Ông Xã Thật Lưu Manh

Chương 4: Mở cửa hàng




Trong lòng Nhiếp Báo điên cuồng kêu lên. Hắn cũng không phải lo lắng cho chính hắn. Hắn lo lắng chính là người chúa tể và những cao tầng khác. Bởi vì một khi bên trong xuất hiện kẻ phản bội, người nguy hiểm như vậy tuyệt đối không chỉ có mình hắn! Tình cảnh của đám người chúa tể bọn họ khẳng định càng nguy hiểm hơn so với hắn!

Bởi vì hắn tốt xấu còn có thể chạy đi. Nhưng đám người kia lại hoàn toàn không hay biết gì cả. Bọn họ nhất định là không biết bên cạnh đã có người đang tính kế bọn họ.

Cho nên... Không biết là có kẻ phản bội.

Trong lòng Nhiếp Báo vừa điên cuồng kêu lên, vừa đại chiến với đám người chặn đường. Hắn rất muốn phân biệt ra được thân phận của người chặn đường. Nhưng đối phương đã thu liễm lại tất cả khí tức. Lộ ra, chỉ có sát cơ vô cùng vô tận!

Đáng chết!

Nhiếp Báo bị thương. Thực lực của đối phương quá kinh khủng. Tuy rằng còn chưa tới trình độ nghiền ép, nhưng dựa vào ưu thế số lượng người nhiều hơn, cũng coi như đang đánh ép hắn.

Chỉ có điều Nhiếp Báo cũng khiến cho mỗi người bên đối phương không được dễ chịu. Hắn đánh trả cũng sắc bén vô cùng!

Làm một trong những sinh linh dũng cảm nhất, đồng thời cũng trẻ tuổi nhất trong thú tộc, Nhiếp Báo không chỉ có tốc độ rất nhanh, năng lực công kích của hắn cũng siêu cường!

Ngao!

Sau khi trên người Nhiếp Báo thấy máu, hung tính bị hoàn toàn bị kích phát ra!

Hắn cắn rơi một cánh tay của đối phương. Trên thân người này đầm đìa máu tươi, phát ra một tiếng hét thảm.

Nhiếp Báo lại phì một tiếng, nhổ cánh tay kia ra, lạnh lùng nói:

- Hóa ra là phù văn tính mạng... Các ngươi những kẻ rác rưởi không máu thịt!

Cắn vào miệng, tất nhiên có thể cảm ứng được sự khác nhau giữa tính mạng tràn ngập máu thịt và tính mạng không có máu.

Lúc này Nhiếp Báo ít nhiều cũng yên tâm hơn một chút. Bởi vì giữa thú tộc và phù văn tính mạng, từ trước tới nay chính là sinh tử đại địch. Từ trước đến nay lại chưa từng có thể hòa hoãn. Đừng nhìn thần giới trước kia vô cùng yên lành. Nhưng trên thực tế, quan hệ giữa phù văn tính mạng và thú tộc vẫn luôn rất căng thẳng!

Cũng không biết vì sao, giống như trời sinh, chảy xuôi ở trong máu đã mang theo sự thù địch của linh hồn. Giữa hai bên chỉ cần vừa nhìn thấy mặt, xác định thân phận đối phương, vậy nhất định là trạng thái căm thù. Bọn họ không cần suy nghĩ cũng sẽ phát sinh đại chiến!

Cho nên, sau khi Nhiếp Báo xác định được thân phận của đối phương, gần như lại có thể kết luận, không thể nào xuất hiện kẻ phản bội trong nội bộ của thú tộc mình.

Thương thế trên người hắn bắt đầu trở nên nghiêm trọng. Hơn nữa còn càng trở nên nghiêm trọng. Hắn biết, mình không thể tiếp tục dừng lại ở địa phương này. Nếu không, hắn thật sự có thể sẽ ngã xuống.

Thái độ của phù văn tính mạng đối với thú tộc, nguyên nhân gì cũng không cần, liền muốn hạ tử thủ. Càng chưa nói tới thời điểm mẫn cảm như hiện tại.

Nhiếp Báo triển khai tất cả lực lượng, khiến cho thân thể mình trở nên vô cùng nhẹ nhàng. Trong nháy mắt này, tốc độ của hắn trực tiếp tăng lên tới trạng thái cực hạn.

Hư không trong thần giới đổ nát này bắn ra rất nhiều máu tươi. Nhưng Nhiếp Báo vẫn mang theo trọng thương, chạy trốn tới nơi người chúa tể, còn có mấy cao tầng khác đã giao hẹn trước.

Sau khi đi tới nơi này, Nhiếp Báo vừa định thở phào một cái. Bất chợt hắn cảm giác được có cái gì đó không đúng!

Bởi vì trong không khí nơi này ngưng tụ khí tức khẩn trương!

Thú tộc đối với phương diện cảm ứng khí tức vẫn luôn là mẫn cảm nhất. Ở đây mặc dù không có bất kỳ mùi máu tươi nào, nhưng không khi ngưng tụ ra, khiến cho hắn khẩn trương.

Nhiếp Báo nhất thời tỉnh táo lại. Hắn trực tiếp lấy ra rất nhiều thuốc chữa thương nuốt vào. Sau đó hắn quát sát xung quanh.

Đây là một khu kiến trúc rộng rãi lại cổ xưa, chỉ có điều cũng không phải đặc biệt lớn. Diện tích khoảng chừng chừng trăm dặm.

Ở trong thần giới bị đổ nát hiện tại, thật ra tùy ý có thể nhìn thấy được kiến trúc như vậy. Những kiến trúc này chính là địa phương hình pháp khí thường thấy nhất trong thần giới.

Nó xuất hiện ở nơi này, cũng không phải là hiện lên đột ngột. Chỉ là trong lòng Nhiếp Báo lúc này lại tràn ngập khẩn trương.

Đúng lúc này, từ bên trong đột nhiên có một bóng người đi tới. Bóng dáng ấy cũng là một thân hình cao lớn cường tráng.

Sau khi Nhiếp Báo nhìn thấy tráng hán này, trực tiếp thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có điều, hắn cũng không tiếp tục tiến về phía trước, mà nhìn về phía tráng hán này nói:

- Nhiếp Hổ trưởng lão, làm ta sợ muốn chết... Ngài ở đây là tốt rồi. Những người khác đâu?

Tráng hán này tên là Nhiếp Hổ, cũng một nhân vật lớn quyền cao chức trọng trong thú tộc của bọn họ.

Nhiếp Hổ thấy Nhiếp Báo, trên mặt thoáng lộ ra một sự thân thiết. Sau đó vẻ mặt hắn nghiêm nghị nói:

- Đã xảy ra chuyện!

Những lời này khiến cho tim Nhiếp Báo chợt trầm xuống. Trong con ngươi của hắn hiện lên một tia vô cùng lo lắng, trầm giọng hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Đồng thời, Nhiếp Báo bắt đầu điên cuồng vận chuyển công pháp, khôi phục thương thế bên trong cơ thể. Bởi vì hắn có loại dự cảm đặc biệt chẳng lành.

- Đám người chúa tể bọn họ gặp phải phục kích. Trong đám chúng ta xuất hiện kẻ phản bội. Có người tiết lộ bí mật của chúng ta cho phù văn tính mạng bên kia.

Nhiếp Hổ lộ ra vẻ mặt trầm trọng, nhỏ giọng nói:

- Sau đó, người chúa tể và các trưởng lão khác nửa đường gặp phải phục kích. Hiện tại chắc hẳn bọn họ đều chạy trốn tới khu vực an toàn. Ta lo lắng cho ngươi, cho nên ở tại chỗ này chờ ngươi.

Nhìn trên người Nhiếp Hổ cũng không có một chút thương thế nào, Nhiếp Báo vừa khôi phục thương thế, vừa nói:

- Vậy có biết kẻ phản bội là ai không? Dù sao chuyện này chỉ có rất ít người biết được. Tối đa không vượt quá mười người. Nếu như xuất hiện kẻ phản bội, vậy hẳn là rất nhanh có thể xác định được đi?

Nhiếp Hổ lắc đầu, nói:

- Ta không biết là người nào bán đứng chúng ta. Có lẽ kẻ phản bội căn bản không phải ở ngay bên trong đám người chúng ta, mà là bí mật của chúng ta bị phù văn tính mạng thăm dò được. Dù sao ngươi cũng biết, phù văn tính mạng ở trên phương diện này, có ưu thế mà các chủng tộc khác cũng khó có thể sánh bằng.

Nhiếp Báo gật đầu. Lúc này, hắn thông qua bí pháp, đã thấy thương thế trong thân thể được khôi phục gần hết. Đây là một loại thủ đoạn mạnh mẽ khiến mình khôi phục. Cũng không phải nói thương thế của hắn thật sự tốt. Làm như vậy, ít nhiều cũng có chút hậu quả nghiêm trọng. Bởi vì điều này sẽ khiến cho thời gian hắn khôi phục thương thế sau đó sẽ dài hơn.

Nhưng Nhiếp Báo đã không kịp lo lắng chuyện sau này. Chí ít, phải vượt qua cửa ải lúc này trước rồi hãy nói sau!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.