Phải Thêm Tiền

Chương 548: Lấy Cô Làm Giao Dịch




Editor: Melodysoyani.

Thuận theo nguyên tắc nếu là vàng thì sẽ tỏa sáng lấp lánh, sự nghiệp diễn xuất của Cao Cẩn Trúc càng ngày càng thăng hoa, càng ngày càng nhận được nhiều vai diễn tốt, cuối cùng cũng có thể tự dựa vào bản thân để tuyển vai mà mình yêu thích.

Tuy rằng ngay từ đầu công ty đã bảo thích vai nào thì diễn vai đó, nhưng mà anh lại chỉ nhận vai nhân vật vô cảm, cho nên chỉ có thể thường xuyên diễn một vài vai phụ.

Nhưng mà chuyện này cũng không thể ảnh hưởng sự yêu mến của nhóm fan, hơn nữa nhóm fan còn sôi nổi bày tỏ, đặc biệt thích việc nam thần của bản thân giữ mình trong sạch!

Chẳng sợ chỉ diễn vai phụ, Cao Cẩn Trúc vẫn không hề lo lắng cầm giải thưởng nam phụ xuất sắc nhất.

Dựa vào trình đô gây sốt này của Cao Cẩn Trúc, công ty cảm thấy vẫn luôn diễn vai nam phụ như vậy không phải là cách tốt, vì thế bắt đầu nghiêm khắc sàng chọn kịch bản, chuyên môn tìm nam chính vô cảm ích có cảnh thân mật cho Cao Cẩn Trúc diễn.

Như đại hiệp giang hồ, thám tử phá án, gián điệp thời  chiến tranh dân quốc…vvv ngoài ra còn có một số phim thần tượng, còn rất nhiều vai có thể diễn nha~

Rốt cuộc rốt cuộc, Cao Cẩn Trúc  cũng đạt tới tiêu chuẩn trong hứa hẹn với cha Mẹ Ngôn Linh là “kí được hợp đồng với công ty quản lý tốt nhất để trở thành diễn viên ưu tú nhất”.

Cao Cẩn Trúc lấy hợp đồng mình đã kí với công ty quản lí tốt nhất, cúp diễn viên ưu tú nhất và diễn viên xuất sắc nhất trong dòng phim điện ảnh ra, đặt tất cả ở trước mặt cha mẹ Ngôn Linh.

Cha mẹ Ngôn Linh:………… Có cái gì tốt mà khoe ra!

Ngay sau đó anh lại móc chứng từ bất động sản vừa mới thanh toán ra, căn hộ trong khu vực kia, có chế độ quản lý hết sức nghiêm khắc, cơ bản thì paparazzi sẽ không thể nào xâm nhập vào được, cho nên có rất nhiều nhân vật lớn thích mua nhà ở chỗ đó.

Mà Cao Cẩn Trúc vừa mới tốt nghiệp một năm, đã có thể có được căn nhà ở chỗ này, không nói đến việc minh tinh vừa mới nổi sẽ có tiền lương cao đến bao nhiêu, nhưng cũng nhìn ra được anh đã hết sức nỗ lực kiếm tiền.

Cha mẹ Ngôn Linh cũng không phải người mù, càng không phải ý chí sắt đá, nhìn ra được Cao Cẩn Trúc thật lòng thật dạ và phải trả giá cao vì con gái của mình.

Hơn nữa đứa nhỏ này cũng rất hiếu thuận, không chỉ có muốn lấy lòng Cha mẹ Ngôn Linh,  mà mẹ Cao Cẩn Trúc ở quê nhà cũng thường xuyên được anh dẫn lên chơi.

Có điều mẹ anh bị say xe, cho nên có nhiều lúc anh phải vội vàng bỏ ra một ít thời gian để về nhà thăm mẹ, vì Ngôn Linh khá rảnh rỗi nên cũng thường về với anh.

Cao Cẩn Trúc vốn dĩ  muốn trực tiếp dẫn mẹ đến định cư ở đây, nhưng mẹ nói luyến tiếc láng giềng ở quê nhà, vẫn quen với việc ở quê nhà hơn. Cao Cẩn Trúc nghĩ bà con xa không bằng láng giềng gần, nên cũng liền thuận theo ý của mẹ.

Chỉ có thể sửa sang lại ngôi nhà thật tốt, đổi mới tất cả các dụng cụ, cho mẹ thêm thật nhiều tiền, mỗi lần về nhà đều mua rất nhiều đồ bảo vệ sức khỏe, dặn dò nói nếu mẹ ăn không hết thì có thể chia cho hàng xóm.

Từ sau khi mẹ Cao không phải  làm việc nữa, mỗi ngày đều đến tán gẫu với láng giềng ở quê nhà, đi ra ngoài dạo phố  đánh bài, buổi tối còn đi đến quảng trường học khiêu vũ, cuộc sống gia đình hết sức hạnh phúc.

Mỗi lần gọi điện thoại cho Cao Cẩn Trúc bà đều kể  lại một tràng những chuyện thú vị mà mình gặp qua, lần nào Cao Cẩn Trúc cũng hòa cùng.

Rốt cuộc cũng nhìn thấy được mẹ không còn giống như trước nữa, mỗi ngày đều phải mệt nhọc bôn ba buồn rầu vì tiền, Cao Cẩn Trúc liền cảm thấy như cuối cùng tản đã đè nặng trong lòng cũng đã hóa thành hư ảo.

Sau khi đã sắp xếp thỏa đáng mọi thứ, Cao Cẩn Trúc lập tức tới cửa cầu hôn. Vì thế Ngôn Linh vừa về nhà đã nhìn thấy cha mẹ mình và bạn trai đang ngồi giằng co ở hai bên trên ghế sopha.

Ngôn Linh: “Tuy rằng con không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà thoạt nhìn cũng không tệ lắm.”

Cha mẹ Ngôn Linh:…………

Cao Cẩn Trúc: “Đã nói thì phải giữ lời.”

Cha mẹ Ngôn Linh:…………

Ngôn Linh:??

Cao Cẩn Trúc: “Không nói lời nào có nghĩa là đã  đồng ý.”

Cha mẹ Ngôn Linh: “Đợi một chút!”

Ngôn Linh:??

Ngôn Linh giơ tay phải lên: “Từ từ! Hiện tại là tình huống gì vậy??”

Cao Cẩn Trúc: “Đưa lễ hỏi.”

Nói xong lập tức đưa mấy tấm thiệp đỏ được thắt nơ bướm có chứa tiền lương bên trong cho Ngôn Linh.

Ngôn Linh:…………

Ngôn Linh nhìn cha mẹ của mình, cha Ngôn mẹ Ngôn chột dạ nhìn con gái mình.

Sau đó kể lại toàn bộ quá trình, có vài tình huống bị lượt bỏ, đã bị Cao Cẩn Trúc không chút lưu tình bổ sung thêm……

Ngôn Linh bị cha mẹ bán đứng cầm “Tiền mặt” dùng để mua cô trong tay, mở miệng nói: “Ba mẹ, vậy hai người phải giữ lời đó!”

Cha mẹ Ngôn Linh:…………Phản bội con trẻ như tự tổn thương trái tim mình! 

“Việc đã đến nước này, cũng không còn biện pháp nào, người nhà họ Ngôn không phải loại người lật lọng!” Cha Ngôn làm bộ thở dài.

Thật ra cha Ngôn vẫn luôn rất vừa lòng với Cao Cẩn Trúc, dù sao ông cũng là người trong giới thương nhân, khó tránh khỏi việc lui tới với các đạo diễn hoặc là minh tinh, lúc nghe người khác mở miệng khen Cao Cẩn Trúc, cha Ngôn cũng có chút đắc ý khoe khoang, sao lại khéo như vậy! Cháu ấy là bạn trai của con gái tôi đó!

Cha Ngôn nhìn vợ nhà mình, quan trọng nhất là vợ vẫn không thể yên tâm, ai, con rể, cha vợ chỉ có thể giúp con được đến đây thôi!

Mẹ Ngôn nhăn nhó nhìn chồng mình, trầm mặc thật lâu mới mở miệng: “Như vậy cũng được, nhưng mà không thể công khai quan hệ, sự nghiệp của các con đều đang ở gian đoạn thăng hoa, giới giải trí lại hỗn loạn, chuyện này đối với cả hai đứa đều không tốt, nên chỉ cần mời một số bạn bè  cực kỳ thân thiết tới là được rồi, còn lại cứ để nhà họ Ngôn làm chủ.”

Mẹ Ngôn nhớ lại mấy ngày trước có nghe một bà chủ nhà giàu nói con gái của bà là fan cuồng của một vị nam minh tinh đẹp trai nào đó, sau khi nhìn thấy nam minh tinh kia kết hôn, thiếu chút nữa cầm dao nhỏ đi hủy dung người vợ mới cưới kia, nên lòng mẹ Ngôn vẫn còn rất sợ hãi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.