Phong Hoa Tuyết

Chương 9: Người Bạn Gái Thần Bí




Mỗi một lần mời rượu, Đường Thời cũng không có uống bao nhiêu, thế nhưng, uống với nhiều người như vậy, thật ra anh cũng có vài phần men say.

Cơm tối cũng không ăn được bao nhiêu, lúc này trong dạ dày có chút khó chịu, Đường Thời vào phòng vệ sinh, muốn ói lại không ói ra, không thể làm gì khác hơn là ở cố thanh tịnh trong phòng rửa tay, vững vàng tinh thần, chuẩn bị rời khỏi phòng rửa tay nam, lại nghe được ngoài toilet truyền tới mấy tiếng nói chuyện rầm rì của mấy người đàn bà.

”Các cô biết Cố Khuynh Thành chứ? Chính là Tiểu Thư Cố Gia?”

Đường Thời nghe thấy tên Cố Khuynh Thành, cả người bỗng hơi dừng lại, liền tà tà dựa vào ở trên vách tường, nghe bên ngoài nói chuyện.

”Tôi len lén nói cho các cô biết một chuyện a, phát sinh ngay tối nay.”

”Chuyện gì?”

”Về cô ta và Đường Thời.”

” không phải quan hệ của cô ta và Đường Thời rất tốt sao?”

”Quan hệ tốt hay không tốt chúng ta trước không bàn đến, chúng ta trước tiên nói một chút về... Cố Khuynh Thành kia thoạt nhìn là người như thế nào nhỉ?”

”Đẹp, đoan trang, rất tốt a.”

”Cắt.. Vậy cũng chỉ là bề ngoài, tôi len lén nói cho cô, càng là loại người bề ngoài nhìn thuần khiết như hoa, thường thường trong lòng càng ti tiện dâm đãng, các cô cũng không biết, tối nay ở đài ngắm cảnh, cô ta lại chủ động câu dẫn Đường Thời.”

Đường Thời nghe đến đó, mặt nhăn chặt lại, thời điểm anh tới đài ngắm cảnh, cũng không có chú ý rằng có người nhìn thấy, hiện tại sao mọi người lại bí mật lan truyền?

Đường Thời hơi nghiêng thân nhìn, thấy một cô gái thoạt nhìn trẻ tuổi, kích động chia sẻ bí mật mình biết: “Một người đàn bà, đã vậy còn quá không biết tự ái, tại sao ở nơi này, quấn quýt dây dưa với Đường Thời, thực sự là..”

Cô ta nói đến đây, lắc đầu, vẻ mặt coi thường.

Người khác, trên mặt đều mang theo vài phần khiếp sợ, đều mở miệng.

”Thiệt hay giả?”

”Tôi cảm thấy cho cô ta không giống người như vậy a!”

”Các cô biết cái gì a, có người tận mắt nhìn thấy!”

” Tận mắt nhìn thấy? A, cô ta thật đúng là không biết xấu hổ, lại dán lên một người đàn ông, giờ còn có thể bình tĩnh đi ra ngoài.”

”Tôi cảm thấy thế giới quan của tôi hoàn toàn bị phá vỡ, đầu năm nay, phụ nữ thoạt nhìn càng là rụt rè thục nữ, trong xương càng là phong tao sao?”

”Suỵt, các cô nhỏ giọng một chút..”

Mấy người vừa bàn luận, vừa rời toilet, đến cuối cùng, âm thanh nhỏ dần, Đường Thời hoàn toàn không nghe được.

Đường Thời dựa vào tường đứng một lúc lâu, mới hơi nháy nháy mắt, đứng thẳng người, xoay người đi ra toilet, anh mặt không thay đổi đứng ở bồn rửa mặt rửa tay, thoạt nhìn “gió nhẹ mây bay”, phảng phất sự tình những cô nàng kia vừa mới nghị luận, không có quan hệ gì với anh, có thể là trong lòng của anh, đã sớm cuộn trào mãnh liệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.