Phi Đao Túy Nguyệt

Chương 27: Kim Sinh không có về nhà




(2)

Trung niên áo xanh liếc nhìn Lâm Tiêu đứng cách đó không xa, trong mắt lộ vẻ vui mừng, ánh mắt xoay chuyển nói:

- Chúng ta có thể đem thượng vị ma tướng này dẫn dắt đi qua để tiểu tử kia đi đối phó!

Nữ võ giả trừng mắt nhìn hắn, truyền âm nói:

- Không rõ ràng nội tình của đối phương, chúng ta đừng rước họa vào thân!

Trung niên áo xanh bất mãn, thấp giọng tức giận nói:

- Vậy chẳng lẽ chúng ta ở đây chờ chết, nếu còn tiếp tục tất cả đều không xong, hơn nữa đều là võ giả nhân loại, đối phương cũng không thể thấy chết mà không cứu đi, nói không chừng bốn người liên thủ có thể ngăn cản được công kích của thượng vị ma tướng này!

Trung niên áo xanh không biết thanh âm của hắn tuy thấp, nhưng Lâm Tiêu vẫn nghe được rõ ràng.

Cười lạnh một tiếng, Lâm Tiêu lướt qua trường không rơi xuống cạnh trung phẩm nguyên khí kia.

Rút trường kiếm, tiếng long ngâm thanh thúy quanh quẩn trong thiên địa, tản mát ra dao động uy áp nồng đậm, làm lòng người kinh.

- Hạ phẩm nguyên khí quả nhiên kém hơn trung phẩm rất nhiều.

Cảm thụ được khí tức cường đại trên kiếm toát ra, Lâm Tiêu cảm thán.

- Tiểu tử đó rất hèn hạ, lại thừa dịp chúng ta đối phó ma đầu thì trộm đi nguyên khí của chúng ta.

Trung niên áo xanh liên tục thối lui, giận tím mặt nói.

Đột nhiên…

Thượng vị ma tướng quay người hướng Lâm Tiêu lao tới, theo hắn xem ra chân nguyên dao động của Lâm Tiêu thấp hơn ba người này, hơn nữa còn đi một mình, hẳn là một kẻ dễ giải quyết.

- Kiệt kiệt kiệt, trước đối phó người rồi tiếp tục giết ba tên kia!

Ma đầu âm lãnh cười to, hóa thành hắc quang trực tiếp trùm tới Lâm Tiêu, tốc độ cực nhanh khiến người biến sắc, hắc quang như thiên la địa võng bao phủ Lâm Tiêu.

- Chết!

Lâm Tiêu cười lạnh, ngay trong nháy mắt ma đầu sắp công kích tới, trung phẩm nguyên khí trong tay hắn bộc phát cường quang, chém ra một kiếm.

Xuy…

Một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén tung hoành bay ra, xuyên phá không gian, đem ma đầu chém thành hai nửa.

- Thật mạnh!

Ánh mắt nữ võ giả ngưng trọng kinh hô.

Trung niên áo xanh lạnh lùng nói:

- Còn không phải nhờ công hiệu trung phẩm nguyên khí!

- Tiểu tử, ngươi làm đau ta!

Không chỉ có nữ võ giả giật mình, ma đầu cũng kinh hãi, dữ tợn kêu to, hai phần cơ thể mấp máy lao về hướng Lâm Tiêu, ma sát khí càng dày đặc, ẩn chứa lực ăn mòn cực kỳ mãnh liệt.

- Thức thứ tư Man Vương bá quyền - Man Vương Hóa Thân!

Bàn tay đánh ra, vụ khí hình thành, tản mát ra uy thế hủy diệt hết thảy, một đạo hư ảnh man vương xuất hiện, nặng nề oanh lên thân thể ma đầu.

Bên trong một quyền ẩn chứa một tia tâm hỏa.

Phốc xuy…

Man vương lực cùng thân hình ma đầu va chạm, nháy mắt oanh thành nát vụn, ngay sau đó tâm hỏa đem ma khí thiêu thành hư vô, biến mất trong hư không, thậm chí không kịp phát ra tiếng hô thảm thiết chỉ trong chớp mắt đã thi cốt vô tồn.

- Người này thật mạnh!

Nhóm người nhìn Lâm Tiêu với vẻ cảnh giác, sắc mặt trung niên áo xanh thật khó xem cùng ngưng trọng, trên Chiến trường Ma Uyên chuyện gì cũng có thể phát sinh, trước một khắc là ân nhân cứu mạng, ngay sau đó sẽ biến thành sát nhân cuồng ma, dù là ai cũng không đoán được đối phương rốt cục là hạng người gì.

Thu hồi ma sát tinh cùng trường kiếm, ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng lướt qua trung niên áo xanh, nháy mắt hóa thành lưu quang biến mất cuối chân trời.

Nhìn theo thân ảnh Lâm Tiêu biến mất, ba người thở ra một hơi, trong lòng còn sợ hãi.

- Bảo kiếm kia rõ ràng là của chúng ta!

Trung niên áo xanh còn nói thầm.

- Ngươi còn nói!

Nữ võ giả trừng mắt:

- Nếu không nhờ đối phương ra tay, chúng ta làm gì có cơ hội sống sót, còn nữa, sau này ngươi không nên nói lung tung, ngươi không biết nói lung tung sẽ hại chết người sao.

Ở một địa phương tầng thứ ba Chiến trường Ma Uyên.

Nơi này là một sơn cốc cô quạnh hoang vu, ma sát khí cực kỳ nồng đậm, hình thành lốc xoáy màu đen, dũng mãnh tràn vào thân thể một lão giả mặc áo choàng đen.

Lão giả là nhân loại, nhưng hấp thu ma sát khí chẳng khác gì một ma đầu thật sự.

Ca sát…

Viên ma sát tinh trước người lão giả vỡ ra, hóa thành bột mịn, ma sát khí tiêu hao hầu như không còn, đều bị lão giả hấp thu vào cơ thể.

- Kiệt kiệt, đây là viên ma sát tinh thứ mười bảy, Thiên Ma công của ta chỉ lên tới tầng thứ bảy, xem ra muốn đột phá Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong thật sự là khó khăn ah.

Lão giả mở mắt, trong mắt tản ra khí tức tà ác sâu kín, chính là Quận Võ Lăng Thiên Ma lão nhân.

- Có nhân loại!

Ba ba ba…

Đúng lúc này ba đầu thượng vị ma tướng khí tức cường đại cảm nhận được Thiên Ma lão nhân đang ở trong sơn cốc, trong mắt toát ra vẻ hưng phấn, nhanh như chớp nhào tới tấn công.

- Kiệt kiệt, tới tốt lắm!

Thiên Ma lão nhân cười lạnh một tiếng, vung tay, một đoàn hắc sắc ma vân hình thành, hóa thành thủ chưởng thật lớn ầm ầm áp xuống, bao phủ ba đầu thượng vị ma tướng.

- Nơi này chính là tử tịch chi địa tầng thứ ba Chiến trường Ma Uyên, ma sát khí nhiều hơn bình thường gấp ba lần, ở trong này lực lượng ma tộc chúng ta sẽ tăng lên không ít, mà chân nguyên nhân loại sẽ hao tổn nặng nề, chỉ là một nhân loại mà cũng muốn vây khốn chúng ta!

Ba thượng vị ma tướng cười lạnh, vung quyền đánh vào thủ chưởng đang giáng xuống, phanh một tiếng thủ chưởng bị đánh trúng nghiêm trọng, run rẩy kịch liệt nhưng cuối cùng không hề thương tổn gì.

- Cái gì? Trong này lại ẩn chứa ma sát khí, một nhân loại sao có thể vận dụng ma sát khí?

Ba ma tộc kinh hãi.

- Thiên Ma công - nuốt cho ta!

Bàn tay Thiên Ma lão nhân rơi xuống, ba thượng vị ma tướng đều bị nổ bạo, thân thể hóa thành ma sát khí nồng đậm bị hắn hút vào trong thân thể, vẻ mặt hài lòng thỏa mãn.

- Kiệt kiệt, lại thêm ba viên ma sát tinh, cơ hội đột phá của ta tăng thêm vài phần, một khi đột phá, ta sẽ có thể đi và tận sâu trong Ma Khí Hải tìm kiếm bảo vật, thậm chí có thể đi vào tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên, chỉ tiếc trong tầng thứ tư không có thông đạo lốc xoáy, nhưng Thiên Ma Bát của ta cũng đã bị hủy…

Thiên Ma lão nhân lắc đầu, lại tiếp tục tu luyện.

Thiên Ma lão nhân tu luyện Thiên Ma công cực kỳ đáng sợ, có thể hấp thu các loại năng lượng phản nghịch, đặc biệt là ma sát khí, ở trong Chiến trường Ma Uyên Thiên Ma lão nhân cũng giống như ma tộc, có được khả năng gia tăng thực lực, đây cũng là nguyên nhân hắn đạt được danh xưng Thiên Ma lão nhân.

Thời gian lại trôi qua, càng đến gần Lâm Tiêu càng cảm giác được cỗ lực lượng triệu hoán kia càng mạnh, mà cảm giác cũng ngày càng mãnh liệt.

Càng đi sâu vào tầng thứ ba, ma đầu càng thường xuyên xuất hiện, Lâm Tiêu không chỉ một lần chứng kiến thi thể nhân loại, cùng huyết nhục bị ma đầu cắn nuốt, gặp phải tình huống này hắn vẫn bình thường, nếu gặp phải ma đầu không có mắt lập tức liền chém giết.

Ma Khí Hải.

Tận sâu trong tầng thứ ba Chiến trường Ma Uyên, có một hiểm địa cực kỳ đáng sợ, bên trong bảo vật đông đảo, nhưng nguy hiểm trùng điệp, so sánh với những nơi khác trong tầng thứ ba càng nguy hiểm gấp mấy lần, tỷ như tử tịch chi địa chỗ Thiên Ma lão nhân tu luyện cũng là hiểm địa như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.