Phi Đao Túy Nguyệt

Chương 33: Tai họa bắt đầu




Hai ngày sau.

Trường Đảng Trung ương.

Đổng Học Bân không lái xe, Cayenne dĩ nhiên đã rách tả tơi, được hắn nhờ người bán đi, hắn hôm nay là đi bộ đến đây

Đổng Học Bân đứng ở cổng trường nhìn bên trong, một luồng không khí trang nghiêm tràn đến, không khỏi làm cho người ta sinh ra một cảm xúc nghiêm túc kính trọng.

Đi nhanh về phía trước, Đổng Học Bân đi qua cổng trường.

"Mời đưa ra chứng minh thư của anh" Một bảo vệ ngăn hắn lại nói.

Đổng Học Bân vừa thấy, lấy một tờ giấy đưa cho bảo vệ: "Tôi là học viên lớp tiến tu".

Bảo vệ mở ra xem xem, trên mặt không chút thay đổi đem tờ giấy trả lại cho hắn, chỉ chỉ về phía tây bắc nói: "Hội trường ở bên kia, đi thẳng rồi rẽ phải".

"Được, cảm ơn" Đổng Học Bân nhận lại giấy.

Phía sau, lại có vài người theo thứ tự đi vào, đều là đến trường báo danh.

Đổng Học Bân vẫn là lần đầu tiên đến trường Đảng trung ương, cũng là lần đầu tiên đi tới nơi này, nơi này giống như là một cái khuôn viên trường, phía bên phải có một loạt các cửa hàng, có thể nhìn thấy các loại như căntin và cửa hiệu cắt tóc, đều là trong trường Đảng, mặt đối diện là một dãy tầng học, phía trên treo vài chữ to “Hoan nghênh học viên mới”. Lại đi về phía trong có hai khu kí túc xá có kiến trúc bình thường, nhưng khí thế không giảm chút nào. Đổng Học Bân biết, không ít lãnh đạo quốc gia và lãnh đạo trung ương đều từng đến nơi này học tập, tu dưỡng, trong lúc nhất thời, bước chân của hắn càng ngày càng chậm, một chút, nhìn xung quanh, cẩn thận nhìn rõ mỗi khu kiến trúc nơi này.

Diện tích trường Đảng rất lớn, trong 10 phút cũng không thể đi hết được.

Phía trước chính là hội trường, có một ít người đang đứng ở trước một cái bàn dài, hình như là đang đăng kí.

Đổng Học Bân nhìn một cái, cũng bước nhanh đi tới, sau khi xếp hàng đăng kí xong, hắn đứng lên hàng đầu, viết tên lên giấy chứng nhận học viên trường Đảng và cầm một chùm chìa khoá kí túc xá, lúc này mới tiến vào hội trường cùng với mọi người. Bên trong, đã đông đúc không ít người đang ngồi, học viên học kì này nhìn qua thì rất nhiều, ước chừng có hơn trăm người, đa số đều là trung niên, cán bộ hơn 30 tuổi cũng chiếm một bộ phận, nhưng học viên hơn 20 tuổi lại hình như chỉ có Đổng Học Bân một người, cho nên hắn vừa tiến vào vẫn là có vể thấy được không ít người đều nhìn hắn một cái.

Còn tận 20 phút nữa mới bắt đầu lễ khai giảng.

Đổng Học Bân tuỳ tiện tìm một chỗ ngồi ngay ở phía sau, lẳng lặng chờ.

"Lão Trần đã lâu không gặp"

"Lão Lữ? Anh cũng đến đây sao? Lời đồn nói anh xuống cơ sở rồi?"

"Ừm, là đi ba năm".

"Chúng ta gặp nhau được cũng không dễ dàng, nghe nói Lão Trương cũng đến, lát nữa chúng ta đi ăn một bữa cơm đi".

"Không thành vấn đề, trước họp đã, đợi tí nữa lại liên lạc".

Rất nhiều học viên đều quen biết lẫn nhau, vừa thấy mặt không khỏi mừng mừng chào hỏi, có thể làm đến cấp bậc này, dù thế nào đi vào thể chế cũng phải lăn lộn ít nhất mười mấy năm, cho dù trước kia không cần quen biết nhau, bạn bè giới thiệu, cơ bản cũng đều nghe nói qua đối phương. Nhưng Đổng Học Bân chính là ngoại lệ, tuỳ tiện nhìn qua vài vòng, Đổng Học Bân không quen một ai, đừng nói người quen, ngay cả gặp qua mặt cũng không có thấy, chủ yếu vẫn là Đổng Học Bân mới vào làm việc trong thể chế hai năm, mối quan hệ tự nhiên là kém hơn so với người khác rồi.

Không lâu sau, buổi lễ bắt đầu.

Chỉ thấy vài lãnh đạo hướng lên trên đài chủ tịch ngồi xuống, phía dưới lập tức im lặng.

Người thứ nhất lên phát biểu chính là một hiệu trưởng trường trung ương Đảng, đầu tiên đọc vài câu diễn văn chào mừng các tân học viên, sau đó liền đi thẳng vào chủ đề chính, nói về nội dung chủ yếu huấn luyện của kì tiến tu này, cũng cố ý nhấn mạnh thời gian mọi người ở trong trường Đảng cần thực hiện “Ba thay đổi”. Từ lãnh đạo trở thành học viên, từ tình trạng làm việc thành tình trạng học tập, từ cuộc sống gia đình thành cuộc sống tập thể. Trường Trung ương Đảng là căn cứ quan trọng huấn luyện các cán bộ và lãnh đạo Đảng, yêu cầu học viên làm được “Ba thay đổi”. Mục đích là muốn tăng mạnh tính rèn luyện Đảng, thái độ nghiêm túc trong học tập, giữ nguyên nội quy kỉ luật trong nhà trường, tăng cường và cải thiện cho cán bộ tác phong học tập, xây dựng động lực cho ro. Từ đó tự giác xây dựng tác phong học tập được giáo dục kế hoạch bồi dưỡng từ đầu đến cuối, lấy tác phong học tập tốt để bảo đảm mọi thứ cho học viên, tiếp thu mọi điều được học.

Sau hơn một tiếng đồng hồ, buổi lễ kết thúc.

Sau đó vài giáo viên cầm danh sách đi lên, bắt đầu phân lớp.

Danh sách chắc là trước đó đã chuẩn bị tốt, Đổng Học Bân bị phân đến lớp thứ 3, cũng là một lớp cuối cùng trong các lớp tiến tu các cấp cán bộ, dưới sự chỉ đạp của giáo viên Giáo Phương, mọi người và các sinh viên đều ngồi xuống, lần lượt bắt đầu bình chọn lớp trưởng và các uỷ viên học tập, uỷ viên tuyên truyền… Đổng Học Bân tự nhiên vô danh trên bảng, hắn còn rất trẻ, chức vụ hiện tại vẫn chỉ là cấp khoa, chọn ai cũng không có khả năng chọn hắn. Đổng Học Bân cũng không quá để ý, hắn tới nơi này chính là mạ vàng, là học tập, cũng không muốn đi tranh đấu cái gì.

Buổi sáng.

Lớp nghỉ ngơi, ngày mai mới là ngày chính thức nhập học.

Đổng Học Bân mượn này nọ những đồ rồi tìm được lầu kí túc xá của mình, ngẩng đầu nhìn xem, sau khi đăng kí lên lầu liền tìm được phòng của mình.

Cửa che lại, bên trong hình như có người.

Trong phòng có hai giường, một trái một phải, hoàn cảnh thật bình thường.

Đổng Học Bân đẩy cửa bước vào, chỉ thấy một người đàn ông 30 tuổi đang dọn dẹp hành lí ở trên một chiếc giường, liền biết đây là bạn cùng ở kí túc xá với mình.

"Xin chào".

Người nọ vừa quay đầu lại, mỉm cười nói: "Xin chào, xem ra là hai chúng ta một phòng?"

Đổng Học Bân đặ hành lí xuống, đi lên bắt tay anh ta nói: "Tôi là Đổng Học Bân, gọi tôi là Tiểu Đổng là được rồi".

"Tôi gọi là Hàn Hưng Hoa, trong Bộ Tuyên truyền Trung ương" Hàn Hưng Hoa tự giới thiệu nói.

Đổng Học Bân vừa nghe, cũng nói chức vụ, nói cho anh ta biết hắn là Chủ nhiệm văn phòng đường phố.

Hàn Hưng Hoa nghe thấy rõ ràng sửng sốt, anh ta biết Chủ nhiệm văn phòng đường phố 80% là chính khoa, sao cũng có thể tới học lớp tu dưỡng các cấp cán bộ được? Nhưng Hàn Hưng Hoa cũng không có hỏi nhiều, sau khi hai người khách sáo nói vài câu liền bắt đầu sắp xếp hành lí. Đổng Học Bân thấy được, Hàn Hưng Hoa này ở Bộ Tuyên truyền Trung ương là phó Sở trưởng ngành nào đó đối với chính mình cũng không có coi trọng, vậy có chút nhiệt tình chắc cũng chỉ là ở mặt ngoài.

"Tiểu Đổng, tôi đi ra ngoài một chút" Hàn Hưng Hoa cười nói: "Lát nữa cùng nhau đi ăn cơm".

Đổng Học Bân cũng dọn dẹp hành lí: "Được anh Hàn".

Hàn Hưng Hoa cầm điện thoại di động ra nói: "Vậy hai ta trao đổi số điện thoại đi, của cậu là gì?"

Sau khi trao đổi số điện thoại xong, Hưng Hoa liền đi ra ngoài, cũng không biết đi đâu tìm ai.

Đổng Học Bân đóng cửa kí túc xá lại, một mình ngồi ở trên giường nhìn đồng hộ, theo thú tự gọi điện cho Vân Huyên, Tạp Hiểu Bình, Ngu Mỹ Hà, Cảnh Nguyệt Hoa. Huyên Di cùng ba mẹ đã bình an đi đến phía nam, Ngu đại tỷ và tiểu Thiến Thiến cũng cùng bố mẹ cô đến đó ở, hiện tại ở Bắc Kinh cũng chỉ còn dư lại một mình Đổng Học Bân, lớp tu dưỡng cần một tháng thời gian, 30 ngày này còn không biết qua như thế nào đâu.

Cuối cùng, Đổng Học Bân gọi điện cho Tạ Tuệ Lan.

Điện thoại vang lên rất lâu mới gọi được, chỉ nghe Tạ Tuệ Lan cười nhẹ, giọng nói nhẹ nhàng nói: "Alo, chuyện gì vậy?"

Đổng Học Bân bất đắc dĩ nói: "Thật ra cũng không có việc gì, chủ yếu chính là không có việc gì, nhàm chán".

"Ha ha, ở trường đảng thế nào? Báo danh xong rồi chứ?"

"Đã xong, đang trong kí túc xá ngồi, không biết làm gì".

"Có phải nhớ Tạ tỷ hay không?"

"Cứ cho là vậy đi" Đổng Học Bân mạnh miệng nói: "Cũng không phải là vô cùng nhớ".

"Thật không? Vốn đang muốn cho anh một sự ngạc nhiên, được, nếu không vô cùng nhớ Tạ tỷ của anh, vậy thì quên đi, Tạ tỷ gác máy đây".

"Ồ, đợi đợi đã, ngạc nhiên gì vậy?"

"Tiểu tử nhà anh cũng không nhớ tôi, tôi nói cho anh để làm gì?"

"Ai da, tôi chỉ là đùa thôi mà, nhớ chị còn không hết nữa là? Nói mau đi".

"Ài, rất không có thành ý, vẫn là tạm thời không nói cho anh biết".

"Tôi sai rồi Tuệ Lan, chị không phải là làm tôi sốt ruột sao?"

"Tôi còn có chút việc, gác máy trước đây, ha ha".

"Này, đừng gác…"

Tít tít tít, điện thoại đã bị cắt.

Đổng Học Bân thực tức giận, buông di động liền trừng mắt nhìn, Tuệ Lan này, mỗi lần đều có cái giọng này, chị thuận một lần có thể khiến tôi chết sao? Trở lại đều làm cho anh em phối hợp diễn với chị, đi theo từng bước đi của chị, trêu ai, chọc ai chứ? Rất tức giận. Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ lại một lát, Đổng Học Bân lại là một chút tức giận cũng không có, Tạ tỷ ngay từ đầu chính là có tính như vậy cường thế lại khéo đưa đẩy vừa vui vẻ lại kênh kiệu, nói đến cũng buồn bực, Đổng Học Bân còn cố tình thích điểm đó của cô, giống như thích cô như ma quỷ vậy.

Chính mình coi như bị cô bắt lấy rồi.

Tuệ Lan này, anh em sớm muộn gì cũng sẽ xử lí em chị.

Đổng Học Bân hung hăng nghĩ, kết quả là đầu óc lại nhớ tới trên điện thoại ở phía trước, ngạc nhiên? Rốt cuộc là có gì ngạc nhiên? Thật phiền lòng nha.

Bỗng nhiên, di động ting ting vang lên.

Đổng Học Bân còn tưởng rằng là Tạ Tuệ Lan, kết quả vừa nhìn đến mới biết được là vừa nãy đổi số với anh, Hàn Hưng Hoa.

"Alo, anh Hàn".

"Tiểu Đổng, tôi vừa hẹn vài người bạn trước kia, mọi người đang muốn đi tới nhà ăn trường Đảng ăn cơm, nói chuyện cũng sắp 12 giờ rồi, chúng ta cùng nhau đi chứ?"

"Ài, tôi đi được sao?"

"Đều là bạn học, có gì không được chứ?"

"Vậy được, tôi lập tức xuống lầu".

"Được, chúng tôi đợi cậu ở cửa nhà ăn".

Đổng Học Bân nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi rồi, cũng đang muốn mượn lúc ở trường đảng này có nhiều cơ hội quen thêm vài người, vì thế rất nhanh dọn dẹp một chút liền đi xuống lầu

Trong kí túc xá tựa như giống như khách sạn cũ vậy, trang trí vô cùng bình thường, nhưng cũng rất sạch sẽ

Ra khỏi kí túc xá Đổng Học Bân một mạch đi về phía bắc, phát hiện nhà ăn cách đó không xa cũng không khác lắm, đại khái đã có vài chục năm lịch sử

"Tiểu Đổng, ở đây" Hàn Hưng Hoa vẫy tay, bên cạnh anh ta còn có bốn, năm người nữa, bốn nam, một nữ.

Đổng Học Bân bước nhanh đi lên

Hàn Hưng Hoa nói với mấy người phía sau: "Giới thiệu cho các cậu một chút, đây là bạn ở cùng kí túc xá với tôi, tiểu Đổng, chủ nhiệm văn phòng đường phố Thị khu, tuổi trẻ đầy hứa hẹn".

Một người trung niên ở giữa nháy nháy mắt nói: "Tỉnh thành?"

Đổng Học Bân lúc này cũng đi tới, duỗi tay ra bắt tay bọn họ: "Địa cấp Thị Khu, lần này là đặc biệt đến, còn mong mọi người chiếu cố".

Địa cấp nội thành?

Chủ nhiệm chính khoa?

Hàn Hưng Hoa lại giới thiệu cho Đổng Học Bân mấy người này, người nữ kia là Sở trưởng Mai, người mặt gầy là Chủ nhiệm Trương, còn có Bí thư Trần và Sở trưởng Trịnh, về phần chức vụ đều là đa dạng vô cùng, còn có trung ương, ngoài tỉnh, còn có ở cơ sở, nhưng đều là Chính sở hoặc Phó sở.

Mọi người đều khách khí nói với nhau một câu.

Nhưng khi nghe nói Đổng Học Bân chỉ là cán bộ cấp chính khoa, lại là ở một văn phòng đường phố không đau không ngứa, ánh mắt mấy người nhìn về hắn liền có chút nhạt đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.