Phế Thiên

Chương 6




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Bởi vì ba phương giằng co, cộng thêm bản thân những thế lực này cũng tương đối khó giải quyết, cho nên Hắc Vu giáo cùng Huyễn Ma tông chưa chém tận giết tuyệt.

Bọn họ cũng lo lắng đoàn thể liên minh đó liều cái cá chết lưới rách, sẽ dẫn tới lực lượng của bọn họ bị hao tổn nghiêm trọng, do đó làm đối phương nhặt được tiện nghi.

Đây là nguyên nhân Tà Dương đảo, Thiên Xà cốc, còn có Xích Hà đảo các thế lực này có thể ở kẽ hở cầu sinh.

Chiến đấu của Lạc Nhật quần đảo và Huyễn Ma tông vừa chấm dứt, Tân A, Liêu Sơn, còn có Tiêu Thân sẽ vội vã đi ra chúc mừng, chỉ sợ cũng là ôm tâm tư kết minh.

Lấy kết minh, để chống lại Hắc Vu giáo cùng Huyễn Ma tông ở gần, bảo trì tính độc lập của mình.

“Ha ha, hôm nay không tiện không vội, mấy người chúng ta dù sao nhiều thời gian”. Tân A gầy như củi cười dài một tiếng, nói: “Vậy được, ba ngày sau chúng ta sẽ dắt tay nhau hướng tới Viêm Nhật đảo, đến lúc đó còn hy vọng Tần đảo chủ có thể có thời gian hảo hảo bàn chuyện với chúng ta”.

“Nhất định”. Tần Liệt gật đầu.

“Vậy hôm nay không quấy rầy nữa”. Tân A chắp chắp tay, theo đám người Liêu Sơn còn có Tiêu Thân, cười ha ha cùng nhau rời khỏi.

“Tần đảo chủ, ta là người của Vạn Thú sơn, không biết có thể nói chuyện mua Liệt Diễm Huyền Lôi hay không? Ngươi yên tâm, chúng ta có thể trả giá cao thu mua!”.

“Ta là Thiên Kiếm sơn bên kia, ta có thể tự mình gom góp tài liệu luyện chế Liệt Diễm Huyền Lôi, sau đó bỏ thêm năm vạn linh thạch mời các ngươi luyện chế, không biết ý các vị như thế nào?”.

“Ta từ...”.

Đám người Tân A mới lui, lại có một đám võ giả tự bày tỏ thân phận, mặt đầy tươi cười đi lên.

Mục đích của bọn họ toàn bộ nhất trí, đều là vì xin mua Liệt Diễm Huyền Lôi, nói mấy câu, bản thân đã đem giá Liệt Diễm Huyền Lôi ào ào hô lên.

“Các vị, hôm nay thật sự không tiện, nếu thật muốn mua Liệt Diễm Huyền Lôi, còn xin cách đoạn thời gian đích thân tới Viêm Nhật đảo trao đổi”. Tần Liệt từ chối nói.

“Vậy được, bảy ngày sau, ta sẽ đi Viêm Nhật đảo đăng môn bái phỏng”.

“Quấy rầy Tần đảo chủ rồi”.

Võ giả chia ra thuộc thế lực khác nhau, sau khi tới đây chúc mừng, rốt cuộc chần chừ không nở tản ra.

Xa xa, chỉ có đám người Thanh Nguyệt cốc Miêu gia, vẫn xa xa nhìn một khu này.

“Là người của Miêu gia”. Tống Đình Ngọc khẽ nhíu mày ngài, sắc mặt có chút ngưng trọng, nhỏ giọng hướng Tần Liệt nói: “Ta nghe người Huyết Sát tông từng nói, gia chủ Miêu gia một đời trước Miêu Phong Thiên còn sống, đã thành công cấu tạo một tầng hồn đàn, nghe nói quan hệ chặt chẽ với Khương Chú Triết”.

Tần Liệt âm thầm gật đầu: “Khó trách lần này Văn Tân không thể gọi được Miêu gia xuất chiến”.

“Huyết Sát tông và Khương Chú Triết có ăn ý, cho nên tạm thời Lạc Nhật quần đảo sẽ không động thủ với Miêu gia, người của Miêu gia cũng hiểu một điểm này. Trước mắt, chúng ta ở trạng thái nước giếng không phạm nước sông, Khương Chú Triết thành công tiến giai đến ba tầng hồn đàn, không phải ai cũng có thể trêu chọc tới...”. Tống Đình Ngọc nhẹ giọng nhắc nhở.

“Yên tâm đi, chỉ cần Miêu gia không chủ động khiêu khích, ta không có tinh lực để ý tới bọn họ”. Tần Liệt đáp lại.

Lúc này, võ giả Huyết Sát tông, tám thi thể thần, Lang Tà cùng Huyết Mâu, đều ở chung quanh đuổi đánh người của Huyễn Ma tông.

Nơi đây chỉ còn Tần Liệt còn có một ít người trên Lưu Kim Hỏa Phượng.

Đương nhiên, sáu Hư Hồn chi linh vẫn như sáu mặt trời nhỏ tươi đẹp, treo cao cao bên cạnh Tần Liệt.

Ở trong mắt mọi người, sáu sinh mệnh thể kỳ dị này hư hao hồn đàn của Văn Tân, Sở Diệu Đan, có thể nói là khủng bố đến cực điểm.

Tộc nhân Miêu gia không rõ ảo diệu thật sự của Hư Hồn chi linh, ánh mắt nhìn về phía Hư Hồn chi linh tràn ngập kiêng kị thật sâu.

Đây cũng là nguyên nhân bọn họ từ đầu tới cuối không dám tới gần.

“Khụ khụ, Tần đảo chủ, trước kia mọi người có thể có chút hiểu lầm”. Miêu Dương Hú trầm ngâm chốc lát, chủ động hướng tới bên này bay tới, một đôi mắt vẫn bất an nhìn về phía sáu Hư Hồn chi linh.

“Ồ? Hiểu lầm?”. Tần Liệt ngoài cười nhưng trong không cười.

“Chuyện quá khứ, cứ để nó trôi qua đi, nghĩ hẳn ngươi cũng biết con bài chưa lật của Thanh Nguyệt cốc chúng ta, biết lão gia chủ của chúng ta còn sống, hơn nữa... Nay ngay tại Khư Địa”.

Lúc Miêu Dương Hú cách Tần Liệt năm trăm thước, đột nhiên ngừng lại, không dám tiếp tục đi về phía trước.

“Thanh Nguyệt cốc và Lạc Nhật quần đảo cách nhau khá gần, chúng ta nay cũng mỗi người đi một ngả với Huyễn Ma tông, về sau mọi người có thể cần cùng nhau đối mặt Huyễn Ma tông, còn có Hắc Vu giáo, cho nên... Ta nghĩ chúng ta có lẽ có thể vứt bỏ nghi ngại lúc trước?”. Vẻ mặt Miêu Dương Hú nghiêm túc nói.

Một lần này, hắn rốt cuộc đem Tần Liệt coi là nhân vật ngang cấp đối đãi, mà không phải năm đó lúc ở Thanh Nguyệt cốc, một tư thế kiêu căng, từ chối người ở ngoài ngàn dặm.

Hai năm trước, lúc Tần Liệt và anh em Hình gia hướng tới Thanh Nguyệt cốc, bị làm khó dễ đủ chỗ, bị tộc nhân Miêu gia coi rẻ.

Miêu Huy thậm chí còn đơn phương xé bỏ hôn ước với Hình Dao.

Hai năm sau, Miêu Dương Hú lần nữa gặp mặt Tần Liệt, ngữ khí nói chuyện cũng tỏ ra có chút cẩn thận.

“Thiên Lục đại lục về sau chỉ sợ sẽ càng ngày càng nhiều việc, đám người Thanh Quỷ tộc, cũng có thể sẽ ở ngày nào đó giết tới vùng hải vực này của chúng ta. Tới lúc đó, tất cả chúng ta đều sẽ trở thành mục tiêu của dị tộc, ta nghĩ chúng ta nên có cái ăn ý trước”. Miêu Dương Hú lại nói.

“Ý tứ Miêu cốc chủ là?”.

“Miêu gia chúng ta cũng hy vọng có thể mua một ít Liệt Diễm Huyền Lôi, đương nhiên, chúng ta cũng sẽ dựa theo quy củ của các ngươi, lấy giá thị trường đến mua. Mặt khác, Miêu gia chúng ta hy vọng thật sự giảng hòa với các ngươi, chế định khế ước không xâm phạm lẫn nhau, ngươi thấy thế nào?”. Sắc mặt Miêu Dương Hú rất thành khẩn.

“Không thành vấn đề”. Tần Liệt gật đầu.

“Năm đó, là ta không có tầm nhìn, không đoán được Tần đảo chủ lại thật sự là người làm việc lớn”. Miêu Dương Hú hơi khom người, tràn ngập áy náy nói: “Hy vọng Tần đảo chủ quên chuyện trước kia”.

***

“Cái gì? Huyết Sát tông, Viêm Nhật đảo chiến thắng Huyễn Ma tông, còn làm Văn Tân cùng Sở Diệu Đan bị thương nặng?!”.

Hắc Vu giáo, giáo chủ Tương Ngạn nghe anh em Công Dã nói ra kết quả này, nhịn không được hơi biến sắc, trong mắt toát ra khó hiểu nồng đậm.

“Thuộc hạ cũng cảm thấy khó mà tin nổi, nhưng sự thật chính là như thế, cơ sở ngầm của chúng ta từ đầu tới đuôi đều ở hiện trường, đem chi tiết chiến đấu quan sát rõ, tuyệt đối không sai được”.

Công Dã Trạc hơi khom người, sắc mặt cũng trầm trọng, trong lòng nhấc lên sóng lớn cuồn cuộn.

Hắc Vu giáo và Huyễn Ma tông đều là thế lực cấp Bạch Ngân của Thiên Lục đại lục, cách Lạc Nhật quần đảo cũng không xa, cho nên bọn họ luôn chú ý thế cục trận chiến đó.

Lúc Huyễn Ma tông cho Viêm Nhật quần đảo kỳ hạn ba ngày, Hắc Vu giáo đã đạt được tin tức, chú ý chặt chẽ tình thế phát triển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.