Phía Dưới Cây Tầm Gửi

Chương 2: Hủy hết dung nhan




Cái này thật con mẹ nó quỷ dị, Lâm Lạc mới làm thịt hai người Dịch gia, Dịch Thủy Liên ngược lại là tự tay giết chết năm cái!

Cũng tốt, tất cả bọn hắn vừa chết, trước khi chết còn có thể làm quỷ phong lưu, tổng so với bị Lâm Lạc một quyền hóa thành tro tàn tốt hơn rất nhiều!

Dịch Thủy Liên vũ động như yêu xà, làm nhẹ nhàng huy vũ, sau lưng có từng đạo ảo ảnh phát ra, cố gắng hết sức hóa thành một tuyệt sắc mỹ nữ, hướng về Lâm Lạc chuẩn bị tư thế dung nhan, hết sức khiêu khích dục vọng nam nhân.

Hấp thu tinh khí của hai Khuy Linh cảnh cường giả, cảnh giới của nàng tạm thời tăng lên tới trình độ Khuy Linh cảnh đỉnh phong kinh khủng! Nàng từng bước một hướng Lâm Lạc đi tới, tay phải ở bên trong giương nhẹ, một cái nhẫn trên ngón tay dài ra một cây châm mảnh như sợi tóc, toàn thân xanh lam.

Bất kể là bộ công pháp Thiên Ma Mị Vũ này, hay là cây ngân châm kia đều là nàng từ trong một tòa cổ mộ đoạt được, Thiên Ma Mị Vũ có thể mê loạn thần trí, mà phối hợp với bộ tâm pháp, có thể đem tinh khí toàn thân của nam tử giao hợp cùng nàng lập tức hút khô sạch!

Tuy nàng không chiếm được quá nhiều chỗ tốt, nhưng những lực lượng này có thể tạm thời tăng lên cảnh giới của nàng, làm cho nàng phát huy ra chiến lực khủng bố! Hơn nữa, cây ngân châm kia có tẩm kịch độc, chỉ cần đụng phải thoáng một phát, căn bản không cần thấy máu, dù là Thích Biến cảnh cường giả cũng mơ tưởng sống sót!

Cái này, chính là nàng cậy vào!

Nếu Lâm Lạc bị Thiên Ma Mị Vũ của nàng ảnh hưởng, nàng liền thừa cơ hút khô Lâm Lạc, mà nếu không được, lúc này lực lượng của nàng tăng vọt, chỉ cần có thể dùng ngân châm ở trên người Lâm Lạc đụng phải thoáng một phát, cái kia Lâm Lạc vẫn là phải chết!

Tuy lần này gia tộc thương vong vô cùng nghiêm trọng, nhưng chỉ cần có thể giết chết Lâm Lạc, Dịch thiếu gia có thể thay nàng ngăn lại tất cả trách phạt!

Cho nên, Lâm Lạc phải chết.

Dịch Thủy Liên càng múa càng nhanh, thân hình bỗng nhiên gia tốc, giống như đầy trời đều là bóng ảnh của nàng, ở ngâm khẻ thiển hát, phát ra thanh âm làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.

CHÍU...U...U!!

Nàng xuất hiện ở sau lưng Lâm Lạc, nắm tay phải chém ra, đánh thẳng cái ót của Lâm Lạc, cây kim tản ra hàn mang để cho mắt thường rất khó bắt được. Cái này chỉ cần bị nàng dính trúng, dù cho thể chất của Lâm Lạc mạnh hơn nữa cũng chỉ có hóa thành máu loãng!

Đinh!

Một tiếng giòn vang cực kỳ nhỏ phát ra, Dịch Thủy Liên thình lình phát hiện nàng một quyền đánh vào tử khí của Tử đỉnh rủ xuống, cây kim bị đụng gãy, lúc này đây công kích hoàn toàn vô dụng!

Lâm Lạc lập tức thu hồi Tử đỉnh, lại đem ra chống đỡ trên đỉnh đầu, hình thành xu thế phòng ngự.

Tuy động tác của Dịch Thủy Liên rất che giấu, nhưng cũng không có giấu diếm được con mắt của Lâm Lạc, nhưng nữ nhân này lực lượng đột nhiên phóng đại, tốc độ đã vượt xa Lâm Lạc, hắn căn bản không có khả năng tiến hành tránh né hữu hiệu, chỉ có thể dùng Tử đỉnh đến ngăn cản.

Bất quá, ngân châm đã hủy, Dịch Thủy Liên đã mất đi chỗ dựa lớn nhất, tuy hiện tại nàng có thể phát huy ra lực lượng của Khuy Linh cảnh đỉnh phong, nhưng tối đa chỉ có thể làm bị thương Lâm Lạc, muốn đánh chết căn bản không có khả năng!

Dịch Thủy Liên ngừng huy vũ, ánh mắt đã có khiếp sợ lại tràn đầy khó hiểu:

- Ngươi không là nam nhân, nếu không ngươi tuyệt đối không có khả năng không bị ta khống chế!

Đây là cái lý luận gì, theo nói như thế, nàng nên làm nữ vương đệ nhất thiên hạ rồi, ai cũng phải quỳ gối ở dưới chân của nàng!

Lâm Lạc hai đấm huy động, liền hướng đối phương truy kích mà đi, hắn không có công phu đi theo đối phương giải thích mình ăn Song Tu quả, lại luyệncông pháp của Âm Dương Thánh giáo, sẽ không dễ dàng chịu ngoại vật ảnh hưởng… gì đó.

Tuy ngân châm uy hiếp không còn tồn tại, nhưng Dịch Thủy Liên vẫn như cũ còn có lực lượng Khuy Linh cảnh đỉnh phong, dưới chân nhẹ nhẹ một chút, nàng liền bay ra phạm vi nắm đấm của Lâm Lạc bao trùm, nhưng còn không có đợi nàng bỏ chạy, Tử đỉnh lại chụp xuống dưới, chặn đường đi của nàng.

Dù cho không có Tử đỉnh phòng ngự, dùng thân thể mạnh mẽ của Lâm Lạc lúc này, Dịch Thủy Liên tối đa cũng có thể cho hắn thêm mấy đạo vết thương mà thôi.

Bành! Bành! Bành!

Quả nhiên, Dịch Thủy Liên vận chưởng như bay, liên tiếp ở trên người Lâm Lạc oanh kích, tốc độ của nàng ở phía trên Lâm Lạc, cái này căn bản không phải Lâm Lạc có thể tránh né, căn bản không để cho Lâm Lạc có cơ hội vung quyền oanh ra.

Nhưng đánh cho nhiều chưởng như vậy, quần áo của Lâm Lạc vì trúng chưởng mà bể tan thành từng mảnh, lộ ra cơ bắp bên trong, nhưng cũng chỉ là trên lưng nhiều hơn vài đạo chưởng ấn, sắc mặt có chút trắng bệch, khóe miệng dẫn theo chút vết máu, nhưng tinh khí thần lại không có bị hao tổn chút nào!

Cái này tựa như đấm lưng cho Lâm Lạc, chẳng qua là dùng lực đạo hơi chút lớn, nhưng muốn lấy cái này chụp chết Lâm Lạc là căn bản không thực tế!

Dịch Thủy Liên lâm vào đại phiền toái!

Tuy bây giờ nàng nhìn giống như chiếm hết thượng phong, nhưng những lực lượng này cũng không phải chân chánh thuộc về nàng, chẳng qua là tạm thời mượn đến! Tuy cái thời gian này có thể đạt tới một canh giờ, nhưng Lâm Lạc hoàn toàn có thể dùng đại đỉnh thần bí kia đem nàng vây khốn thời gian lâu như vậy, đến lúc đó nàng mất đi những lực lượng này, vậy cũng chỉ có phần bị Lâm Lạc sinh sôi đánh gục!

Cái đại đỉnh chết tiệt này! Lúc trước tại sao không có điều tra đến thứ này có thần uy như thế, bảo vật như vậy chỉ sợ lão tổ gia tộc bọn họ cũng động tâm, nếu là loại đại nhân vật này ra mặt, dù cho Lâm Lạc có được Linh Vực thì như thế nào, còn không phải một cái tát đã bị chụp chết sao!

Dịch Thủy Liên càng đánh càng loạn, càng đánh càng gấp, nàng cũng không muốn chết, không muốn chết a...!

Lâm Lạc bình tĩnh, tốc độ của đối phương ở phía trên hắn, dù cho có Tử đỉnh tương trợ, hắn cũng không có khả năng xông đi lên một quyền đuổi giết, nhưng lực lượng không thuộc về mình cuối cùng là có hạn chế, đợi đến lúc cảnh giới đối phương ngã xuống, chính là thời điểm hoàn tất việc này!

- Ta thực sự nguyện ý quy hàng ngươi!

Ba phen mấy bận đột phá không có kết quả, Dịch Thủy Liên lần nữa sử dụng ra sách lược đầu hàng.

- Dây leo trên tường, ai dám dùng ngươi!

Lâm Lạc hừ lạnh một tiếng, hai đấm không lưu tình chút nào mà đuổi cùng giết tận, thế muốn chém giết nàng.

- Ngươi không nên khinh người quá đáng, ta liều mạng với ngươi!

Khuôn mặt Dịch Thủy Liên phát xanh, mạnh mẽ hướng lên trời gào thét một tiếng, thanh âm như mặc đá nứt kim, chấn động đến Lâm Lạc cũng là một hồi khí huyết sôi trào, rất không dễ chịu.

Nàng liên tục kêu to ba tiếng, như là ba cái dao nhọn, thẳng xuyên thấu qua thân thể Lâm Lạc, ở trong cơ thể của hắn liên tục tạo thành trọng thương. Nhưng Lâm Lạc tuy không dễ chịu, Dịch Thủy Liên cũng không thấy được đã kiếm được tiện nghi gì, đồng dạng nôn ra máu liên tục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.