Ông Xã Thật Lưu Manh

Chương 50: Thú khổng Trong rừng rậm




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lăng Vi ấy mà… nữ thần băng sơn của bọn họ vẫn luôn sắc bén như vậy đấy.

Lăng Vi cởi áo khoác ra, người phục vụ mang áo khoác dài của cô đi treo.

Cô vừa mới nói chuyện với cô giáo Đan được hai ba câu, đột nhiên nghe thấy Phù Mỹ Quân ở phía sau hỏi: “Aizz, Lăng Vi, lúc đi học thành tích của cậu tốt nhất, tốt nghiệp rồi, giờ đang làm ở chỗ cao nào vậy? Cậu xem, tôi mới vừa từ nước ngoài trở về, cũng không biết rõ tình hình của các cậu.”

Lăng Vi nâng ly trà lên, thờ ơ uống một ngụm, cười với cô giáo một tiếng, sau đó mới lãnh đạm nói: “Trong lễ tốt nghiệp đã nhận được thông báo tuyển dụng, được Laroe mời đi.”

Phù Mỹ Quân ‘ồ’ một tiếng như có điều hơi suy nghĩ: “Đi nghiên cứu động cơ sao?” Nói xong, cô ta lại cười đầy ý vị thâm trường.

Vón tưởng rằng những lời này sẽ kéo theo một loạt những tiếng cười nhạo, thế nhưng lại không nghĩ đến trên mặt bàn vẫn vô cùng bình tĩnh, không hề có lấy một người đáp lời.

Phù Mỹ Quân có chút kinh ngạc...

Bởi vì, chuyên ngành của Lăng Vi từ trước tới giờ vẫn luôn bị người ta mang ra cười nhạo.

Lúc đi học, Lăng Vi vẫn luô dựa vào học bổng, chuyện cô vẽ manga cũng không ít người biết. Khi đó, toàn bộ số tiền cô kiếm được nhờ vẽ manga tất cả đều bị mang đi để trả nợ.

Thế nên căn bản cô cũng chẳng còn lại mấy đồng, cuộc sống vô cùng mộc mạc.

Hơn nữa, cô lại còn học cái chuyên ngành kia, thuộc về mảng kỹ thuật, phần lớn là nam sinh chọn.

Còn những người nhà có tiền, vì mặt mũi của mình, đều chọn học mấy chuyên ngành như nghệ thuật, thiết ekes.

Thế nên đương nhiên chuyên ngành nghiên cứu máy móc như Lăng Vi học, trong mắt những con nhà giàu đều thuộc về công nặng việc nhọc, cho nên có rất ít người chọn nó.

Nhưng mà Phù Mỹ Quân đã quên mất, những người ngồi cùng bàn với Lăng Vi đều cùng học chế tạo động cơ, ai nghe xong những lời này đều cũng sẽ cảm thấy không thoải mái.

Cho nên, hai bàn gần chỗ Lăng Vi cũng khinh bỉ trợn mắt nhìn qua chỗ Phù Mỹ Quân.

Lăng Vi biết ý tứ nằm ngoài câu nói của Phù Mỹ Quân chính là tràn đầy giễu cợt.

Cô mím môi, không đáp lại.

Mặc dù cô không nói chuyện, nhưng tất cả mọi người trong đại học Yến Kinh đều biết vì sao Lăng Vi lại vào được Laroe.

Ngày thông báo tuyển dụng kia, Lăng Vi dùng chính thiết kế của mình, đạt được hạng nhất trong cuộc thi, sau đó được Laroe nhận vào!

Bản thiết kế “ngựa hoang” kia của cô được đánh giá cao, rất có khí thế.

Trong nháy mắt liền giết hết tất cả.

Tác phẩm đó cũng được xưng là —— do ông trời chế tác!

Ngày hôm đó, Lăng Vi là tiêu điểm của toàn trường, là sự kiêu ngạo của Yến đại!

Ngày hôm đó, cái tên Lăng Vi đã trở thành ký hiệu của đại học Yến Kinh.

Lăng Vi, ở Yến đại, chính là người đứng đầu ngọn gió không ai chen nổi!

Phù Mỹ Quân vẫn luôn ở nước ngoài, đương nhiên không biết đến mấy chuyện này, vốn còn muốn mượn chuyên ngành của Lăng Vi để cười nhạo cô một phen, lại không nghĩ rằng, Lăng Vi là một trong những sinh viên xuất sắc trong buổi tốt nghiệp của cả hai ngành bọn họ.

Lúc này, Hoa Thiếu Kiền bỗng lạnh nhạt nói: “Lăng Vi là một trong những nhà thiết kế xuất sắc nhất của tập đoàn Laroe. Lần trước, trong buổi đại hội thông báo tueyern dụng của Laroe, Lăng Vi giành được hạng nhất trong cuộc thi so tài. Cô ấy là hữu danh hữu thực.”

Phù Mỹ Quân cảm thấy chấn động!

Cái gì? Lăng Vi đang làm việc ở Laroe?

Laroe, đó chính là tập đoàn chế tạo xe hơi nổi tiếng nhát toàn cầu ——

Ngưỡng cửa cao của Laroe —— khiến người người luôn ngước mắt trông lên!

Có thể bước vào trụ sở chính của Laroe thực tập, cũng như cá chép vượt qua Long Môn vậy.

Còn nữa, không phải Lăng Vi học ngành chế tạo động cơ hay sao? Sao đột nhiên lại đi làm nhà thiết kế?

Còn xếp thứ nhất trong cuộc thi thiết kế nữa?

Chuyện này là học chế tạo động cơ, dù là tám cái sào cũng với không đến đúng không?

Có một bạn học tò mò hỏi: “Đúng rồi, Lăng Vi, trong cuộc so tài buổi đại hội tuyển dụng tốt nghiệp, cậu được nhận vào trụ sở chính của Laroe thực tập, sau đó thế nào? Kể cho bọn mình biết một chút đi?”

Lăng Vi vẫn nhàn nhạt nói: “Nhà thiết kế của Laroe đều là tài nghệ hàng đầu, mỗi một nhà thiết kế đều có rất nhiều ý tưởng, cả đội nhóm cũng rất đồng lòng. Trên phương diện công việc, có thể giúp cho mọi người nhanh chóng lớn mạnh.”

Phù Mỹ Quân thực sự ngốc đơ luôn rồi…

Lăng Vi lại thực tập tại trụ sở chính của Laroe?

Khuôn mặt Phù Mỹ Quân đầy vẻ ngờ vực, sắc mặt biến đổi liên tục.

Lúc này, một bạn học nữ đột nhiên nói với Lăng Vi: “Lăng Vi, cậu có thể cho mình một tấm danh thiếp được không? Rảnh rỗi mình tìm cậu đi dạo phố cùng.”

Lăng Vi đang do dự, Hạ Tiểu Hi đã đưa danh thiếp của cô ra ngoài.

“Tập đoàn Laroe – bộ phận thiết kế khu đông —— giám đốc!”

“Oa —— tiểu Vi, cậu đã làm đến giám đốc rồi sao?”

Các bạn học của Lăng Vi đều khẽ kêu thành tiếng, rối rít truyền nhau danh thiếp của Lăng Vi để nhìn. Lăng Vi túng quẫn, cô tham gia bữa tiệc tập họp này, không hiểu sao cứ như tới để làm tượng vậy… nhưng, cô thật sự không phải cố ý…

Phù Mỹ Quân bỗng nhiên nhìn thẳng vào Lăng Vi, cô ta thực sự không dám tin!

Mới làm việc có mấy tháng, mà Lăng Vi đã lên đến chức giám đốc, Laroe cũng đâu có phải là công ty nhỏ bình thường cơ chứ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.