Phong Lưu Pháp Sư

Chương 4: Chân thị đảo môi





Vì sao phải trong một ngày! Bên trong xảy ra chuyện gì?.

Sau mấy canh giờ, Nhạc Vũ cau mày nhìn về Nông Dịch Sơn đứng trên đỉnh núi cách đó không xa, đang cùng với mấy tu sĩ Nguyên Anh phân bố ngũ phương , dùng pháp lực một mực phong tỏa vùng không gian này.

Nguyên Anh tu sĩ đã có thể có lực lượng một mình đả thông bích lũy không gian, xuyên việt qua cự ly dài trong hư không loạn lưu, chỉ là chưa tới cảnh giới Đại Thừa thì không cách nào khống chế chuẩn xác

Kỳ thật Phù Sơn tông không khó đánh hạ, phiền toái chính là những tu sĩ Nguyên Anh Kim Đan dùng phương pháp này chạy mất mà thôi. Tuy nói cơ hội này dưới kiếm của Nông Dịch Sơn cực kỳ xa vời, cho dù là trốn được vào hư không thì người của Phù Sơn tông cũng khó tránh được một tu sĩ Nguyên Anh phân thần cảnh truy kích.

Bất quá nếu có Huyền dương Thái Cực Đồ thì tình hình lại bất đồng, cho dù hợp lực mấy tu sĩ Nguyên Anh chưa hẳn có thể khóa lại.

Bất quá Nhạc Vũ lúc này lo lắng hơn là tin tức chỗ phi kiếm của Nông Dịch Sơn. Cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì mà khiến Nông Dịch Sơn vốn làm việc cẩn thận lại trở nên khẩn trương như thế. Hắn có thể xác nhận, câu nói trong vòng một ngày nếu như không có câu trả lời thuyết phục sẽ phát động tiến công tuyệt không phải là đe dọa.

Khách quan mà nói, chuyện của Ninh Càn Khôn tuy là làm người đau đầu, bất quá dựa vào Long Tước phiến mà tông môn đưa cho, nếu sử dụng đúng thời cơ thì Huyền dương Thái Cực Đồ cũng không phải là không thể giải quyết.

Ngược lại tin tức mà phi kiếm đem tới càng khiến lòng người không yên. Có thể làm Nông Dịch Sơn khiếp sợ như thế, thậm chí không tiếc thay đổi tác phong làm việc, tuyệt không phải là chuyện nhỏ, thậm chí khả năng nguy hiểm đến tồn vong tông môn.

Chuyện này cũng không phải bên Băng Nguyệt tông, nếu như tông môn sớm có chuẩn bị, cho dù đại tông môn bắc phương này không cố kỵ tính mạng Ngôn Vô Cực, một mực nam hạ cũng không khiến Nông Dịch Sơn khiếp sợ như thế.

- Như vậy là Yêu tộc Tam Sơn? Hay là Vân Mộng Tông đã xử lý tốt chuyện Dực Châu? Có một tòa Quảng Lăng kiếm trận tọa trấn bản sơn, Yêu tộc tựa hồ cũng không có thực lực này. Vân Mộng Tông cũng sao có thể nhanh chóng rút tay ra khỏi Dực Châu nhanh như vậy?

Suy ngẫm chỉ chốc lát, Nhạc Vũ liền lắc đầu, chỉ huy hơn mười đệ tử Minh Trụ Phong điêu khắc phù văn cách chân núi trăm dặm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Vốn ý định của Nông Dịch Sơn cũng đồng dạng như bên Thái Huyền tông, đều bố trí một Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần đại trận để vây khốn toàn bộ Phù Sơn, thậm chí cả tài liệu bày trận cũng đã chuẩn bị xong. Nhưng đến phút cuối lại thương nghị chỉ bày ra Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận, chỉ cầu có thể trước lúc đại chiến phong tỏa vùng không gian này là tốt rồi.

Nơi đây bàn về tu vi trận dạo, ngoại trừ thực lực Nông Dịch Sơn thì Nhạc Vũ còn chưa biết, còn lại mọi người đều kém hắn. Cũng chỉ có Nghiêm Hạo là về phương diện này gần với hắn. Bất quá Ngiêm Hạo lại không tinh thông về phép dịch trận, vì vậy Nhạc Vũ phải tự mình cáng đáng việc bố trí Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận.

Cách một ngàn mét phía trước, đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, sau đó mấy chục viên linh thạch trong đại trận lẫn phù văn bắn ra tung tóe.

Nhạc Vũ lạnh lùng ngắm nhìn về hướng Phù Sơn, sau đó xuất ra hơn mười cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm cắm vào mặt đất theo bốn phương tám hướng, ngăn chặn sự nứt vỡ của linh trận. Tiếp đó hắn bắ đầu tính toán tất cả những biến hóa linh lực thiên địa và chuyển động linh mạch đươi đất trong phạm vi mười dặm.

Nghiêm Hạo ở bên cạnh giúp đỡ, thấy thếkhông khỏi bất đắc dĩ cười cười:

- Không ngờ sau khi Nguyên Nhược Phượng chết thì trong Phù Sơn tông vẫn còn có người tinh thông trận đạo. Muốn chỉ ở trong vòng một ngày bố trí xong Càn Khôn đoạn giới đại trận, ta xem hôm nay cũng chỉ có làm qua loa

- Đích thật là có chút tiêu chuẩn, so với Nghiêm sư thúc còn kém một bậc.

Nhạc Vũ khẽ nhếch miệng, cũng không trả lời Nghiêm Hạo. Cái gọi là làm qua loa, thật ra là không tận lực truy tìm uy lực và duy trì linh trận.

Cùng là quy mô đại trận nhưng xét theo trình độ linh mạch dưới lòng đất và sự kết hợp của linh lực ngũ hành trong thiên địa sẽ tạo ra chênh lệch cực lớn.

Bất quá vốn Nông Dịch Sơn chuẩn bị bố trí Lưỡng Nghi Tương Thiên Diệt Trần Đại Trận cũng không có ý định theo tiêu chuẩn bên Thái Huyền tông. Chỉ cần vây khốn Ninh Càn Khôn một lát là tốt rồi, càng không cần để ý tới chất lượng linh trận.

Các bạn đang đọc truyện tại kiếm giới chấtruyenfull.vn.

Chỉ là như vậy sẽ nhìn pháp trận mà mình bố trí bị người khác phá hủy, đây tuyệt đối không phải là tác phong của Nhạc Vũ!

Quảng Lăng tông qua mấy trăm năm, đã từng lấy các nguyên do để tiến hành đo lường qua linh mạch ở đây. Bất quá tư liệu lưu lại cũng không chi tiết, chỉ có thể khiến hắn miễn cưỡng bày trận.

Người chủ trì trận đạo của Phù Sơn tông quả thực cực kỳ tinh thông phù trận. Bất quá hắn ước chừng cũng như Nghiêm Hạo, hoàn toàn không biết phép dịch trận. Số lần đánh trả của đối phương càng nhiều thì hắn càng có thể nhanh chóng tìm được mạch lạc, từ đó thôi diễn biến hóa.

Người này nếu như gặp phải các cao thủ trận đạo khác còn có thể chống đỡ được một lát, nhưng nếu gặp hắn thì cũng chỉ tự tìm đường chết. Với lực tính toán liên hiệp của hắn và Chiến Tuyết, cho dù là Xương Băng Hồng đến đây cũng không bì kịp.

Hơn mười tên đệ tử Minh Trụ Phong kinh hoàng trong một khắc, sau đó lại thấy linh trận đang có xu hướng sụp đổ đã được Nhạc Vũ ra tay ngừng lại.

Những người này khẽ liếc Nhạc Vũ vẻ khâm phục rồi tiếp tục chuyên tâm khắc phù văn như chưa có chuyện gì xảy ra. Nhạc Vũ thì lấy ra một quyển trục trận đồ, viết ra một số chỉnh sửa.

Người bên kia tuy vừa rồi khiến cho linh lực chấn động làm tổn hại hơn mười viên Tam phẩm linh thạch nhưng lại làm cho hắn có chút sở đắc xu thế linh lực ở đây. Sau khi cải tiến có thể cho Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận ít nhất bảo trì được bảy thành.

Bất quá ngay khi hắn vừa viết xong, đem hồn thức tán khai thì cảm giác linh mạch dưới đất đang chấn động kịch liệt, phảng phất có một hung thú viễn cổ muốn phá khốn xông ra.

Nhạc Vũ khẽ ngưng mày, hừ lạnh một tiếng.

- Còn chưa chịu, vậy thì có thể giết!

Nói vừa dứt, hắn đánh ra 2900 cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm còn lại rồi lần lượt cắm xuống trong phạm vi mười dặm.

Nghiêm Hạo đang muốn mở miệng an ủi thì giật mình im lặng. Người nọ trốn tại Phù Sơn tông, muốn làm gì cũng khó khăn. Chỉ là xem hành động của Nhạc Vũ lần này không phải là ngẫu nhiên. Mỗi một cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm rơi xuống đều có tác dụng, hợp lại khiến cho Nhạc Vũ khống chế thiên địa trong phương viên mười dặm, trấn áp dao động linh mạch.

Sau một lát, bên trong Phù Sơn truyền đến một tiếng nổ vang. Nghiêm Hạo nhìn về phía xa thì thấy trong trung tâm đại trận Phù Sơn tông có mấy nhân ảnh, bên cạnh còn thêm hơn mười đệ tử Linh Hư cảnh trong nháy mắt bị một luồng linh lực loạn lưu cường liệt xoắn thành nát bấy. Chỉ có vị tu sĩ Kim Đan chủ trì đại trận vẫn đứng đó nhưng chắc là đã bị trọng thương.

Nghiêm Hạo trợn mắt há hốc mồm, chỉ cảm thấy trong miệng của mình tràn đầy tư vị đắng chát, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng thở dài, quay đầu hỏi:

- Vũ sư điệt, vừa rồi sao ngươi làm được?

- Người kia tự tìm chết mà thôi.

Nhạc Vũ lắc đầu, sau đó thần tình lạnh nhạt nhìn Nghiêm Hạo:

- Nguyên do trong đó, ngày sau Nghiêm sư thúc nghiên cứu thêm là được. Thứ cho đệ tử nói thẳng, về sau sư thúc có thời gian thì nghiên cứu phép đấu trận mới thỏa đáng. Đừng để có lúc bị người thừa dịp như chỗ Phù Sơn tông kia.

Nghiêm Hạo nhướng mày, càng thấy đắng chát trong miệng, mồ hôi lạnh toát ra đầm đìa, thầm nghĩ sư điệt nói như vậy rất đúng. Hắn tự vấn về phương diện trận phù không kém Nhạc Vũ quá xa, thậm chí qua trăm năm có thể vượt lên. Chỉ là hôm nay nhìn một chút thủ đoạn của Nhạc Vũ vẫn không thể hiểu.

Nếu là giờ phút này đổi lại hắn cùng với Nhạc Vũ dịch trận, sớm đã chết đi từ lâu!

- Thì ra là thế, có thể phá vỡ Thập ngự Phục Ma Kiếm trận, quả nhiên không phải may mắn!

Đang lúc tâm niệm trong đầu Nghiêm Hạo thay đổi thật nhanh thì Nhạc Vũ nhíu mày cẩn thận nhìn lại đỉnh Phù Sơn, sau đó thuận tay đưa Ngũ Hành Càn Khôn đoạn giới đại trận trận đồ đã sửa chữa tốt cho Nghiêm Hạo.

Có lần vừa rồi, người am hiểu trận đạo trong Phù Sơn tông chắc đã chết hết. Cho dù còn có ai thì cũng không can đảm đấu trận với hắn.

Chuyện nơi đây giao cho Nghiêm Hạo là được.

Ngược lại lúc này hắn chú ý hơn đến dao động linh lực không rõ ràng trên đỉnh Phù Sơn tông.

Đến khi Nhạc Vũ từ Ngũ phương môn bước ra đỉnh thì thấy Nông Dịch Sơn lộ vẻ ngưng trọng, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía trước, hồn lực cực đại mở ra khiến Nhạc Vũ bất giác cảm thấy khó chịu.

Sau đó một lát, sắc mặt Nông Dịch Sơn đã khôi phục như thường.

- Ngày tận thế. Chỉ mong Quảng Lăng tông trong tương lai sẽ không rơi vào cảnh này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.