Phi Trần

Chương 41: Nguyệt Như Ái Gặp Mặt Tình Địch




Editor: Quỷ Quỷ

Sau từng đợt kích tfnh trong phòng tắm, khi Phong Kiêu trùm khăn tắm ôm An Mộc ra ngoài, cô đã buồn ngủ rồi.

Khó có thể tưởng tượng scandal hôm nay đã gây ra đả kích cho cô như thế nào, sau khi gần gũi vui vẻ là lúc dễ nói chuyện với anh nhất, cô nhất định phải nắm bắt cơ hội này, từ từ nói rõ mọi chuyện với anh.

Lên giường, đắp chăn bông, cô như bạch tuộc quải lấy người Phong Kiêu quấn chặt, ngón tay nhỏ vẽ từng vòng trên ngực anh, “Chú, anh mệt không?”

Phong Kiêu vươn tay ôm cô vào lòng, cúi đầu ngửi mùi thơm trên tóc cô, “Sao, vẫn muốn nữa à?”

An Mộc vội vàng đáp, “Không có, không có…”

Trận kích tình vừa rồi trong phong tắm đã quá đủ rồi có được không, khiến thân dưới cô có chút không thoải mái, mai liệu có xuống giường được không đây?

“Không?” Phong Kiêu ghé sát tai cô, ái muội mở miệng, phả hơi thở vào tai cô khiến cô giật mình.

“Không!” An Mộc kiên quyết mở miệng.

Bởi vì scandal nên hôm nay cô có chút chột dạ, trong phòng tắm không hề từ chối Phong Kiêu một điều gì, tư thế gì cũng cho anh thử, cứ nhớ tới lúc cô đưa lưng về phía anh, anh….

Aaaaaa!

An Mộc xấu hổ vùi đầu vào trong chăn, xấu hổ quá!

“Nhưng anh vẫn muốn, làm sao bây giờ?” Nói xong, thân hình anh khẽ động, nơi nào đó lại đứng thẳng lên, chọc chọc bụng dưới của cô.

An Mộc dường như muốn khóc, “Chú, em không muốn.”

“Không muốn?” Anh cao giọng một chút cũng đủ làm An Mộc lập tức ngậm miệng.

Không thỏa mãn anh thì anh sẽ bỏ qua cho mình hay sao?

Ngẩng đầu, vụng trộm nhìn anh một cái, thấy sắc mặt anh hơi sa sầm, lập tức căng thẳng trong lòng, không nghĩ ngợi mở miệng, “Để em giúp anh được không?”

Phong Kiêu nhíu mày, “Giúp anh?”

An Mộc cắn răng, “Ừm, nơi đó của em không được, nhưng, em vẫn có thể…”

Nói xong, tay cô trượt xuống bụng dưới của anh, nắm lấy nơi nóng bỏng đó, khẽ cử động một chút.

“Ưm…” Người đàn ông thấp giọng kêu một tiếng, có vẻ như rất thư thái.

An Mộc vì anh mà tim đập dồn dập, rõ ràng là giúp anh, nhưng vì gì mà chính mình cũng có một loại hưng phấn thế này?

“Bảo bối,” Phong Kiêu cố gắng kìm chế, đặt tay lên mông cô nhẹ nhàng nắn, “Nhanh lên…”

An Mộc tăng tốc độ, tiếng thở dốc của Phong Kiêu không ngừng vang lên.

Sau đó.

“Huhu, chú, vẫn chưa được sao? Tay em không còn sức nữa rồi!”

“Nhanh, ưm…nhanh lên…”

“huhuhu!”

Phong Kiêu đột nhiên cầm tay cô, gia tăng tốc độ hơn nữa, rốt cuộc anh cũng phóng ra…

Hai người tắm rửa lại lần nữa, An Mộc mệt mỏi đến mức một ngón tay cũng không thể động đậy.

Nằm trên giường, An Mộc ôm lấy Phong Kiêu, “Chú…”

Phong Kiêu nhíu mày, “Sao vậy?”

“Anh, anh đừng tức giận có được không? Em, em cũng không phải cố ý.”

Phong Kiêu nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.

An Mộc liền cúi thấp đầu, “Hôm nay em tốn sức như vậy, chú, anh xem em đã cố gắng thỏa mãn anh thế nào, ôm em đi.”

Phong Kiêu chuyển mình, nhìn sâu vào mắt cô.

Ánh mắt này làm cô hốt hoảng.

Đến mức này rồi mà anh vẫn không chịu tha thứ cho cô sao?

An Mộc cũng nổi giận, “Này, anh sao vậy? Không phải chỉ là cái scandal bé tẹo sao? Vừa rồi em đã nhận nhượng anh như vậy rồi anh không thể rộng lòng bỏ qua hay sao? Anh…”

Người đàn ông kinh ngạc nhíu mày, An Mộc lập tức im bặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.