Phò Mã Gia! Thỉnh Đi Lối Này

Chương 1




Nghe nói Edward cũng biết chuyện này, Harry hận không thể trực tiếp độn thổ đến bên cạnh anh.

Đương nhiên, cậu biết loại ý nghĩ này là không thực tế, chỉ có thể lập tức lấy điện thoại di động, bấm dãy số của Edward.

Chàng bạn trai ma cà rồng có ý muốn bảo hộ rất mạnh kia nếu không để ý hiệp ước mà trực tiếp đi vào tìm cậu... Được rồi, như vậy cậu có thể phát hiện ra anh trước nhóm người sói, sau đó mang theo anh độn thổ. Có lẽ cậu nên tin tưởng Edward sẽ lý tính một chút, nhưng điều kiện tiên quyết là chuyện phải không liên quan đến cậu...

Mình vì sao còn muốn quan tâm chuyện này chứ! Harry bất đắc dĩ nghĩ.

“Mau nghe điện thoại đi...” Bấm điện thoại xong, reo đã lâu cũng không có người nghe.

Ngay lúc Harry muốn ngắt, điện thoại bỗng nhiên gọi được.

“Edward!”

“...”

“Hey, Edward, anh có ở nhà hay không?”

“... Harry!” Một lát sau, bên kia điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc của Edward, “Bây giờ em...”

Harry cắt ngang lời của anh.

“Em không sao, là Bella hiểu lầm, em không phải bị bắt cóc... Được rồi, bây giờ em đang ở cùng Jacob và Bella, bọn em đang chuẩn bị quay về thị trấn Forks.” Harry ngừng một chút, nói, “Em có chuyện muốn nói với anh, Edward. Bây giờ anh đang ở đâu?”

“...” Điện thoại bên kia lập tức im lặng, hồi lâu mới truyền đến giọng nói trầm thấp mà lạnh lùng của anh, “Anh đang ở biên giới La Push.”

Ơn chúa, anh ấy không có trực tiếp xông vào!

Nghe được tin tức này, Harry nhẹ nhàng thở ra rất nhiều, lại có chút mất mát không hiểu được. A, được rồi, chẳng lẽ mình thật sự kỳ vọng anh ấy xông vào vì mình, khiến cho gia đình Cullen cùng nhóm người sói xảy ra chiến tranh sao? Những thứ kia chỉ có thể xảy ra trong đầu của các cô gái đầy lãng mạn mà thôi.

“Anh... ý em là, anh vẫn đứng chờ em ở đó sao?” Liếc mắt nhìn sang Jacob, Harry phát hiện Bella đang lôi kéo cậu ta nói chuyện, để đổi vị trí chú ý của cậu ta.

“... Đúng vậy, anh nghĩ em sẽ không trêu chọc những người đó, bọn họ rất nguy hiểm! Bọn họ có thể là người sói.” Giọng Edward lạnh lùng truyền tới.

Không phải có thể, bọn họ chính là Người sói.

Harry vội vàng giải thích: “Lần này chỉ là ngoài ý muốn, em thật sự không nghĩ tới chuyện trêu chọc bọn họ. Hơn nữa, còn có chuyện khác, em muốn nói cho anh biết...” Cậu rất muốn lập tức nói với Edward, cha đỡ đầu của mình có thể đang tồn tại ở cái thế giới này. Cậu muốn để anh chia sẻ sự vui sướng và hưng phấn với mình, nhưng thái độ lạnh như băng của anh giống như tạt một chậu nước lạnh vào cậu.

Edward tức giận, Harry lập tức biết chàng bạn trai ma cà rồng của mình bây giờ đang cực kỳ tức giận. Cậu có thể tưởng tượng được, biểu cảm lạnh lùng như bức tượng của anh bên kia điện thoại.

Harry dưới đáy lòng thở dài, đình chỉ cái đề tài này.

“Harry?” Giống như vì bên này hồi lâu không có âm thanh, Edward thử hỏi, “Em sao vậy?”

“Không, không có gì.” Dù sao nói chuyện trong điện thoại cũng không tốt, nhìn Bella đang nói chuyện với Jacob, Harry mở miệng nói, “Chờ gặp mặt nói sau, buổi tối em muốn đi gặp Carlisle.” Thuận tiện cùng gia đình Cullen kí kết thề ước bền vững.

“... Được rồi, anh ở chỗ biên giới cách làng của họ gần nhất, con đường đó chắc em biết, ngay bên kia đường cao tốc.” Đầu bên kia điện thoại, Edward hình như suy tư một chút mới chậm rãi mở miệng nói.

“Bella ở cùng em.”

“Anh sẽ đưa cô ấy về nhà trước.” Edward nói.

“Được, vậy lát nữa gặp.”

Ngắt di động, Harry xoay đầu lại, quay sang em gái đang nói chuyện phiếm: “Hey, Bella! Có một tin tốt lành. Edward đang ở đường cao tốc gần biên giới La Push chờ chúng ta, so với việc chúng ta đi trở về bãi biển thì nhanh hơn.”

“Em... em gọi điện cho nhóm Mike trước đã, nói chúng ta không cùng bọn họ gặp nhau.” Bella suy nghĩ một chút, gọi cho Mike.

Cảm thấy ánh mắt Jacob, Harry đẩy mắt kính, giải thích: “Hôm nay cám ơn cậu, Jacob. Kế tiếp, chúng ta cần thay đổi hành trình.”

“Tốt lắm, chúng ta đi thôi.” Bella rất nhanh đã cúp điện thoại. Cô xoay đầu lại nói: “Giọng Mike có vẻ không hài lòng, em còn nghe được Taylor trách chúng ta bỏ lại bọn họ rồi đi.”

Đúng vậy, bởi vì bọn họ đại khái rất mong được cùng em quay về, Harry ở trong lòng yên lặng nói.

“Bella, em... Hai người không cần phải trở về gấp. Ý em là sắc trời còn sớm, hai người trở lại bãi biển chơi 1 lát nữa cũng không muộn.” Jacob chần chờ một chút, mở miệng nói với Bella.

“Không, ” Bella nhìn anh của mình một cái, nói, “Vẫn là thôi đi, chị cũng khá mệt. Dù sao, Edward đặc biệt tới đón Harry... và chị. Anh ta đã đến, chúng ta không nên để anh ta đợi lâu.”

Đôi mắt đen của Jacob hiện lên một nét thất vọng thoáng qua: “Được rồi, em tiễn 2 người.”

Kế tiếp, ba người đi về hướng đường cao tốc.

Chỉ nửa giờ, Harry đã thấy được chiếc xe Volvo màu bạc của Edward ngay ở lối vào đường cao tốc.

Anh chàng ma cà rồng đẹp trai đang khoanh tay dựa vào đầu xe.

Cho dù không có ánh mặt trời, Harry cũng cảm thấy toàn thân anh như đang sáng lên, giờ phút này lại có biểu cảm vô cùng lãnh đạm, cũng có thể dùng “Khốc”() để hình dung.

Một chiếc xe thể thao màu đỏ từ bên cạnh lái tới, lái xe hình như là một mỹ nữ tóc vàng.

Cô ta cao giọng chào hỏi anh chàng đẹp trai đang đứng cạnh chiếc Volvo ở ven đường, nhưng anh chàng ma cà rồng vẫn giống như 1 tảng đá không hề nhúc nhích.

Anh thậm chí không thèm liếc mắt nhìn cô ta một cái.

Mỹ nữ tóc vàng căm hận thu hồi ánh mắt, giẫm mạnh chân ga, xẹt ngang qua chỗ anh.

Từ xa nhìn thấy vài bóng người, biểu cảm của Edward dịu đi. Anh dùng tốc độ của con người bình thường, đi đến cửa xe, giúp họ mở cửa ra.

“Edward...” Harry giương mắt nhìn anh, mở miệng nói.

Anh cắt ngang lời cậu: “Harry, lên xe trước đi.” Sau đó anh quay sang Bella nở nụ cười: “Chào, Bella, có lẽ nên ưu tiên quý cô trước.”

Anh vẫn còn đang giận dỗi, Harry dưới đáy lòng thở dài. Ít nhất anh cũng không bị mỹ nữ tóc vàng vừa rồi hớp hồn.

“Cám ơn, Edward. Có lẽ tôi nên giới thiệu. Đây là Jacob —— Jacob Black, hôm nay là cậu ấy giúp tôi và Harry.” Ánh mắt Bella chuyển sang thiếu niên da đỏ, “Jacob, đây là Edward, bạn học của chị và là …. bạn thân của Harry.”

Edward gật đầu với Jacob đang yên lặng: “Cám ơn cậu hôm nay đã giúp Harry và Bella, rất hân hạnh được biết cậu.”

Jacob dùng đôi mắt đen đánh giá người thanh niên đẹp trai trước mắt, bất ngờ vươn tay ra: “Không có gì, tôi cũng là bạn của Bella và Harry. Edward, rất hân hạnh được biết anh.”

Edward Cullen ngập ngừng 1 chút, vươn tay bắt tay với Jacob.

Harry lập tức thấy được biểu cảm trên mặt Jacob có nét kỳ lạ, được rồi, nên nói là căm thù thì đúng hơn.

Cậu ta hình như là... hiểu lầm.

Có lẽ, cậu ta đã xem Edward là bạn trai Bella. Dù sao thì chuyện anh mình xảy ra sự cố, gọi điện thoại xin bạn trai giúp đỡ là một chuyện rất bình thường.

Cũng không thể nói cho cậu ta biết: Edward không phải tình địch của cậu mà là bạn trai của tôi! Harry làm bộ như không phát hiện dời tầm mắt. Nếu như để Billy biết, ông ta nhất định sẽ nói với Charles. Ông ta sẽ giúp Harry giấu Charles chuyện về phù thủy và ma cà rồng, nhưng tuyệt đối sẽ không giấu bạn thân của mình chuyện con trai của ông có bạn trai. Như vậy tuyệt đối sẽ rất thảm...

Tên nhóc đang muốn theo đuổi em gái yêu quí của cậu này đây có lẽ nên chịu một ít suy sụp mới tốt, Harry nghĩ như vậy. Vì thế, cậu thản nhiên nhìn Jacob đang nhìn chằm chằm Edward, đột nhiên cảm thấy tâm tình tốt hơn nhiều.

Kế tiếp, Bella tự giác ngồi ở phía sau, đem ghế phụ lái nhường cho anh của mình.

Nhưng, chuyện này trên thực tế cũng không có tác dụng.

Bởi vì dọc đường đi, Harry và Edward đều không nói gì.

Bởi vì Bella ở đây, Harry không tiện nói bất cứ điều gì với Edward, cho nên mới lo nghĩ nên tìm kiếm cha đỡ đầu của mình như thế nào.

Billy nói Sirius cũng đang tìm những phù thủy khác, vậy ông ấy có lẽ cũng sẽ giống như mình, đầu tiên là tìm từ lịch sử phù thủy. Vậy, ông ấy có thể từng đến đâu?

Không cho là mình am hiểu phân tích việc này, Harry bây giờ vô cùng hoài niệm người bạn ở thế giới phép thuật xa xôi —— Hermione, nếu là cô ấy nhất định sẽ cho cậu một đề nghị hay.

Lúc xe dừng ở cửa gia đình Swan, Harry mới từ suy nghĩ của mình lấy lại tinh thần.

“Bella, anh và Edward còn có chút việc. Nói với Charles, tối nay về nhà, anh...”

“Cậu ấy sẽ ở nhà của tôi ăn tối, trước mười giờ tôi sẽ đưa cậu ấy về.” Edward rất nhanh cắt ngang lời Harry.

Harry bất mãn nhìn anh một cái, sau đó vẫn gật gật đầu với em gái của mình.

“Được rồi.” Bella nghi hoặc nhìn hai người, mở miệng nói, “Các người không phải là cãi nhau chứ?”

“Đương nhiên không có.” Harry cười cười với Bella, “Nhưng Edward đang giận dỗi với anh.”

Edward nghe vậy bất mãn liếc mắt nhìn Harry một cái, không nói gì.

Bella không để ý nhún vai, xoay người vào nhà.

Sau đó, Edward lại khởi động ô tô.

“Này, Edward.” Harry thật cẩn thận mở miệng nói, “Anh còn đang tức giận sao?”

“Không.” Anh thở dài, “Anh không tức giận, anh chỉ... nhận được điện thoại của Bella, nói em có thể đã bị bắt cóc, anh gần như không thèm để ý hiệp ước lập tức muốn xông vào La Push!”

“Này, Edward, anh nên biết những thiếu niên bất lương đối với em không hề có uy hiếp gì.”

“Anh đương nhiên biết, nhưng em đã nói Sam Ully có thể là Người sói. Một phù thủy thân thể yếu ớt một mình đối phó ma cà rồng và người sói đều rất nguy hiểm.” Edward nhíu mày, chậm rãi mở miệng nói, “Nhưng Carlisle nói với anh: người bạn đời con đã chọn không phải nữ, mà là nam. Cậu ấy cũng không phải con người bình thường, mà là một vị phù thủy thần kỳ. Con nên tin tưởng cậu ấy hơn. Vì vậy, anh tình nguyện ở bên ngoài biên giới La Push chờ em đi ra. Anh vốn tưởng rằng anh không làm được...”

“Nhưng anh làm được, Edward.” Harry tiếp lời của anh.

“Không, anh chỉ cho mình một tiếng, nếu đến lúc đó vẫn không có tin tức, anh sẽ liều lĩnh xông vào. Chẳng sợ sẽ hủy đi hiệp ước!” Edward có chút chán nản nói, “Anh cảm thấy có lỗi với Carlisle và cả gia đình, bởi vì một khi khởi xướng chiến tranh cùng bọn người sói, các thành viên khác của nhà Cullen tuyệt đối sẽ không bỏ mặc anh. Nhưng anh gần như không hề lo lắng nhiều như vậy... Sau đó, nhận được điện thoại của em là lúc anh đang đếm ngược mười giây đồng hồ...”

Harry nhất thời nói không nên lời.

Sau một hồi, cậu mới thấp giọng nói: “Em rất mừng là còn kịp, Edward...”

Đây cũng là một chuyển biến tốt, không phải sao? Ít nhất, anh ấy đã tình nguyện thử tín nhiệm thực lực của mình.

Trong nháy mắt đó, trong lòng Harry đã tràn ngập cảm động.

Thiếu niên Gryffindor vốn luôn dùng hành động thay cho ngôn ngữ, trực tiếp ôm lấy cổ Edward vội vàng tiến đến, chậm rãi mở miệng nói: “Em không biết nên cho anh cái gì, có lẽ một cái hôn...”

Sau đó bờ môi của cậu dán lên hai má anh.

“Này, Harry, anh đang lái xe.” Edward thoáng chệch 1 chút, nhưng không né tránh.

“Đó là đối người bình thường, nhưng còn đối với anh thì không hề ảnh hưởng, phải không? Ngài ma cà rồng.” Harry nheo mắt lại.

Khóe miệng anh cong lên, sau đó giả bộ nhướn mi: “Anh nghĩ đúng vậy.” Sau đó anh chìa một bàn tay ôm lấy eo Harry.

Nhưng Harry nghiêng người tránh đi, cậu thở dài trịnh trọng nói: “Nhưng em vẫn cảm thấy an toàn là trên hết, Edward, anh nên chuyên tâm lái xe đi!”

Chú giải:

()Ta không thể tìm từ nào khác để thay nên đành để nguyên, vì từ này bao gồm cà lạnh lùng, tức giận và có thể là 1 chút tàn bạo nữa.

=============================================

Lại có còn cái màng “giận dỗi tềnh yêu” nữa na

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.