Phố Cũ

Chương 18: Cộng gối.




“Trò chính là Phượng Cửu?”

Ông nhìn thiếu niên hỏi, nhận ra hắn chính là thiếu niên mà phó viện đã nói, ánh mắt quét trên người hắn, lại có chút kinh ngạc, trên người thiếu niên này không có nửa điểm khí tức linh lực.

Là ẩn giấu sao? Trong lòng nghi hoặc, liền dùng thần thức dò xét thực lực của thiếu niên, nhưng điều khiến ông không nghĩ đến đó là lấy thần thức dò xét cũng không tra ra được tu vi linh lực của thiếu niên kia, điều này khiến ông không khỏi coi trọng. 

“Chào đạo sư, ta là Phượng Cửu.” Nàng tiến lên một bước, cung kính hành lễ.”

Thấy vậy, Lữ đạo sư gật đầu hỏi: “Linh lực của trò là thuộc tính gì?” Lời vừa dứt, ông lại nói: “Ta nghe nói trò còn lại học tử của Đan viện, nếu vậy nhất định là thuộc tính hỏa, là một linh căn thuộc tính hỏa? Hay còn có cái khác?”

“Cái này…” Nàng nghĩ nghĩ, nói: “Hình như ta từng đoán nhưng quên rồi.” 

Nghe vậy, Lữ đạo sư ngơ ngẩn: “Vậy trước đây khi trò tu luyện linh lực không kiểm tra sao?  Có vậy thì gia tộc hẳn cũng có chứ? Lẽ nào đạo chỉ dạy trò không nói?”

Phượng Cửu ngượng ngùng nở nụ cười: “Ta vẫn luộn tu linh khím trước đây không có đạo sư chỉ dạy, ta…tự tu luyện.”

Nghe được lời của Phượng Cửu, các học tử phía sau ai nấy đều ngạc nhiên, ngay cả Lữ đạo sư cũng kinh ngạc trừng to hai mắt nhìn. 

“Không…không có đạo sư chỉ dạy? Phẩm cấp của trò là…”

Không có đạo sư chỉ dạy sao hắn có thể không tẩu hoa nhập ma? Thiếu niên này vận khí nghịch thiên gì vậy?

Thấy vậy đạo sư mở to hai mắt nhìn nàng chằm chằm, Phượng Cửu gãi gãi đầu: “Đúng vậy! Ta tự mình dựa theo tâm pháp dẫn khí tu luyện, cứ luyện đã trở thành đại linh sư rồi.” 

Nàng quả thật không biết không chế thuộc tính linh lực thế nào, bình thường nàng giao đấu đa phân dùng huyền lực, linh lực dùng nhiều nhất chính là điều động khí tức linh lực thuộc tính hỏa trong cơ thể để luyện đan.

Có điều nàng khế ước bản thân tiểu hỏa phượng đã có sẵn thượng cổ thần lửa, nàng cũng không hiểu, ngược lại nàng vận chuyển linh lực vẫn luôn là tùy ý tâm động, cũng chưa thấy có vấn đề lớn gì.

Huống hồ nàng tu luyện linh lực cũng chưa bao lâu, chỉ có điều bì vốn là phẩm cấp linh lực thể huyền linh nên tăng khá nhanh thôi. 

Các học tử phía sau nghe lời hắn nói, sắc mặt ai nấy đều đỏ bừng, trừng to hai mắt, nửa ngày mới nói ra hai chữ: “Biến thái!”

Cái gì mà nói cứ luyện một chút là trở thành đại linh sư?

Các học tử thiên phẩm hôm nay có ai không phải do danh sư dày tâm bồi dưỡng trong gia tập? Tiểu tử này…tiểu tử này lại nói hắn tự mình tu luyện thành đại linh sư rồi, cái này chẳng phải để đả kích bọn họ sao? 

Lúc này gương mặt Lữ đạo sư cũng kinh ngạc không nói, ông dạy nhiều ngày như vậy giúp các học tử xuất chúng, còn chưa gặp qua một ai giống với thiếu niên này, không ai chỉ dạy lại trở thành đại linh sư.

Khi hắn tăng cấp lại không tẩu hỏa nhập ma, không đi lệch, quả thật khiến người ta toát mồ hôi lạnh!

Diệp Tinh cũng hơi ngạc nhiên, nàng tưởng rằng Phượng Cửu cùng lắm là linh sư, dù sao lần đó trên phố Phượng Cửu bị nàng đánh đuổi ngay cả đánh trả cũng không có cơ hội, thế nhưng khi nghe thấy lời kế tiếp, ngay cả sắc mặt nàng cũng trở nên cổ quái. 

“Cái kia, Phượng Cửu, vậy trò vừa mới  vào đại linh sư không lâu sao? Phẩm cấp đại linh sư của trò là gì?” Hai mắt Lữ đạo sư hiện lên tia mong chờ nhìn Phượng Cửu hỏi, ông thực sự không nhìn thấu được thiếu niên này.

“Cái này…”

Nàng liếc nhìn đạo sư, lại hơi nghiêng người liếc nhìn khuôn mặt đỏ bừng của mọi người, các học tử thiên phẩm ai nấy đều trừng mắt nhìn nàng, nói: “Ta khong tiện nói.” Nàng sợ đả kích bọn họ. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.