Pháo Hoa

Quyển 2 - Chương 5: Dong binh đích mặc khế




Sau một hồi xin xin xỏ xỏ, nó cuối cùng cũng có một từ giấy kiểm tra, còn tụi bạn thì rứt tập, rứt giấy tùm lum. Tim nó thì đập thình thịch, chân thì run lẩy bẩy. Chống cằm theo dõi tình hình. Khi bà cô ra đề thì ai nấy đều hết hồn, đây là một bài lớp nhỏ (chả biết lớp mấy)

(Đề cho, hãy chọn câu đúng nhất:

Câu 1: Chuyển đổi câu chủ động sau thành câu bị động: "Bọn trẻ ném đá lên tàu hoả"

A. Đá ném bọn trẻ lên tàu hoả

B. Tàu hoả bị bọn trẻ ném đá

Câu 2: Viết một đoạn tả cảnh trường 10 năm sau.)

Phú ngồi kế bên, làm xong từ nảy giờ, nhìn qua bài nó thấy nó chép lia chép lịa bèn tò mò xem, nội dung là như thế này ạ:

-------------------------------------Bài làm của hốt gơ La Thiên Băng-----------------------------------

Câu 1: A vì thấy hợp vần, hết.

Câu 2:

- Alô!

- Mày hả?

- Ừ, tao nè, có gì không?

- Lâu quá chưa về thăm trường rồi, đi với tao không?

- Ok Kiki.

Thế là chúng em trở về ngôi trường cũ. “Ôi một tiếng “ôi” của em cũng đủ để các bạn nghĩ về ngôi trường sau 10 năm như thế nào. Ngôi trường... 10 năm sau thay đổi quá nhiều!

Cổng trường đổ sập, tất cả đổ sập vì bị sóng thần. Mọi thứ trở về cát bụi. Không còn gì tả!

Hết.

Mặt Phú méo xẹo, vậy mà cũng gọi là Tập Làm Văn hả? Giống ôn gì trời? Vậy mà viết lâu như thế à? Chắc vắt óc dữ lắm đây, coi chừng teo não nha người yêu.

Tích tắc...Tích tắc....Đồng hồ quay vòng

Mười lăm phút đã hết, nó tự tin đưa bài cho lớp trưởng với nụ cười tươi rói. Công nhận kiểm tra bài cũ cũng dễ thật,nghĩ cái gì viết đó đảm bảo không mười mới chuyện lạ (Ừ, ừ mười lắm).

Sau những giây phút chán như con gián, nghe tụng những bài ca con cá khiến cả nó và mọi người như muốn phát điên, ngủ gà ngủ gật trong lớp. Cây cỏ đôi lúc chỉ thoảng cơn gió nhẹ như quạt mát - tiếp thêm sức lực cho tụi nó ngủ (ru ngủ đẳng cấp)

Tùng!!!! Tùng!!!! Tùng!!!!!

Được cứu thương, tụi nó bật dậy như cái lò xò phóng thẳng ra lớp tìm đến cái căn tin đầy ấp những quầy bánh, quầy hàng. Khu vực căn tin của trường nó không thua kém gì các trường cấp 3 nước ngoài với bàn ghế ghỗ bóng loáng, sạch như lau như ly. Những bức tường trắng đơn điệu trở nên sinh động với các hình vẽ vui nhộn. Bếp ăn sạch sẽ, đảm bảo tiêu chuẩn vệ sinh, có cả nước hoa quả cho học sinh tự chọn. Các mặt hàng phong phú, đa dạng, hấp dẫn và cực kỳ ngon lành được bày bán đều nhằm mục đích cung cấp nguồn năng lượng cho teen sau những giờ học mệt mỏi, căng thẳng trên lớp. Chính vì vậy mà nhiều teen yêu trường mình cũng một phần vì cái căn tin “nhỏ bé” ấy! Các học sinh trong trường nó toàn là một lũ ham ăn nên căn tin như ngôi nhà thứ 3 (sau nhà ở và khu vui chơi, trường bị liệt vào danh sách đen ạ, học ở đây chủ yếu là ngắm trai)

Nó cũng vậy, cũng lao xuống căn tin như mọi người và kéo theo một đống bạn phía sau, sắp xếp theo thứ tự nha: Hà, Phú, Duy (một đống hà trời?) Nó ăn rất hào phóng không kiêng nể ai lại còn được Duy gắp thức ăn cho nữa. Một người thì hạnh phúc vì làm được điều gì đó cho người mình yêu, một người thì cảm ơn rối rít vì có được mồi ngon. Nhưng... phía sau những nụ cười đó là khuôn mặt cực kì bực bội và khó chịu. Cười kìa, cảm ơn kìa, bộ được gắp thức ăn cho vui lắm sao? Muốn hông, gắp cho cả núi luôn nè, nhét vô cho trào bản họng. Ok được lắm ,mai mốt về làm người yêu đi rồi biết tay anh? Anh cho cưng chừa. (giận quá hoá thẹn kìa).

Ăn uống no nê, nó luyến tiếc hay...cố tình cầm trái chuối lên lớp ăn, nó đi thật nhanh. Lên lớp trước nhất, nó ngốn ruột chuối hết vào miệng, nhẹ nhàng đặt lên đất chỗ bước vào bàn của Duy. A, thì ra là có ý đồ. Tại từ nảy giờ nó thấy Phú không vui nên cười cũng không được tự nhiên cho lắm, mặt cứ đỏ hừng hừng (người ta đang ghen mà) Nó bèn tìm cách chọc cho Phú cười. Nó muốn nhìn thấy nụ cười của hắn, nhìn cái híp mắt của hắn và nhìn những động tác đáng yêu của hắn. Mặc người nào đó mới gắp thức ăn cho mình bị té. Chẳng lẽ.. nó đã mê hắn rồi sao? Nhưng.. liệu hắn có biết mà đáp trả không? Hay là một sự thật phủ phàng là hắn đã có người tình trong mộng. Lúc đó, nó phải đối mặt với người ấy ra sao đây? Bỏ cuộc hoặc quyết tâm tranh giành tới cuối cùng? Điều đó còn tuỳ thuộc vào tình cảm của nó đối với hắn sâu nặng như thế nào? Nó có thể hi sinh vì hắn, làm tất cả vì hắn hay không? Mời các độc giả theo dõi tiếp, tác giả đi xa quá rồi.

Phú vào lớp nhìn thấy nó ngoắc ngoắc tay lại thì trong lòng mừng thầm, nhưng không thể ngờ là nó ngoắc người phía sau hắn là Duy, chứ không phải hắn. Hắn vội đi nhanh tới, nhìn khuôn mặt ngây thơ hốt hoảng của nó, chàng trai nhà ta càng lao nhanh đến và.....

Ạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.