Phiêu Lưu Vào Mỏ Than Aberfoyle

Chương 20




“Tĩnh Kỳ, bác biết Trương gia thật sự có lỗi với cháu, bác thực sự xin lỗi cháu, nhưng cháu cũng thương lấy hai thân già này, tình hình nhà bác cháu cũng biết rồi đấy, nuôi Trương Dương ăn học đã rất tốn kém rồi, bây giờ Tiểu Phượng và Tiểu Mẫn đã lớn, nháy mắt sắp tới tuổi lấy chồng rồi, hai bác hiện đang lo lắng, trong nhà thì không có tiền, không thể lo đồ cưới cho chúng nó, làm chậm trễ chuyện tụi nó, bây giờ cháu còn muốn lấy tiền, bác lấy đâu ra đưa cháu, dù bác có đi bán máu cũng không gom được nhiều như vậy.” Bà nghĩ nếu không đả thông tư tưởng được, chính mình thực sự sẽ phải bỏ ra mấy vạn đồng, lòng của bà liền đau như cắt, nước mắt đầm đìa, đây cũng không phải là giả vờ.

“Bác đừng như vậy, có chuyện gì từ từ nói, việc này cháu sẽ bàn bạc lại với Trương Dương.” Vương Tĩnh Kỳ thấy Triệu Giang Anh như muốn quỳ xuống liền chạy nhanh lại.

“Tĩnh Kỳ à, là Trương Dương không đúng, là nó làm chuyện có lỗi với cháu, lần trước sau khi cháu đi, hai bác cũng đã đánh mắng nó rồi, mấy ngày nay bác ngủ cũng ngủ không ngon, tối nào cũng nghĩ đến chuyện của cháu với Trương Dương, bây giờ cháu có thể cho bác một đáp án chính xác hay không, để cho bác yên tâm, nếu không cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ cháu và Trương Dương còn chưa li hôn, đã phải đốt giấy tang cho bác rồi.” Triệu Giang Anh nhìn ra Vương Tĩnh Kỳ đã mềm lòng, nắm lấy tay cô không cho cô cơ hội né tránh.

Vương Tĩnh Kỳ vừa nghe xong lời này, trong lòng Vương Tĩnh Kỳ có chút khó chịu, đây chẳng phải đang ép cô đáp ứng yêu cầu của bà ta ư.

Đột nhiên cô dùng sức, đẩy tay Triệu Giang Anh ra, đứng lên, cầm lấy túi trên sopha nói: “Bác gái, đây là chuyện của cháu với Trương Dương, bác có nói gì cũng không phải đương sự, để cháu tìm Trương Dương nói chuyện. Hôm nay anh ta không có nhà, vậy cháu đi trước.” Nói xong, cô liền bỏ chạy.

“Này, này, Tĩnh Kỳ, cháu quay lại đây, bác còn chưa có nói xong mà.” Triệu Giang Anh thấy Vương Tĩnh Kỳ đã ra đến cửa liền sốt ruột, mục đích còn chưa đạt được, người như thế nào bỏ chạy rồi.

Nhưng người đã không còn thấy bóng dáng, đuổi theo cũng không kịp nữa, bà mới đem nước mắt trên mặt lau đi, nhổ một ngụm nước bọt về hướng cửa sắt, sau đó quay lại sopha ngồi xuống, lấy điện thoại trên bàn gọi cho Trương Dương.

“Con trai, có thể nói chuyện được không?” Triệu Giang Anh đầu tiên hỏi thử một câu, chỉ sợ con trai đang ở cùng với Từ Mai.

Hiện tại cả nhà đều mong Trương Dương có thể cưới Từ Mai về.

Trương Dương đang cùng Từ Mai đi dạo phố, thấy Từ Mai đang thử quần áo, liền hạ giọng nói: “Có thể, mẹ nói đi.”

“Con trai, Vương Tĩnh Kỳ, đứa con gái chết tiệt kia vừa mới ở đây, mẹ vừa khóc vừa nháo với cô ta, cô ta đã mềm lòng, nói không lấy căn nhà, nhưng vẫn muốn chúng ta bồi thường cho nó một khoản tiền.”

Trương Dương nghe xong liền cau mày nói: “Đây không phải là muốn tiền chia nhà sao, nếu không được thì đừng lằng nhằng nữa, cùng lắm đưa cô ta ba vạn đồng, việc này phải giải quyết cho sớm.”

“Con không quản lý chuyện trong nhà nên không biết quý gạo củi, con cho rằng ba vạn đồng là số tiền nhỏ à, con để dành hai năm cũng không đủ ba vạn, hơn nữa con nhỏ Vương Tĩnh Kỳ kia dựa vào cái gì mà lấy nhiều tiền của nhà chúng ta như vậy, con cũng chưa bao giờ ngủ chung với cô ta, cô ta nào có tổn thất gì, tiền này mẹ không thể đưa ra được.” Bộ dạng đáng thương khi nãy của Triệu Giang Anh bây giờ biến mất không còn sót lại một chút gì.

Trương Dương còn muốn nói điều gì đó nhưng thấy Từ Mai từ phòng thử đồ đi ra liền sốt ruột muốn dập máy, tranh thủ nói: “Được rồi được rồi, mẹ tự quyết định đi, nhưng phải làm nhanh lên, con muốn một thời gian nữa mang Từ Mai về nhà mình cho mọi người gặp mặt.”

“Được được, con yên tâm, không tới một tháng, mẹ khẳng định sẽ đem con bé Vương Tĩnh Kỳ đáng ghét kia đuổi ra khỏi nhà.” Triệu Giang Anh tràn đầy tin tưởng.

Về phần con bé đáng ghét trong miệng bọn họ, sau khi chạy ra khỏi Trương gia, dọc đường đi luôn nghĩ chuyện này phải giải quyết như thế nào bây giờ, cô biết tính tình mình yếu đuối, khẳng định không phải đối thủ của Triệu Giang Anh, nhưng mấu chốt là cô chắc chắn có thể kiên trì, cùng lắm thì cứ kéo dài chuyện này, dù sao bản thân cô cũng không sốt ruột đi tìm đối tượng, thử xem cuối cùng ai mới là người cứng đầu hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.