Phát Rồ

Chương 20




Cửa vào di chỉ Alex...

Mấy chục tên người chơi bậc bốn đang căng thẳng đứng trước bức tượng ác ma huyệt động, kẻ thì giương búa giương kiếm, kẻ lại ngưng tụ phép thuật, nhưng đều nhìn chằm chằm về một phía. Bầu không khí nặng nề vô cùng!

Chỉ còn không đến 10 phút nữa thôi sẽ là thời gian nảy mới của Sứ giả lòng đất - một loại quái cấp 45 dạng tinh anh - rồi, nên chẳng trách gì ở đây lại tụ tập đến bảy tiểu đội như thế (Sứ giả lòng đất không những có xác suất nhất định rớt ra đồ trang sức chữ tím hoặc là trang bị chữ vàng, mà còn có chìa khóa đến tầng ba của di chỉ Alex nữa).

So với tầng hai, xác suất rớt đồ và tốc độ đánh quái nơi tầng ba của di chỉ Alex càng khiến người ta phát điên hơn.

Đến tầng ba thì bất kể là cày cấp, hay là cày đồ, đều là thượng hạng cả! Có điều sự may mắn đó không phải bất cứ ai cũng có thể đạt được, chỉ có người cầm chìa khóa và thành viên chung đội với người đó mới được vào thôi; một chìa khóa chỉ cho phép một tiểu đội tối đa mười người vào!

Cho nên vì chiếc chìa khóa mỗi ngày chỉ rớt một lần này mà rất nhiều đoàn đội cấp cao mỗi ngày đều đúng giờ này đến nơi đây, tranh thủ lấy chìa khóa.

Có điều vì đoàn đội nhiều, cho nên sự cạnh tranh là không thể tránh khỏi...

Hôm nay, số đội đến đây tranh cướp chìa khóa rõ ràng phải nhiều hơn ngày thường nhiều, trong đó thậm chí còn có thành viên của Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty nữa!

Trang bị của thành viên chiến minh thường thường đều tốt hơn thành viên các đoàn đội, gia tộc phổ thông nhiều.

Như ba tên chiến sĩ thuộc các chiến minh đang đứng gần cửa ra vào nhất đây, người kém cỏi nhất cũng có hai trang bị chữ vàng trên người, còn lại đều là trang bị chữ tím bậc bốn cả; trong ba người, thậm chí còn có một người có một món chữ cam! Ba người này là do hai đoàn đội phái đi ra để tấn công Sứ giả lòng đất trong tầm gần, và quấy nhiễu các đòn tấn công từ xa của các đoàn đội khác.

Ba người chơi dạng thế này thì đừng nói là khiêu chiến với quái vật bậc bốn dạng tinh anh, mà cho dù có một mình chống lại BOSS bậc bốn cũng không thể lập tức chết ngay được. Còn phần các chiến sĩ trong các đoàn đội khác thì... Thật là không có hào khí được như thế.

Bởi thế khi ba người này vừa xuất hiện, đã có ba tiểu đội nọ lập tức thức thời rời khỏi nơi đây, buông bỏ ngay sự cạnh tranh.

Đương nhiên, bọn họ rời đi cũng không phải vì kiêng kị sự máu lửa của các chiến minh - ở rừng Cain, lực ảnh hưởng của bảy chiến minh vẫn còn chưa khủng khiếp đến mức có thể khiến cho người ta tự động buông bỏ đi kỳ ngộ mức này, mà là vì thực lực của các đoàn đội thuộc Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty ở trong này quả thật mạnh hơn bọn họ không ít, hơn nữa người ta đánh xa thì thậm chí còn móc sách phép ra dùng nữa kìa, cho nên bọn họ nếu có tham gia cũng chỉ là tự rước lấy nhục thôi, chẳng thà lui về phía sau đứng xem, lưu chút thể diện cho nhau còn hơn.

Trong bốn tiểu đội còn lại, có ba đội thuộc về Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty, đội cuối cùng là tiểu đội thuộc một gia tộc khá mạnh, bao gồm hai tên mục sư, hai tên chiến sĩ, sáu gã nguyên tố sư, coi như có ưu thế nhất định về mặt nhân số.

Ba tiểu đội còn lại nhìn thấy các nguyên tố sư bên tiểu đội này cứ không ngừng ngưng tụ rồi tản phép thuật đi, bộ dạng ngay ngay ngắn ngắn thì đều lộ ra vẻ mặt khinh thường và cười nhạo - bất cứ ai có kinh nghiệm cũng đều biết, muốn giết Sứ giả lòng đất để cướp chìa khóa thì dựa vào nhân số chỉ là vô dụng thôi, chỉ có những nguyên tố sư nắm bắt thời cơ tốt, thao tác tốt, lực tấn công mạnh thì mới may ra.

Những nguyên tố sư bình thường có thể nắm lấy cơ hội thoáng qua từ trong Sương Mù Hắc Ám sao? Dám quyết đoán ra tay trong khi gần đấy đang có người chơi khác sao, đặc biệt là khi người ở cạnh đấy lại là người trong bảy chiến minh?

Trong tiếng cười nhạo của mấy người này, thời gian cứ từng giây từng giây một trôi qua...

Bầu không khí trong sân cũng dần dần khẩn trương lên, càng ngày càng có nhiều người nhẩm đếm thời gian, bày ra vẻ mặt căng thẳng hơn.

Đột nhiên!

Một tiểu đội gồm tám tên người chơi đột ngột từ cửa di chỉ bước vào, đi thẳng đến giữa sân.

Mấy tiểu đội đang tập trung tinh thần chờ Sứ giả lòng đất nảy mới đều nhăn mày lại, định mở miệng khiển trách, nhưng nhìn thấy thân phận của ba người kia ở trong tiểu đội ấy, bèn không thể không nuốt lại câu nói vừa dâng lên tới miệng.

Ba người này lần lượt là:

Hũ Máu Điên Cuồng, mục sư ánh sáng cấp 44, thành viên Vuốt Quỷ Âm Ty;

Hắc Ám Ăn Mòn, kẻ điều khiển nguyên tố bóng tối cấp 46, thành viên Vuốt Quỷ Âm Ty.

Thuốc Bá Vương, chiến sĩ cuồng bạo máu thú cấp 45, thành viên Vuốt Quỷ Âm Ty.

Một tiểu đội mà có đến ba thành viên Vuốt Quỷ Âm Ty, hơn nữa trên thân Hắc Ám Ăn Mòn và Thuốc Bá Vương đều có một món trang bị chữ cam, hai món chữ vàng nữa! Đơn thuần về trang bị thì đã vượt qua mọi tinh anh trong các đoàn đội nơi đây rồi.

Bất kể là đồng bào Vuốt Quỷ Âm Ty của đám này, hay là người của Hoa Tử Kinh, lúc này cũng đều lựa chọn hành động tập trung tinh thần cao độ để chuẩn bị cướp chìa khóa lúc Sứ giả lòng đất xuất hiện.

Dù sao thì quái vật cũng sắp nảy mới rồi, mà cũng đúng lúc đám mới tới này còn chưa tìm được nơi đặt chân nữa, thừa dịp này chiếm được chiến tích tốt nhất để có quyền phân phối chiến lợi phẩm, vậy thì sau đó sẽ chẳng còn ai nói gì được cả.

Nhưng họ đã đánh giá sai cái tệ hại của Hũ Máu Điên Cuồng, tên này nhìn quanh thấy bên ngoài đã có mấy chục người bao vây, ngay nơi đặt chân cũng không có, bèn cấp tốc nhìn chung quanh một vòng, rồi phất tay một cái, mang tiểu đội đi đến chỗ tiểu đội không ở trong chiến minh ngay.

“Cút ra!”

Không biết có phải vì bị ảnh hưởng bởi Trái Tim Giết Chóc hay không, mà khi Hũ Máu Điên Cuồng nói hai chữ này, ngữ khí lại cực kỳ giống với Trái Tim Giết Chóc, biểu đạt ra một tư thái muốn đuổi đối phương ra khỏi hàng ngũ cạnh tranh một cách rõ ràng cực kỳ.

Có điều rất đáng tiếc rằng mười người trong tiểu đội kia đều là thành viên cùng một gia tộc cả, cho nên chỉ phẫn hận lườm bọn Hũ Máu Điên Cuồng một cái, sau đó hừ lạnh một tiếng, coi lời hắn nói như gió bay qua.

Cũng không trách, đã có thể đến tầng ba di chỉ lăn lộn, ai mà không có chút năng lực chứ? Nếu bị người ta chỉ vào cái mũi đuổi đi mà đi thật, vậy về sau còn lăn lộn trong trò chơi như thế nào? Làm sao còn có thể nở mày nở mặt trong gia tộc được nữa?

Người cầm đầu trong tiểu đội này nhấc vũ khí lên ngay, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hũ Máu Điên Cuồng và sáu người phía sau lưng hắn, tỏ ra một quyết tâm không lùi bước rõ rành rành; mấy người sau lưng người cầm đầu này cũng đều đã chuẩn bị sẵn cho chiến tranh.

Hũ Máu Điên Cuồng hiển nhiên chưa bao giờ gặp những kẻ trước uy danh của chiến minh mà còn kiên cường như thế này, cho nên sắc mặt cứng khựng lại, sau đó liên tục cười lạnh gật đầu: “Tốt... Rất tốt...”

Mấy người đứng sau lưng hắn cũng nhao nhao có động tác, vẻ mặt cực kỳ bất thiện, có vẻ như nếu đối phương còn không rời khỏi sân thì bọn này sẽ đánh ngay.

Tiểu đội đang giằng co với bọn Hũ Máu Điên Cuồng nhất thời hơi mất sức. Dù sao thì họ cũng không dám thực sự đắc tội với thành viên của các chiến minh. Một khi chiến đấu, trong khoảng thời gian ngắn tuyệt đối sẽ không xong xuôi được, thế thì chưa chắc đã lấy được chìa khóa, mà thậm chí còn có khả năng đắc tội với Vuốt Quỷ Âm Ty nữa, vậy thì ngày tháng sau sẽ không ổn chút nào!

Nhất thời, người bên tiểu đội này đều có chút khẩn trương và hối hận, có điều trong lòng cứ uất ức khiến họ không thể quyết định lui bước được.

“Xen bộ dạng thì còn chưa nảy mới, cuối cùng cũng đúng lúc chạy tới rồi há!”

Ngay chính lúc này, một thanh âm truyền tới từ phía sau, đánh tan đi cục diện bế tắc nơi đây.

Mọi người đều bị ngạc nhiên.

Đệt, hôm nay rốt cục là cái ngày gì mà có nhiều người chiếu cố tới Sứ giả lòng đất tới vậy? Nhóm người đang đến rốt cuộc là người bên nào vậy? Mấy chục người trong sân đều nhao nhao quay đầu lại, vừa vặn cũng nhìn thấy năm người bọn Trái Tim Giết Chóc đang mang theo một tên khống nước bậc ba từ trong bóng râm của rừng rậm bước ra...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.