Phong Hoa Tuyết

Chương 80: Hôm Nay Em Có Lại Thích Anh Thêm Chút Nào Không?




Ma vương sắp hiện thế, sự tình rất nghiêm trọng!

Nhưng, lại còn có một chuyện càng nghiêm trọng, đó chính là…

Lại có thể có người đẹp tỏ tình với ta!

Thần Ánh Sáng nhân từ à! Xin chúc phúc sự kiện Ma Vương có thể thuận lợi được con… đồng bạn của con giải quyết, sau đó con có thể ôm được người đẹp về đi!

Qua vài ngày tới là sắp chính thức tiếp nhận vị trí Judge knight, đối với cái này, Lesus thật ra cũng không làm sao căng thẳng, hắn ở sở thẩm phán thực tập đã mấy năm rồi, bình thường cũng giúp lão sư xử lý rất nhiều công văn, có thể nói mọi chuyện Judge knight nên biết, hắn mỗi khoản đều đã làm qua rồi.

Thật ra, hai năm qua, lão sư sớm đã đem phần lớn sự việc đều giao cho hắn làm.

Lesus tin tưởng mình có thể làm tốt chức trách Judge knight, cho nên đối với điển lễ truyền thừa mấy ngày sau, hắn cho rằng đó chỉ là một cái hình thức mà thôi.

Cho dù vài ngày sau là sắp trở thành Judge knight, nhưng đối với Judge knight hiện nhiệm, cũng chính là lão sư của hắn, Lesus vẫn cung kính có thừa như cũ. Giờ phút này, hắn hơi hơi cúi đầu, thái độ nhún nhường chờ chỉ thị của lão sư.

Judge knight đời thứ ba mươi bảy, Chasel, giờ phút này đang nhìn học sinh duy nhất của mình, Lesus.

Cho dù là nhân phẩm, kiếm thuật, hay xử lý công sự, bất luận từ phương diện nào đến xem, Lesus đều là cái nhân tài đáng khen. Dạy ra một học sinh như vậy, thân là lão sư thật sự không thể không cảm thấy kiêu ngạo.

Mấy ngày nữa, học sinh sẽ tiếp nhận cây gậy trong tay lão sư rồi, Chasel mặc dù biết Lesus có thể xử lý công việc rất tốt, nhưng thân là lão sư, hắn vẫn không nhịn được muốn nhắc thêm một chút.

“Con trai, lúc ngươi mới bắt đầu thực tập ở sở thẩm phán, thầy đã từng hỏi qua ngươi, ngươi cho rằng chức trách của Judge knight là cái gì, ngươi còn nhớ khi đó trả lời cái gì không?”

“Trừng phạt tội nhân.” Lesus nhớ rất rõ ràng, khi đó, lão sư chỉ là cười cười, không có bất cứ bình luận nào đối với đáp án này, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy rằng lão sư cũng không hài lòng đáp án này.

Chasel cười cười, nói: “Bây giờ ngươi đã thực tập ở sở thẩm phán nhiều năm, vài ngày nữa, thầy sẽ đem vị trí Judge knight truyền cho ngươi rồi, cho nên thầy muốn hỏi ngươi một lần nữa, ngươi cho rằng chức trách của Judge knight là gì?”

Lesus biết đáp án chính thức là đảm bảo dân chúng tuân theo phép tắc của thần Ánh Sáng, nhưng hắn lại cho rằng đây không phải là đáp án lão sư muốn. Mỗi một người từng xem qua quy tắc của Judge knight đều biết đáp án này, hắn thân là Judge knight tương lai, đương nhiên trước tiên đã đọc qua bản quy tắc này rồi, lão sư sẽ không lấy vấn đề vô nghĩa để hỏi mình.

Chuyện Judge phải làm có quản lý sở thẩm phán, lấy hình tượng nghiêm khắc để đe dọa những người có ý đồ xấu, phụ trợ Sun knight, lãnh đạo nửa số Mười Hai Thánh kỵ sĩ… Còn có đáp án gì so với “đảm bảo dân chúng tuân theo phép tắc của thần Ánh Sáng” càng có thể bao hàm những trức trách này sao?

“Chasel!”

Judge knight hiện nhiệm cùng với vài ngày sau đều sửng sốt, lúc này mới phát hiện người gọi bọn họ là Sun knight, Neo Sun.

Lesus vội vàng hành lễ với Sun knight.

Neo chỉ là gật đầu coi như đáp lễ, sau đó vào thẳng vấn đề mà đưa ra yêu cầu với Chasel: “Chasel, cho tôi mượn học sinh của cậu một lát.”

“Cậu muốn mượn Lesus?” Chasel có chút khó hiểu hỏi: “Cậu muốn mượn nó đi làm cái gì?”

“Nếu như tôi nói mượn để chơi đùa, cậu có cho tôi mượn không?”

Chasel khẽ nhíu mày.

Neo vội vàng nói: “Đùa thôi, có một số chuyện muốn bàn giao cho nó, có liên quan đến chuyện của Grisia.”

Chasel gật đầu, hỏi: “Cần lâu lắm không?”

“Không cần, mười phút là đủ rồi đi!”

“Được.” Chasel dứt khoát mà nói: “Vậy tôi trước đi xử lý một số chuyện, khoảng mười phút sau trở về.”

Neo nhíu mày, lẩm bẩm: “Mười phút có thể xử lý chuyện gì… Ah! Cậu hẳn sẽ không là muốn đi nhà vệ sinh chứ?”

Chasel chỉ là trừng hắn một cái, sau đó trực tiếp rời khỏi.

Về chuyện của Grisia? Lesus âm thầm đoán, chẳng lẽ có liên quan đến bộ mặt thật không chút nào ưu nhã đó của Grisia? Có lẽ Sun knight còn chưa biết hắn sớm đã vô cùng rõ ràng bộ mặt thật của Grisia rồi.

Neo xoay người qua, mở đầu liền không chút khách khí hỏi: “Con trai, ta hỏi ngươi, cảm tình của ngươi với cái tên nhà ta vẫn không tệ đi?”

Lesus sửng sốt, cau mày trả lời: “Sun knight và Judge knight luôn luôn “như nước với lửa”…”

Neo lại không kiên nhẫn mà cắt đứt lời hắn, chất vấn: “Mấy năm nay, người giúp nó nửa đêm trèo tường mua bánh việt quất là ngươi phải không? Thành thật trả lời ta!”

“… Phải.” Lesus không thể không thừa nhận.

“Vậy ta hỏi ngươi, nếu như cho ngươi một cơ hội, cho ngươi có thể quyết định đổi Sun knight thành người khác ngoại trừ Grisia, ngươi có đổi lại nó không?”

Lesus ngạc nhiên. Hắn không hiểu tại sao Neo muốn hỏi như vậy, vài ngày nữa chính là điển lễ truyền thừa rồi… Chẳng lẽ Grisia đã phạm cái lỗi lớn gì, thậm chí nghiêm trọng đến nỗi phải bị đổi lại sao? Nhưng gần đây hắn không có nghe nói xảy ra chuyện lớn gì.

Hắn không biết nên trả lời thế nào mới phải.

Neo thử giơ ra nhân tuyển: “Ví dụ như phó đội trưởng Adair đây? Nó rất có khả năng, kiếm thuật cũng tốt.”

Adair và Grisia? Sau khi có so sánh, Lesus trái lại có thể so sánh rõ ràng rồi, hắn không chút nào chần chờ mà trả lời: “Không đổi.”

“Tại sao?” Neo có chút tò mò, nói: “Adair hẳn là có thể giúp ngươi càng nhiều việc chứ?”

“Về phần xử lý công văn, có lẽ đi.” Lesus không thể không thừa nhận, nhưng kế tiếp, hắn lại dùng giọng nhấn mạnh nói: “Nhưng những công văn đó, Storm cũng có thể giúp tôi xử lý, phó đội trưởng Vidar của tôi cũng có thể giúp tôi, cho dù Adair không phải là Sun knight, hắn cũng vẫn có thể xử lý. Nhưng, “có một số việc” lại chỉ có Grisia ngồi trên vị trí Sun knight mới có thể xử lý. Tôi nghĩ điểm này, Sun knight trưởng ngài hẳn là rõ ràng hơn tôi mới đúng, Grisia những năm qua hình như đã giúp ngài xử lý rất nhiều chuyện “không thể liệt vào ghi chép”.”

Neo có chút xấu hổ mà cười “hơ hơ” hai tiếng, hỏi: “Nó nói cho ngươi biết?”

Lesus lại lắc đầu nói: “Grisia nói không nhiều, nhưng tôi biết rõ phương pháp cậu ta làm việc, cho nên rất dễ dàng liền có thể phán đoán ra những sự kiện nào có cậu ta nhúng tay.”

Neo mỉm cười, nói: “Học sinh của ta đúng là rất có chút thủ đoạn, chẳng qua, chút lý do này thế nhưng không đủ để cho ta giữ lại nó.”

Thật phải đổi lại Grisia? Lesus càng ngạc nhiên nghi ngờ, mặc dù hắn không tin Neo là nghiêm túc muốn đổi lại Grisia, nhưng Neo thoạt nhìn cũng không giống đang nói giỡn.

Neo cười nói: “Muốn thuyết phục ta đừng đổi lại nó, ngươi thế nhưng cần phải có lý do thật trọn vẹn.”

Lesus ngẩn người, vội vàng hỏi: “Nếu tôi không thuyết phục được ngài…”

“Vậy ta liền đổi lại nó!” Neo không chút nào chần chờ mà trả lời.

Lesus biến sắc, kinh hô: “Ít nhất xin nói cho tôi biết, tại sao ngài muốn đổi lại Grisia? Tính cách chân thực của Grisia mặc dù không như Sun knight trong truyền thuyết, nhưng cậu ta luôn luôn đều rất nghiêm túc sắm tốt vai hình tượng Sun knight, cũng đều làm rất tốt chức trách của Sun knight…”

Nói còn chưa dứt lời, Neo lại lần nữa cắt đứt lời hắn, hỏi: “Oh? Chức trách của Sun knight không phải củng cố tín đồ sao? Grisia thế nhưng còn chưa nhậm chức, củng cố tín đồ đâu ra?”

“Trên quy tắc của Sun knight đúng là ghi củng cố tín đồ, nhưng tôi cho rằng không chỉ là như thế mà thôi, Sun knight chân chính củng cố chính là lòng tin của mọi người! Có lẽ kiếm thuật của Grisia rất kém, làm việc thường dùng rất nhiều thủ đoạn không sáng sủa, nhưng cậu ta đích thực làm cho chúng tôi tin tưởng chỉ cần có cậu ta, mặc kệ là đang trong tuyệt cảnh gì, chúng tôi đều không cần tuyệt vọng!”

Bởi vì Neo nguyên nhân gì cũng không nói cứ muốn đổi lại Grisia, Lesus thực có chút bực mình, hắn mang giọng phẫn nộ nói: “Lấy điểm này mà nói, tôi cho rằng, Grisia thậm chí làm được tốt hơn so với ngài!”

Hắn vừa nói xong, Neo cười ha ha lên.

“Tốt lắm!”

Tốt lắm cái gì đây? Lesus rất không hiểu, hắn ban đầu còn tưởng rằng Neo nghe đến câu cuối cùng sẽ giận tím mặt.

Neo mỉm cười nói: “Nếu ngươi đã nhận định Grisia là Sun knight, hơn nữa cũng không muốn đổi người, như vậy hãy cố toàn lực khiến cho nó ngoan ngoãn ở lại vị trí Sun knight đi!”

Lesus sửng sốt, càng khó hiểu. Grisia vốn chính là Sun knight đời tiếp theo, cậu ta còn có thể đi đâu?

Lúc này, Neo thu hồi nụ cười, thay vào đó là vẻ mặt không thể nghiêm túc hơn, nói: “Con trai, xin lỗi, thật ra ta không có cái ý muốn đổi lại Grisia kia, chỉ là các ngươi sắp kế nhiệm Mười Hai Thánh kỵ sĩ đời tiếp theo, mà ta cũng phải rời khỏi Thánh Điện rồi, cho nên có chuyện đành phải giao cho ngươi, nhưng trước khi giao cho ngươi, ta muốn biết ngươi rốt cuộc có đồng ý gánh vác chuyện này hay không.”

Lesus hiểu rồi, hỏi: “Là chuyện có liên quan đến Grisia sao?”

Neo gật đầu, bắt đầu nói: “Uh, vậy ngươi hãy nghe cho kỹ, thật ra Grisia nó là…”

Sau khi bắt đầu nghe Neo nói không lâu, Lesus liền trợn lớn mắt, gần như là dưới tâm tình kinh hoàng nghe xong đoạn này.

Nói xong, Neo ngừng lại, để cho Lesus tiêu hóa hết những lời này, mới tiếp tục nói: “Ta có thể làm cũng chỉ là giao lại cho ngươi, về sau ngươi muốn làm thế nào, bao gồm có cần để cho Grisia biết hay không, tất cả đều do ngươi quyết định.”

Nghe vậy, Lesus cau mày. Có cần để cho Grisia biết hay không, điều này khiến hắn cảm thấy có chút khó quyết định.

Neo nhìn thấy thần sắc ngưng trọng của hắn, hiểu lầm hắn đã đổi ý rồi, không khỏi trầm xuống giọng nói: “Trọng trách này rất nặng, nếu muốn đổi ý thì thừa dịp bây giờ, nếu như ngươi tương lai mới đổi ý, sẽ chỉ tổn thương Grisia càng nặng!”

“Sun knight trưởng, ngài có thể hỏi thử lão sư của tôi, học sinh duy nhất của ông ấy đã từng hối hận bất cứ chuyện gì hay chưa.” Lesus dùng giọng bình tình mà kiên định nói: “Tôi chưa từng hối hận, mặc kệ là quyết định từng hạ, hay là người đã thừa nhận.”

◊◊◊◊

Grisia, có cái vấn đề… vấn đề thật ra không nên hỏi, cậu có tin thần Ánh Sáng thật sự tồn tại không?

Hả? Lesus cậu đang nói cái gì thế! Cho dù thần Ánh Sáng đã mấy trăm năm không xuất hiện, cũng không thể nói Người không tồn tại chứ!

Cậu tin Người tồn tại? Nhưng thần Ánh Sáng chưa từng xuất hiện, cái gọi là Thần tích cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết, vì sao cậu có cách tin tưởng Người đích xác tồn tại?

Cậu thoạt nhìn cũng không như người có tín ngưỡng, tôi tưởng rằng cậu cũng không tin, mà tôi… Tôi không cách nào tin tưởng thần Ánh Sáng đích xác tồn tại, không cách nào tin tưởng trên đời này lại có thần tích, dù tôi là Judge knight tương lai.

Lesus, luôn luôn đều có thần tích đấy…

Đúng là có, chỉ là toàn ở trong truyền thuyết mà thôi.

Không đúng! Lesus cậu nghĩ đi, để tranh đoạt một cái vương vị, loài người chưa từng chấm dứt chiến tranh, nhưng, Mười Hai Thánh kỵ sĩ, loại chế độ mười hai người này lại có thể kéo dài ba mươi mấy đời!

Trong đó Sun knight lại có thể không có lấy nửa người bỏ mình trong lúc đảm nhiệm, đây biểu thị mỗi một đời Judge knight đều không có vì đoạt quyền mà giết chết Sun knight… Không đúng, phải nói mười một Thánh kỵ sĩ khác toàn bộ đều không có ý đoạt quyền.

Trên đời này chẳng lẽ còn có thần tích càng kỳ diệu hơn so với Mười Hai Thánh kỵ sĩ chúng ta hay sao?

Luôn luôn đều có thần tích, chúng ta chính là thần tích!

◊◊◊◊

Chasel đi vào sở thẩm phán, mặc dù Neo nói cần mười phút, nhưng hắn vẫn đến muộn một chút, để tránh Neo còn chưa giao chuyện xong.

Lúc này, trong sở thẩm phán chỉ có một mình Lesus, Neo chẳng biết đã đi đâu rồi.

Lesus đưa lưng về phía hắn, đang nhìn lên biểu tượng thần Ánh Sáng trên tường.

Chasel đến gần vài bước, sau đó chờ Lesus xoay người hành lễ, nhưng ngoài dự liệu của hắn, học sinh của hắn cũng không có xoay người kiểm tra xem người đến là ai, điều này làm cho hắn cảm thấy có chút nghi hoặc, lấy lòng cảnh giới của Lesus mà nói, không thể vẫn chưa phát hiện đã có người tới.

Khi Chasel đang muốn mở miệng dò hỏi, Lesus lại nói trước.

“Lão sư, con nghĩ rõ rồi, nếu như nói Sun knight là trụ cột và lãnh đạo của mọi người…”

Lesus nhìn biểu tượng thần Ánh Sáng trên tường, nắm chặt nắm tay, âm vang mạnh mẽ mà nói: “Như vậy chức trách của Judge knight chính là bảo vệ!”

Chasel sửng sốt, lúc này mới phản ứng lại Lesus là đang trả lời vấn đề lúc trước mình hỏi, hắn nghi hoặc mà hỏi ngược lại: “Bảo vệ? Bảo vệ cái gì?”

Lúc trước mặc dù đã hỏi vấn đề, nhưng kỳ thật trong lòng Chasel cũng không có đáp án chính xác, trái ngược lại, hắn còn hi vọng học sinh mình dạy ra có thể cho hắn một cái đáp án làm người hài lòng.

Lesus xoay người lại, ánh mắt vô cùng kiên định, giống như đang hạ cam kết, từng chữ âm vang hùng hồn nói: “Sun knight lãnh đạo mọi người đi tới, Judge knight bảo vệ con đường đi tới này, không cho bất cứ thứ gì cản trở nó!”

Nghe vậy, Chasel trầm mặc trong chốc lát rồi cười khổ mà nói: “Thật không biết Neo so với ta biết dạy trẻ con hay là không biết. Ta dạy ngươi mười năm, mà ngươi mới ở với hắn mười phút, nhưng thoạt nhìn, ngươi ở trong mười phút này hình như trưởng thành còn nhiều hơn so với mười năm ta dạy.”

Nghe vậy, Lesus có chút hoảng loạn, vội vàng nói: “Lão sư, không có chuyện đó, con vô cùng cảm kích sự dạy dỗ của ngài…”

“Ha ha!” Chasel dùng tiếng cười cắt đứt sự hoảng loạn của học sinh, sau đó từ bên hông rút ra Thẩm Phán thần kiếm, giơ thanh kiếm đến trước mặt học sinh, quát khẽ: “Con trai, ngươi đã chuẩn bị tốt tiếp nhận Thẩm Phán thần kiếm từ trên tay ta, dùng nó để bảo vệ con đường của ngươi chưa?”

Lesus nhìn Thẩm Phán thần kiếm đặt ngang trước mắt mình, hắn vươn tay tiếp nhận Thẩm phán thần kiếm từ trên tay lão sư.

“Vâng!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.