Phi Đao Túy Nguyệt

Chương 40: Xuất chinh




Sau khi trở về thành phố Thụy Bảo, Đỗ Long để Vương Phu Vũ cùng những người khác xuống xe, sau đó hắn chở Thẩm Băng Thanh về dưới tòa nhà Nhân Dân, hắn nói với Thẩm Băng Thanh:

- Băng Thanh, cậu lên tắm rửa thay đồ trước, tối nay chúng ta sẽ tham dự một yến tiệc, tôi còn có chút việc, một lát sẽ đi lên.

Thẩm Băng Thanh hỏi:

- Yến tiệc? Yến tiệc gì?

Đỗ Long giải thích:

- Yến tiệc quy tụ các nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh và chính trị thành phố Thụy Bảo. Yên tâm đi, không có người quen đâu.

Thẩm Băng Thanh nhíu mày, có ý từ chối nhưng cuối cùng lại không nói ra lời. Sau khi anh ta rời đi Đỗ Long mới mở cửa sau xe, đi tới cởi bỏ cho Lâm Nhã Hân, Lâm Nhã Hân nhỏ giọng oán giận nói:

- Trói em lâu như vậy, tay bị tê hết rồi…

Đỗ Long an ủi:

- Thật sự xin lỗi mà, để anh xoa cho em… Quần của em ướt hết rồi, hay là đừng mặc nữa…để anh mặc tất chân trước cho em…

Lâm Nhã Hân nũng nịu với hắn. Đỗ Long mặc xong quần áo cho cô, lúc này Lâm Nhã Hân mới cầm di động lên xem xét, phát hiện đã sắp năm giờ chiều, cô oán giận nói:

- Đã năm giờ rồi, chỉ còn một tiếng đồng hồ, làm gì còn thời gian thay quần áo trang điểm chứ…đều tại anh…

Đỗ Long lại dỗ dành cô mấy câu, lúc này Lâm Nhã Hân mới lấy giận làm vui, đi ra phía bên ngoài bãi đậu xe, đồng thời gọi điện thoại cho tài xế, kêu y tới đón mình. Đỗ Long khóa xe trở về nhà, tắm giặt, trang điểm.

6 giờ 10 phút chiều, một chiếc Hummer và một chiếc Rolls-Royce Phantom lần lượt đi vào bãi đỗ xe của khách sạn Vĩnh Xương. Đỗ Long mặc một bộ âu phục đẹp trai, phong độ đi cùng với Lâm Nhã Hân và Thẩm Băng Thanh tiến vào thang máy khách sạn.

Phòng tiệc của khách sạn Vĩnh Xương nằm trên tầng 6, sự trang hoàng ở đây tuy không giống với câu lạc bộ giải trí thành phố Ngọc Minh, nhưng cũng khá sang trọng. Do có mối quan hệ tốt với chính quyền, nên khi chính quyền mở yến tiệc mời khách đều tới đây tổ chức. Lần trước khi Đỗ Long và Phùng Vĩ Luân xảy ra mâu thuẫn xung đột, thì cha của y là Phó chủ tịch thành phố Phùng Khải đang tiếp khách trên tầng sáu này.

Lâm Nhã Hân là do Đường Lệ Phượng đích thân mời tới, cô báo danh rồi đường đường chính chính đi vào trong đại sảnh yến tiệc. Đường Lệ Phượng đang đứng gần cửa chào hỏi khách khứa, thấy Lâm Nhã Hân tới, cô liền đi lên trước đón, cười nói:

- Lâm tổng, cô thật xinh đẹp khiến người khác phải đố kỵ đó, hai vị này là…

Lâm Nhã Hân cười nói:

- Bí thư Đường quá khiêm tốn rồi, tôi mới phải hâm mộ bí thư Đường mới đúng, còn nhớ khi bí thư Đường mặc bộ Khổng Tước trên người, quả thật là hoa thơm cỏ lạ có một không hai…Tôi xin giới thiệu với bí thư Đường, vị này là bạn của tôi anh Chu, vị bên cạnh là bạn gái của anh ta Thẩm tiểu thư. Hôm nay khi bọn họ mới tới, nghe nói có buổi hội tụ này, cũng vừa muốn làm quen một chút với các nhân vật nổi tiếng giới doanh nhân và chính trị của thành phố Thụy Bảo, vì thế tôi đã mạo muội dẫn bọn họ tới cùng.

Đường Lệ Phượng không hề biết tới tên tuổi Chu Dịch Thăng và Ngọc Quan Âm. Suy cho cùng thì sức ảnh hưởng trong giới chơi cược thạch cũng không lớn, song nếu đã là người do Lâm Nhã Hân dẫn tới, hơn nữa ngoài hình đôi nam nữ này lại vô cùng tinh tế, vì thế Đường Lệ Phượng cũng không hề phản đối, cô cười nói với Đỗ Long:

- Hoan nghênh các vị tới dự, không biết anh Chu kinh doanh lĩnh vực gì? Hiện nay tốc độ phát triển kinh tế của thành phố Thụy Bảo rất nhanh, anh Chu có thể xuy xét tới việc đầu tư ở thành phố Thụy Bảo.

Đỗ Long thấy Đường Lệ Phượng không hề nhận ra, trong lòng không khỏi đắc ý đáp:

- Bí thư Đường, cô thực sự rất xinh đẹp, rất hân hạnh được quen biết cô, tôi làm kinh doanh Phỉ Thúy.

Đường Lệ Phượng cười nói:

- Anh Chu quá khen rồi, bạn gái anh mới xinh đẹp kìa… Anh Chu kinh doanh Phỉ Thúy, vậy hôm nay tới thật đúng dịp. Hôm nay có mấy vị khách quý cũng làm kinh doanh Phỉ Thúy, nói không chừng anh Chu sẽ quen biết bọn họ.

Đỗ Long cười nói:

- Vậy thì tôi càng mong đợi rồi…

Lâm Nhã Hân cười nói:

- Bí thư Đường, chúng tôi không đứng chắn ở cửa nữa, đi một vòng trước xem có người quen không, đợi khi cô có thời gian rảnh chúng ta từ từ nói chuyện tiếp.

Đường Lệ Phượng cười nói:

- Vậy cô thay tôi tiếp đãi anh Chu và Thẩm tiểu thư nhé. Anh Chu, Thẩm tiểu thư, điều kiện của chúng tôi ở đây có hạn, mong mọi người đừng chê trách.

Đỗ Long cười nói:

- Đâu có, cái một người làm ăn chân chính chú ý không phải là điều kiện bên ngoài, thành ý mới là cái quan trọng nhất. Bí thư Đường khiến chúng tôi cảm thấy được thành ý thu hút đầu tư của chính quyền thành phố Thụy Bảo, vậy chỉ cần có cơ hội chúng tôi nhất định sẽ tiến hành đầu tư ở thành phố Thụy Bảo.

Bọn người Đỗ Long cáo từ Đường Lệ Phượng rồi tiến vào khu yến tiệc. Ba người đều chưa ăn gì, vì vậy đi tới một bàn ăn tự chọn rất dài, chọn một chút điểm tâm và rượu vang, hoặc thức uống.

Đỗ Long vừa ăn vừa quan sát bốn xung quanh, đột nhiên hắn nhìn thấy một người quen dẫn theo hai người đi về hướng bọn họ. Đỗ Long khẽ mỉm cười, nâng cốc hướng về phía người đó ra hiệu sau đó cười nói:

- Không ngờ lại có thể gặp được Trần công tử đại giá ở nơi này, thật là niềm vui ngoài ý muốn.

Người đi tới chính là Trần Quế Quân, thành viên trẻ tuổi trong ban quản trị công ty đá quý Trần Thị. Trần Quế Quân vẫn mang bộ dạng như trong hôn lễ của Kỷ Quân San ngày đó, đeo một cặp kính gọng vàng có vẻ rất nho nhã.

Trần Quế Quân đi thẳng tới trước mặt Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh, cười nói:

- Có thể gặp được anh Chu và Thẩm tiểu thư, xem ra buổi yến tiệc này tôi tới không uổng phí rồi. Vị cô nương xinh đẹp này chắc hẳn là bà chủ Lâm rồi, thật hân hạnh. Tôi vô cùng vinh hạnh xin giới thiệu với mọi người, kẻ mọn này họ Trần, là thành viên ban quản trị công ty đá quý Trần Thị.

Lâm Nhã Hân cười nói:

- Hóa ra là anh Trần, ngưỡng mộ đã lâu. Anh Trần hình như có vệc cần bàn với anh Chu, tôi và Thẩm tiểu thư không quấy rầy hai vị nữa.

Lâm Nhã Hân nắm tay Thẩm Băng Thanh đi ra ngoài, ánh mắt Đỗ Long nhìn một lượt trên khuôn mặt hai người đang đứng phía sau Trần Quế Quân, đặc biệt là một người đeo cặp kính râm trong số đó, dùng để che đi một mảng sẹo khá lớn và rõ trên mặt y. Đỗ Long trong lòng khẽ giật mình, hắn cười nói:

- Hai vị đứng sau lưng Trần công tử đều có diện mạo phi phàm, sao lại không giới thiệu cho tôi chút nhỉ?

Ánh mắt Trần Quế Quân hơi nhíu lại, y nói:

- Chỉ sợ anh Chu đã sớm đoán ra lai lịch người đứng bên phải tôi, nếu không Kỷ Gia Bảo chẳng phải đã đi mất công sao? Vị đứng bên trái tôi họ Thôi, là em họ của Thôi Kim Quảng, là người rất có tiền đồ, cũng là người kế nghiệp của nhà họ Thôi trong tương lai.

Người có vết sẹo trên mặt kia bước nửa bước lên phía trước, gật đầu với Đỗ Long nói:

- Anh Chu. Ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu, tôi là Du Tinh Thần, có cơ hội chúng ta bàn luận một chút.

Đỗ Long cười nói:

- Ngưỡng mộ đã lâu, nghe nói anh Du muốn mua một nửa khối phế liệu kia, đáng tiếc ra giá thấp một chút, nếu không đã có thể thương lượng…

Du Tinh Thần cũng chính là Kỷ Thủy Diễm đã thay tên đổi họ, trên mặt không chút biểu cảm hỏi:

- Không biết anh Chu cảm thấy giá bao nhiêu mới được coi là không thấp?

Đỗ Long cười nói:

- 30 triệu của 20 năm trước, bây giờ nói thế nào cũng có 3 tỷ rồi? Tôi cũng không cần nhiều, anh Du có thể lấy được cái 1,8 tỷ là tôi đã có thể từ bỏ những thứ yêu thích rồi.

Cơ thịt trên mặt Du Tinh Thần co rúm lại, Trần Quế Quân cười nói:

- Anh Chu thật biết làm ăn, mua vào với giá 30 triệu, qua tay liền tăng gấp mấy chục lần, bên trong nó còn chưa biết có hàng hay không nữa kia.

Đỗ Long cười nói:

- Đó chính là sự hấp dẫn của cược thạch mà. Nửa khối phế liệu kia đối với người khác mà nói không đáng một đồng, nhưng đối với anh Du mà nói…giá trị của nó chỉ sợ là không có cách nào định hạn được…

Du Tinh Thần hừ một tiếng nói:

- Tôi không có nhiều tiền như vậy, cũng không có hứng thú với thứ đồ kia như anh tưởng tượng, trong khoảng 100 triệu còn có thể cân nhắc, nhiều hơn thế thì không cần bàn bạc nữa.

- Dịch Thăng…

Bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng gọi. Đỗ Long quay người lại xem, thấy Kỷ Quân San đang đứng cách đó tầm 5, 6 mét, kích động nhìn hắn, đã rất nỗ lực khống chế mới không lao đầu về phía trước…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.