Phạm Lỗi

Chương 22: Cho Karin Phân Thân




Có thể có lực lượng lợi hại như vậy, rốt cuộc Huyết Yểm là ma thú gì, nàng bây giờ là càng ngày càng hiếu kỳ.

Nam tử đối chiến với Quân Mộ Khuynh, kinh ngạc nhìn người trước mặt, sao nàng có thể vừa đối kháng với mình, còn có thể khiến ma thú kinh sợ, vừa rồi đó giống như là uy áp ma thú, là từ trên người Quân Mộ Khuynh phát ra, trên người nàng rốt cuộc còn có bí mật gì!

Quân Mộ Khuynh thực sự chỉ là một nữ oa oa bình thường đơn giản như vậy sao? Lực lượng lợi hại, lực lượng khủng bố như vậy.

“Thánh Thú, nếu như ngươi không ngại, có thể nuốt bọn hắn cũng không sao.” Giọng nói như thiên sơn băng tuyền chậm rãi vang lên, trong lòng hai đấu kỹ sư lập tức lạnh một nửa.

Mặc dù bọn hắn chỉ là phân thân, thế nhưng nếu như phân thân “chết”, bản thể cũng sẽ phải chịu thương tổn rất nặng, việc này cũng giống như triệu hoán sư mất đi ma thú vậy, không chỉ đẳng cấp thối lui, ngay cả thiên phú cũng cũng sẽ không giống như lúc trước.

Hắn tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy phát sinh, không thể “chết” ở đây, thực lực của hắn cũng sẽ mạnh mẽ bị thương nặng, thật vất vả mới có được thực lực này, cứ như vậy bị một nha đầu đả kích, hắn không phục, điều này làm cho hắn sao có thể phục!

Thánh Thú nghe thấy lời của Quân Mộ Khuynh, trên mặt lộ ra tươi cười, khí tức quỷ dị bắt đầu phát ra, biểu tình của Thánh Thú cũng trở nên dữ tợn.

Người khác có thể không biết đây là xảy ra chuyện gì, Quân Mộ Khuynh thì đã thấy qua rất nhiều lần, cái này là phản ứng ma thú biến trở về bản thể ban đầu, nàng đã từng thấy qua Bá Hiêu Hỏa Liêm Thiểm Điện bọn họ từng như vậy, ma thú cũng thích đẹp, bọn họ muốn nuốt chửng nhân loại, bình thường sẽ biến trở về hình dạng ma thú.

Đại kim xà di chuyển trên không trung, tê tê thét dài, phảng phất như là tiếng gì ở xa xa vậy.

“Thập phương hỏa thuẫn!” Đối mặt với công kích của nam tử, Quân Mộ Khuynh cũng không đánh trả, mà ngưng tụ ra một tấm chắn chặn ở trước mặt mình, mọi chuyện, rất nhanh sẽ kết thúc.

Kim xà trên không trung kêu tê tê một hồi, trong nháy mắt liền phóng về hướng đối thủ mình ở bên kia, nam tử nhìn thấy Thánh Thú biến trở về bản thể của mình, mà xung quanh hắn cũng không có ma thú nào bảo vệ, liền bỏ chạy về phía sau, hắn không muốn đẳng cấp của mình bị rớt xuống.

Chỉ là, hôm nay bản thân đã ở chỗ này, thì nhất định là bi kịch.

“Nuốt hết bọn hắn!” Bốn chữ lạnh như băng truyền đến, trong đôi mắt đỏ đậm không có một tia nhiệt độ.

Muốn trốn chạy, đâu chỉ có đối thủ của Thánh Thú, ngay cả người công kích Quân Mộ Khuynh, cũng vội vàng xoay người bỏ chạy, chỉ là tốc độ của bọn hắn, đâu lợi hại bằng Thánh Thú, còn chưa đi được hai bước, hai thân ảnh, đã vào trong miệng của Thánh Thú.

Thần thú phủ phục trên mặt đất, Quân Mộ Khuynh không có lo lắng, mắt thấy triệu hoán sư đang muốn lén lút chạy đi, Quân Mặc chậm rãi đi tới trước mặt bọn họ.

“Quên nói với các ngươi, mặc dù Khuynh nhi đã không còn là người Quân gia, chỉ là, Quân gia vẫn như cũ sẽ bảo vệ an nguy của nàng.” Nụ cười ấm áp treo ở trên mặt, trên người Quân Mặc dũng động ra quang minh lực.

Hai đạo quang minh lực trong nháy mắt liền đánh vào trên người hai người đang muốn chạy trốn, bọn họ còn chưa kịp nhắm mắt, cũng đã ngã xuống.

Thần thú phủ phục trên mặt đất, kinh hoảng nhìn người đi tới trước mặt, khóe miệng tràn ra máu tươi, chúng nó đều là khế ước bản mạng, chủ nhân đã chết, chúng nó cũng không thể sống, đây là lợi hại của thiên địa quy luật, trên đời không ai có thể tránh được thiên địa quy luật, ai cũng không được.

Lời của Quân Mặc, khiến mọi người nuốt nuốt nước miếng, vội vàng lui về phía sau mấy bước, Quân Mộ Khuynh chưa có trở về Quân gia, cũng không có truyền ra tin tức Quân Mặc trở lại Quân gia, nhưng mà tỷ thí đấu kỹ kia, Quân Mặc đi, đây cũng đã chứng minh, hắn đã im lặng thừa nhận thân phận của mình.

Khốn khiếp! Người Quân gia đều khủng bố như thế sao? Muội muội có thể làm cho ma thú thần phục, ca ca có thể cười rồi giết người, quá kinh khủng!

Nhìn triệu hoán sư đã bị đại ca mình giải quyết, Quân Mộ Khuynh cũng không có lo lắng gì nữa, nhìn đại kim xà kia, trong đôi mắt đỏ đậm lộ ra một tia nghi hoặc.

Trên đời này ngay cả đại kim xà cũng có a?

“Trên đời này, rất nhiều thứ mà ngươi không biết, có một con rắn nhỏ cũng không kỳ quái.” Huyết Yểm lười biếng nói, dùng một ít khí lực, lại cảm thấy hơi mệt, phong ấn đáng chết này cũng không biết lúc nào mới có thể giải trừ.

“Ta mới vừa rồi không dùng tinh thần lực.” Quân Mộ Khuynh hoài nghi nói.

“Ta biết ngươi không dùng được, thế nhưng vừa rồi ngươi dùng lực lượng của ta, đả thương đến thần thú, hình như cấm kỵ nào đó trong không gian cũng xảy ra thay đổi, hiện tại ở tử vong đảo, ngươi cũng có thể tùy ý lấy bất cứ vật gì trong không gian, giống như bên ngoài vậy.” Huyết Yểm ngáp một cái nói.

“Không nói với ngươi nữa, ta hơi mệt.” Giọng nói mang theo âm mũi truyền đến, Quân Mộ Khuynh cũng biết Huyết Yểm đã ngủ.

“Kim long, giọng nói của ngươi có thể xuyên qua Tỏa long tháp, có phải thực lực của ngươi đã tiến bộ không nhỏ hay không?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày.

Kim long nhíu mày, nó có thể không trả lời Quân Mộ Khuynh vấn đề này sao? Là thật tâm không muốn trả lời, chỉ có điều nhìn qua, hình như không được, “Đúng vậy.” Kim long trầm trọng nói, mỗi khi nó nhớ tới Quân Mộ Khuynh lấy đi của nó nguyên một chén máu, nó liền đau lòng, nàng chính là cầm thú, không đúng, không bằng cầm thú!

Xác định hai đấu kỹ sư, đã tiêu hóa ở trong bụng mình, kim xà lại lần nữa ngưng thái, biến thành công tử văn nhã, bước đi đến trước mặt Quân Mộ Khuynh.

“Ngươi có thể nói cho ta, vì sao đột nhiên phát ra uy áp không?” Nếu không phải là nàng đột nhiên phát ra uy áp, bốn người bọn hắn đến bây giờ vẫn còn dây dưa không rõ, không biết lúc nào mới có thể phân được thắng bại.

“Chuyện của ta, ngươi đừng quan tâm, ngươi với ta cũng không quen biết, hiện tại chúng ta không phải là nên trao đổi điều kiện sao?” Cánh môi đỏ thắm phác họa ra một nụ cười.

Thánh Thú nhíu mày, sau lưng từng trận phát lạnh, nó cũng không biết mình đây là thế nào, nhưng nhìn thấy nụ cười này, nó có luồng dự cảm bất an.

“Đừng lo lắng, chỉ là một việc rất nhỏ, đối với ngươi mà nói, căn bản không tính là cái gì.” Quân Mộ Khuynh cười cười nói, tinh quang trong mắt, hiện rõ cũng không phải là một chuyện đơn giản như vậy, hơn nữa chuyện này còn rất phức tạp.

Phải không?

Thánh Thú hoài nghi nhìn Quân Mộ Khuynh, vì sao nó nhìn không giống?

“Ngươi không tin ta?” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, nàng không đáng để ma thú tin tưởng như vậy sao?

“Không có.” Mặc dù nó muốn nói có, nhưng nghĩ tới cỗ lực lượng vừa rồi kia, cuối cùng vẫn không có lá gan đáp lại, nó biết, chính mình nếu như dám nói có, còn không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

“Tốt lắm, ta chính là muốn ngươi, giúp ta nhìn hoa sinh mệnh, không cho phép bất cứ kẻ nào hái, nếu như nó bị hái, ta sẽ giết ngươi.” Quân Mộ Khuynh cười cười nói, đúng vậy đây là điều kiện của nàng, hoa sinh mệnh kia nàng muốn, không chỉ là hoa, ngay cả rễ với đất nàng cũng không bỏ qua.

Thánh Thú hóa đá ở tại chỗ, người này quá vô sỉ, nàng đây không phải rõ ràng là cướp sao?

Nhưng đây không phải là cướp, mà là đang bàn điều kiện với nó, hoa sinh mệnh gì đó, nó đã chuẩn bị kỹ càng, sẽ bị người trước mắt lấy đi, nhưng nàng chẳng những lấy hoa đi, còn muốn nó đi trông chừng, điều kiện này quá không phúc hậu.

Mặc dù là như vậy, Thánh Thú cũng không có cách nào, cỗ lực lượng vừa rồi mới vang lên kia, đến bây giờ nó vẫn còn cảm thấy có chút sợ hãi.

“Ta đồng ý.”

Ba chữ này có vẻ như là yếu ớt vô lực, Thánh Thú rất muốn ở trong lòng reo hò, nó thật ra là bị ép buộc!

“Rất tốt!” Quân Mộ Khuynh cười gật đầu, thế này xem ai còn dám đánh chủ ý tới hoa sinh mệnh.

Mọi người đứng trên mặt đất, nhìn Quân Mộ Khuynh, đều thẹn thùng, nàng đây rõ ràng là cướp! Hoa sinh mệnh tốt như vậy, bọn họ cùng đi, cuối cùng đừng nói một đóa hoa cũng không có, dù cho sau này hoa sinh mệnh có nở hoa, bọn họ cũng không chiếm được.

Hoa sinh mệnh ngay cả rễ với lá, đều bị một người tên là Quân Mộ Khuynh biến thái chiếm mất!

Khóe miệng Hoa Thiên Nhiêu co quắp nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng vẫn hắc như trước, giống y như Hàn Ngạo Thần vậy.

“Đánh xong?” Âm thanh âm lạnh như băng vang lên ở bên tai, Hoa Thiên Nhiêu lập tức nhảy một bước sang bên cạnh, đây là nói cái gì thì tới cái đó, Hàn Ngạo Thần vậy mà lại tỉnh vào lúc này!

“Quân Quân thành công chiếm đoạt được hoa sinh mệnh.” Hoa Thiên Nhiêu hướng về phía Hàn Ngạo Thần cười, nụ cười kia nhìn thế nào cũng thấy dối trá.

Thấy hoa sinh mệnh đã bị Quân Mộ Khuynh cướp đoạt, mọi người đều thở dài, xoay người rời đi, tôn thần Quân Mộ Khuynh cũng không để vào mắt, bọn họ đâu phải là đối thủ, còn muốn cướp hoa sinh mệnh này, bọn họ không còn si tâm vọng tưởng nữa, vẫn là suy nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra đi.

“Ngươi dẫn bọn họ ra, sau này nếu như bọn họ lại bước vào tử vong đảo nửa bước, giết!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, nhìn người ở dưới, nàng nói được thì làm được, bọn họ không tiếc sinh mạng còn chạy tới, qua cửa, cũng không thể đi qua cửa ải cuối cùng này.

“Đã biết.” Thánh Thú không kiên nhẫn nói, nó có thể tưởng tượng đến cuộc sống đen tối sau này.

“Nha, cái này cho ngươi.” Quân Mộ Khuynh từ trong nạp giới lấy ra ba trái cây, ném cho Thánh Thú.

Đây là… Thánh Thú cúi đầu nhìn trái cây, trên mặt lộ ra một tia mừng rỡ, nàng biết đằng xà chỉ bị trọng thương, cũng chưa chết sao? Nếu không sao có thể cho mình thánh quả chữa thương, một lần cho còn là ba!

Nàng rốt cuộc là ai?

Hàn Ngạo Thần lộ ra một nụ cười, đứng ở tại chỗ, tất cả mọi người xoay người cùng Thánh Thú ra ngoài, chỉ là hắn không có đi, nhìn sắc mặt, hình như còn đang ngầm chịu đừng cái gì đó.

Quân Mộ Khuynh đến gần, liền phát hiện Hàn Ngạo Thần không thích hợp, “Ngươi sao vậy?” Tỉnh là tốt rồi.

Hàn Ngạo Thần quay đầu nhìn nhìn xung quanh, lại gần bên tai Quân Mộ Khuynh nói, “Ta hình như muốn tấn chức.”

“Cái gì!” Dựa vào! Có lầm hay không, dưới loại tình huống này, hắn cũng có thể tấn chức, vừa rồi suy yếu đến mức tính mệnh bất cứ lúc nào cũng sẽ không còn, hiện tại lại nói với nàng muốn tấn chức, lừa gạt nàng đi! Thế nhưng nhìn dáng vẻ của hắn cũng không giống.

Hàn Ngạo Thần lộ ra vẻ mặt vô tội, có lẽ vừa rồi ở loại tình cảnh đó, còn ăn nhiều linh lung quả như vậy, cho nên muốn sớm tấn chức.

“Đã xảy ra chuyện gì?” Quân Mặc nghi ngờ nhìn biểu tình quỷ dị của hai người.

“Không có việc gì.” Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, vẻ mặt bất đắc dĩ, người này lại muốn tấn chức, hắn tấn chức đương nhiên không thể để cho người khác nhìn thấy.

“Đại ca, ngươi trước đi ra với Thánh Thú đi, đợi lát nữa ta với Hàn Ngạo Thần sẽ đuổi theo các ngươi.”

“Được.” Mặc dù Quân Mặc không biết phát sinh chuyện gì, nhưng nhìn bộ dáng của bọn họ, chuyện cũng không đơn giản, nếu đã để cho bọn hắn rời đi, vậy trước rời đi là được rồi.

Thấy Quân Mặc cũng đã đi rồi, những người khác đâu còn có lý do để ở lại, liếc mắt nhìn hai người, bọn họ cũng đi theo đi ra ngoài, ngay sau khi mọi người rời khỏi, Hàn Ngạo Thần cũng không ẩn nhẫn nữa, để mặc mọi chuyện phát triển.

“Ta phải tìm một chỗ.” Mỗi lần tấn chức thiên phạt xuất hiện, nàng luôn vô tội bị phách, hiện tại nàng cũng không muốn bị bổ tới.

Hàn Ngạo Thần không nói gì nhìn hành động của Quân Mộ Khuynh, hắn tấn chức, cũng không phải nàng, vì sao nhìn qua, tiểu Khuynh Khuynh so với hắn còn không bình tĩnh hơn.

Quân Mộ Khuynh mới xoay người rời đi một hồi, trên trời liền cuồn cuộn mây đen, chậm rãi tụ lại trên đầu Hàn Ngạo Thần.

Dựa vào! Người này vì sao tiếp nhận thiên phạt, nhìn qua, còn ưu nhã như thế, lúc tấn chức có ai có thể ưu nhã giống như Hàn Ngạo Thần không, nàng thực sự bội phục, chỉ có điều trên đời này, hình như chỉ có một người biến thái như Hàn Ngạo Thần.

Mây đen dày đặc chậm rãi tới gần, Quân Mộ Khuynh vội vàng cúi đầu nhìn nhìn nạp giới của mình, thuận tiện nhìn không gian một chút

Thời gian qua đều là người khác nhìn nàng tấn chức, hiện tại thay đổi, nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, Hàn Ngạo Thần đây là muốn tấn chức bao nhiêu cấp? Mây đen dày như vậy, muốn hù chết người sao?

Quân Mộ Khuynh đứng một bên, lại lui về phía sau mấy bước, nghĩ đến việc mình làm, một chút cũng không cần thiết, lúc này mới lấy lại bình tĩnh, lần trước, nàng đi đủ xa sao? Từ Phong thành một đường chạy như điên, kết quả vẫn không tránh thoát tia chớp, tia chớp vẫn là đuổi tới.

Quả thực chỉ là quá trớn mà thôi! Ma thú tấn chức, không liên quan đến nàng, nàng cũng đã thử qua, nếu không đại sư cũng đã tấn chức thành thần thú, cũng không bị lùi đẳng cấp.

Cho nên, tất cả chuyện này không có cách gì có thể nói được.

Nhìn tia chớp nặng nề, Quân Mộ Khuynh nhìn lại đan dược màu đen trong tay, may mắn là nàng còn để lại mấy viên, không biết đợi lát nữa Hàn Ngạo Thần sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.

“Răng rắc!” Đạo tia chớp thứ nhất rơi xuống, nhập vào thân thể Hàn Ngạo Thần, Quân Mộ Khuynh mở to mắt, nhìn người trước mặt, mấy hô hấp trôi qua, Quân Mộ Khuynh vẫn duy trì tư thế như cũ, đôi mắt nhìn Hàn Ngạo Thần, lộ ra khó có thể tin.

Vì sao Hàn Ngạo Thần tấn chức một chút chuyện cũng không có, việc này không công bằng!

A? Không có tia chớp hướng về phía nàng bên này! Quân Mộ Khuynh kinh ngạc phát hiện, bản thân ở bên này cũng không có tia chớp bay tới, điều này làm cho nàng lập tức vui vẻ, không có người nào nguyện ý vô duyên vô cớ cũng bị tia chớp bổ tới. Nàng đương nhiên, cũng không muốn.

Hàn Ngạo Thần lẳng lặng nhận lấy tia chớp, chậm rãi nhắm mắt lại, cũng không có nửa điểm không thích ứng, hắn còn tưởng rằng tôn quý ưu nhã như thế, vẫn phong hoa tuyệt đại như cũ.

Mặc dù bộ dạng hắn lúc này vẫn là dáng vẻ do huyễn khí thay đổi, nhưng mà khí tức trên người kia, thể hiện không thể nghi ngờ.

“Răng rắc!” Đạo tia chớp thứ hai lại lần nữa hạ xuống, nhìn tia chớp nặng nề kia, Quân Mộ Khuynh rùng mình một cái, hóa ra ở một bên nhìn, so với bản thân ở chịu, còn không dễ chịu hơn.

Trong nháy mắt khi nàng đang thất thần, không trung đột nhiên liên tục bay tới vài đạo tia sáng, có vài đạo nhập vào thân thể Hàn Ngạo Thần, thế nhưng còn có một đạo, là hướng về nàng bên này.

“Răng rắc!” Âm thanh vang lên, tia chớp đã nhập vào thân thể Quân Mộ Khuynh.

“Dựa vào! Có lầm hay không! Ta chỉ là nhìn một cái, cái này cũng không được hả!” Đây là tia chớp gì, đang êm đẹp, vậy mà lại phách nàng!

Mây đen màu đen, chậm rãi tản đi, trong nháy mắt lúc nó rời đi, Quân Mộ Khuynh dường như nhìn thấy tia chớp kia đang kiêu ngạo động một cái, đây là ảo giác sao?

Thiên phạt chó má, thiên địa quy luật chó má, có quy luật như vậy sao? Lúc cao hứng, phách ngươi một chút, lúc mất hứng phách ngươi một chút, nếu không phải là nàng chịu được phách, sớm đã bị tia chớp nó phách không còn, đâu còn êm đẹp đứng ở chỗ này.

Quân Mộ Khuynh đen mặt, huyệt thái dương không ngừng giật giật, nàng cúi đầu nhìn, phát hiện bình nhỏ trong tay mình, biến thành bột phấn, dược hoàn bên trong, cũng biến thành bụi phấn.

“Đừng để cho ta bắt được ngươi!” Quân Mộ Khuynh chỉ lên trên trời rống giận, nhưng lúc này, mây đen trên trời đã tản đi, xung quanh ngoại trừ Hàn Ngạo Thần, cũng không còn người nào khác.

Nàng lại lần nữa phát hiện, ngay khi tia chớp nhập vào thân thể nàng, nàng một chút cũng không khác gì, trải qua lần trước, tia chớp nhập vào thân thể nàng, mỗi lần sau khi bị tia chớp bổ tới, nàng cũng cảm thấy đau đớn, thế nhưng mặc dù là như vậy, nàng cũng không vui khi vô duyên vô cớ bị thiên địa quy luật đáng chết kia bổ tới!

Thất hành tinh ở dưới chân Hàn Ngạo Thần chuyển động, ba khối ngũ giác tinh màu trắng xung quanh mang theo nhàn nhạt màu đen, việc này cũng đã chứng minh hắn đã tấn chức thành công.

“Hàn Ngạo Thần, ngươi vậy mà lại đã đến đại thừa giả!” Ai nói nàng là biến thái, người trước mắt mới đúng, hai mươi tuổi là đại thừa giả, còn là cấp ba, việc này nói ra cũng không có người nào tin.

Hàn Ngạo Thần khẽ cười, đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, diện mạo đổi trở về ban đầu, hắn ưu nhã cười, “Hôm nay Tiểu Khuynh Khuynh tức giận, chính là vì ta?”

“Đúng vậy.” Dù có không thừa nhận hắn cũng đoán được, nàng lúc đó là rất tức giận, đặc biệt là khi nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của hắn, liền hận không thể giết mấy người kia.

Hàn Ngạo Thần cười, cười vô cùng ưu nhã, vô cùng mê người, một mảnh xung quanh đều lâm vào vắng vẻ, dường như đều yên lặng trong nụ cười này của hắn, không cách nào tự thoát khỏi.

Sau khi Thánh Thú mang theo những người đó đi ra hang dộng, Hàn Ngạo Thần đã tấn chức thành công, tất cả bọn họ mặc dù nghe thấy âm thanh, cũng không thấy tia chớp, trong lòng mặc dù nghi hoặc, cũng không suy nghĩ nhiều, nhìn thấy địa phương bọn họ một đường đi qua, trong lòng bắt đầu run rẩy.

Bọn họ là nhóm người đầu tiên đi ra khỏi tử vong đảo, mà bọn họ có thể đi ra được, đây cũng là bởi vì một người.

Quân Mộ Khuynh, nếu không phải là nàng, hôm nay bọn họ đều sẽ chết ở chỗ này, tử vong đảo vẫn như trước không có người nào có thể đi ra ngoài, càng không có người có thể đi ra ngoài.

Trên đường đi trở về, tất cả mọi người đều suy nghĩ trong lòng, nhưng không có người nào còn dám đi đánh chủ ý tới hoa sinh mệnh, thứ đó là của Quân Mộ Khuynh, các ngươi dám muốn sao? Dám lấy sao?

Trước khi tìm cho mình một đóa hoa sinh mệnh, biết đâu ngươi có thể đạt được một đóa, nếu không chỉ sợ ngươi có mạng để nhìn thấy hoa sinh mệnh, cũng không có khả năng có được.

Đại chiến vừa rồi xảy ra, tất cả mọi người đều cảm thấy trái tim đang đập kịch liệt, chuyện ngày hôm nay nhất định sẽ truyền đi, Quân Mộ Khuynh ở trên đại lục hào quang chói mắt, lại nhiều hơn một khoản, lần này, cả Thương khung đại lục đều phải chấn động, trong những người ngày hôm nay, còn có người Bắc quốc.

Mà một bên khác, liên tiếp hai đại thừa giả bị giáng cấp, còn có hai đại hoán sư cũng bị giáng cấp, điều này làm cho không ít người bị khủng hoảng.

Chỉ có người lúc đó mới biết, bọn họ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, sắc mặt bốn người tái xanh đứng ở tại chỗ, đối mặt với quở trách của chủ tử, không dám phản kháng lại nửa câu.

Bọn hắn quả thực đều là khinh thường, đẳng cấp liên tục bị giảm hai tầng cấp, bọn hắn bây giờ không phải cấp bậc kỹ tôn sư, chỉ là tôn sư, đẳng cấp bị rớt xuống, cũng đã định trước địa vị bọn hắn đã xuống thấp.

“Quân Mộ Khuynh, ta nhất định giết ngươi!” Nam tử dẫn đầu ngửa đầu nhìn bầu trời, biểu tình dữ tợn giận dữ hét, hắn nhất định phải giết Quân Mộ Khuynh, mới có thể báo mối thù này.

Đại thừa giả, thiếu chút xíu nữa là có thể đến cấp bậc tôn thần, hiện tại, bọn hắn lại phải bắt đầu lại, bắt đầu từ kỹ tôn sư, đẳng cấp hiện tại so với Quân Mộ Khuynh còn thấp hơn, việc này sao bọn hắn có thể cam tâm, làm sao cam tâm.

“Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giết Quân Mộ Khuynh.” Ba người khác phẫn hận nói, bọn hắn bây giờ biến thành cái dạng này, đều là được Quân Mộ Khuynh ban tặng, bọn hắn sao có thể để Quân Mộ Khuynh dễ chịu, việc này tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Giết Quân Mộ Khuynh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.