Phá Vỡ Truyền Thuyết

Chương 26: Hộ Hoa Kiếm Khách




Rơi xuống địa ngục, ta cứ nghĩ linh hồn của mình sẽ bị bọn quỷ địa ngục ăn lấy linh hồn, phút giây ấy ta chìm trong tuyệt vọng

Luồng sáng xanh tím bất chợt lao đến phía ta, ta không rõ từ đâu tới, thứ ánh sáng đó lạnh buốt, xuyên thấu từng ngóc ngách trong linh hồn, ta cắn chặt môi chịu đựng cơn lạnh, chịu đựng cơn đau do Tùng Vân nha gây nên, nó vẫn còn trên người ta vẫn còn đâm ở tim ta

Ta lơ lững trong không gian đầy ánh sáng, thời gian trôi qua rất lâu… rất lâu, cho đến khi ta sắp tới giới hạn của mình, thanh kiếm bỗng run lên, như hoảng sợ gì đó, ta trừng mắt nhìn nó cắm trong tim mình, hai luồng sức mạnh của Thiên Sinh nha và Thiết toái nha bây giờ mới phát huy toàn sức lực, phong ấn nó lại, Tùng Vân nha giãy giụa kịch liệt, kéo theo cơn đau cho cơ thể càng tăng lên, cơ thể lạnh băng của ta giờ lại đổ đầy mồ hôi

Không lâu sau, nó cũng im lặng, nó bị đóng thành đá từ từ lan khắp thân kiếm, rồi mới lan tới cơ thể ta…

Thấy thế ta cố hết sức muốn rút Tùng Vân nha đi, nhưng vừa đụng tới tay ta theo nó mà đóng đá theo, ta trừng mắt với cái cơ thể sắp biến thành đá này, ta thực sự phải chết chết thế này sao, không thể gặp lại hắn nữa sao?

Ta không cam tâm… ta không muốn chết…

Ta tỉnh lại, lần này ta ở trong một không gian đen tối, như hồi ta lần đầu tiếp xúc với Huyền, không gian tĩnh lặng đến nỗi tiếng hít thở của ta cũng có thẻ nghe rõ ràng

Ta đứng đấy rất lâu, đến nỗi cứ như thời gian ở đây ngưng động, không rõ bên ngoài trời sáng hay đang là buổi tối, một mình trong bóng tối này ta cảm thấy rất cô đơn, rất sợ hãi rất muốn thoát khỏi không gian này

Có lẽ đây cũng chính là cảm giác của Huyền khi ấy hắn bị nhốt ở đây tận vài thế kỷ

Một bóng dáng nhỏ bé đang từ phía xa chậm rãi đi tới, cao chưa tới một mét, đôi má hồng hào phúng phím, bước chân tuy ngắn song rất nhanh và vững vàng

Bộ áo kimono màu vàng nổi bật trong không gian đen tối, bé làm cho ta nghĩ tới một người, cũng toàn thân được bao trùm trong vào vàng chói lóa, phải chính là ngôi sao hình mặt người đó, ta dè dặt nhìn bé lên tiếng

“ngươi…ngươi là cái ngôi sao đó đúng không?”

Bé gật gật đầu nói “phải… ta là hắn đấy… bởi do làm chuyện sai trái nên bị đấng bề trên nhốt đến đấy”

A ô… nhốt đến đây vì làm chuyện sai…ta nhớ ta cũng đâu có làm gì đâu mà cũng chung số phận vậy vả lại ta cũng đâu giống hắn đâu

Như nhìn thấu đầu ta nghĩ gì, giọng non nớt của Hoshi giải thích “không… ta là người đưa ngươi đến thế giới này nên có trách nhiệm hoàn thành nhiệm vụ, hơn mấy trăm năm trước là do sơ sót của ta… “

Việc đưa ta di chuyển nhằm thời gian, tức là lúc đầu hắn định cho ta đến ngay nội dung tác phẩm 

Inuyasha luôn cuối cùng lại đem ta nhầm thời gian, tức là chưa có biến động về ngọc tứ hồn xảy ra, đó là lần đầu tiên ta xuyên, hắn phát hiện sai sót nên tiếp đem ta đi… lại tiếp tục nhận sai thời gian đem ta đến của hơn 200 năm sau của nguyên tác, và lúc đó ta gặp được Sesshomaru lúc nhỏ

Lần phạm sai lầm đó hắn bị cấp trên trách phạt nên nhốt vào ngục tối tức là cái không gian này vài ngày và vô tình gặp Huyền đang bị nhốt ở đây, sau đó thì bị Huyền lợi dụng

Vào lần xuyên thứ nhất, hắn kể ta có đến đảo Horai một lần và đã bị hút máu khi đó, có lẽ thời gian trôi quá lâu nên ta đã không nhớ được, tuy nhiên hắn lại kể vì muốn giấu ta nên đã xóa ký ức ngày đó của ta

Sau khi đưa Hắc Phong cho ta, hắn vì tin tưởng Huyền nên đã giao phần nhiệm vụ của hắn cho Huyền tiếp cận ta

Và vì tin tưởng Huyền nên khi nghe việc ta chết đi, có nguyện vọng ở lại thế giới này hắn không ngần ngại giao cho Huyền xử lí, không biết rằng Huyền làm thế nào khiến cho hắn đem bản sao của ta ở hòn đảo Horai xuyên qua hiện đại, và đem hồn ta nhập trở vào, còn thân xác thật thì bị Huyền giấu đi và hắn cũng không biết giao dịch của ta và Huyền

À hắn còn nói thân xác đó của ta cũng không sử dụng được lâu, tầm khoảng năm năm là cùng song bởi vì với suy nghĩ vô cùng lệch lạc của Huyền, muốn ta chết vả lại muốn mau chóng tìm lại quyền lực khi xưa, khi biết Huyết Phong vào tay Yue, hắn đã tìm cách lấy lại nhưng thật bại bởi hắn yếu hơn Yue vả lại nó có kết giới nhận chủ, chỉ có Yue cầm được nó

Hắn tức giận nên đã chạy tìm ta trút giận, tấn công ta và đó là lần đầu hắn gặp ta, đưa ta đến khu vực ta đã từng chết đi 

Hắn không bỏ cuộc, khi cảm nhận được sức mạnh âm khí của Tùng Vân nha… hắn mừng rõ vì nghe đâu đó là thanh kiếm từng làm mưa làm gió, nếu so sánh với Huyết Phong đôi phi còn mạnh hơn, và chuyện gì đến cũng sẽ đến…

“vậy cơ thể thật của ta ở đâu?” 

“sau khi ta biết chuyện Huyền giấu thân xác thật của cô nên đã tìm kiếm vã cũng đã để cô trong lồng kính, bảo quản nó ở ranh giới trần gian và địa ngục”

Hờ hắn làm ta có liên tưởng đến công chúa ngủ trong rừng đang chờ một vị soái ca tới trao nụ hồn tỉnh giấc sau hơn 100 năm chìm trong giấc ngủ say a

Cho ta vào lồng kính… ta mong đó là lồng kính chứ không phải quan tài

“à trước khi trở về với thân thể thực của cô… có muốn thăm cha mẹ cô không?”

Cha mẹ… nghĩ đến ta có chút chua sót… được sao… ta vừa vui mừng lại vừa thấp thỏm

Gặp cha mẹ, ta phải đối mặt hai sao đây, nói câu gì với họ đầu tiên… à phải hỏi họ có khỏe không, ra sao rồi… còn còn gì nữa nhỉ… 

Đang mong chờ ta chợt nhớ, hắn nói thân xác của ta ở chõ đó mà, sao mà gặp được, ta cứng ngắc nhìn hắn “họ có thấy được ta không?”

“không… “

Ta chưa kịp hỏi thêm hắn đã đem ta đi

Ta đứng giữa góc đường quen thuộc với ta dù có trải qua bao lâu đi nữa ta vẫn có thể nhớ đến nó vì đây chính là con đường đến nhà ta, một làng quê ít người, ít xe cộ

Ta chậm rãi đi vào nhà của ta, ngôi nhà có chút khác so với ký ức của ta, lúc trước ngôi nhà màu hồng pastel vô cùng nữ tính, do đó là sở thích của ta nên khi sơn nhà lại ta đã nằng nặc đòi cha mẹ sơn màu đó nay nó phai màu đi rất nhiều, cây cối trước nhà đã mọc nhiều hơn, giàn lá giang chen chúc mọc trên hang rào trước nhà, hai chậu sứ nở rộ những bông hoa màu đỏ rực rỡ tươi tắn

Cơ thể xuyên qua hàng rào chắn vào trong, nội thất trong nhà không thay đổi mấy…

Chiếc bàn dài đặt giữa phòng khách, còn chưng thêm một bình hoa hướng dương để giữa bàn, ngón tay khẽ chạm những cánh hoa màu vàng ấy, ta nhớ đến khi xưa mẹ chê ta cắm hoa rất xấu, cho hai ba bó bông thì đã làm hỏng gần hết, cuối cùng ta tức quá, cắm một bông vào bình đắc ý huênh hoang “vậy là đẹp nhất”

Mẹ ta đã cốc đầu ta vài cái sau đó mới bắt đầu thay ta cắm lại lọ hoa ta làm hỏng

Đi vào phòng ngủ, đồ đạc vẫn còn nguyên, căn phòng không hề thay đổi gì cả, lúc trước ta rất bề bộn… có lẽ ta chưa nói nhưng ta là sinh viên thiết kế đấy, phòng bề bộn vì những tấm vải, mảnh vải bỏ là chuyện bình thường, giờ lại gọn gàng sạch sẽ ngay ngắn bởi có người thường xuyên dọn qua

Tiếng xe máy ở bên ngoài, ta chạy khỏi phòng, nhìn thấy một người đàn ông lạ đang tươi cười ôm một nhóc sơ sinh đi vào, chị ta theo sau đó… ba mẹ ta nghe thấy trong nhà có người của từ trong phòng chạy ra, vui vẻ ôm lấy đứa cháu ngoại này, ta cũng muốn nhìn thấy bé cũng sân si chạy lại

Mọi người không nhìn thấy ta nhưng đứa bé nằm trong bọc vải lại thấy, bé nhìn ta giơ cánh tay mũm mỉm cười tít mắt cứ ư ư a a, đáng yêu vô cùng

Họ sống rất tốt… ta mừng lắm… lòng nặng trĩu cũng đã nhẹ nhõm hơn

Nhìn đến hình ảnh mình trên bàn thờ có chút dở khóc dở cười, trời ạ… cái cảm giác nhìn mình bị đem thờ có chút ngộ ngộ, ta ôm trán cảm thán

Thời gian đã hết, hắn đưa ta trở về căn dặn ta vài điều 

Sau khi ta sống lại hãy cẩn thận hơn bởi vì có chết là chết luôn chứ đừng mong sống lại

Thứ hai sức mạnh ta có được từ mấy trăm năm được sẽ trả lại cô nguyên si, không thiếu cũng không không thừa, muốn mạnh hơn thì tự đi làm trau dòi thêm, hắn không giúp và Hắc Phong hắn sẽ đòi lại

Cuối cùng sống cho tốt, hắn cũng không xuất hiện thêm một lần nữa, có thắc mắc gì tự đi mà giải đáp

“à… cảm ơn ngươi nhắc nhở… ta có thể hỏi một câu không?

“cô hỏi đi” nhìn cái mặt phúng phính mất kiên nhẫn có chút buồn cười, ta cố kìm nén hồi lâu mới hỏi “ở thế giới thật ta chết thế nào?”

“tai nạn giao thông”

ặc, số ta cũng có duyên với xe cộ quá nhể, sau khi sống lại vì cứu Kagome nên bị xe đụng mất trí nhớ, ta chết để ở lại thế giới này cũng là liên quan đến nó, haizzz hồng nhan bạc phận à

nói thêm sau khi ta có giấy chứng tử và được bỏ vào quan…quan tài ấy, hắn đã trộm lấy xác ta và chữa trị lại hoàn toàn sau đó đem đi bảo quản, ta không rõ trở lại cơ thể ấy có vấn đề gì không mong là không có thiếu bộ phận gì vì ta nghe hắn nói tại nạn cũng hơi bị nặng à

cái người mà thay ta xuyên đến thế giới cũng sống không bao lâu thì chết, nguyên nhân cái chết thì khỏi phải bàn cãi và cô gái ấy thay ta bị tai nạn cũng được chuyển kiếp rồi mà thành kiếp gì ta không rõ, hắn không nói

*****

Đã một tháng trôi qua kể từ ngày Tatsu mất, Sesshomaru vẫn như trước đây, đi tìm kẻ thù Naraku tiêu diệt hắn ta

Nhìn đến túi hành lí của cô, hắn vẫn còn giữ nó… bởi hắn vẫn không thể tin được… cô đã đi rồi 

Jaken đi theo Sesshomaru, lúc trước lão đã thấy Sesshomaru lạnh lùng đáng sợ rồi sau khi chứng kiến cảnh Tatsu rơi xuống của địa ngục thì ngài trước đã ít nói này lại ít nói hơn càng trầm lặng, yên tĩnh và đáng sợ hơn

Một buổi tối gần đến, không rõ vì sao Sơ nha và Yêu kiếm trên lưng Ah Uh run liên lục, hắn cảnh cáo mấy nó mới chịu im lặng trở lại, đã thế Thiên Sinh nha cũng kì lạ không kém nó cũng phản ứng giống với hai thanh kiếm kia, ồn ảo không chịu nổi

Và Sesshomaru vô tình gặp được nhóm Inuyasha 

Cái xác chết yêu quái bị thương nghiêm trọng bởi mũi tên con người đã thế còn bị mất đầu, nhóm Inuyasha cũng từ xa đi đến mang theo một tiểu yêu quái

Nó nhìn ra được đây chính là xác của cha nó, vội vàng chạy tới khóc lóc, đem đầu cha nó gắn vào thân nhưng vô ít, cha nó vẫn không cử động

Kagome lẫn Shippo cầu xin Sesshomaru dùng Thiên Sinh nha cứu sống yêu quái ấy, Sesshomaru không động lòng, làm ngơ quay gót bước đi

“Sesshomaru không phải là kẻ chuyên đi giúp đỡ kẻ khác… cho nên Thiên Sinh nha chỉ là vật trang trí của hắn thôi” Inuyasha lên tiếng khuyên nhủ cho Shippo hãy ngưng cầu sinh, vì có cũng vô ít

Tất cả điều bất động, thất vọng vì không cứu được yêu quái đó

Sesshomaru rời đi, Thiên Sinh nha tiếp tục phản ứng mạnh mẽ, nó muốn cứu yêu quái đó, Sesshomaru đoán được nên đã rút Thiên Sinh nha cứu kẻ đó

Kẻ đó tỉnh lại, kể toàn bộ sự việc hắn trải qua ở Âm giới, Sesshomaru nhận ra có cái gì sau lời kể của y cũng nhanh chóng rời đi, không đợi câu cảm ơn của mọi ngời nói ra

Cả Thiên Sinh nha, Sơ nha và Yêu kiếm đồng thời phản ứng, xem ra sắp có chuyện lớn nhưng tốt hay xấu thì hắn không rõ

Hầy... dạo này lười quá + bí ý tưởng nên giờ mới có chương mới mong mọi người bỏ qua nha, tuy hơi ngắn để bữa sau Thỏ bù nha <

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.