Phong Hoa Tuyết

Chương 63: Anh Ngước Lên Trời Mà Gào Thảm Thiết Vào Ấy!




Nghe vậy, các tinh linh khẽ nhíu mày, thần sắc hiển nhiên không tin, nhưng vẫn không công kích hai người, ngược lại có mấy tinh linh đã buông vũ khí xuống, bắt đầu lên tiếng nói chuyện với nhau, thoạt nhìn như đang bàn bạc biện pháp. Nhưng, bọn họ dùng lại là tinh linh ngữ Neo nghe không hiểu.

Neo thấp giọng hỏi đồng bạn: “Ngươi nghe hiểu tinh linh ngữ không?”

Aidrizzt trừng mắt, nói: “Hắc ám tinh linh và tinh linh chạm mặt, diễn biến duy nhất chính là giết đối phương, ngươi nghĩ rằng bọn ta sẽ cùng đối phương nói chuyện phiếm sao?”

Neo tặc lưỡi một tiếng, nửa ra lệnh nói: “Hôm nào ngươi phải đi học tinh linh ngữ, bằng không nếu như đồng bạn tinh linh dùng tinh linh ngữ nói xấu ta, ta đều nghe không hiểu, vậy đâu có được!”

Bây giờ vấn đề nên lo lắng chính là đồng bạn tinh linh sẽ lén nói xấu sao? Hẳn là phải lo lắng có thể sẽ bị những tinh linh bắn thành cây xương rồng hay không mới đúng chứ!

Aidrizzt lén liếc một chút, mấy tinh linh đang trong đàm luận đó hình như hoàn toàn không có dấu hiệu đình chỉ thảo luận, tốc độ đàm luận của bọn họ không nhanh không chậm, thái độ hòa hoãn, không có một biểu tình nào là phẫn nộ. Bọn họ giống như đang thảo luận một chuyện rất bình thường, những việc nhỏ như hôm nay muốn đi săn ở đâu gì gì đó.

Aidrizzt quan sát đến bừng bừng hứng trí, đồng thời, những tinh linh giơ vũ khí xung quanh cũng dần dần mất đi thần sắc phẫn nộ, ngược lại từng người lộ ra vẻ tò mò nhìn Aidrizzt.

Chẳng qua, Neo chờ đến cực kỳ buồn chán, ngáp cũng không biết đã ngáp mấy cái, phàn nàn: “Làm sao nói lâu như thế? Đúng là không có hiệu suất.”

Aidrizzt khó chịu nói: “Ngươi cho rằng tuổi thọ của bọn họ ngắn giống loài người, cần phải chú trọng cái thứ hiệu suất này sao?”

Neo nhíu mày, lộ ra biểu tình khó có thể nhẫn nại nói: “Vậy bọn họ dù sao cũng sẽ không cần nói đến một trăm năm đi?”

Aidrizzt cười lắc đầu nói: “Thế thì không đến nỗi, nhưng tuổi thọ của tinh linh khoảng chừng gấp năm lần của loài người, thời gian thảo luận ước chừng cũng gấp năm lần, cho nên ngươi chỉ cần ngẫm lại loài người thảo luận cần khoảng chừng bao lâu, thì biết tinh linh cần thảo luận bấy lâu.”

Neo suy nghĩ một chút nói: “Nếu như lấy thời gian ta thảo luận cùng Judge knight để tính, những tinh linh khoảng chừng một phút nữa sẽ thảo luận xong. Chẳng qua nếu lấy thời gian Giáo Hoàng thảo luận cùng tế ti thủ hạ của ông ta để tính…”

“Thế nào?”

“Ta thà rằng quay đầu đánh với năm mươi hắc ám tinh linh, cũng tốt hơn ở chỗ này lãng phí sinh mệnh của ta, phải biết rằng ta đã bốn…”

Aidrizzt lập tức quay đầu, hoài nghi hỏi: “Bốn…?”

“Bốn, bốn… vốn là một người không còn trẻ!” Neo ahem một tiếng, bất đắc dĩ nói: “Ngươi biết đấy, loài người bọn ta lại không giống tinh linh hay là hắc ám tinh linh sống lâu như thế, đương nhiên phải nắm chắc thời gian cho tốt.”

Aidrizzt đem con mắt vốn đã dài mảnh của hắn nheo lại càng mảnh, lộ ra biểu tình mười phần nghi hoặc nhìn Neo, người sau thì phát huy công lực làm Sun knight hai mươi năm, làm như không có chuyện gì mà dùng mỉm cười đối mặt với người trước.

“Xin hỏi, các người thảo luận xong chưa?”

Aidrizzt và Neo đều giật mình, quay đầu nhìn, những tinh linh tất cả đều nhìn chằm chằm hai người bọn họ, sớm đã không còn thảo luận nữa.

Lúc này, có một tinh linh đi ra, sử dụng ngôn ngữ của loài người, khách khí nói: “Nếu như các người còn cần thảo luận, bọn ta cũng không ngại chờ.”

Neo quay đầu hỏi Aidrizzt: “Chúng ta có cái gì cần thảo luận không?”

Aidrizzt khó chịu nói: “Ta với ngươi còn có cái gì để nói sao?”

Neo nhún nhún vai, quay đầu nói với tinh linh: “Bọn tôi thảo luận xong rồi.”

Tên tinh linh phụ trách đàm phán kia có chút tò mò mà nhìn bọn họ, cho đến khi nghe được trả lời của Neo, hắn mới gật đầu, nói với hai người: “Bọn ta đồng ý hộ tống các người đến rìa rừng rậm, nhưng các người phải hứa không tiến vào khu rừng rậm này nữa, nếu như các người còn cả gan bước vào khu rừng rậm này, bọn ta sẽ không lưu tình nữa, xin các người cần phải chú ý điểm này.”

Đối với kết luận của những tinh linh, Neo thì rất không hài lòng, nhưng Aidrizzt lại là thở phào một hơi, hắn ban đầu sớm đã có ý định chết ở trên tay tinh linh, căn bản không nghĩ tới tinh linh sẽ bỏ qua mình, thậm chí còn đồng ý hộ tống hắn.

Aidrizzt đầu tiên ra hiệu biểu đạt cảm tạ đối với tinh linh, sau đó quan tâm nói: “Cảm ơn sự hộ tống của các người, nhưng xin phái nhiều tinh linh một chút, bởi vì hắc ám tinh linh truy sát bọn tôi hơn năm mươi tên, mặc dù bị bọn tôi giết chết một ít, nhưng có thể cũng sẽ không ít hơn năm mươi. Cho nên nếu như số tinh linh các người không đủ nhiều, sợ rằng không đủ để hăm dọa cản trở tộc nhân của tôi.”

Đối mặt với nhắc nhở tốt bụng của Aidrizzt hắc ám tinh linh này, biểu tình của tinh linh hết sức cứng ngắc, nhưng hắn hình như lại cảm thấy thế này không phải tốt lắm, cho nên vừa lại gật đầu.

Nhận được trả lời như vậy, Aidrizzt lại vẫn hết sức vui vẻ, bởi vì hắn trước đây cho dù gặp phải loài người, đều không nhận được một cái gật đầu, hơn phân nửa là la hét, chạy trốn hoặc là ra tay công kích. Bây giờ, tinh linh đáng lẽ là kẻ thù lại có thể cho hắn cái trả lời có thể nói thân thiện này, đây khiến cho hắn thậm chí có loại cảm giác thời kỳ đau khổ đã qua.

Nhưng, Neo lại hết sức bất mãn, đã làm Sun knight hai mươi năm, hắn khi nào từng nhận được loại đối xử này? Hắn trầm mặt xuống, cười lạnh nói: “Đồng bạn của ta tốt bụng nhắc nhở các ngươi, thái độ của các ngươi là sao? Tự cho là cao hơn người khác một bậc sao?”

“Neo, đừng nói như thế.” Aidrizzt vội vàng ngăn cản đồng bạn: “Tinh linh bọn họ vốn không cần phải hộ tống chúng ta.”

“Bọn họ đương nhiên cần phải! Nếu như ngươi gặp phải một tinh linh bị đuổi giết, chẳng lẽ ngươi sẽ không ra tay giúp đỡ hắn sao? Ngươi ra tay trợ giúp hắn, lại mang theo thái độ bố thí à?”

Đối mặt đối với trách mắng của Neo, Aidrizzt lại ngẩn ra, hắn đương nhiên sẽ ra tay giúp đỡ, và sẽ không mang theo thái độ bố thí, nhưng…

Neo cười lạnh một tiếng, vô cùng cao ngạo nói: “Bọn ta thà ở dưới sự quan sát của thần Ánh Sáng chiến đấu tới chết, cũng không muốn nhận một tí bố thí nào!”

Tên tinh linh kia kinh ngạc mà nhìn Neo, trong khoảng thời gian ngắn, cũng không biết nên làm phản ứng gì.

“Aidrizzt, nên đi thôi!” Neo cũng không để người ta có thời gian suy nghĩ, vừa gọi đồng bạn xong, thật sự quay đầu đi ngay.

Aidrizzt ngẩn ra, sau đó liền vội vàng đi theo.

Hai người không nói gì mà đi một đoạn đường, Aidrizzt phát hiện phía sau thấp thoáng có dấu hiệu người theo dõi, hắn lo lắng quan sát trong chốc lát, lại kinh ngạc phát hiện người theo dõi phía sau lại là…

“Những tinh linh theo tới rồi.” Hắn khẽ nói với Neo.

Neo nghiêng đầu về phía sau, liếc mắt một cái, lập tức liền như không có việc gì mà nhìn phía trước, không một chút cảm kích nói: “Là tự bọn họ thích theo, ta thế nhưng không muốn bọn họ giúp đỡ.”

Aidrizzt suýt nữa bật cười, đồng thời cũng thả lỏng xuống. Chỉ cần có các tinh linh đầy đủ vũ trang ở đây, tộc nhân của hắn sẽ chưa chắc ra tay công kích hai người, dù sao đây cũng là bề mặt đất, còn là rừng rậm của tinh linh cư ngụ, hắc ám tinh linh cũng không chiếm ưu thế.

Ra tay dưới tình huống bất lợi, tuyệt đối không phải là phong cách của hắc ám tinh linh.

◊◊◊◊

Những tinh linh đúng như lời bọn họ nói, một đường hộ tống hai người tới rìa rừng rậm, dọc đường hết sức yên ổn, không có xuất hiện qua bất cứ tên hắc ám tinh linh nào.

Khi hai người bước ra rừng rậm, lại không nhìn thấy vách núi và hoang mạc, còn liếc mắt liền thấy một ngôi tiểu trấn ở cách đó không xa, Aidrizzt thật sự có loại cảm giác thời kỳ đau khổ đã qua, có lẽ hắn lúc trước thật sự quá đen đủi, cho nên xui quá hóa hên, bây giờ cuối cùng cũng bắt đầu gặp may rồi.

Hai người nghe thấy phía sau có tiếng vang, sau khi đồng thời xoay người, nhìn thấy một tinh linh xuất hiện dưới tàng cây. Nhìn dung mạo của hắn, hình như là tinh linh lúc trước đảm nhiệm đàm phán.

Tinh linh nhìn hai người, nghiêm túc nói: “Bọn ta đã tuân thủ lời hứa, xin các người cũng tuân thủ lời hứa của các người, đừng bước một bước vào rừng rậm nữa.”

Neo chỉ là hừ một tiếng, nhưng Aidrizzt lập tức gật đầu.

Mặc dù Neo cũng không có đáp ứng, chẳng qua đối tượng tinh linh chủ yếu phòng bị nhất vẫn là Aidrizzt, cho nên sau khi nhận được lời hứa của hắn, liền xoay người muốn rời khỏi.

“Chờ một chút!”

Tinh linh ngừng chân, quay đầu nhìn loài người lên tiếng hô gọi mình.

Neo mỉm cười, phát ra một chuỗi câu hỏi: “Ngươi tên là gì? Là nam hay là nữ? Là cung tiễn thủ hay là ma pháp sư?”

Aidrizzt ngẩn ra, vẻ mặt cổ quái mà nhìn Neo, nghĩ thầm, Neo hẳn sẽ không thật sự muốn tìm người ta gia nhập đội ngũ chứ?

Tinh linh dùng ánh mắt lạnh lùng liếc Neo một cái, bỏ lại một câu “Ta là Aftelier”, sau đó đầu cũng không quay lại mà rời khỏi.

Cho đến khi tinh linh quay đầu đi xa vài bước, Aidrizzt mới thấp giọng hỏi: “Cô ta là một nữ tinh linh, chẳng lẽ ngươi nhìn không ra sao? Làm sao có thể hỏi vấn đề bất lịch sự như thế chứ!”

Neo không đáp nhưng thấp giọng hỏi ngược lại: “Quần tinh linh lớn này đều là nữ sao?”

Aidrizzt kỳ quái liếc Neo một cái, như chuyện đương nhiên trả lời: “Không, có nam có nữ, số lượng khoảng chừng một nửa một nửa.”

“Hoàn toàn nhìn không ra…”

Aidrizzt đột nhiên cảm giác có chút không ổn, vội vàng hỏi: “Như thế, ngươi biết ta là nam chứ?”

“Đó còn phải nói!”

Aidrizzt yên lòng.

Neo hết sức kiêu ngạo nói: “Ngày thứ ba quen ngươi đã biết rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.