Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 5: Giông tố




Edit: Gió

Những phu nhân ở đây đều là người đã trải sự đời, mắt thấy Cận thị áo quần hoàn hảo đứng ở hành lang, mà trong phòng ngay sau đó lại truyền đến giọng nam, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ còn không hiểu.

Vân thị kịp phản ứng đầu tiên, tức giận đến run rẩy nói, “Người đâu, còn không mau đi tìm hộ vệ bắt tên nam nhân bẩn thỉu kia lại cho ta.”

“Dạ, phu nhân.”

Lão phu nhân sợ đến mờ mịt, nghe thấy một loạt bước chân mới kịp phản ứng lại, muốn ngăn cản đã không kịp nữa rồi.

Còn Cận thị nghe xong những lời này, sắc mặt tái nhợt, thân thể mềm nhũn, theo cột nhà ngã trên mặt đất, sau đó lẩm bẩm nói, “Không! Phu nhân, bên trong, bên trong là lão gia. Người không thể! Không thể!”

Lão phu nhân vừa nghe, một hơi cũng không kịp thở trực tiếp hôn mê!

Vân thị vội vàng sai người đưa lão phu nhân về, lại sai người đi tìm đại phu tới. Thấy lão phu nhân chỉ nhất thời ngất xỉu cũng không nguy hiểm đến tính mạng mới thở phào nhẹ nhõm.

Mà Cận thị sau khi nói xong, lập tức hối hận!

Trước mặt nhiều người như vậy, sao nàng lại…?

Đám người Lưu phu nhân đều cảm thấy lúng túng. Nếu bên trong là hai gã nam tử lại còn là chủ nhân quý phủ, cho dù các nàng đã là phụ nhân cũng không dám tự tiên xông bừa.

Vu ma ma lúc này mới nhỏ giọng nói, “Chẳng trách đã gần một năm nay lão gia không đặt chân đến viện của phu nhân, viện của những di nương khác cũng cực ít đi, một mực cưng chiều Cận di nương, không ngờ lại bỉ ổi như vậy, làm ô uế gia phong của Lô phủ!”

Sắc mặt Vân thị tái xanh, cơ thể hơi run rẩy, có trời mới biết trong lòng nàng cao hứng đến nhường nào, hả giận biết bao nhiêu!

Bất luận thế nào, nàng cũng không ngờ sự việc lại phát triển thành như thế này.

Vẫn cho là Thiển Hạ nói đã sắp xếp xong xuôi, chỉ cần Cận thị và biểu ca nàng ta cấu kết, như vậy cũng đã loại trừ được một tai họa, miễn cho nàng ta lúc nào cũng nhớ nhung vị trí chủ mẫu và thân phận đích nữ của Thiển Hạ. Đâu biết rằng, sự việc lại khiến người ta bất ngờ như vậy?

Sắc mặt nàng không tốt, cộng thêm cơ thể khẽ run, người ngoài nhìn vào ai cũng nghĩ nàng thân là Lô phu nhân, hôm nay lại biết được phu quân mình đoạn tụ sẽ cảm thấy nhục nhã nhường nào nên mới như vậy.

Nhất thời, các phu nhân đều cảm thấy xót xa, đồng cảm với Vân thị, có mỉa mai cũng có thương hại.

Đối với việc này, Vân thị không thèm để ý.

Hôm nay, việc Lô Thiếu Hoa đoạn tụ coi như được tất cả các phu nhân “làm chứng”. Nàng muốn hòa ly cũng là chuyện bình thường.

Vân thị tự giễu cười mấy tiếng, sau đó quay đầu nhìn về phía Lưu phu nhân, lùi lại mấy bước, quỳ xuống.

“Lô phu nhân làm gì vậy? Mau mau đứng lên!”

Lưu phu nhân vội vàng nâng Vân thị dậy, “Có gì từ từ nói! Tất cả chúng ta ở đây sẽ làm chứng cho ngươi.”

“Lưu phu nhân, cầu ngài mời Lưu đại nhân đến làm chứng, ta muốn hòa ly với Lô Thiếu Hoa!”

Gần nửa canh giờ sau, Lưu thứ sử tới Lô phủ, không đem mình là khách mà ngồi trên ghế chủ tọa. Lô Thiếu Hoa đầu óc vẫn còn chưa thanh tỉnh đi vào đại sảnh, đối với sự xuất hiện đột ngột của Lưu thứ sử không hiểu chuyện gì xảy ra.

Hắn đi về phía trước định hành lễ, lại đang suy nghĩ mấy câu nịnh bợ, không phát giác ra sắc mặt không tốt của Lưu đại nhân. Trên thực tế, không chỉ hắn mà ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều có phần kỳ quái, khiến hắn hoài nghi, ban nãy, bản thân mình chỉ uống nhiều mấy chén, mặt hơi đỏ, có cái gì không đúng sao?

Vân thị cười lạnh một tiếng, “Lão gia vừa từ Ngưng Hương viện đi ra phải không?”

Lô Thiếu Hoa không hiểu gì, thái độ khinh thường của Vân thị khiến hắn nổi giận, “Đúng vậy! Làm sao? Ngay cả viện của tiểu thiếp, lão gia ta cũng không được đến sao?”

Vân thị không thèm nhìn hắn một cái, “Đương nhiên là được! Lão gia là chủ tử của Lô gia. Lô phủ có nơi nào ngài không được đến!”

Nói xong, Vân thị hướng về phía Lưu thứ sử phúc thân, “Lưu đại nhân, chuyện hôm nay, ngài đều đã nghe, dân phụ một câu cũng không dám nói láo. Tất cả các vị phu nhân có mặt ở đây và người làm trong phủ đều có thể làm chứng cho dân phụ. Hôm nay, dân phụ xin ngài làm chủ, xử dân phụ hòa ly với Lô Thiếu Hoa!”

“Cái gì? Hòa ly?”

Lô Thiếu Hoa nghe xong có chút mê mang!

Phải biết rằng, hưu thê là nói rõ thê tử phạm phải một trong bảy điều thất xuất, thậm chí là mấy điều thì người sai vẫn là nữ tử. Còn hòa ly là trừ phi nam tử phạm phải sai lầm cực lớn, nữ tử mới có quyền đòi hòa ly. Hơn nữa, một khi hòa ly, danh tiếng của nữ tử cũng không bị tổn hại, muốn tái hôn cũng không khó.

“Hồ ngôn loạn ngữ! Đang yên đang lành, hòa ly cái gì? Có phải ngươi thấy ngươi không sinh được nhi tử cho ta nên muốn rời khỏi Lô phủ, nếu thế cũng nên là Lô Thiếu Hoa ta hưu thê mới đúng!”

Vốn là một câu nói lý lẽ vững vàng, bây giờ nói ra lại nhận lấy ánh mắt khinh bỉ của tất cả mọi người. Ngay cả Lưu thứ sử từ xưa đến nay đều đánh giá cao hắn cũng lộ vẻ coi thường.

Lô Thiếu Hoa sững sờ, vừa rồi đã cảm thấy bầu không khí trong phòng có gì đó bất thường, bây giờ nghĩ lại, chuyện này có gì đó kỳ lạ!

Vân thị căn bản không để ý đến Lô Thiếu Hoa, vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía Lưu phu nhân, nước mắt đau đớn rơi xuống, rất đáng thương!

Lưu phu nhân vốn qua lại thân thiết với Vân thị, sao có thể chịu được chuyện này.

“Lão gia, nguyên nhân hệ quả đều đã rõ ràng, còn có chuyện gì không đúng nữa?” Lưu phu nhân trầm giọng, “Vừa nãy, hộ vệ được phái đi đã bắt được nam tử kia ở cổng sau. Đây là lời khai của hắn.”

Lưu thứ sử nhận lấy, vừa nhìn thấy mặt mũi đều tái xanh.

Lô Thiếu Hoa là tri phủ, cũng là thuộc hạ của mình lại làm ra chuyện mất mặt bực này, hơn nữa, lại chọn đúng ngày sinh thần đích thê, chuyện này Vân thị nhịn được mới là lạ!

“Vân thị, ngươi yên tâm. Việc này bản quan làm chủ, cho người và hắn hòa ly!”

Quản gia lôi tay áo Lô Thiếu Hoa nói mấy câu. Nghe xong, mặt hắn đại biến. Sao có thể? Hắn nhớ rõ mình chỉ say rượu, chưa từng làm ra loại chuyện hèn hạ như này.

Nhưng nghe khẩu khí quản gia không giống nói dối, quan trọng nhất là, đầu óc hắn vừa rồi cũng không tỉnh táo, không xác định được chuyện gì đã xảy ra. Lẽ nào, quả thực mình say rượu rồi làm ra chuyện đoạn tụ?

Lô Thiếu Hoa chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy sợ hãi, nổi đầy da gà, dạ dày cuồn cuộn như có thứ gì đó muốn tuôn ra ngoài.

Việc cấp bách bây giờ là phải nghĩ cách rửa tội, chứng minh sự trong sạch của mình nhưng chính hắn còn không xác định được sự việc thì rửa như nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.