Phò Mã Gian Manh

Chương 22: Chưa Hoàn Hồn




Một giờ chiều, Diệp Chi Nhiên đến Ban tổ chức Huyện ủy đúng giờ, Phó trưởng ban Phó Bân của Ban tổ chức đưa Diệp Chi Nhiên đi nhậm chức.

Thị trấn Mã Thạch không lớn, Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện Thường Gia, Đảng ủy, Ủy ban nhân dân thị trấn Mã Thạch, đều ở trên con đường "Đông Lâm", chỉ cách nhau vài trăm mét.

Chiếc Santana vừa khởi động, chớp mắt đã đến nơi.

Bí thư Tần nhận được thông báo trước, dẫn tất cả các cán bộ cấp Phó phòng trở lên ra cửa Ủy ban nhân dân xã đón.

Một hàng biểu ngữ được giăng lên trước cửa "Chào mừng Trưởng ban Phó đến xã Mã Thạch chỉ đạo công tác".

Trưởng ban Phó xuống xe ở trước cửa, cười hà hà bắt tay với Bí thư Tần rồi nói:

- Bí thư Tần khách sáo rồi, mời vào bên trong, đừng để các đồng chí đứng nữa.

Mặc dù Bí thư Tần luôn sầm nét mặt ở Đảng ủy, Ủy ban nhân dân xã, nhưng trước mặt Trưởng ban Phó lại cười rất tươi.

- Anh đưa chiến hữu đến cho tôi, tôi nên làm vậy mà.

- Tiểu Diệp vốn là người ở Đảng ủy, Ủy ban nhân dân xã các anh, không cần tôi phải giới thiệu nữa chứ?

Trưởng ban Phó nhìn đoàn người chào mừng, nói rất ôn hòa.

- Không cần giới thiệu nữa, giờ Tiểu Diệp có thể gánh vác được việc, tôi đỡ mệt hơn nhiều rồi.

Chủ tịch xã Lý tiếp lời của Trưởng ban Phó, đứng lên bắt tay với Trưởng ban Phó.

Diệp Chi Nhiên phát hiện ra, tư thế bắt tay của các vị lãnh đạo xã với Trưởng ban Phó đều không giống nhau.

Bí thư Tần bắt tay với Trưởng ban Phó bằng tay phải, sau đó dùng tay trái nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay Trưởng ban Phó, thái độ vừa nhiệt tình vừa trầm ổn; Chủ tịch xã Lý thì gần như hai tay cùng lúc nắm lấy tay Trưởng ban Phó, độ nhiệt tình cao hơn; Phó Bí thư Vương vì là đồng chí nữ, tư thế giơ tay là đẹp nhất, cánh tay cũng giơ thẳng nhất, thời gian Trưởng ban Phó bắt tay với cô cũng lâu nhất.

Một đoàn người đi vào trong lễ đường Ủy ban nhân dân xã.

Trong lễ đường ngồi đầy các cán bộ cấp dưới của Đảng ủy, Ủy ban nhân dân xã, bao gồm cả cán bộ phụ trách của Văn phòng, công ty công nghiệp xã, công ty nông nghiệp xã, Phòng tài chính, đồn công an, viện vệ sinh...

Hội nghị được Bí thư Tần Đại Minh Đảng ủy chủ trì, Phó trưởng ban Tổ chức Huyện ủy Phó Bân đọc một lượt thông báo bổ nhiệm của Diệp Chi Nhiên, đồng thời khẳng định công tác của Đảng ủy, Ủy ban nhân dân xã Mã Thạch, hi vọng Đảng ủy, Ủy ban nhân dân xã cùng đoàn kết nỗ lực với đồng chí mới nhậm chức, làm tốt công việc.

Diệp Chi Nhiên ngồi trên bàn chủ tịch, nghe từng lời của Trưởng ban Phó, thầm cảm nhận kỹ thuật và cử chỉ nói của ông.

Khi Trưởng ban Phó nói chuyện, ông vừa tán dương sự cống hiến của các đồng chí cũ với xã Mã Thạch, lại thuật lại quan niệm tri thức hóa, trẻ hóa cán bộ lãnh đạo của Thành ủy Gia Nam, vừa khẳng định công tác của Bí thư Tần, Chủ tịch xã Lý, vừa hi vọng Phó Chủ tịch xã Diệp mới có thể mang tới luồng gió mới cho xã Mã Thạch. Trong lời nói của ông đều ngầm đánh giá cao Diệp Chi Nhiên.

Bí thư Tần, Chủ tịch xã Lý phát biểu sau đó, kiên quyết ủng hộ quyết định bổ nhiệm của Huyện ủy, biểu thị sẽ đoàn kết bộ máy lãnh đạo, dẫn dắt người dân toàn xã cùng nỗ lực, thay đổi diện mạo của xã Mã Thạch.

Lời nói của Phó Bí thư Vương ngắn gọn súc tích, biểu thị ủng hộ tinh thần trẻ hóa, tri thức hóa bộ máy cán bộ của Thành ủy Gia Nam, ủng hộ việc bổ nhiệm của Huyện ủy Thường Gia, và chỉ ra rằng việc trẻ hóa, tri thức hóa cán bộ và những quyết định về một số cán bộ nữ được Thành ủy Gia Nam đề bạt trước đó đều là đúng đắn, phù hợp với yêu cầu phát triển của thời đại.

Thấy Phó Bí thư Vương tiện thể gộp việc đề bạt cán bộ nữ và trẻ hóa, tri thức hóa cán bộ, Diệp Chi Nhiên liền biết vị Phó Bí thư này không phải là hạng đơn giản.

Một xã Mã Thạch nhỏ mà tàng long ngọa hổ.

Đến lượt Diệp Chi Nhiên phát biểu, càng đơn giản hơn. Hắn chỉ biểu thị về sau sẽ hỗ trợ Chủ tịch xã Lý làm tốt công tác của Ủy ban nhân dân xã dưới sự lãnh đạo của Đảng ủy, dẫn dắt người dân toàn huyện nhanh chóng đi đến cuộc sống ấm no.

Những cán bộ ngồi phía dưới, cứ mỗi lần có cán bộ phát biểu là lại vỗ tay nhiệt liệt (Điều này không giống với cảnh người nghe vất giày, tất thối trong các cuộc họp người nước ngoài trong ti vi, Trung Quốc là nơi có lễ nghĩa mà).

Chỉ là các cán bộ phía dưới nhìn gương mặt trẻ chỉ mới 26 tuổi của người ngồi trên bàn chủ tịch, đằng sau tiếng vỗ tay nhiệt liệt, mọi người nghĩ gì, Diệp Chi Nhiên không đoán cũng biết.

Diệp Chi Nhiên là Phó Chủ tịch xã được đề bạt từ chức Chánh văn phòng Đảng chính, công việc của Văn phòng Đảng chính là phục vụ cho Đảng ủy, Ủy ban nhân dân xã, vì vậy Diệp Chi Nhiên biết khá rõ về tính cách, phương thức làm việc, khả năng... của những lãnh đạo chủ yếu trong xã.

Những người này về sau sẽ là bạn hợp tác và đối thủ cạnh tranh trong công tác của hắn, hắn cần phải giữ mối quan hệ tốt với từng người để dễ triển khai công tác.

Diệp Chi Nhiên ngầm sửa lại nhận thức của mình đối với Phó Bí thư Vương, xem ra người đàn bà này cũng không chỉ giản dị khiêm nhường như biểu hiện bề ngoài, khi cần nổi bật cô ta sẽ nổi bật, khi cần khó tính cô ta sẽ khó tính.

Biểu hiện trên bàn tiệc cũng đã chứng minh điều này.

Trưởng ban Phó đáp lại sự nhiệt tình của mọi người, cùng ăn cơm với mọi người, nhà hàng nằm ở "Xuân Phúc Lâu" trên đường Đông Lâm.

Trước bữa cơm Trưởng ban Phó nói rằng không uống rượu, Phó Bí thư Vương là người đầu tiên rót rượu đưa đến rồi nói:

- Trưởng ban Phó khó khăn lắm mới có dịp xuống xã, mặc dù xã Mã Thạch nghèo, nhưng vẫn có thể tiếp đón mời lãnh đạo ăn một bữa cơm, thế này đi, để cảm ơn sự quan tâm của Trưởng ban Phó đối với xã Mã Thạch chúng tôi, tôi xin cạn ba chén trước, nếu như Trưởng ban Phó không coi những cán bộ nông thôn như chúng tôi ra gì, không uống cũng không sao.

Nói xong, cô ta quả nhiên cạn ba chén.

Trưởng ban Phó không nói lại được gì, người ta là cán bộ nữ, dù thế nào ông ta cũng không thể sầm mặt được, hơn nữa cô ấy nói không còn nước lùi, nếu như không uống, rõ ràng là sẽ để lại ấn tượng không tốt trước mặt những cán bộ xã Mã Thạch.

Trưởng ban Phó cũng rất hào phóng, liền cười ha ha, rồi uống một chén.

Diệp Chi Nhiên nhìn thấy điều đó, cảm thấy Phó Bí thư Vương khá thú vị.

Đã có người mở màn, các cán bộ xã đương nhiên cũng cùng xông tới, luân lưu cạn chén với Trưởng ban Phó, ngay lập tức không khí trở nên náo nhiệt. Thấy Diệp Chi Nhiên ngồi bất động, Phó Bí thư Vương nhìn đến hắn rồi nói:

- Tiểu Diệp, sao cậu không kính Trưởng ban Phó một chút, không lại mang tiếng vào được động phòng là quên mất người làm mối.

Diệp Chi Nhiên phát hiện ra Phó Bí thư Vương Tĩnh Ngữ bình thường đoan trang, sau khi uống ba chén rượu mặt cũng đã đỏ lên, ánh mắt nhìn sang đây cũng long lanh hơn, người phụ nữ 37, 38 tuổi vẫn rất hấp dẫn, lòng hắn thầm nghĩ:

“Người phụ nữ này đúng là hay gây chuyện”.

Diệp Chi Nhiên đứng dậy, nhấc chén cung kính nói với Trưởng ban Phó:

- Trưởng ban Phó, tôi xin cạn, ông cứ tùy sở thích nhé. Nói xong, hắn bèn uống hết số rượu trong chén.

Dưới ánh mắt mọi người, Trưởng ban Phó lại uống một chén, rượu đã hơi ngà ngà.

Ông ta quay ra nhìn Phó Bí thư Vương, rồi nói:

- Tiểu Vương à, vừa rồi lời so sánh của cô không được thỏa đáng lắm, sao tôi lại trở thành bà mối chứ.

Phó Bí thư Vương đưa mắt nhìn sang Trưởng ban Phó, cười mỉm, không hề vội vàng, nói:

- Trưởng ban Phó, anh đừng coi thường bà mối nhé, hầu hết mấy bà mối đều là cao nhân có bản lĩnh đó.

Trưởng ban Phó liền biết cô ta muốn làm không khí thêm sôi động, lòng thầm cảm thấy cô Tiểu Vương này cũng khá thú vị, bèn hỏi:

- Câu này có lẽ phải có lời tiếp phía sau chứ?

- Thế này đi, tôi kể một câu chuyện.

Phó Bí thư Vương không vội vàng nói:

- Có một bà mối, làm mối cho một cậu sinh viên nhà bên cạnh. Bà mối nói với cậu sinh viên rằng, cậu sinh viên ơi, tôi tìm cho cậu một cô vợ nhé. Cậu sinh viên nói, giờ là thời đại hôn nhân tự do rồi, tôi muốn tự tìm vợ cho mình. Bà mối nói, nhưng cô gái này là con gái của Chủ tịch thành phố đấy! Cậu sinh viên liền nói, nếu vậy thì được.

Sau đó, bà mối liền tìm đến Chủ tịch thành phố, nói rằng, tôi đã tìm cho con gái ông một người chồng.

Chủ tịch thành phố nói, không được, con gái tôi còn nhỏ! Bà mối nói, nhưng cậu ta là Phó Chủ tịch của một công ty thành phố đấy. Chủ tịch thành phố nói, a, vậy à, vậy thì được!

Cuối cùng, bà mối tìm đến Chủ tịch công ty thành phố, nói rằng, tôi muốn đề cử cho ông một Phó chủ tịch! Chủ tịch liền nói, nhưng tôi có quá nhiều phó thủ tịch rồi, không cần nữa.

Bà mối liền nói, nhưng anh chàng này là con rể của Chủ tịch thành phố đấy.

Chủ tịch liền nói, vậy à, vậy thì được!

Mọi người cùng đồng thanh khen ngợi.

Trưởng ban Phó chỉ vào Phó Bí thư Vương, học ngữ điệu của Phó Bí thư Vương, cười nói:

- Được! Được! Tiểu Vương cũng được lắm!

Rồi ông quay đầu nói với Diệp Chi Nhiên:

- Tiểu Diệp, mở mang tầm mắt rồi chứ, biết phải tìm vợ thế nào chưa?

Diệp Chi Nhiên cười.

Thấy tốc độ nói của Trưởng ban Phó đã không giống với bình thường, dường như lời nói cũng không rõ ràng nữa, có lẽ sắp say rồi, lòng hắn thầm nghĩ, nếu uống tiếp, Trưởng ban Phó mà gục thì không hay, liền nói:

- Trình độ của Bí thư Vương cao, câu chuyện của bà rất hay, tôi cũng góp vui chút, kể một chuyện cười của Văn phòng.

Trưởng ban Phó vui vẻ nói:

- Được, chúng ta mỗi người kể một chuyện, cho vui, không kể thì phạt ba chén rượu.

Diệp Chi Nhiên liền nói:

- Có một cô gái làm công sở đi làm.

Có một ngày, thời tiết rất tốt, cô gái đó đang chú tâm vào công việc, chiếc váy cô mặc bị giắt vào ngăn kéo cũng không phát hiện ra.

Khi cô đứng dậy, chiếc váy bị kéo rách soạt một tiếng. Đồng nghiệp nghe thấy vậy bèn quay lại nhìn, cô gáy vội vàng lấy một quyển tạp chí che phần bên dưới của mình.

Không ngờ, các đồng nghiệp cười rộ lên, hóa ra bìa cuốn tạp chí đó là một quảng cáo siêu thị: Diện tích cực lớn, có thể chứa 2000 người.

Cô gái lại vớ lấy một quyển tạp chí khác.

Các đồng nghiệp lại cười rộ lên, trang bìa quyển tạp chí này là phần mềm diệt vi rút: Cẩn thận bị vi rút xâm nhập. Mỹ nữ sắp tức điên lên rồi.

Khi cô cầm cuốn tạp chí thứ ba lên, các đồng nghiệp ngớ người, hóa ra đây là quảng cáo phim: Cường bá hãm hiếp.

Trên bàn ăn chỉ có Vương Tịnh Ngữ là phụ nữ, các lãnh đạo đều là người từng trải, không cảm thấy xấu hổ, Phó Bí thư Vương cũng đã gặp nhiều cảnh tượng thế này, sắc mặt không có gì thay đổi.

Trưởng ban Phó lại kể một câu chuyện:

- Một thiếu phụ nọ luôn làm theo ý mình, dù cho con bú giữa chốn công cộng cũng không ngại ngần gì.

Một lần, cô và chồng dẫn con đến nhà hàng ăn, đứa trẻ đói khóc toáng lên, cô gái cởi áo ra cho con bú. Người phục vụ nhà hàng đến bên cạnh cô, nói uyển chuyển rằng cô đừng cho con bú trước mặt mọi người.

Cô gái liền tức giận nói, anh là loại người gì vậy, chẳng lẽ anh cho rằng cho con bú là một hành vi dâm đãng sao?

Nhân viên phục vụ chỉ vào tấm biển trên tường, đáp rằng, không phải vậy, có điều chỗ này cấm ăn những đồ ăn không thuộc về nhà hàng.

Bí thư Tần và Chủ tịch xã Lý đều cười lớn lên, Phó Bí thư Vương cũng cười.

Bữa cơm này mọi người đều rất hài lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.