Phải Lòng Ảnh Hậu "Đã Có Chồng"

Chương 9: Chương 9




Diêu An cùng Từ Chí Hoa ngọt ngào một phen, hôm sau Diêu An rốt cuộc chuẩn bị tới tiệm xóa hình xăm, vẫn là cửa tiệm mà mình cùng bạn trai cũ tới xăm.

"Anh ơi, tôi muốn xóa hình xăm."

Nhân viên tiệm liếc nhìn hình xăm trên cánh tay Diêu An, gật đầu bảo cô nằm lên giường, mình thì đi lấy máy. Laser là phương pháp xóa hình xăm tốt nhất, thế nhưng kỳ quái chính là đóa hồng kia vẫn hoàn hảo không chút tổn hao xuất hiện ở trước mắt.

Nhân viên tiệm có chút sửng sốt, cứ tưởng mình làm không đúng phương pháp, thực xin lỗi bảo Diêu An chờ chút, anh sẽ tiệm chủ tiệm. Diêu An nhìn đóa hoa trên cánh tay, nội tâm hoảng sợ, cô không biết mình sợ cái gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy tâm hoảng ý loạn, cứ như có chuyện không tốt sắp phát sinh.

Sau khi chủ tiệm ra, căn cứ theo kích cỡ lớn nhỏ, màu sắc đậm nhạt của hình xăm hoa hồng để quyết định làm sao dùng laser xóa bỏ, cũng để nhân viên tiêm ở bên cạnh quan sát học hỏi.

Đáng sợ là tiêu tốn công sức nhiều như vậy nhưng hình xăm vẫn còn như cũ, thậm chí so với trước đó còn to hơn, tự vươn dài cành lá.

Lúc này không chỉ nhân viên tiệm, ngay cả chủ tiệm cũng sửng sốt, hình xăm còn có kĩ năng tự mọc dài ra? Đây là thứ quái quỷ gì vậy?

"Sao lại như vậy? Sao lại như vậy chứ?" Diêu An kêu to: "Tôi tới xóa hình xăm chứ không phải bảo mấy người xăm thêm, các người rốt cuộc đang làm gì vậy?"

Chủ tiệm vội vàng nói: "Thực xin lỗi, chúng tôi thực sự đã dùng máy laser tự động tiên tiến nhất để xóa hình xăm cho cô. Cô cũng thấy rồi đấy, chúng tôi căn bản không động tay động chân gì tới tay cô cả, là hình xăm trên tay cô tự mọc dài ra. Tôi cảm thấy cô nên tới bệnh viện kiểm tra một chút. Lần này chúng tôi không thu phí."

Diêu An phẫn nộ leo xuống giường, chỉ tay mình nói: "Ông làm tôi thành như vậy mà còn nói sẽ không thu phí á? Tôi nói cho ông biết, nếu ông dám thu phí thì tôi nhất định sẽ kiện tiệm mấy người." Nói xong, Diêu An tức giận rời khỏi tiệm xăm.

Hai người ù ù cạc cạc bị chửi một trận, tâm tình đặc biệt không tốt, nhân viên khó hiểu hỏi: "Ông chủ, rốt cuộc là chuyện gì vậy? Sao tôi không biết hình xăm còn có thể tự sinh trưởng a?"

Chủ tiệm cũng ngơ ngác, thật sự ông mở tiệm xăm nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên thấy một hình xăm quỷ dị đến vậy.

Diêu An ngồi trên taxi, bụng đầy lửa giận, nhìn hình xăm đã lan tới khuỷu tay mình, cô hận không thể lột lớp da tay xuống. Nếu trước đó vẫn còn quyến luyến thì hiện giờ cô thật sự căm giận hình xăm này.

Chờ Diêu An nguôi nguôi giận ngẩng đầu lên thì thấy trong kính chiếu hậu ông chú tài xế thỉnh thoảng lại liếc nhìn mình, đặc biệt là hình xăm trên tay. Diêu An có chút khó chịu, xẵng giọng nói: "Nhìn gì vậy? Chưa thấy mỹ nữ bao giờ à?"

Ông chú tài xế cười: "Xin lỗi, chỉ là chưa thấy qua hình xăm nào lớn như vậy. Con gái sao lại xăm mình làm gì..."

Diêu An liếc mắt: "Ai mượn ông lo?"

Tài xế lắc đầu, con gái bây giờ a... cũng không biết nghĩ gì mà lại xăm hình xăm lớn như vậy, dày đặc cả cánh tay, thoạt nhìn không phải con gái ngoan hiền.

Sau khi đến bệnh viện, Diêu An nhanh chóng hẹn bác sĩ xóa xăm.

"Bác sĩ, ông có thể xóa hình xăm này giùm tôi không? Tôi đã tới tiệm xăm nhưng bọn họ không làm được, hình xăm vẫn còn y nguyên, lại còn lớn hơn nữa." Diêu An lo lắng.

Bác sĩ nhìn cánh tay cô, không để tâm nói: "Cô tới tiệm xăm nhỏ, máy móc của bọn họ không tốt nên mới không hiệu quả. Chuyện này đáng ra cô nên tới bệnh viện, máy laser của chúng tôi là máy ngoại nhập về, nhất định có thể xóa được, cô cứ yên tâm."

Diêu An an tâm không ít, không sai, bệnh viện nhất định có thể giúp cô xóa hình xăm này.

Thế nhưng đáng sợ là kết quả giống hệt như ở tiệm xăm.

Bác sĩ cùng y tá đều sửng sốt, cứ ngỡ mình nhìn nhầm: "Sao lại có thể như vậy? Rõ ràng phải bị xóa sạch mới đúng a! Tôi thấy màu thuốc hình xăm này căn bản không phải loại khó xóa a."

Diêu An cũng sắp hỏng mất: "Bác sĩ, sao lại như vậy? Ông mau giúp tôi với a."

Bác sĩ không tin thử xóa một lần nữa, thế nhưng vẫn không có tác dụng, lần này ông không dám đảm bảo với Diêu An nữa.

Diêu An khóc không ra nước mắt, ngồi sững sờ trên giường, hoàn toàn không biết nên làm gì. Bác sĩ cực kỳ lúng túng, bởi vì ông căn bản không thể nào ngờ được kết quả lại như vậy.

"Tôi đề nghị cô quay lại cửa tiệm mình đã xăm hỏi xem bọn họ đã dùng loại thuốc gì? Sao lại khó xóa như vậy? Bất quá theo lý thuyết thì tất cả hình xăm đều có thể dùng laser xóa bỏ, còn không lưu lại sẹo."

Diêu An bực bội không thôi, nổi giận đùng đùng chạy tới tiệm xăm gào khóc om sòm.

Ông chủ tiệm xăm cảm thấy bản thân tự đào hố chôn mình, sau khi kiểm tra thông tin thì phát hiện quả thực ba năm trước có một khách hàng nữ tên là Diêu An cùng xăm hình hoa hồng với bạn trai của mình, đó là chứng minh tình yêu của bọn họ.

Thế nhưng vấn đề là ba năm trước ông chỉ dùng tài liệu xăm bình thường mà thôi, không có khả năng khó xóa đến như vậy a!

Diêu An không quản, hình này là tiệm ông xăm, ông phải phụ trách. Thế nhưng chủ tiệm làm sao phụ trạch, khi ấy xăm rất tốt, ai biết được trong khoảng thời gian ba năm này Diêu An đã làm gì hình xăm, vì thế cái nồi đen này ông kiên quyết không gánh.

Hai người giằng co rùm beng trong tiệm, không ít khách nhân bị dọa chạy, ông chủ không biết làm sao, chỉ đành bất đắc dĩ trả lại tiền xăm muốn đuổi Diêu An đi.

Diêu An không chịu, ai quản chút tiền kia chứ, hình xăm tiệm ông xăm bây giờ không xóa được, lại còn tự động lan rộng hơn, ông không chịu trách nhiệm thì ai chịu?

Ông chủ thấy Diêu An ngang ngược như vậy cũng nóng giận, mặc dù hình xăm là tiệm ông xăm, thế nhưng ông mở tiệm nhiều năm như vậy, xăm cho nhiều khách như vậy nhưng chưa từng có người khách nào kỳ quái thế này. Ba năm rồi mới tới tìm ông, ai biết ba năm này Diêu An đã làm gì hình xăm chứ? Giờ tới tiệm có phải muốn lừa tiền không?

Cuối cùng, ông chủ trực tiếp bảo nhân viên gọi điện báo cảnh sát, người khó dây dưa như vậy cứ để cảnh sát giải quyết.

Diêu An cũng tức muốn hộc máu, sau khi cảnh sát tới, hiểu được đầu đuôi thì bắt đầu hòa giải. Thế nhưng không thể nói thông với Diêu An, chủ tiệm đồng ý bồi tiền nhưng cô không chịu, nhất quyết muốn xóa hình xăm.

Ông chủ lập tức ở trước mặt cảnh sát xóa một lần nhưng vẫn không được, thậm chí lại tiếp tục lan rộng hơn, ngay cả cảnh sát cũng sợ ngây người.

Diêu An vừa khóc lại vừa nháo: "Nhất định là thuốc xăm của ông có vấn đề, bằng không vì sao suốt ba năm chẳng sao cả, vừa tới chỗ ông xóa thì lại lớn lên chứ, nhất định là ông động tay động chân."

Ông chủ thật sự bị chọc giận, trên người ông cũng có hình xăm, liền ở trước mặt cảnh sát dùng máy laser xóa hình xăm của mình.

Kết quả thật sự xóa được.

Ông chủ thở dài một hơi, lấy lại tự tin, cái hình xăm quỷ quái của Diêu An làm ông muốn hoài nghi nhân sinh luôn: "Thấy không? Hình xăm của tôi có thể xóa được. Hình xăm trên tay cô nhất định đã bị cô làm gì đó nên mới biến thành như vậy, bằng không sao lại không xóa được chứ. Cô đừng có vô lý mà đổ hết tội lỗi lên đầu tôi."

Diệu An cũng tức muốn khóc: "Tôi căn bản không làm gì cả, cứ để mặc nó ở đó thôi. Ai biết lại như vậy chứ!" Đây cũng là lần đầu tiên Diêu An xăm hình, năm đó tình cảm với bạn trai rất tốt, thời trung nhị cảm thấy xăm hình là chứng minh tình yêu. Nào ngờ kết quả lại như vậy.

Sau cùng, ông chủ thấy Diêu An khóc quá đáng thương nên đền cho cô chút tiền, để cô đi.

Diêu An về đến nhà, mắt khóc tới sưng đỏ, cô sờ hình hoa hồng trên cánh tay, đột nhiên có xúc giác vô cùng rõ ràng, cả người cũng sợ tới cứng ngắc.

Cánh hoa mềm mại, cành lá phong phú, thậm chí cảm giác bị gai chích đau nhói cũng có thể cảm giác được.

Diêu An kinh hoảng, cô vội vàng chạy vào phòng tắm nhìn vào gương, hình xăm vốn chỉ nằm ở phần cánh tay đã lan quá khuỷu tay, thậm chí trên nhánh con cũng đã nở hoa.

Diêu An hoảng sợ kêu lên, tại sao lại như vậy? Hình xăm trên tay cô rõ ràng chỉ có một đóa hoa mà thôi, sao bây giờ lại có thêm một đóa? Tại sao lại như vậy?

Ngay lúc Diêu An hoảng sợ mất hồn mất vía thì chuông cửa reo, Diêu An rơi nước mắt lả chả ra mở cửa, ngoài cửa chính là bạn trai Từ Chí Hoa.

Từ Chí Hoa vốn rất vui vẻ, bởi vì anh biết hôm nay Diêu An đi xóa hình xăm.

Kết quả vừa vào cửa nhìn một cái, hình xăm chẳng những không xóa mà còn xăm nhiều hơn, nháy mắt Từ Chí Hoa cảm thấy mình giống như một kẻ ngốc ngu si.

"Chí Hoa, hình xăm trên tay em tự lan rộng ra. Em phải làm sao đây? Em đã tới bệnh viện rồi nhưng căn bản không xóa được!"

Từ Chí Hoa hít sâu một hơi, không dám tin nhìn Diêu An: "Em cảm thấy anh là kẻ ngu à? Hình xăm mà tự lan rộng tự á? Em cảm thấy anh đọc sách quá ít à? Rõ ràng là em không muốn xóa hình xăm đi. Diêu An, sao em có thể đối xử với anh như vậy? Anh yêu em bao nhiêu, em không biết sao? Sao em nỡ giày xéo tình cảm của anh như vậy?"

Diêu An khóc thảm: "Không có, em thật không có, em thật sự muốn xóa hình xăm. Không tin thì anh theo em tới tiệm xăm đi, hôm nay em tới bệnh viện, tới tiệm xăm, thậm chí còn gọi cả cảnh sát, thế nhưng đều vô dụng."

Từ Chí Hoa sửng sốt, nhìn dáng vẻ ủy khuất của Diêu An, tâm tình anh dần dần bình phục lại: "Được rồi, anh sẽ cùng em tới tiệm xăm, anh thực muốn xem xem rốt cuộc là hình xăm gì kỳ quái đến mức có thể tự mình lan rộng."

"Ừm ừm, mình đi ngay đi anh."

Diêu An vội vàng dẫn Từ Chí Hoa tới một tiệm xăm khác, yêu cầu xóa hình xăm. Nội tâm Diêu An rất thấp thỏm, ông chủ tiệm xăm này nói hình xăm này rất dễ xóa, chỉ cần chiếu tia laser một chút là được.

Từ Chí Hoa nghe vậy thì sắc mặt có chút tối đen, còn hỏi ông chủ có hình xăm nào tự mình lan rộng hay không.

Ông chủ phì cười: "Anh nói đùa à? Làm gì có hình xăm nào tự mình lan rộng chứ? Có phải chuyện kinh dị đâu!"

Từ Chí Hoa lạnh lùng nhìn dáng vẻ kinh hoảng của Diêu An, cảm thấy anh đúng là kẻ ngu.

Ông chủ tiệm xăm cảm thấy cặp tình nhân này thực kỳ quái, một người thì âm trầm, một người u ám thảm thương, hoàn toàn không giống tình nhân chút nào, còn hỏi mấy lời kỳ kỳ quái quái.

Mặc dù trong lòng thực nghi hoặc nhưng ông chủ vẫn nghiêm túc làm việc của mình.

Thế nhưng lúng túng là mới giây trước ông vừa nói hình xăm này rất dễ xóa thì giây sau đã bị vả mặt ba ba ba, dưới tác dụng của laser, hình xăm hoàn toàn không có dấu hiệu nào là biến mất.

"Thấy không? Thấy không? Em đã nói không có tác dụng mà!" Diêu An che cánh tay, khóc thảm thiết.

Ông chủ đứng bên cạnh, ánh mắt sắp lòi ra tới nơi, đây là thuốc xăm gì vậy, sao laser không xóa được?

Từ Chí Hoa cũng sửng sốt, Diêu An nói thật, hình xăm không xóa được. Từ Chí Hoa đưa tay sờ hình xăm trên tay Diêu An thì đột nhiên rụt tay lại hít một hơi, ngón tay anh bị cào bị thương, giống như bị thứ sắc bén cắt một đường thật sâu, giống như lần trước anh chạm vào cánh tay Diêu An rồi bị cắt đứt.

Nước mắt Diêu An vẫn còn đọng trong hốc mắt, cô ngây ngốc sờ nhành hồng, số gai kia không tổn thương cô nhưng vô vẫn có thể sờ được những chiếc gai nhọn hoắt, giống như xúc cảm từng cảm nhận ở nhà.

Ông chủ trợn mắt há hốc, mẹ ơi, chuyện gì vậy? Cô gái này giấu kim trong tay mình à?

Từ Chí Hoa vội vàng kéo Diêu An chạy ra ngoài, ông chủ vì quá sửng sốt nên chỉ ngây ngốc nhìn bọn họ rời đi.

Sau khi về tới nhà, Diêu An vẫn còn khóc, khóc thực thảm: "Có phải em chọc trúng thứ đồ không sạch sẽ không?"

Từ Chí Hoa đưa khăn giấy cho Diêu An, muốn ôm cô dỗ dành nhưng nghĩ tới đóa hồng đáng sợ kia thì cố nhịn lại: "An An, em nói cho anh biết đi, hình xăm này rốt cuộc là sao?"

Diêu An nghẹn ngào nói: "Giống như trước đó em đã nói với anh, em cùng bạn trai cũ đã xăm chung với nhau, không có gì đặc biệt cả. Em cũng không biết vì sao lại biến thành như vậy."

Từ Chí Hoa biết Diêu An có một người bạn trai cũ, tình cảm rất sâu đậm: "Sau đó thì sao? Vì sao hai người lại chia tay?"

Bàn tay lau nước mắt của Diêu An khựng lại một chút, nhìn anh nói: "Sau đó tụi em ra ngoài chơi thì xảy ra tai nạn xe cộ, ảnh bị thương nặng chết tại chỗ, em khá may mắn nên không xảy ra chuyện."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.