Phía Dưới Cây Tầm Gửi

Chương 3: Tỷ tỷ gả thay




Loại sóng âm công kích này có thể ở trình độ rất lớn bỏ qua thân thể mạnh mẽ của Lâm Lạc, trực tiếp tạo thành trọng thương đối với nội tạng của hắn, nhưng đây chính là kích phát máu huyết bản thân nàng mà phát ra, chẳng khác gì là đang thiêu đốt tánh mạng tinh hoa của nàng, như là một thanh kiếm hai lưỡi, đâm bị thương Lâm Lạc đồng thời cũng tạo thành tổn thương đối với bản thân nàng.

Nhưng nếu không phải là như thế mà nói, cái này cũng không gọi liều mạng!

Dịch Thủy Liên tiếng rít không ngừng, sóng âm hóa kiếm, có hóa thành hình, hướng về Lâm Lạc trảm tới.

Ba ba ba, bề ngoài Lâm Lạc không thấy chút vết thương nào, nhưng bên trong là vết thương chồng chất, lục phủ ngũ tạng cũng nhận lấy trọng thương, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu đen, bên trong lại vẫn có mấy khối thịt nát.

Mà trái lại Dịch Thủy Liên, đầu đầy tóc xanh rõ ràng biến thành màu xám, vốn là như thủy quang mềm mại tỏa sáng, giờ phút này là khô nóng nhếch lên, trên mặt càng là hiện ra từng đạo nếp nhăn, giống như một bà lão già bảy tám mươi tuổi.

Đây là nàng cưỡng ép thiêu đốt tánh mạng, tán phát ra công kích siêu cường, công kích này số lần càng nhiều, thiêu đốt tánh mạng của nàng cũng càng nhanh, già yếu quá trình chỉ là một loại thể hiện, khi tánh mạng tinh hoa của nàng hoàn toàn hao hết, cái kia chính là thời điểm nàng tự mình hủy diệt.

Nhưng nàng không liều không được, mắt thấy lực lượng muốn suy yếu, hiện tại liều thoáng một phát còn có một đường hy vọng, thật muốn đợi lực lượng suy yếu rồi, như vậy nhất định chết không thể nghi ngờ!

- A... A... Một a... Một…

Dịch Thủy Liên lại rít vài tiếng, đầu đầy tóc xanh đã hoàn toàn thành tóc trắng, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, bộ ngực vốn cao vút càng là rũ xuống, cũng nhìn không ra tư thái quyến rũ động lòng người trước kia của nàng.

Mà Lâm Lạc cũng không chịu nổi, trong ngũ quan đều rịn ra máu tươi, thân hình lảo đảo muốn ngã.

Dịch Thủy Liên hiện ra một nụ cười hung ác, xem ra nàng là muốn thắng rồi!

Chẳng qua là nàng cũng chính là thắng thảm, đây chính là nàng thiêu đốt máu huyết tánh mạng đổi lấy, vốn là lấy tu vi Thông Minh cảnh ít nhất có thể sống trên sáu bảy trăm năm, hiện tại tối đa còn có hơn mười năm thọ nguyên, dù cho may mắn đột phá Khuy Linh cảnh, cái kia nhiều lắm là lại tăng ba bốn mươi năm tuổi thọ, không có biện pháp, tánh mạng bổn nguyên thật sự bị thương quá nặng đi!

Hơn nữa nữ nhân, đặc biệt là mỹ nữ coi trọng nhất là dung mạo của mình, hiện tại bộ dạng này ngay cả chính nàng soi gương nhìn cũng bị hù sợ! Nàng hận chết Lâm Lạc, đem nàng ép lên tuyệt lộ, hôm nay thắng lợi trong tầm mắt, nàng không khỏi lộ ra nụ cười tàn nhẫn.

Nàng tin tưởng, chỉ cần lại phát ba lần rít gào, Lâm Lạc hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- A...

- A...

- Oa!

Lâm Lạc phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt cũng trở nên cực kỳ uể oải, nhưng kế tiếp, hắn thiêu đốt một giọt Tử Huyết, lập tức, một cổ sinh cơ cường đại ở trong cơ thể của hắn lan tràn, nội thương dùng tốc độ khủng khiếp bắt đầu khép lại, ánh mắt lập tức trở nên bén nhọn sáng ngời, thần thái sáng láng.

- Không… không có khả năng!

Dịch Thủy Liên run rẩy nói ra, nàng tuyệt vọng, vốn là Lâm Lạc trọng thương gần chết, lúc này như đánh cho máu gà, tinh khí toàn thân bừng bừng, giống như một lò lửa lớn, tản ra Liệt Diễm ngút trời, sinh cơ mãnh liệt kia ngay cả người đui cũng có thể chiếu sáng!

Nói cách khác, nàng không công thiêu đốt tánh mạng, chỉ là đưa mình vào tuyệt cảnh!

- A... từng cái a... Một a...

Nàng phát ra một lần cuối cùng, nhưng thân thể Lâm Lạc ở dưới Tử Huyết trị liệu xong đã nhanh chóng khỏi hẳn, đây chỉ là một kích sắp chết, căn bản chỉ có thể tạo thành cho hắn một chút vết thương nhẹ.

Thân hình Dịch Thủy Liên lộ còng xuống, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, tựa hồ cũng có thể lách vào thành một đoàn rồi! Nàng phát ra tiếng thở giống như trâu nước, chẳng qua là dùng ánh mắt hung dữ nhìn xem Lâm Lạc, không tiếp tục phát động âm ba công kích.

Không cần Lâm Lạc ra tay, lão hủ như nàng đã không thể vãn hồi, thậm chí xương cốt cũng phát ra thanh âm cắc cắc cắc, rõ ràng không thể thừa nhận sức nặng thân thể, ba ba ba, huyết hoa tràn ra toàn thân, nàng không cam lòng mà nhắm hai mắt lại.

Tuy Dịch Hưng Ba phái ra tám người đến đây đánh lén Lâm Lạc, kỳ thật chỉ có hai người là chết ở trong tay Lâm Lạc, năm người khác thì là bị Dịch Thủy Liên hút khô mà chết, mà Dịch Thủy Liên là chết trong tay mình, nói đến cũng là rất châm chọc.

Tám người này ngược lại là có một nửa người mang theo không gian pháp khí, bên trong tuy không có vật gì tốt, nhưng khối lục thạch dùng để dụ Lâm Lạc mắc câu kia có thể xem như giải thưởng an ủi, bất quá, chủ thể của lục thạch có lẽ vẫn còn ở trong tay Dịch Hưng Ba, muốn từ trong tay hắn lấy được mà nói, vậy cơ hồ là chuyện không thể nào!

Lâm Lạc trở về, một bên suy nghĩ giải thích tám người Dịch gia này tử vong thế nào.

Mặc dù là Dịch gia đối với hắn hạ sát thủ, nhưng chết không có đối chứng, chỉ cần Dịch Hưng Ba thề thốt phủ nhận, vấn đề này thật đúng là khó mà nói! Hoàn toàn có thể quỷ biện nói là Lâm Lạc nổi lên lòng tham, hạ sát thủ, dù sao chỉ có hắn là người sống đi ra.

Nhưng Lâm Lạc thật không ngờ, cái được xưng là sau năm trăm năm đệ nhất thiên tài này sẽ khí lượng nhỏ hẹp như thế, trái lại Phạm Thương Vũ mới là cường giả chân chính, Dịch Hưng Ba bất quá là đã học được một cái hình, không có được thần!

Thù này xem như kết!

Cây có mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ!

Ban đầu thời điểm ở Đại Thông quốc, hắn cũng bởi vì biểu hiện ra tiềm lực nghịch thiên mà đưa tới tam đại gia tộc khác sát cơ. Mới tới Càn Nguyên quốc, bởi vì hắn mới chỉ có Giác Vi cảnh, tự nhiên sẽ không khiến cho ai chú ý.

Chẳng qua là ở trong Phi Vân Sơn hắn vốn là được Phạm Thương Vũ tán thưởng, ngay sau đó lại nhanh chóng đột phá đến Thông Minh cảnh, càng là tạo thành lĩnh vực, thành tựu hành động vĩ đại tuyệt đối nghịch thiên, cho nên khiến Dịch Hưng Ba đối với hắn sinh ra ghen ghét.

Có trời mới biết còn có bao nhiêu người đang âm thầm nhìn chằm chằm phía sau lưng của hắn!

Cũng may hắn được Thần huyết dược tề, hôm nay thể chất mạnh mẽ đến đáng sợ, hơn nữa Tử đỉnh phòng ngự, ngay cả Địa Nguyên tiểu thừa cảnh, trung thừa cảnh cường giả cũng không nhất định bị thương hắn! Mà lĩnh vực lại là tiếp cận tồn tại vô địch, một cái không khéo ngay cả Thiên Hợp cảnh cường giả cũng có thể ở trong tay của hắn vẫn lạc!

Bởi vậy, con đường phía trước tuy chông gai, nhưng Lâm Lạc cũng không sợ, hắn hiện tại cần có nhất chính là thời gian!

Nếu toàn bộ dùng Thông Linh Thạch Nhũ đến luyện hóa mà nói, lạc quan đoán chừng hắn cũng phải mười năm mới có thể đạt tới Thích Biến cảnh đỉnh phong, có cơ hội trùng kích Tiên cảnh, đem hư vực hóa thành lĩnh vực chính thức!

Nhưng mười năm thực sự quá dài.

Lâm Lạc đang nghĩ nhập thần, đột nhiên sau lưng có một loại cảm giác đau đớn, như đứng ngồi không yên, khó chịu vô cùng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.