Phong Ấn Tiên Tôn

Quyển 1 - Chương 22: Nổi giận




Bảo đảm tính phúc Hạ tiểu thư liền bảo đảm hạnh phúc của anh.

Ừ, cứ làm như thế.

Mặt trời chậm rãi xuống núi, ánh chiều tà đem toàn bộ bờ biển bao phủ đẹp hơn, Hạ Thần Hi an tâm nằm bò ở trên vai Đường Bạch Dạ, nghe khí tức quen thuộc, khẽ cười, trong lòng có một cỗ yên ổn cùng ấm áp.

Cô lại thấy lỗ tai Đường tổng.

Lần trước sờ tai anh, anh đỏ mặt, tai đều là phấn hồng , khó có được đáng yêu, Hạ Thần Hi tâm tình vui vẻ, nhào tới tai Đường tổng, kia là nơi mẫn cảm của Đường Bạch Dạ, vừa đụng, tai toàn đỏ.

“Hạ Thần Hi! !” Đường Bạch Dạ nghiến răng nghiến lợi, Hạ Thần Hi mỉm cười, bướng bỉnh ở tai anh thổi khí, “Tai anh thật đáng yêu.”

Đường Bạch Dạ, “...”

Đáng yêu? Đáng yêu? Đáng yêu em gái người a.

Hạ Thần Hi vô cùng thân thiết nằm bò ở bả vai của anh, hơi thổi một hơi, vô cùng bướng bỉnh, cô giống như là nhìn tai Đường Bạch Dạ, chậm rãi theo phấn hồng biến thành đỏ hồng, cô cảm thấy chơi thật khá, lại không ngừng hướng trong lỗ tai của anh thổi nhiệt khí.

“Hạ Thần Hi, anh cảnh cáo em, không muốn châm lửa.”

Đường Bạch Dạ cảm thấy, chỉ cần là một người nam nhân liền không nhịn được loại hấp dẫn này.

Hạ Thần Hi nằm bò khanh khách cười, cũng không nói thêm cái gì, chỉ là cảm thấy anh bộ dáng này thực sự rất đáng yêu, lại nhịn không được hôn hôn, “Đường Bạch Dạ, tiểu tai so với anh đáng yêu hơn.”

Đường Bạch Dạ chợt đã đánh mất vỏ sò, cầm lấy chân Hạ Thần Hi, đem cô xả đến phía trước, Hạ Thần Hi hét lên một tiếng, người đã bị anh áp đến trên bờ cát, cô cũng không kịp liền bị anh ngăn chặn miệng.

Cô cười đẩy bả vai anh một chút, Đường Bạch Dạ không chút sứt mẻ, cố định đầu của cô, hôn thiên hôn địa ám.

Hạ Thần Hi nằm ở trên bờ cát, khóe mắt xẹt qua bầu trời, toàn bộ bầu trời đều là sắc ấm, ở thế giới của cô, chỉ có loại sắc màu ấm áp này, cô hơi nhắm mắt lại, ôm cổ của anh.

Đáp lại anh hôn nồng nhiệt.

Cô chủ động giơ chân lên, ma sát hông của anh, Đường Bạch Dạ hung hăng ở môi cô cắn một miếng.

“Yêu tinh.”

Hạ Thần Hi ái muội ma sát hông của anh, ở dưới thân anh cười đến như yêu tinh bình thường, “Không nhịn được?”

Cô có thể cảm giác được Đường Bạch Dạ kiên quyết để cô, đây là sức quyến rũ với cô làm ra phản ứng chân thật nhất, quyết đoán uy vũ .

Thân thể Đường Bạch Dạ cứng ngắc, tháo chân của cô, vén làn váy của cô lên, tay muốn đưa vào bên trong, không biết là ai thổi một tiếng huýt gió, ái muội lưu manh, Đường Bạch Dạ đột nhiên phục hồi tinh thần lại.

Thế mới biết, bọn họ ở nơi công chúng.

Bọn họ trên bờ cát, cách đó không xa, đều là người.

Mới vừa thanh thiếu niên đi qua, hướng bọn họ huýt sáo, làm một các anh em, người thật khốc thủ thế.

Đường Bạch Dạ mới vừa tới hưng trí, một chút toàn bộ đều tan biến.

Quả nhiên nằm bò ở trên người Hạ Thần Hi, không nhớ tới.

Anh nhịn không được ấu trĩ muốn Hạ Thần Hi, “Em là yêu tinh, em là yêu tinh, anh bóp chết em.... ...”

Hạ Thần Hi, “...”

Cô dở khóc dở cười, cô đây là yêu tinh ?

Không phải là ý định câu anh sao?

Người không quản được hormone, đừng lại đổ cho tôi a.

“Khởi đến, đừng áp ở bên cạnh em, anh nặng hơn so với em mấy chục cân, nặng chết.”Hạ Thần Hi đẩy anh, thực sự đẩy không đi xuống, đang muốn giơ chân lên đá anh, Đường tổng quyết đoán xoay người đến bên cạnh, hai người nằm thẳng ở trên bờ cát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.