời này áo cơm vô ưu, vinh hoa phú quý, muốn cái gì có cái đó. Nhưng đồng thời cũng thực áp lực. Trên thế giới này chính là như vậy, rất khó có được cả hai. Vật chất cùng tinh thần đồng thời đều cùng tồn tại, hẳn là rất ít đi?

"Mạn Hề hai ngày này gặp qua người nào, đã làm chuyện gì?" Kỷ Thừa Hoài lạnh giọng hỏi.

Cô quá mức khác thường, đây cũng là sự việc chưa từng phát sinh trong quá khứ. Kỷ Thừa Hoài thật sự rất khó để không hoài nghi. Có phải hay không có người nào từ giữa làm khó dễ.

Quách Dĩnh không dám chậm trễ, cẩn thận hồi tưởng một chút, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ bắt đầu nói: "Trình tiểu thư gần đây có đến thăm ban, còn ở một buổi tối, liền ngủ trong phòng Mạn Hề. Trừ bỏ cô ta, bên ngoài Mạn Hề không có cùng những người khác tiếp xúc. Trừ bỏ tiếp xúc công việc, hai ngày này vẫn luôn ở đoàn làm phim quay phim."

"Tôi đã biết." Kỷ Thừa Hoài cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ: "Cái kia, cô ấy vì sao mà rơi xuống nước diễn. Tôi nhớ rõ là đã nhắc nhở, diễn đoạn này có thể dùng thế thân."

Nếu thời tiết hơi ấm áp thêm một chút, Kỷ Thừa Hoài cũng sẽ không có yêu cầu như vậy. Chỉ là hiện tại nhiệt độ quá thấp. Khi rơi xuống nước diễn như vậy chỉ sợ sau khi xử lý thỏa đáng, cũng rất dễ dàng bị cảm.

Vai chính bị bệnh cảm mà nói sẽ ảnh hưởng đến tiến độ quay phim. Cho nên đạo diễn cũng sẽ đồng ý yêu cầu như vậy.

Quách Dĩnh kỳ thật cũng có tâm tư nhỏ của riêng mình, cô hôm nay cố ý cùng Lộ Mạn Hề nói vậy, đơn giản là đến lúc đó cô ấy sẽ cho cô vài câu hay, như vậy Kỷ Thừa Hoài sẽ không hướng tới cô phát hỏa.

Cô hiện tại cũng đang hối hận, hối hận chính mình vì cái gì không ngăn cả cô ấy, cô cẩn thận nhìn Kỷ Thừa Hoài rồi liếc mắt một cái, nói: "Mạn Hề vốn là đáp ứng rồi, nhưng không biết như thế nào? Đột nhiên liền thay đổi chủ ý, muốn chính mình ra trận."

Kỷ Thừa Hoài cau mày, "Trước lúc cô ấy quay cảnh này có cùng người nào nói chuyện qua?"

Mạn Hề là người đặc biệt rất dễ dàng bị người ảnh hưởng bởi người khác, cho nên anh tận lực ngăn cách cô cùng những người không hoàn toàn có thiện ý kết giao.

Quách Dĩnh cẩn thận hồi tưởng một chút, "Không có, bất quá trước lúc đóng phim, cô ấy có đi vào toilet."

"Tốt, cô đi liên hệ một chút với nhân viên công tác ở đoàn phim, ngày đó có bao nhiêu diễn viên ở đó."

Thân mình Quách Dĩnh run lên, biết Kỷ Thừa Hoài nếu không tính toán rõ chuyện ngày sẽ không buông tha. Phàm là có quan hệ với Mạn Hề, chỉ cần là xúc phạm tới Mạn Hề, anh đều sẽ không bỏ qua.

Bị người như vậy yêu, rốt cuộc là hạnh phúc hay là thống khổ, sợ rằng chỉ có trong lòng Mạn Hề mới rõ ràng.

Kỷ Thừa Hoài nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm: "Diễn viên quần chúng cũng không thể để lọt."

"Vâng."

Liền lúc Kỷ Thừa Hoài cùng Quách Dĩnh đi ra ngoài. Lộ Mạn Hề lại một lần nữa tỉnh lại, cô cầm lấy di động đặt ở trên tủ đầu giường, tiếp đó là một trận hoảng hốt.

Di động này rõ ràng đã sớm bị cô đổi cái khác, như thế nào lại về trên tay cô?

Bật màn hình, di động hiện thời gian là 7 giờ rưỡi tối, là thứ sáu ngày 13 tháng 1.

Không đúng không đúng, hẳn là tháng tư mới đúng.

Nếu cô hôn mê gần một năm, căn bản phản ứng của Kỷ Thừa Hoài không phải như thế này. Trừ phi...... Trừ phi hiện tại thật đúng là tháng 1.

Càng ngày càng nhiều sự không thích hợp, Lộ Mạn Hề mở trang web điện thoại. Đưa vào hai chữ ngày, kết quả xuất hiện là ngày 13 tháng 1 năm 2017.

Cô xụi lơ ở trên giường, điện thoại rơi xuống trên sàn nhà, phát ra âm thanh nặng nề.

Nếu tất cả những thứ này hết thảy chỉ là trò đùa dai...... Không đúng, không đúng, Lộ Mạn Hề xuống giường đi ra phòng bệnh, vừa lúc liền đụng phải một y tá, cô miễn cưỡng trấn định tinh thần, hỏi: "Cô y tá, hôm nay là ngày nào?"

Cô y tá tự nhiên biết Lộ Mạn Hề. Bất quá nghệ sĩ khác cũng đều giống Lộ Mạn Hề. Khi tới bệnh viện, cô cùng bác sĩ chủ trị và các y tá khác đều rất kín miệng. Hơn nữa còn có thế lực của Kỷ Thừa Hoài, hoàn toàn không có người nào dám tới quấy rầy cô.

"Lộ tiểu thư, hôm nay là mười ba, thứ sáu."

"Tháng mấy?" Lộ Mạn Hề thấp giọng truy vấn.

"...... Tháng 1"

Cô ở hành lang ngây người lâu như vậy, có phải hay không thật sự kinh ngạc. Lúc này có phải nói thật hay không thì cô cũng nhìn ra được, cô y tá cũng không có lừa cô.

Trên thế giới này không có sự trùng hợp như vậy sự. Trừ phi, trừ phi cô thật sự đã trở về một năm trước.

Lộ Mạn Hề hít sâu một hơi, ở bên Kỷ Thừa Hoài ngây ngốc thời gian dài như vậy. Tố chất tâm lý cũng coi như có thể vượt qua. Cô hướng vị y tá cười cười: "Cảm ơn."

Nói xong lời này, cô xoay người đi vào phòng bệnh.

Kỳ thật cô cũng có thể nghĩ đến, bị người đuổi chém nhiều nhát như vậy. Có thể sống sót hay không đều không phải vấn đề, cái quan trọng là sao có thể tỉnh lại mà đến một chút chỗ bị thương cũng không có.

Có lẽ là cô đã chết đi.

Trước khi gặp Kỷ Thừa Hoài, cô cũng có quay một bộ phim. Phim là câu chuyện về một người phụ nữ giàu bị vị hôn phu tính kế sau khi chết đi thì được trọng sinh.

Cô lúc ấy còn đang suy nghĩ, trên thế giới này sao có thể có loại sự tình trọng sinh này. Đời này có oán báo oán, có thù báo thù, đã chết căn bản sẽ không có kiếp sau. Không ai quen biết ai.

Lộ Mạn Hề cúi đầu nhìn tay chính mình, mặt trên còn có một ít dấu tích. Hơi ấn một chút, liền có chút căng đau.

Cô cư nhiên lại trở về một năm trước. Chỉ là, sự việc này có cái ý nghĩa gì đâu?

Chết mà sống lại theo loại này, theo lý mà nói là hẳn là phải cảm ơn chi tình, cảm tạ trời cao cho chính mình một cơ hội. Nhưng chính là cô một chút cảm giác đều không có.

Điện thoại rung lên một chút, cô mở ra liền thấy. Là tin nhắn của vai nam phụ cùng nhau đóng phim.

Lộ Mạn Hề nhéo nhéo cái mũi, nhân duyên của cô cũng thật kém. Đều là sinh bệnh nằm viện, vậy mà không có vài người tới an ủi cô......

Cái chàng vai nam phụ này cũng thật có dũng khí!

Ngay cả nam chính cùng cô hợp tác qua mấy bộ phim truyền hình cũng chưa dám đơn độc gửi tin nhắn cho cô, nên nói là nghé con mới sinh không sợ cọp sao?

"Mạn Hề tỷ, chị không có việc gì chứ?"

Lộ Mạn Hề nghĩ nghĩ, vì đối phương tốt, cô vẫn là không cần đáp lại đi. Ngón tay trắng nõn ở trên điện thoại sử dụng thao tác một chút, xóa bỏ cuộc đối thoại nói chuyện phiếm giữa cô và hắn ta.

Nếu để Kỷ Thừa Hoài nhìn đến, chỉ sợ lại sẽ vô cớ suy đoán, cũng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của anh nam phụ này.

Lộ Mạn Hề đăng nhập Weibo, không có gì bất ngờ xảy ra. Người cùng cô hợp tác qua, người từng có giao tình, các nhóm nghệ sĩ đều ở trên Weibo thăm hỏi.

Thật sự là không thú vị.

Cô lựa chọn bỏ mặc, dù sao thì cô có đoàn đội tổng hội giúp cô hư tình giả ý một chút.

Những người này bất quá là làm cho Kỷ Thừa Hoài xem. Họ không quá quan tâm cô, nhưng cũng không thể chút nào không quan tâm đến cô. Cẩn thận nghĩ lại, bọn họ cũng quả thực thật đáng thương.

Thời điểm cô chơi điện thoại, Kỷ Thừa Hoài đã trở lại, Quách Dĩnh cũng không có đi theo cùng.

"Như thế nào không bật đèn?" Kỷ Thừa Hoài mở đèn trong phòng ra, trong tay đem theo một cái bình giữ nhiệt: "Biết em ăn không quen cơm ở bệnh viện, cho người mua cho em ít cháo. Nhanh, ăn một chút."

Lộ Mạn Hề buông điện thoại, ngoan ngoãn mà ăn cháo.

Kỷ Thừa Hoài hoàn toàn không đề cập tới sự việc phát sinh hôm nay, thật giống như nó không hề xảy ra.

Chỉ là Lộ Mạn Hề rất rõ ràng, anh tuyệt đối sẽ điều tra lại những người bên cạnh cô một phen, chỉ sợ lần này lại sẽ liên lụy tới vài người vô tội.

Kỷ Thừa Hoài nhìn bên mặt điềm tĩnh của Lộ Mạn Hề. Nhất thời không nhịn được, giơ tay chạm vào cô. Nào biết mới vừa chạm vào, cô liền theo bản năng mà lui ra phía sau.

Cái động tác này làm đôi mắt Kỷ Thừa Hoài trầm trầm, hơi thở quanh người cũng thay đổi.

Kỷ Thừa Hoài càng thêm xác định, nhất định là có người nào ảnh hưởng đến cô. Anh thật muốn nhìn một chút, rốt cuộc là người nào có gan lớn như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.