Ông Xã Thật Lưu Manh

Chương 37: Đảo búp bê




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Sau đó, phía dưới lại có lời bình luận của một độc giả nam: “Mặc dù tác giả Thải vi là nữ, nhưng tôi vẫn luôn trông ngóng từng chương từng chương của bộ 《Người xâm nhập 》này. Mặc dù đề tài của bộ manga này không theo thể loại chính thống(*), nhưng tác giả đã triển khai các tình tiết cực kỳ tinh tế, tựa như dẫn người đọc tới một thế giới khấc. Cho người đọc thấy một thế giới hoàn toàn mới, có rất nhiều lý do để bộ truyện này được người ta yêu thích, nhưng lý do quan trọng nhất vẫn là, trí tưởng tượng của tác giả cực kỳ phong phúc, còn cả những câu chuyện mang tính khích lệ con người ta tiến về phía trước nữa.”

“Tôi có đôi lời muốn nói, mặc dù tôi là lam... Nhưng tôi cảm thấy tác giả Thải Vi đã viết về phương diện tình cảm cực kỳ tinh tế. Bình thường tôi không thích xem nhứng tình tiết liên quan đến tình cảm trong, tôi cũng không thể nào thích được, bình thường đều bỏ qua nó. Nhưng trong bộ truyện này... tôi đã xem đi xem lại tất cả những hình ảnh nam chính thể hiện tình cảm với người thân. Cái hình ảnh đơn giản mà ấm áp đó, có thể khiến người đọc lạc vào cảnh giới kỳ lạ, thậm chí, khiến tôi cảm giác được, như có cảm giác đang nói chuyện yêu thương với mối tình đầu... Quá tuyệt vời.”

“Thật không biết những người đưa ra những bình luận tiêu cực cho bộ Người xâm nhập có lối suy nghĩ thế nào? Bố cục của bộ manga này cực kỳ lớn, các tình tiết đều được chăm chút, tính cách của mỗi một nhân vật tính đều có sự độc đáo riếng. Không giống với những bộ manga chiến đấu khác. Bộ truyện rất hay, tác giả xuất sắc, có trí tưởng tượng vô cùng phong phúc! Truyện thế này mà cũng... bị phong sát(cấm)! Bổn thiếu gia chợt có xung động... muốn chết quá!”

Lý Thiên Hắc nhắn lại cho người lầu dưới: “Không biết là ai mời thủy quân tới để bôi đen tác giả, rõ ràng là đám người này chưa từng đọc manga! Ngoài những lời bình luận chửi rủa ác ý ra, không có một lời bình luận nào nói được nội dung của truyện!”

Hạ nhỏ hi cũng đăng nhập vào tài khoản của mình, like tất cả những lời bình luận tích cực về “Thải vi “.

Đột nhiên có người bật cười ở sau lưng.

“Ai ôi —— đây không phải là quản lý Lăng sao?” Một người phụ nữ quái thanh quái khí(*) cười nói phía sau bọn họ: “Gần đây danh tiếng của quản lý Lăng lớn quá, doanh số bán truyện củ cô gần đây cũng rất khá! Chúc mừng chúc mừng!”

(*)Quái dương quái khí: nói bằng giọng điệu kỳ lạ

Lăng Vi híp mắt quay đầu nhìn lại, cười nói: “Quản lý Dung có lòng tốt tới chúc mừng tôi như vậy, thật đúng là có lòng rồi!”

Tiểu Cầm siết chặc quả đấm, nghiêm mặt lại, nói với Dung Cẩm: “Quản lý Dung, cô muốn nói gì thì cứ nói thẳng ra, cứ nói âm dương quái khí(*) thế này, cô không biết là sẽ càng làm cho người ta ghét mình hơn sao?”

(*)Âm dương quái khí: nghĩa đen kà khí quái lạ trong trời đất, nghĩa bóng chỉ những người lời lẽ, cử chỉ quái đản, kỳ lạ hoặc lời nói, thái độ không chân thành, khiến người ta đoán không ra.

Nói xong, cô ấy nói khẽ với Lăng Vi: “Chị Lăng, chị đừng để ý tới cô ta! Những lời nói bóng nói gió kia đều là do cô ta truyền ra! Người phụ nữ này ngoài một bộ, sau lưng một bộ! Không phải là người tốt lành gì!”

Lăng Vi, Lý Thiên Hắc và Hạ Tiểu Hi đồng loạt quay đầu nhìn về phía tiểu Cầm...

Đột nhiên cảm thấy tính cách của con nhóc tiểu Cầm này... hơi khác so với trước kia?

Hạ Tiểu Hi hơi không hiểu ra... rốt cuộc là tiểu Cầm đã thay đổi cái gì? Cũng không thể nói được có chỗ nào khác, chỉ là có vẻ như ánh mắt kiên định hơn so với trước kia rất nhiều.

Nếu là trước kia, tiểu Cầm sẽ trốn ở phía sau tất cả mọi người, nào dám giống như bây giờ, còn dám ra mặt thay tiểu Vi?

Lý Thiên Hắc cũng nhíu mày lại.

Quan hệ giữa bọn họ và tiểu Cầm vẫn rất tốt, cũng khá hiểu cô ấy.

Lại không nghĩ rằng... cô ấy chỉ đi theo có mấy tháng tiểu Vi, mà tính cách đã trở nên sắc bén như thế này?

Tiểu Vi đúng là lợi hại! Ngay cả cái bánh bao thịt như tiểu Cầm, cũng có thể luyện cho cô ấy lợi hại đến vậy...

Lăng Vi nhìn tiểu Cầm, khẽ mím môi cười.

Con nhóc này... cũng đã bắt đầu ra hình ra dáng rồi.

Đây thật sự... là rất được!

“Một trợ lý nhỏ, mà cũng dám nói chuyện với cấp trên thế này hả?” Dung cẩm hung hãn trợn mắt nhìn tiểu Cầm, khoảng thời gian gần đây cô ta không có ở công ty, nên cô ta còn không biết tiểu Cầm không làm trợ lý nữa.

Dung Cẩm thấy Lăng Vi lạnh lùng nhìn về phía mình, trong lòng cực kỳ không thoải mái, nhưng mà, cô ta đột nhiên ý thức được, lời nói của mình hình như hơi quá nặng nền, cô ta vội vàng chậm giọng xuống, giả nhân giả nghĩa cười nói: “Tiểu Cầm, sao cô có thể nói vậy được? Tôi thật lòng tới chúc mừng quản lý Lăng, nào có âm dương quái khí gì?”

Tiểu Cầm không muốn đáp lại cô ta, nhưng lại sợ Lăng Vi bị Dung Cẩm lừa gạt, Dung Cẩm là người cực kỳ dối trá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.