Phi Trần

Chương 42: Tưởng Cầu Ngọc Gây Chuyện




Editor: Quỷ Quỷ

Phong Kiêu nghi hoặc nói, “Scandal gì?|

An Mộc:…

Tuy vô cùng mệt mỏi, cô lập tức ngồi dựng lên, “Anh, anh nói gì cơ”

Phong Kiêu buồn cười nhìn cô, ngồi dựa vào đầu giường.”Scandal gì?”

An Mộc bắt đầu tức giận, chăm chú nhìn sắc mặt Phong Kiêu, thấy anh không giống như đang giả bộ, lúc này mới khẳng định rằng anh thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra!

An Mộc nào biết rằng, lúc scandal của cô nổ ra,Phong Kiêu đang ở trên máy bay, anh vừa đặt chân xuống sân bay đã vội vàng tới công ty giải quyết công việc, nào có thời gian quan tâm đến tin tức trên mạng!

Thế nhưng!

Nếu như không hề biết chuyện sao vừa rồi anh có thể thản nhiên như vậy, yên tâm thoải mái hưởng thụ chính mình?

An Mộc cảm thấy như lồng ngực mình sắp nổ tung, cô đã bị Âu Dương Sát Sát đùa bỡn!

An Mộc thở hổn hển nhìn Phong Kiêu, “Vậy sao anh không nói gì?”

Phong Kiêu nhíu mi,”Em vừa về nhà đã vội vàng như vậy, anh còn có thể nói gì đây”

An Mộc, …..giờ thành ra là tại mình sao!

Nhìn cô tức giận, rồi hết lần này tới lần khác không biết phải phát giận thế nào, hai mắt cô sang rực, gương mặt nhỏ đỏ bừng, Phong Kiêu cố nén cười, cô nhóc chủ động như vậy, anh chỉ biết, đối phương nhất định đang chột dạ. tuy chưa biết là chuyện gì anh cũng sẽ không ngăn cản, cứ thế hưởng thụ phúc lợi không phái sao?

“Anh…!” An Mộc tức giận chỉ vào Phong Kiêu, cảm giác mình sắp tức chết đến nơi!

Phong Kiêu liền đổi giọng trầm hẳn xuống, ánh mắt đảo qua, lập tức khi tức áp bức dâng lên, “Chẳng trách hôm nay em lại chủ động như vậy, hóa ra không phải là vì nhớ anh, mà là do đã làm sao chuyện gì đó hả?|”

An Mộc….

Bị khí thế của anh áp đảo. An Mộc lập tức nở nụ cười, vội vàng mở miệng,”Không có, đương nhiên là không rồi.”

Phong Kiêu nhíu mày, “Thật là không có?”

An Mộc tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lý trí vẫn còn đây.

Nếu nói mình có mục đích, Phong Kiêu chắc chắn sẽ bị chọc tức, biết rõ scandal rồi nhất định càng kiên quyết xử lý mình, cho nên giờ phút này cô chỉ có thể thu lại nanh vuốt, liều chết không thừa nhận, “KHông mà, em nhớ anh quá mà!”

“Ừm, sau này đều phải như vậy.” Phong Kiêu phun ra câu này khiến An Mộc thiếu chút nữa thì nội thương.

Dù sao cũng bị cho ăn hành ác liệt rồi, cứ lăn đi lăn lại, mang theo hận ý, nghiến răng nghiến lợi đi vào giấc ngủ.

Rõ ràng thân hình anh cao lớn, động tác di chuyện lại linh hoạt như loài báo, xoay người một cái đã xuống giường yên lặng không một tiếng động, vươn tay cầm khăn tắm trên sô pha, quấn quanh hông, lượm lấy điện thoại đi vào trong thư phòng.

Vừa lên weibo tin tức về scandal hôm nay lập tức trồi lên.

Nhìn những bình luận mắng chửi An Mộc độc ác điên cuồng, đến đoạn tình yêu đích thực với Ngôn Phi THần, đôi mắt hẹp dài của anh híp lại nồng nặc phẫn nộ cùng sát khí.

Phong Kiêu mở máy tính, tiện tay gọi cho Lăng Hi.

Trong ngoài nước chênh lệch múi giờ, trong nước giờ này là đêm khuya, nước ngoài thì là sáng sớm.

Lăng Hi bị cú điện thoại dọa cho tỉnh ngủ, vội vàng nghe, “Lão đại? Có chuyện gì vậy ạ?”

Vừa mới về nước đã gọi cho mình, chắc chắn là xảy ra chuyện gì rồi!

Lăng Hi sốt ruột chờ người bên kia lên tiếng, không ngờ Phong Kiêu chỉ nói, “Lên mạng!”

Lăng Hi vội vàng mở máy tính, ngồi nghiêm chỉnh, “Có chuyện gì vậy ạ?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.