Phong Hoa Tuyết

Chương 42: Block Nhau Thôi Người Anh Em, Đừng Liên Hệ Nữa




Người nọ yên lặng, cũng không phủ nhận tên ta gọi ra, cũng không phủ nhận lời của ta, cô ta nhẹ giọng nói: “Sun, bỏ qua cho cô gái đó, người giết chết Leaf là ta, ngươi nhằm vào ta tới đi!”

Ta lạnh lùng nói: “Vũ khí giết chết Leaf là kiếm mảnh của Ám kỵ sĩ.”

“Là ta bảo hắn giết.” Cô ta thừa nhận rất dứt khoát, nhưng lại giải thích: “Không giết hắn, chúng ta trốn không được truy lùng của ngươi.”

Nghe vậy, ta cắn răng nói: “Ta cho rằng ngươi đủ hiểu ta.”

Pink phát ra một chuỗi tiếng cười như chuông ngân, nói: “Chính vì ta hiểu ngươi, cho nên mới giết chết Leaf, cho dù ngươi biết cải tử hồi sinh thuật trong vòng tám giờ thi triển là có thể rồi, ngươi có thể chữa trị cho đám người Chiến Thần Chi Tử trước, theo bọn hắn đến đánh bại chúng ta, rồi hồi sinh Leaf sau… Nhưng ngươi nhất định sẽ không làm như thế, ở trong mắt ngươi, không có bất cứ chuyện gì quan trọng hơn đồng bạn Thánh kỵ sĩ của mình, cho dù là công chúa.”

“Vậy ngươi cũng nên biết!” Ta đột nhiên giận dữ rống: “Người dám giết Thánh kỵ sĩ của ta đều nên chết!”

Pink yên lặng một hồi, sau đó mang giọng thành khẩn nói: “Đừng đánh với ta, Sun, ngươi nên biết ta thứ dạng gì, ta sẽ không chết, cho dù ngươi giết cơ thể này, cũng không có ý nghĩa gì.”

Ta biết, Pink là một vu yêu.

Lúc trước, đã từng nói về loại thứ nữ yêu này, mà vu yêu gần như có thể nói là bản tiến hóa của nữ yêu, là người vì đủ loại nguyên nhân, tình nguyện đem chính mình hóa thành sinh vật tà ác. Chẳng qua, nữ yêu ít nhất vẫn sẽ chết, vu yêu lại gần như là thân thể bất tử, bọn chúng bỏ đi cơ thể ban đầu của mình, đem “sinh mệnh” của mình đặt ở nơi an toàn, sau đó thao túng các thứ đủ loại hình dạng cách thức để sử dụng như thân xác.

So với nữ yêu, vu yêu lại càng lớn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, bọn chúng khi còn sống chính là một ma pháp sư hay tế ti cường đại, mới có thể thuận lợi hoàn thành nghi thức trở thành vu yêu, sau khi chết lại đạt được thân thể bất tử, làm kẻ địch với bọn chúng là hành động không khôn ngoan nhất, ai cũng không muốn cùng vu yêu một sinh vật vừa cường đại vừa lại không biết chết là cái gì đối kháng.

Cho dù ta giết Pink, nhiều nhất chỉ là làm cho thân xác này hủy diệt, cô ta có thể lại tìm một cái thân xác mới.

Ta hít sâu một hơi, nói: “Nể tình cảm lúc trước, vậy ta sẽ giết Ám kỵ sĩ đi.”

Pink có chút bối rối nói: “Cũng đừng giết hắn, Sun, hắn là “Trầm Mặc Chi Ưng”, thủ lĩnh Ám kỵ sĩ của Hỗn Độn Thần Điện, thân là Sun knight của Thần Điện Ánh Sáng, ngươi chắc hẳn đã nghe qua danh hiệu này”.

Ta đúng là đã nghe qua, Trầm Mặc Chi Ưng mặc dù không phải người phát ngôn của Hỗn Độn thần, nhưng lại là người chủ sự chân chính… Đồ khốn! Gã chủ sự chẳng phải rất bận sao? Thế nào còn có thời gian đến quyến rũ công chúa?

Pink nói tiếp: “Giết hắn, ngươi sẽ phiền to rồi, Hỗn Độn Thần Điện chưa chắc mạnh hơn so với Thần Điện Ánh Sáng, nhưng bọn họ có thù tất báo, đến lúc đó, bọn họ có lẽ không giết được ngươi, nhưng nhất định sẽ tìm cơ hội giết chết một trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ để báo thù, ngươi không hi vọng chứng kiến một người Mười Hai Thánh kỵ sĩ khác vong mạng chứ?”

Ta nhàn nhạt nói: “Ngươi luôn miệng nói bọn họ, bọn họ, chẳng lẽ ngươi không phải là một thành viên của Hỗn Độn Thần Điện sao?”

Pink hừ một tiếng, khinh thường nói: “Ai lại cùng thứ phục vụ mình là một thành viên.”

Nghe vậy, ta nhíu mày, cũng không quá hiểu ý của Pink, chẳng qua, cảm giác ta đã sắp tiếp xúc đến bí mật trọng đại của Hỗn Độn Thần Điện rồi, nhưng ta cũng không muốn lội vào trong vũng nước đục này, theo như Pink nói, Hỗn Độn Thần Điện có thù tất báo, biết bí mật của bọn họ cũng không phải là chuyện tốt.

Sau vài lần suy nghĩ, ta xoay người lại, đạp Ám kỵ sĩ một cước, thấy hắn rên rỉ một tiếng rồi tỉnh lại, ta lên tiếng hỏi: “Tên của ngươi?”

Ám kỵ sĩ ngẩng đầu lên, đầu tiên là liếc Pink trên không trung một cái, tiếp theo, vừa lại nhìn ta một hồi rồi nói: “Ta không có tên, khi ta lên làm Trầm Mặc Chi Ưng, thì đã không có tên rồi… Hỡi người đánh bại ta! Có thể, ngươi đồng ý ban tên cho ta?”

Ta sửng sốt, đánh bại hắn? Dùng người khác uy hiếp cũng tính?

Ám kỵ sĩ của Hỗn Độn Thần Điện này thật là cổ quái… Ta cười lạnh một tiếng rồi nói: “Vậy ngươi gọi là Awaitsun đi! Dám đem kiếm đâm vào trong ngực Mười Hai Thánh kỵ sĩ, ngươi chờ ta, ta bây giờ không giết ngươi, tương lai chung quy cũng sẽ khiến cho ngươi trả giá! Hỗn Độn Thần Điện có thù tất báo, nhưng Sun knight ta càng là trừng mắt cũng tất báo!”

“Awaitsun… tốt, sau này ta sẽ gọi là Awaitsun.” Awaitsun gật đầu, thật sự tiếp nhận tên ta nói.

Ta không ngó ngàng tới Ám kỵ sĩ cổ quái này nữa, nói với không trung: “Pink, ngươi có quay về Diệp Nha thành không?”

“Ta chung quy phải trở về.” Pink lại rất thành thực nói: “Ta còn vướng mắc ở đó, nhất định phải trở về.”

Ta gật đầu, đột nhiên đem lượng lớn Thánh quang tiến vào bên trong Thái Dương thần kiếm, sau đó phóng kiếm vào không trung, không chút sai lệch đâm trúng cái bóng dáng nhỏ bé đáng yêu kia.

Pink đè nén hừ một tiếng, giọng thống khổ nói: “Sun ngươi…”

Ta nhàn nhạt nói với cô ta: “Ta chán nhìn một cô gái nhỏ rồi, ngươi tiện thể đổi một cỗ cơ thể đi.”

Thân thể của cô ta chậm rãi hóa thành tro tàn, cười khổ nói: “Một cỗ thân thể muốn sử dụng lâu dài thế nhưng là phải trải qua rất nhiều xử lý rất lâu… ngươi thật đúng là trừng mắt cũng báo.”

Ta gật đầu nói: “Biết là tốt, lần sau ngươi nên rút kinh nghiệm một chút, bất luận như thế nào, đừng động vào Thánh kỵ sĩ của ta.”

Pink lẩm bẩm: “Sớm biết vậy thà bị ngươi đuổi theo, cũng không nên chọc xù lông ngươi, đúng là cái được không bù đắp đủ cái mất, lần này ta phải đi đâu tìm cơ thể, ôi, Awaitsun, ta thế nhưng bị ngươi hại thảm rồi…”

“Thật sự vô cùng xin lỗi.” Awaitsun vừa nghe, vậy mà bất chấp thương thế khắp người của mình, vẫn cứ quỳ xuống dập đầu.

Dọa ta giật mình, xem ra thân phận của Pink ở Hỗn Độn Thần Điện đúng là rất cao.

Pink trái lại hào phóng nói: “Quên đi, đem công chúa giao cho Sun, ngươi cứ trở về Hỗn Độn Thần Điện quang minh chính đại đưa ra nguyện vọng cầu hôn với nữ vương Nguyệt Lan quốc đi! Trải qua chuyện này, ta nghĩ cái tên Chiến Thần Chi Tử kia cũng không muốn cưới Alice của ngươi nữa.”

“Nhưng…” Awaitsun có chút lo lắng nói.

Pink ngắt lời hắn: “Yên tâm đi, sau khi biết ngươi và ta mới là hung thủ giết chết Leaf, hắn sẽ không giết công chúa, mặc dù gã này từ đầu đến chân đều không như một kỵ sĩ, nhưng, tinh thần kỵ sĩ ở sâu trong lòng vẫn có một tí xíu… chắc là có đi? Ta nghĩ…”

Đến tận đây, Pink hoàn toàn hóa thành tro bụi rồi.

Ta đảo mắt khinh thường liếc vào hướng cô ta biến mất, muốn chết thì chết nhanh đi, nói nhảm một đống, đồ cái vu yêu này, sinh vật tà ác hàng đầu, lại còn nhắc nhở ta Sun knight này phải nên có tinh thần kỵ sĩ… Thế giới này đúng là thiện ác không phân biệt được rồi!

Lúc này, Awaitsun đang ngăn ở trước người Alice, lại có thể quỳ xuống đối vào ta, khẩn cầu nói: “Xin ngài đừng giết Alice, là tôi giết Leaf knight, mọi chuyện đều là tôi làm.”

“Đừng!” Alice lập tức vọt đến phía trước Awaitsun, dùng thân thể thon thả của mình cản hắn, khẩn cầu với ta: “Xin đừng giết anh ấy, giết ta được rồi, mọi chuyện đều là lỗi của ta, là ta không nên bỏ nhà đi, van cầu ngươi, đừng giết a Ưng!”

Awaitsun lập tức ôm lấy công chúa, cố gắng muốn bảo vệ cô ta, nhưng công chúa lại cố sức vùng vẫy, hắn đau lòng hô lên: “Alice! Đừng như vậy.”

“A Ưng!” Alice thút thít nói: “Anh chết rồi em cũng không sống nữa, anh bảo vệ em cũng vô ích.”

“Alice…” Giọng của Awaitsun cũng mang nức nở rồi, ở trước mặt tình yêu, ngay cả Ám kỵ sĩ lãnh khốc cũng biết khóc.

Thấy hai người khóc thành một đống, ta có chút trợn tròn mắt, không ngờ đời này lại có thể nghe thấy mấy câu lời thoại trong vở kịch tình yêu siêu sến này, hơn nữa tại sao cảm giác ta giống như là tên phản diện trong vở kịch người người hô đánh, muốn chia cắt đôi tình nhân thế hả?

Có nhầm hay không hả! Ta là kỵ sĩ đến giải cứu công chúa mới đúng!

Chủ thượng, thời gian ba giờ biến thân đã tới rồi, ngài muốn trả thêm lượng máu để duy trì biến thân không?

Ta có chút vô lực trả lời thánh y của rồng: “Không được, ta trong một tháng đã biến thân ba lần, cứ như thế, thật sự muốn thiếu máu rồi, với lại, cho dù duy trì biến thân, hai cái tên khóc sụt sùi này căn bản làm cho người khác không dậy nổi một chút ý giết người…”

Sau khi giải trừ biến thân, ta chuyện đầu tiên làm chính là uy hiếp người khác.

“Hai người các ngươi tuyệt đối không được bộc lộ bộ mặt thật của ta, cũng không được nói bộ dạng thích khách của ta, nếu không…”

Alice có lẽ là bị ta dọa sợ đến đủ hoảng rồi, cô ta ôm chặt người yêu của mình, điên cuồng hét lên: “Chỉ cần ngươi không giết a Ưng, cái gì cũng được!”

Ta không đợi Ám kỵ sĩ trả lời, cảm tri một chút, phát hiện hắc ám thuộc tính của hắn suy giảm rất nghiêm trọng, xem ra thương thế thật sự rất nặng, nếu cứ như thế để cho hắn đi, không chừng sẽ chết ở giữa đường, heh heh…

Ta thi triển một cái chung cực trì dũ thuật, chữa hết hơn phân nửa thương thế của Ám kỵ sĩ.

Awaitsun và Alice có lẽ bị sự tốt bụng của ta dọa cho sợ, hai người đều bảo trì yên tĩnh, ta bảo trì thái độ thâm sâu khó đoán, dùng giọng lãnh đạm nói: “Ngươi cút đi, ta sẽ đem công chúa của ngươi hoàn hảo như lúc ban đầu đưa về bên cạnh mẹ cô ta.”

Awaitsun chần chờ không chịu đi, hắn dè dặt hỏi: “Nếu như, lúc đó ta thật sự chuyển động, ngươi có thật sự chặt bỏ tay của công chúa không?”

“Ta có, nếu không, liền đổi lại là ngươi chặt chân chặt tay ta rồi.” Ta không chút do dự nói.

Awaitsun trầm mặc xuống, hơn nữa hoàn toàn không có ý định rời khỏi.

Ta nói tiếp: “Chẳng qua, sau khi chờ ngươi không dám động, bị ta đánh thành trọng thương, ta sẽ đem tay cô ta nối lại.”

Lúc này, Awaitsun mới thở ra một hơi dài, nói: “Tôi tin tưởng ngài.”

Tin tưởng thì tin tưởng, mắc gì dùng “ngài”? Ngươi tôn kính ta như thế để làm chi? Ta có chút được tôn kính quá mà hóa lo sợ rồi, gã này đừng nói sẽ đem ta trở thành loại kẻ thù cả đời để tôn kính chứ?

Awaitsun nói với công chúa: “Alice, em chờ anh, anh nhất định sẽ đi cầu hôn.”

Alice giọng nói hết sức ủy khuất: “Nhưng chẳng phải nói, Trầm Mặc Chi Ưng là suốt đời không kết hôn sao? Cho nên Thần Điện sẽ không cho anh đến cầu hôn, vì thế chúng ta mới bỏ trốn…”

Awaitsun phát ra tiếng cười, nói: “Có “vị đó” lên tiếng nói muốn anh đi cầu hôn, Thần Điện không ai dám không cho anh đi cầu hôn.”

Vị đó? Là Pink sao? Ta nhíu mày, Pink này rốt cuộc có thân phận gì?

Tiếp đến, là một đôi tình nhân trẻ anh anh em em, đưa tiễn đã đời rồi, hai người còn chưa tách ra, thấy vậy ta thật sự là muốn đi tới chém cho mỗi đứa một đao, để cho bọn chúng đạt đến cảnh giới cao nhất của tình yêu cùng sống cùng chết.

Ta oán hận nói: “Awaitsun, ngươi nếu không đi chữa thương thế còn lại cho tốt, máu cứ như vậy chảy xuống, ta thấy ngươi sẽ không còn mạng đi cầu hôn nữa.”

Nghe thế, Alice vội vàng thúc giục người yêu mau đi, Awaitsun cuối cùng mới đi.

Alice vẫn cứ nhìn bóng lưng của người yêu, rất lâu, mới chịu xoay người lại, có chút sợ hãi hỏi ta: “Chúng ta bây giờ phải bay trở về sao?”

“Ngươi cho rằng ta biết bay hả?” Ta khó chịu nói xong, đánh giá Alice từ trên xuống dưới, hỏi: “Ngươi là ma pháp sư đẳng cấp nào?”

“Là cao cấp.” Alice sợ hãi nói.

Cô ta bây giờ dường như đã coi ta là mãnh thú hồng thủy rồi, tính cách của cô ta và Ann khác xa nhau, Ann cho dù bị ta hù dọa, sợ rằng hành động sẽ không phải là sợ hãi, mà là giơ rìu chém tới.

Ta mỉm cười: “Tốt lắm, chờ trước khi đám người Leaf tới, ngươi sẽ dạy ta tất cả ma pháp của phong thuộc tính.”

“Dạy ngươi?” Alice kinh ngạc nói: “Ta nào có cái gì có thể dạy ngươi? Ma pháp của ngươi còn muốn mạnh hơn ta đây!”

Ta chung quy không thể nói, thật ra ngoại trừ một ít hắc ám ma pháp Aidrizzt dạy ta, ta nửa câu chú ngữ cũng không biết chứ? Nói không chừng cô ta sẽ thừa dịp lúc ta không chú ý, dùng ma pháp đem ta nổ đến chân trời đi.

Nghĩ đi nghĩ lại, nhìn cô ta sợ ta như thế, ta dứt khoát ác giọng gầm lên: “Hỏi nhiều như thế làm cái gì? Bảo ngươi dạy cứ dạy.”

Alice run rẩy nói “Được”, đáng thương giống như con riêng bị mẹ kế ngược đãi.

Nhưng ta không muốn là mẹ kế nhẫn tâm à… vì sao kỵ sĩ cứu công chúa lại biến thành mẹ kế ngược đãi con riêng hả!

Ta là Thánh kỵ sĩ, không phải mẹ kế!

Alice thút thít nói: “Ngươi, ngươi đừng tức giận, ta sẽ rất nghiêm túc dạy ngươi, ta cái gì cũng không hỏi, cũng không dám hỏi nữa, hức hức… A Ưng! Em sợ quá…”

Ta là Thánh kỵ sĩ, ta là đến giải cứu công chúa, không phải ngược đãi công chúa!

“A Ưng, hức hức, đến cứu em…”

“Không được khóc!” Ta nổi nóng gầm lên.

“Hức!” Alice quả nhiên ngậm lại miệng, sau đó, trực tiếp té xỉu.

◊◊◊◊

Trong mấy ngày kế tiếp, ta cùng công chúa gặp phải vần đề vô cùng nghiêm trọng…

Mặc dù Awaitsun để lại cái lều, nhưng Sun knight và không chúa đều không biết dựng lều.

Mặc dù Awaitsun để lại bó củi, nhưng Sun knight và công chúa đều không biết dựng giá nướng thịt.

Mặc dù Awaitsun để lại con mồi, nhưng Sun knight và công chúa ngoại trừ nướng cháy đen, không biết nướng cái khác. Ta ngửa mặt lên trời than dài, hối hận không thôi, sớm biết vậy đã giữ lại Awaitsun, ta giữ lại công chúa cái loại thứ chỉ có thể nhìn nhưng không có gì dùng như thế để làm gì?

“Awaitsun so với ngươi tốt hơn nhiều, anh ấy biết dựng lều, nhóm lửa, còn biết nướng thịt ngon cho người ta ăn!”

Alice đói đến nỗi quên sự kinh khủng của ta, gào khóc than vãn: “Ngươi tên kỵ sĩ chỉ có thể nhìn không thể dùng này… Không đúng, Awaitsun dễ coi hơn ngươi gấp một trăm lần! Wahh~~ ngươi không thể nhìn cũng không hữu dụng, ta phải trở về bên cạnh Awaitsun đây, Awaitsun!”

“Là hắn đẹp trai quá khoa trương, không phải ta không thể nhìn!”

Ta đói đến nỗi tâm tình cũng trở nên khó chịu, cùng rít lên với cô ta: “Còn nói hả! Phi hành thuật của ngươi làm sao lại tệ hại như thế? Aidrizzt người ta cũng có thể bay một ngày một đêm, ngươi thì bay ba giờ thì nghỉ hết một ngày, đã vậy còn bay chậm như thế, khiến cho chúng ta không thể quay về!”

Alice dùng âm thanh còn cao hơn ta tám bậc, the thé hét lên: “Ta thậm chí không biết Aidrizzt, ma pháp sư cao cấp vốn chỉ có thể bay ba giờ, tốc độ đều như vậy mà! Oaa! Awaitsun! Em bị người xấu bắt nạt rồi, anh không đến cứu em.”

Tức chết ta rồi!

Ta rống giận với cô ta: “Đừng ồn ào nữa, ta cảnh cáo ngươi, sau khi trở về không cho phép nói ta biết dùng ma pháp.”

Sau đó, ta vi phản thân phận của kỵ sĩ, bắt đầu sử dụng lượng lớn ma pháp.

Trời mưa rồi, không biết dựng lều, không vấn đề, ta dùng ma pháp trực tiếp bùm ra một cái sơn động để ngủ.

Đói bụng rồi, không biết dựng giá nướng thịt. Không vấn đề, ta triệu tập phong thuộc tính, trực tiếp để thịt bồng bềnh phía trên lửa nướng.

Thịt sẽ nướng cháy, không vấn đề. Ta để thịt ra xa một chút, chậm rãi hơ, chung quy sẽ có ngày hơ chín nó, hơn nữa còn sẽ không cháy đen!

Alice ngồi bên trong sơn động, gặm thịt nướng, vừa ậm ờ nói: “Xin lỗi, ta sai rồi, ngươi vẫn có chút hữu dụng, mặc dù vẫn không thể nhìn.”

Ta vừa ngấu nghiến ăn thịt, vừa nghiến răng nghiến lợi nói: “Là mắt thẩm mỹ của ngươi có vấn đề! Ngươi nhìn Awaitsun lâu quá, cho nên mắt thẩm mỹ cũng lờn rồi, ngươi coi chừng đó, cứ tiếp tục nhìn hắn, ngươi sẽ không dám soi gương nhìn mình nữa.”

Alice sợ đến nỗi ngay cả thịt nướng cũng rớt xuống đất, vội vàng ré lên: “Ngươi nói bậy! Ta là đệ nhất mỹ nữ trong nước, cho dù mấy ngày không ăn diện… vẫn rất đẹp đi? Đúng chứ?” Mấy câu cuối cùng cô ta quýnh đến muốn khóc.

Ta lặng yên một hồi, nghe cô ta trở nên nghẹn ngào, ta an ủi nói: “Được rồi, vẫn rất đẹp!”

Nghe ta nói như thế, cô ta mới nín khóc mỉm cười, thậm chí còn an ủi ngược lại ta: “Được rồi, ngươi cũng rất đẹp trai, ít nhất màu mắt rất đẹp, không thua kém Awaitsun, hơn nữa làn da thật tốt…”

Nói đến đây, cô ta còn thậm chí còn sờ mặt ta, kinh hô lên: “Thật là trơn mềm, ngươi dùng cách bảo dưỡng gì… không đúng, ngươi là con trai, không lẽ là tự nhiên? Thật tốt!”

Ta tốc hành nói: “Sữa chua thêm mười giọt nước cốt chanh bỏ thêm nước của ba mươi đóa hoa hồng còn có nước của mười đóa oải hương cuối cùng trộn thêm một chút bột, rồi đắp lên toàn thân, sau đó xông trong một giờ, mỗi tuần ít nhất làm một lần.”

“… Trở về nói lại một lần với ta, ta bây giờ không có giấy bút để ghi lại.”

Ta đề nghị với cô ta: “Nếu như ngươi sắm tốt vai một công chúa được giải cứu, hơn nữa không tiết lộ bộ mặt thật của ta với bất luận kẻ nào, đến lúc đó, ta có thể đem tất cả phương pháp bí truyền bảo vệ da trắng đẹp nói cho ngươi, đảm bảo lúc Awaitsun đến lấy ngươi, da của ngươi trắng nõn như trẻ sơ sinh.”

Alice vô cùng kích động nói: “Thành giao!”

◊◊◊◊

Mưa liên tục vài ngày, bởi vì ta không chắc có thể tìm được một vách núi khác trong rừng rậm để bùm ra sơn động, cho nên dứt khoát cứ ở trong hang động này chờ cứu viện, quả nhiên trời vẫn chưa tạnh, ta đã cảm tri được đám người Leaf đang ở gần rồi.

Trong đó có ba người quang thuộc tính cao vọt hơn bình thường, một là Leaf, hai người khác… Trong đó một người thủy thuộc tính rất cao, chắc hẳn là Ice, người kia kim thuộc tính rất cao, nhưng có thêm thổ thuộc tính, cho nên chắc hẳn không phải là Metal, đặc tính này hẳn là… là Stone knight!

Trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ, thuộc về nhóm tàn khốc lạnh lùng, nổi tiếng cố chấp, cố chấp của cậu ta có thể cứng rắn ngang với đá tảng, mệnh danh là đánh vỡ đầu cậu ta dễ dàng, nhưng muốn phá sự cố chấp của cậu ta, không bằng lật đổ Thần Điện Ánh Sáng còn tương đối dễ hơn một chút.

Theo như định lý “toàn đại lục đều biết” mà nói, là như vậy không sai. Chẳng qua, Stone knight nhiệm kỳ này có chút không giống lắm… Cậu ta thật ra là một người rất hòa nhã lại dễ tiếp xúc.

Nghe nói, Stone knight tiền nhiệm sau ba năm dạy cậu ta, nhưng lại không làm sao khiến cho tiểu Stone knight cố chấp một chút, dưới sự nản lòng thoái chí, định bỏ cuộc cậu ta, để cho kỵ sĩ dự bị thay thế. (không phải Mười Hai Thánh kỵ sĩ nào cũng đều ngu ngốc đến nỗi quên tuyển kỵ sĩ dự bị.)

Nhưng, ngoại trừ không chịu cố chấp, tiểu Stone knight này thật ra không làm sai chuyện gì, muốn đổi cậu ta, cũng rất khó tìm ra lý do cho người tin phục, cứ như vậy rầm rĩ hơn nửa năm, mãi cho đến cái ngày xét xử là có nên giữ lại cậu ta hay không…

Lão sư của ta, lúc đó là Sun knight, đi vào trong hiện trường hội nghị xét xử, nhẹ nhàng than một câu: “Cho dù có thể bị đuổi ra khỏi Thánh Điện cũng không chịu làm người cố chấp? Lại có thể cố chấp không chịu làm người cố chấp đến như thế… Ôi! Thật là một đứa trẻ cố chấp.”

Nghe lão sư ta nói, sau khi ông nói xong, một trăm lẻ mấy người trong hội nghị xét xử đều lộ ra cùng một loại biểu tình, có thể coi là kỳ cảnh thiên hạ khó thấy.

Ta hỏi lão sư rốt cuộc là biểu tình gì, ông suy nghĩ một chút, vẽ một cái chữ “囧”, muốn ta tưởng tượng một chút trước mắt có trăm mấy người lộ ra vẻ mặt giống chữ “囧”, sau khi ta tưởng tượng xong, tán đồng cái này quả nhiên là kỳ cảnh thiên hạ khó thấy.

Sau đó, tiểu Stone knight liền được giữ lại, cũng không ai muốn đổi cậu ta nữa.

Judge phái Stone tới, ta suy nghĩ một chút liền hiểu ra.

Stone knight là người duy nhất giỏi ngoại giao trong nhóm tàn khốc lạnh lùng, mặc dù Storm knight trong phái người tốt ấm ấp càng giỏi hơn, nhưng Storm nếu như rời khỏi Thánh Điện, sợ rằng cả tòa Thánh điện sẽ trì trệ một nửa, cho nên mới phái Stone tới, cậu ta có thể giúp Leaf giải quyết những phiền toái ngoại giao của hoàng cung và Chiến Thần Điện.

Nếu để cho Leaf làm ngoại giao, cậu ta ngoại trừ đồng ý bất cứ mọi yêu cầu, cũng không thể làm gì khác.

Về phần nguyên nhân phái Ice thì càng đơn giản, Ice rất mạnh, nếu như chúng ta thật sự cùng Nguyệt Lan quốc, Chiến Thần Điện trở mặt, phải tháo chạy, xác suất sống sót của chúng ta cũng cao hơn…

“Sun!”

Leaf vọt vào sơn động, bắt được bả vai ta liền lay mạnh một hồi: “Sun, Sun, cậu không sao chứ? Không sao? Vậy là tốt rồi! Oh oh! Công chúa Alice cũng không sao… thật sự là tốt quá!”

Cậu ta gần như trở nên nghẹn ngào.

Hại ta đột nhiên có chút cắn rứt, cậu ta hình như từ lúc chúng ta ra ngoài mạo hiểm đã bắt đầu lo lắng một đống chuyện, thật không hổ là bà mẹ của phái người tốt ấm áp…

“Đừng khóc, thật sự không sao rồi.” Ta an ủi cậu ta: “Cậu xem, công chúa cũng cứu về rồi.”

Leaf nghẹn ngào nói: “Nhưng mắt của cậu…”

Ta trợn trắng mắt, khó chịu nói: “Mắt của tôi không sao, cậu lo lắng quá nhiều rồi, bà mẹ Leaf.”

“Sun knight trưởng, hi vọng vẫn khỏe.”

Ta quay đầu nhìn về phía cửa động, giọng nói là Stone knight, phía sau cậu ta còn có Ice knight, người sau thì luôn không nói một chữ.

Ta mang mỉm cười kiểu Sun knight, ưu nhã trả lời: “Nguyện quang huy của thần Ánh Sáng luôn che chở ở trên người cậu, anh em Stone.”

Stone bình tĩnh nhìn ta, sau đó hỏi: “Sun, tôi giơ số mấy?”

“… Thần Ánh Sáng ở trên, số đó cũng giống như đầu của cậu là trứng ngỗng!” Ta khó chịu trả lời. Xem ra Leaf chắc chắn đã khóc lóc kể lể về “ta bị mù” hay gì đó.

“Đúng là vậy.” Stone cười ha ha lên, nói với Leaf: “Leaf, cậu lo lắng quá nhiều rồi, Sun rất ổn.”

Leaf rất lâu sau mới phát ra một tiếng “mm”, cũng không biết rốt cuộc là có tin tưởng mắt ta không sao hay không.

Không lâu sau, Mike, Ann và Alston cũng tới rồi, phía sau bọn họ còn có cả một hàng chiến sĩ, Ann vừa tiến vào, lập tức hò hét gọi Alice, sau đó chạy đến bên cạnh chị gái, cuống quýt la: “Gã hèn hạ vô sỉ này có làm gì với chị không? Hắn có đánh chị không? Hắn có sàm sỡ chị không?”

“Ann, em nói bậy cái gì vậy?” Alice trách mắng: “May nhờ Sun knight từ trong tay người xấu cứu chị ra, hơn nữa còn cẩn thận chăm sóc chị, mới làm cho chị thoát khỏi cảnh nguy hiểm, anh ta là một vị kỵ sĩ cao thượng, không thể sỉ nhục người ta.”

Hiện trường yên lặng một hồi, Ann dùng giọng vô cùng miễn cưỡng nói: “Sun hắn, hắn là một kỵ sĩ cao thượng?”

Hiệu quả tẩy trắng của cách điều chế bảo vệ da trắng đẹp thật kinh người, lập tức khiến ta từ tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ biến thành kỵ sĩ có tinh thần cao thượng.

“Đúng vậy.” Alice đứng lên, lộ ra cao ngạo nói: “Người đâu.”

Khi cô ta vừa hô lên như thế, mười mấy người đứng ở cửa sơn động lập tức đi ra hàng ngũ, xem ra, những người tới còn bao gồm người trong hoàng cung, bọn họ đi tới bên cạnh công chúa, dâng lên khăn lông cho cô ta, phủ thêm áo choàng sạch sẽ, thậm chí còn có người giúp cô nàng sửa sang đầu tóc.

Khi Alice đang sửa sang dáng vẻ, Mike trước sau vẫn không nói chuyện, nhưng ta rất có thể lý giải, lúc nghe trộm Leaf và Ann nói chuyện, biết được Alice từng ra tay công kích bọn họ, nếu như ta là Mike, sợ rằng hiện tại cũng sẽ không có sắc mặt gì tốt.

Stone knight hết sức lễ phép hỏi ta: “Sun knight trưởng, bọn tôi vừa mới đến, không biết tình huống như thế nào, xin hỏi ngài đối với tình huống bây giờ có kiến giải gì không?”

Ta không hề do dự nói: “Đi về trước nói sau.”

Stone lên tiếng nói: “Sun knight trưởng nói chuyện quả thật thẳng thắn, không biết những người khác có đề nghị gì khác không?”

Cái này cùng với thẳng thắn không liên quan, ta chỉ là muốn tắm rửa… Thật hôi quá! Ta đã hôi đến mức bắt đầu oán hận thần Ánh Sáng lúc đó vì sao không lấy đi cái mũi ta để trả giá!

Quay về hoàng cung thuận tiện hơn rất nhiều, bởi vì trong số những người tới bao gồm hoàng gia ma pháp sư, bọn họ mang đến ma pháp trận dịch chuyển tức thời, ma pháp trận này đã được thiết định cùng tương thông với một ma pháp trận bên trong hoàng cung, chỉ cần thu nhập đủ phong thuộc tính, lập tức có thể sử dụng dịch chuyển tức thời quay về hoàng cung.

◊◊◊◊

Sau khi trở lại hoàng cung, trước khi đi gặp nữ vương, chắc chắn phải sơ tẩy bề ngoài, cho nên tắm rửa cũng không là vấn đề gì khó khăn, chẳng qua, sau khi tắm rửa xong, ăn một chút thứ, trên người thơm mát, bụng cũng thỏa mãn, cái giường bông mềm mại liền ra sức vẫy gọi ta…

Mặc dù biết rõ còn phải báo cáo với nữ vương chuyện đã qua, nhưng ta thực tại không qua nổi cám dỗ, bò lên trên giường, cảm giác mình giống như một tháng trời chưa nghỉ ngơi đi ngủ rồi, trong nháy mắt ý thức liền mơ hồ…

“Sun…”

Trong mơ mơ màng màng ta hình như nghe thấy có người gọi ta, ta lập tức phàn nàn: “Hmm, làm cái gì? Ta mệt mỏi quá, đừng ồn ào…”

Qua một hồi, người nọ nói: “Không có gì, vậy cậu ngủ đi.”

Vài ngày sau ta được nữ vương biểu dương.

Lý do biểu dương là có công giải cứu công chúa, phần thưởng là một cái huân chương vinh dự kỵ sĩ vô dụng, đồng thời, công chúa Alice còn cầm giữ huân chương, muốn ta lấy cách điều chế bảo vệ da trắng đẹp đi đổi… Cô ta coi ta là thằng ngu sao? Đổi cái huân chương đó có cái gì để dùng?

Ta sẽ không đi đổi, chờ cô ta tới xin ta đổi, hứ!

Chẳng qua, chiều ngày đó ta đã được cho biết, tấm huân chương đó là dùng bảo thạch điêu khắc mà thành, giá trị liên thành… Thế là, ta đành phải đi xin công chúa đổi với ta.

Chiến Thần Chi Tử hủy bỏ hôn ước với công chúa Alice.

Mặc dù, nữ vương chủ động nói không nên hủy bỏ hôn ước, sửa thành đổi cô dâu, để cho Ann cưới Mike, nhưng, Ann và Mike cùng cho nhau ánh mắt buồn nôn liếc đối phương một cái, đồng thời nói: “Nếu như muốn kết hôn với hắn/cô ta, sẽ đổi lại ta tìm người khác bỏ trốn.”

Nữ vương thoạt nhìn rất khổ não, nhưng, sau khi cô công chúa nhỏ gần mười tuổi ở Nguyệt Lan quốc nhảy đến trước mặt mẫu hậu, dùng giọng vô cùng đáng yêu nói “Sau khi lớn lên muốn làm cô dâu của chiến thần ca ca”, vấn đề liền được giải quyết.

Mike trước tiên cùng công chúa nhỏ đính hôn, chờ công chúa nhỏ mười sáu tuổi trưởng thành rồi mới kết hôn.

Mặc dù, trong dân chúng khó tránh có những lời đồn đại như “Chiến Thần Chi Tử lại có thể là một gã thích trẻ con”, chẳng qua, bị người ta chửi là thích trẻ con liền có thể đổi lấy một cô dâu nhỏ hơn mình mười tuổi, hết sức đáng giá.

Ít nhất chính Mike rất say mê trong kế hoạch giáo dục người vợ tương lai.

◊◊◊◊

Cải tử hồi sinh thuật vẫn để lại di chứng.

Sau khi Leaf liếc mắt một cái nhìn thấy một cái lỗ thủng nhỏ trên cánh một con ruồi nhặng bay cách xa hơn mười thước, cậu ta liền phát hiện lớn chuyện rồi.

Trải qua nhiều cuộc thí nghiệm (chủ yếu ta bắt cậu ta đếm trên một đống phân chó cách xa hơn ba mươi thước rốt cuộc có bao nhiêu con ruồi nhặng), cuối cùng chứng thực, cậu ta có một thị lực siêu đẳng.

Một cung tiễn thủ có một thị lực siêu đẳng, tương đương với có thực lực siêu đẳng… Nói tóm lại, năng lực bắn tên không thể tưởng của cậu ta lại càng thêm không thể tưởng rồi.

Thuận tiện nhắc tới, khi ta chỉ đống phân chó xa hơn ba mươi thước, muốn cậu ta đếm có mấy con ruồi nhặng phía trên thì cậu ta cuối cùng cũng tin tưởng ta không mù.

◊◊◊◊

Cuối cùng chúng ta đã quay về Thần Điện Ánh Sáng rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.