Phát Rồ

Chương 26




“ Tiểu Tuyền! Biết ngay là muội sẽ chạy đến chỗ này để trốn mà!” Âm thanh trong treo từ phía xa vọng đến, Lý Tuyền quay đầu liền nhìn thấy tam ca Lý Hoàng một thân thâm y đang từ từ bước đến.

Lý Hoàng là ca ca ruột thịt cùng cha cùng mẹ với Lý Tuyền. Lý nhị lang quân Lý Tổ Nạp kết hôn cùng với Thôi thị sinh ra ba người con, Lý Hoàng chính là nhi tử thứ hai của bọn họ.

“ Tam ca” Lý Tuyền khôi phục tinh thần, thân hình bé nhỏ đứng dậy, vui vẻ chạy đến trước mặt ca ca để hành lễ.

Lý Hoàng thấy tiểu muội sắc mặt còn nhợt nhạt thế nhưng vẫn đúng phép tắc tiến hành lễ nghi nữ tử, hoảng hốt chạy đến đỡ Lý Tuyền dậy, thân thiết nắm lấy bàn tay trắng nõn của nàng cùng ngồi vào ghế quý phi. Vú già đi theo phía sau liền nhanh chóng mang ra một cái bát ngọc nhẹ nhàng để trước mặt Tam tiểu thư.

Lý Tuyền vừa trông thấy cái bát, gương mặt nhỏ nhắn liền cau lại, giọng điệu mềm nhũn nhìn ca ca năn nỉ “ Tam ca của muội là tốt nhất, huynh biết muội cũng khỏe hẳn rồi mà, cũng không cần phải uống loại thuốc này đâu!”

Lý Hoàng mỉm cười sủng nịch, lấy tay nhẹ nhàng xoa đầu tiểu muội, thế nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu “ Tiểu Tuyền, sáng nay phụ thân cùng Nhị ca ra khỏi nhà đã dặn đi dặn lại với huynh, bảo là phải bắt muội uống cho hết chén thuốc này, nếu làm không tốt liền chịu tội với phụ thân! Muội muội ngoan ngoãn uống hết thuốc đi!”

“ Như vậy thì huynh cứ xem như không tìm thấy muội đi!” Vẻ mặt của Lý Tuyền không che giấu được ghét bỏ, hận thù nhìn chén thuốc đang bốc hơi nghi ngút trước mặt.

“ Không được!” Lý Hoàng nhìn gương mặt trẻ con ngây thơ của muội muội, ý cười nổi lên trong đáy mắt. Sắc mặt Tiểu Tuyền hôm nay so với vài ngày trước có vẻ đã tốt hơn, nhưng tính tình tại sao lại rất dễ tức giận, hắn còn nhớ vài hôm trước nàng đem quà tặng của thế tử Trường Quảng Vương vứt ra ngoài sân liền âm thầm lắc đầu. “ Tuyền nhi ngoan, muội xem tam ca cũng mang đến mứt quả cho muội đây này, uống một chén thuốc liền có mứt quả ăn nha”

Lý Hoàng vươn tay lấy ra một dĩa mứt quả từ trong cặp lồng, thanh âm như dụ dỗ mèo con, còn đem dĩa mứt huơ huơ trước mặt Lý Tuyền.

“ Khônguống, không uống chính là không uống!” Lý Tuyền nhìn vẻ mặt tam ca đang ra sức dụ dỗ thì không khỏi buồn cười, nhưng nhìn đến chén thuốc thì bàn tay vội vàng giơ lên che lấy khuônmiệng phấn nộn, dùng sức lắc đầu.

“ Sao vậy Tam lang, Tiểu Tuyền lại không chịu uống thuốc hay sao!” Giọng nói trầm thấp của nam tử từ bên ngoài hiên vọng vào. Huynh muội Lý Tuyền ngoái đầu nhìn lại thì thấy Thượng Đảng Vương gia một thân bạch y phiêu diêu, tay cầm chiết phiến nhẹ nhàng tiến đến.

Lý Hoàng cùng Lý Tuyền nhìn nhau một cái, đồng thời đứng dậy hành lễ. Cao Hoán bước vào trong hiên, nhìn hai huynh muội đang cúi người thì nhíu mày, thản nhiên nói “ Tam lang, ngươi đem chén thuốc đưa cho ta”

Lý Hoàng lo lắng nhìn muội muội, lại do dự nhìn Cao Hoán, không biết nên làm thế nào cho phải. Cao Hoán một chút kiên nhẫn cũng không có, trực tiếp bước đến đoạt lấy chén thuốc trong tay Lý Hoàng, sau đó đến trước mặt Lý Tuyền trầm giọng nói “ Tuyền nhi, chính mình tự uống thuốc hay để tiểu thúc thúc giúp ngươi!”

Trong lòng Lý Tuyền hung hăng mắng một tiếng, nhìn Cao Hoán lấy được chén thuốc từ tam ca thì tim cũng đã đánh bình bịch trong ngực. Nàng gắt gao lấy tay che môi, chân lùi về phía sau từng bước, cảnh giác nhìn hắn.

“Tiểu Tuyền không thích uống thuốc, bệnh tình cũng tốt lắm rồi, nên không cần thiết phải uống thuốc bổ!” Lý Tuyền nhìn chằm chằm chén thuốc trong tay Cao Hoán,bộ dáng muốn khóc lại khóc không được. Nếu như chỉ có mình ca ca ở đây, nàng làm nũng với hắn một hồi liền có thể miễn đi một bữa uống thuốc, thế nhưng tại sao lại chui ra một tên Cao Hoán, phải chăng ông trời thấy nàng không thuận mắt nên phái người tới đây để trừng trị nàng hay sao!

Cao Hoán cúi đầu cười “ Tuyền nhi là muốn tiểu thúc thúc giúp ngươi uống phải không!” Nói xong, hắn liền đem chén thuốc đưa lên trước môi, há mồm uống vào một ngụm. Vẻ mặt gian xảo bước đến gần Lý Tuyền, chính là muốn dùng miệng để đút nàng uống.

Lý Tuyền sợ đến mức mặt trắng bệch, lập tức đầu hàng “ Tiểu thúc thúc, đưa thuốc đây, Tuyền nhi tự mình uống!”

Cao Hoán đem thuốc trong miệng nuốt xuống, cầm bát ngọc trong tay nhưng không có đưa cho Lý Tuyền mà trực tiếp vứt nó xuống nền đất, âm thanh lạnh lùng “ Thuốc này đã lạnh, đi đổi bát khác đến đây!”

Lý Tuyền nhìn chằm chằm những mảnh vỡ của bát ngọc trên nền hiên, trái tim nhỏ bé cũng run run “ tên hỗn đãn này thế nhưng lại đem bát ngọc quăng xuống đất. Đó là bát ngọc, là bát ngọc quý giá của nhà ta! Cho dù nó không có quý bằng trân bảo trong phủ của ngươi, hay là quốc bảo hoàng gia, nhưng cũng rất đáng giá, vậy mà ngươi không nói một lời liền cho nó tan tành thành nhiều mảnh là như thế nào!”

Cao Hoán nhìn thấy Lý Tuyền ngẩn ngơ nhìn những mảnh vỡ trên sàn thì lạnh nhạt hỏi “ Tiểu Tuyền đang nhìn cái gì?”

“Bát!” Người nào đó vô hồn trả lời.

“ Nhìn nó làm gì?” Lý Hoàng cũng tò mò

“ Thật đáng tiếc, đã hỏng rồi!” Giọng nói của Lý Tuyền tràn ngập tức giận cùng tiếc nuối.

Cao Hoán nhíu mày, lôi kéo nàng ngồi xuống, không chút để ý liền mở miệng

“ Tuyền nhi thích bát ngọc? Ngày mai ta cho ngươi mang đến Lý gia mười cái, cam đoan sẽ tốt hơn cái này rất nhiều”

“ Không cần! Cho dù có đem đến bao nhiêu cũng không đủ cho tiểu thúc thúc quăng bừa bãi!” Lý Tuyền vô cùng không hài lòng với hàn động này của hắn, nói đúng hơn là nàng ghét cái tính cách quý tộc của Cao Hoán. Ngươi không vứt chén xuống đất sẽ rất khó chịu? Tại sao không đưa nó cho nha hoàn đứng bên cạnh mà lại vứt nó xuống đất? Rồi lại dùng giọng điệu quý tộc để bồi thường loại khác đắt giá hơn? Tất cả đều là mồ hôi và sức lao động của người dân, đều là đồng tiền xương máu, không phải là vật để ngươi đem ra đùa bỡn, không thích liền biến nó từ vật lành lặn đẹp đẽ trở thành những mảnh vụn trên nền đất!

Cao Hoán nghiêng nghiêng đầu, nhìn biểu tình trên mặt Lý Tuyền, nghi ngờ “ Tuyền nhi không thích ta ném nó? Ngọc bát đó là vật yêu thích của Tiểu Tuyền sao?”

“ Không phải! Tiểu Tuyền đang tiếc nuối!” Lý Tuyền im lặng một lúc, lại rầu rĩ nhìn Cao Hoán “ Tiểu Tuyền là xuất thân hèn mọn, cũng với tiểu thúc thúc là hoàn toàn khác biệt, không nên đứng cùng một chỗ với nhau!”

Đúng lúc này, một chén thuốc nóng lại được bưng đến, Cao Hoán liền nâng nó lên trước mặt Lý Tuyền, nhẹ giọng “ Có chút nóng, để tiểu thúc thúc giúp Tiểu Tuyền uống thuốc!”

“ Giúp ta uống thuốc hay lại tìm cách chiếm tiện nghi của ta! Nếu như ở xã hội trước đây ta sống, liền gọi cảnh sát đến bắt ngươi vì tội quấy rối tình dục có biết hay không!” Lý Tuyền có chút hoảng sợ nhìn thứ nước đen ngòm được đưa đến trước mặt, âm thầm mắng tên nam nhân trước mặt.

Không thể ngờ rằng lúc này Cao Hoán lại đem chén thuốc đến bên môi nhẹ nhàng thổi, sau đó vui vẻ đưa thuốc đến trước mặt Lý Tuyền, ân cần dặn dò “ Uống chậm thôi, cẩn thận nóng !”

Chén thuốc được hắn hầu hạ đã nhanh chóng bị Lý Tuyền không cam tâm tình nguyện nuốt xuống. Cao Hoán nhìn chén thuốc trống trơn lại phát ra âm thanh tiếc nuối “ Thuốc quá ít, uống một tí đã xong rồi”

“ Không ít, nếu như không có ngươi thì bản cô nương cũng không đụng đến một giọt thuốc rồi!” Lý Tuyền thấy Cao Hoán buồn bực thì lại có chút dở khóc dở cười, vị Vương gia này nghĩ nàng là một cái ao trì chắc, muốn bao nhiêu nước mới đủ.

“ Tiểu thúc thúc, tại sao động tác của thúc giúp Tiểu Tuyền uống thuốc lại điêu luyện như vậy?” Lý Tuyền tò mò nhìn hắn.

“ ừ! Ngày hôm qua thúc ở trong nhà đã tập qua vài lần!” Cao Hoán giọng điệu chậm rãi trả lời.

“ Tập! Tập luyện cùng với ai!” Lý Tuyền đột nhiên có dự cảm không tốt “ Thúc không phải lấy thuốc thật mà giúp người ta uống chứ?”

“ Đương nhiên là thuốc thật, là cùng một loại với Tiểu Tuyền!” Oa nhi Cao Hoán còn rất thành thật trả lời thêm “ Hôm qua ta lấy một tỳ nữ trong phủ để tập luyện một chút, động tác phải thành thục thì hôm nay mới có thể giúp Tiểu Tuyền uống thuốc được!” Nói xong, hắn lại đem bộ mặt xảo quyệt nhì Lý Tuyền cười cười.

“……”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.