Phong Lưu Pháp Sư

Chương 47: Nguy kỵ hàng lâm (Nguy cơ trùng trùng)





- Quả nhiên, vẫn chưa thoát khỏi thị phi của Thần Mộ!

Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ cảm thấy phiền muộn khó tả, chỗ mô tảtrong hồn ngọc này quả thật hắn không thể không đi.

Cho dù bỏ đi chỗ mà Tịch Nhược Tĩnh mất tích thì cũng có thể làtính toán trùng hợp, tuy nhiên không thể nói tuyệt không có khảnăng song phương chạm nhau.

Chuyện này còn chưa xong, đã tới chuyện khúc mắc với Lí Không Liên.

Đè xuống phiền muộn đang cuồn cuộn trong lòng, Nhạc Vũ ăn vào mấy viên đan dược bổ sung não lực rồi lập tức nhập định. Sau một ngày đêm, tâm thần mệt mỏi của hắn dần khôi phục thì đầu tiên làchú ý đến Diễn Thiên Châu.

Viên châu lúc này đã khôi phục tĩnh lặng. Trong hạch tâm ngoại trừmười mấy đạo tử phù vốn có thì có thêm bảy đạo tử phù, còn lại hơn mười mấy đạo tử phù vốn tàn khuyết đã hoàn toàn ngưng thực.

- Nhanh như vậy cũng đã hoàn toàn phân tích xong?

Nhạc Vũ thầm kinh ngạc. Sở dĩ đến lúc này hắn mới khôi phục vì làDiễn Thiên Châu cùng hệ thống phụ trợ trí tuệ nhân tạo đã tính toán với cường độ cao nên rút đi phần lớn năng lực của hắn, ngaycả mạch silic chỗ mi tâm cũng gần như sụp đổ.

Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ không chút do dự lấy Nguyên Trí linh quả bỏ vào miệng. Đã kết thù với Lí Không Liên, còn có Chương Dục vậy thì điều tối trọng yếu nhất là nhanh chóng tăng cường thực lực.

Nguyên Trí linh quả vừa vào trong miệng hắn thì độc tố kịch liệt lập tức khuếch tán vào cơ thể, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy đầu lưỡi của mình ngay lập tức run lên.

Sau mấy nhịp thở, Nhạc Vũ hoài nghi vật này có phải là do Vạn Bảo Lâu hợp mưu với Lí Không Liên lừa gạt. Đột nhiên sau đó hắn cảm thấy tâm thần thanh tĩnh, tốc độ suy nghĩ tăng vọt, lại cực kỳ sáng rõ.

- Đúng là mình lo hão. Vật này chua chua ngọt ngọt, vào miệng hóa thành cực độc. Nếu người bình thường đã hộc máu mà chết, bất quá với mức độ này thì trí tuệ tăng lên không chỉ trăm lần.

Nhạc Vũ thăm dò những phù văn chưa nghiên cứu thấu đáo kia rồi lập tức cảm thấy chấn động.

Vô luận hắn thăm dò trong trí nhớ bao nhiêu thì lúc này đều hết sức rõ ràng, nhanh chóng thâm nhập vào đến bản nguyên những linh phù này. Hơn nữa là suy một ra ba, mở rộng với những tri thức vốn có.

- Kỳ quái, kỳ quái! Những sở học trước kia của mình liên quan đến phù văn thì cũng thôi. Rõ ràng có một số phù văn mình trước kia căn bản là chưa từng học qua, cần làm chút ít thí nghiệm mới cóthể thông hiểu vậy sao giờ cũng có thể lý giải, dường như là kiến thức vốn có.

Cơ hồ theo bản năng, Nhạc Vũ ý thức được chỗ bất phàm của Nguyên Trí linh quả. Vật này quả thực có năng lực tăng cường trínhớ cùng suy nghĩ, bất quá công hiệu chủ yếu nhất là nếu như thần hồn của hắn có thể thu hoạch tri thức từ một liên hệ không rõ ràng.

Những tri thức vẫn chưa kịp tiêu hóa từ tử phù của năng lượng ngũ sắc, phù văn của Ngũ Hành phù trận trong đan điền, tin tức của Quảng Lăng tuyệt kiếm ba thức giữa lúc này đều giải quyết dễdàng.

Dùng thần hồn thăm dò, Nhạc Vũ liền có thể cảm giác được hệthống phụ trợ đang tiến hóa rất nhanh, Diễn Thiên Châu cũng đang không ngừng biến hóa, kết cấu phù văn bên trong dần dần tu chỉnh.

Diễn Thiên Châu cùng hệ thống trí tuệ nhân tạo quả thực đang từng bước hấp thu tri thức mà hắn đã phân tích. Bất quá không cóthần niệm chủ đạo, kết quả tính toán này cũng chưa chắc hoàn toàn chính xác. Trái lại theo hắn biết trong đó có vô số sai lệch. Lúc này Nhạc Vũ vừa "ôn tập" và làm sâu sắc lý giải của mình, vừa cóthể tiến hành tu chỉnh.

Toàn bộ tâm thần của hắn lúc này đều vùi nhập vào biển phù văn, đã biến chân tướng của Nguyên Trí linh quả, vậy thì dĩ nhiên phải tranh thủ thời gian để đạt được chỗ tốt nhiều hơn.

Cũng không biết qua bao lâu, tâm thần Nhạc Vũ mới dần dần thanh tỉnh lại.

- Đã hoàn thành những phù văn trong kí ức?

Nhạc Vũ mở mắt, phản ứng đầu tiên không phải là kinh hỉ mà làxấu hổ. Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm hắn bố trí trước mặt, mấy canh giờ trước vẫn khiến hắn thỏa mãn thì giờ thấy vô số sơ hở. Tựa như người trưởng thành nhìn lại tác phẩm lúc thơ bé, ngây thơ đến không nhận ra.

Nhạc Vũ đỏ mặt, vung tay điều khiển vị trí của một bộ phận Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm. Đợi đến khi cảm giác xấu hổ kia lui đi, Nhạc Vũ mới ý thức không đúng. Không phải mình bản thân chủ quan mà lý giải trận phù của hắn đã có bước tăng trưởng bộc phát!

- Một linh quả đã khiến mình được lợi thật lớn như thế. Tạo nghệtrận đạo của mình hiện giờ chắc là đã hơn trước kia mấy lần!

Điều tra thời gian ghi chép của hệ thống phụ trợ trí tuệ nhân tạo, Nhạc Vũ lại khẽ giật mình.

- Vậy mà chỉ có tám canh giờ sao? Mình dự tính phải hai ba mươi năm, thậm chí dài hơn mới có thể hấp thu những tri thức này, vậy mà chỉ dùng tám canh giờ liền đã hoàn thành! Thời gian hạn định của Nguyên Trí linh quả chỉ trong một ngày. Chẳng phải là nói hiện giờ mình chỉ còn một canh giờ?

Nhạc Vũ khẽ động, dứt khoát lấy ra những tri thức trong Hiên Viên Phá trận lục, chỉ trong chốc lát sắc mặt hắn đã trắng bệch.

Bên trong cho dù là bộ phận tri thức nhập môn thô thiển nhất thìsự thâm ảo cũng vượt qua tưởng tượng của hắn!

- Trách không được cần dùng Nguyên Trí linh quả để tìm hiểu. Tuychỉ là Tàn Thiên nhưng tiêu chuẩn cũng cần đến Đại Thừa tu sĩ. Đừng nói là ta, ngay cả những Nguyên Anh tu sĩ kia cũng không thể lý giải!

Bốn canh giờ trong cảm giác của Nhạc Vũ chỉ như một thoáng. Ngay lập tức, loại cảm giác có thể lý giải dễ dàng mọi chuyện trên thế gian liến biến mất. Hắn cảm thấy trong đầu choáng váng, biết di chứng của Nguyên Trí linh quả bắt đầu phát tác.

Lúc này hắn mới chỉ đọc được ước chừng ba phần tư bộ Hiên Viên Phá trận lục Tàn Thiên mà thôi. Phần đằng sau càng lúc càng tối nghĩa, thậm chí vào mười phút cuối cùng Nhạc Vũ cơ hồ bị kẹt ở không hề tiến thêm. Mặc dù là thông qua Nguyên Trí linh quả thìviệc lấy được kết quả từ những chỗ chưa rõ cũng có hạn.

Bất quá Nhạc Vũ lại không chút nào hối hận, nếu không dùng tám canh giờ trước để "ôn tập" những tri thức căn bản thì lúc này hắn cũng không có phương pháp tiếp cận Hiên Viên Phá trận lục Tàn Thiên.

- Nguyên Trí linh quả không phải là thiên đan, hiệu dụng lại càng hơn thiên đan, đáng tiếc độc tố thật sự là phiền lòng.

Đợi đến lúc cảm giác mệt mỏi qua đi, Nhạc Vũ mới phát giác trong cơ thể tràn ngập độc tố. Vốn hắn trầm mê trong thức hải nên cũng không để ý.

Đến lúc này phát hiện thì đã gần với mức độc phát thân vong. Mặc dù vận khởi pháp lực bài trừ cũng là không cách nào hoàn toàn phân cách.

Nhạc Vũ bất đắc dĩ, đành phải một mặt dùng Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí toàn lực hạn chế độc tố khuếch tán vào huyết tủy, một mặt điều xuất Tiên Thiên càn li chân diễm chậm rãi luyện hóa.

Đã tới mức này, cũng không thể trong một ngày có thể giải quyết mà cần tới mấy ngày mới dần dần rút ra.

Tiếp đó, Nhạc Vũ liền điều xuất một Vu trận có ghi chép trong hồn ngọc rồi bắt đầu phá giải.

Lúc trước điều hắn lo lắng nhất là hiệu dụng của Nguyên Trí linh quả sau này sẽ biến mất, vậy thì tri thức học tập được trong thời gian này sẽ biến mất.

Lúc này hắn mới phát giác, hiệu dụng của linh quả này quả thực giống như ghi chép trong điển tịch. Nếu đổi lại là trước kia thì hắn nhất định phải nhờ vào hệ thống trí tuệ nhân tạo và Diễn Thiên Châu mới có thể tìm ra phương pháp phá trận, lúc này đã có thể tựtìm hiểu, đặc biệt là vận dụng kiến thức từ Hiên Viên Phá trận lục Tàn Thiên hết sức lưu loát.

- Sở học một ngày bằng ba mươi năm nghiên cứu miệt mài!

Nhạc Vũ cảm khái, ngay sau đó liền phát giác thần hồn của mình giờ vô cùng thuần hậu. Tổng lượng cũng không gia tăng quá nhiều nhưng đã biến đổi về chất.

- Đây chính là như trong đạo điển có nói, sau khi hiểu rõ vạn vật vạn sự thì thần hồn đạt tới cảnh giới thông minh. Từ nay đến sau khi Nguyên Anh hợp thể thì mình không cần cố kỵ!

Nhạc Vũ không khỏi mỉm cười, đến lúc này thì Vô Cực thiên đan cuối cùng đã có chút tác dụng với hắn. Nếu ăn vào có thể trực tiếp tiến vào Nguyên Anh Phân Thần hoặc nói không chừng có thểthành tựu Nguyên Anh trung kỳ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bất quá vật ấy có rất nhiều người tranh đoạt, chưa hẳn có thể nhưhắn mong muốn. Khách quan mà nói hắn lại muốn tới chỗ khác, chỉcần đi được sớm có thể đem tu vi một lần tăng lên mấy bậc cũng không khó.

- Nếu muốn vào nơi này thì cần thiết phải phá giải hết mười Vu trận trong hồn ngọc. Tiếc là người ghi chép cái này không sở trường trận đạo, chỉ có thể dùng hình ảnh mà thần hồn ghi lại khắc vào hồn ngọc, chỉ có thể làm tham khảo mà thôi

Nghĩ đến Lí Không Liên đã đến những chỗ này, Nhạc Vũ hơi nhíu mày.

Việc này nếu có thể thuận lợi, cố nhiên là được lợi ích cực lớn, chỉ làhung hiểm cũng đồng dạng.

- Nếu là muốn tìm người phá giải vu trận, như vậy nhất định sẽ vẫn có những điểm mấu chốt chưa từng phá giải, không biết Lí Không Liên có thể tìm được cao thủ trận đạo khác hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.