Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 5




Cố Thịnh nhếch miệng, đôi con ngươi thâm thúy nhìn Tả Tình Duyệt, giống như cô chính là con mồi của anh.

"Vợ thân yêu của tôi, còn muốn anh dạy em làm sao lấy lòng chồng em sao?" Cố Thịnh lấy ra một chai rượu đỏ trân quý, rót cho mình một ly, ngồi ở trên sô pha, cả người nhất thời thêm mấy phần lười biếng, nhưng lại không chút nào khiến Tả Tình Duyệt cảm thấy nhẹ nhõm.

Tả Tình Duyệt hít một cái thật sâu, nên tới quả nhiên vẫn tới!

Lấy lòng anh? Mặc dù thân thể và ý thức đều bài xích làm chuyện thân mật với anh, nhưng cô biết, cô đã bị bức đến đường cùng rồi.

Bước tới phía trước một bước, chân giống như nặng ngàn cân, đi tới bên người Cố Thịnh, cô vươn tay, lại cứng ở không trung, không biết nên tiến hành như thế nào.

Kinh nghiệm trong quá khứ đều là anh thô bạo chiếm đoạt thân thể của cô. Điều cô có thể làm cũng chỉ có chịu đựng, hiện tại bảo cô để xuống tự ái câu dẫn anh, cô quả thật cảm thấy thật là khó!

Trong mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ không vui, bàn tay cầm cổ tay của cô, nhẹ nhàng kéo, một giây kế tiếp, Tả Tình Duyệt liền rơi vào trong ngực Cố Thịnh.

"A. . . . . ." mặt của Tả Tình Duyệt trắng xanh đỏ bừng, cánh tay mạnh mẽ của Cố Thịnh giữ chặt cô, mặt dán chặt lồng ngực của anh, có thể nghe rõ tiếng tim đập của anh.

Phản ứng như vậy của cô thật được lòng Cố Thịnh, nâng cằm cô lên, ngưng mắt nhìn hai mắt của cô, đôi con ngươi trong suốt như nước, không chút tạp chất nào. Bản thân mình cũng đã vô số lần đắm chìm ở trong đó, nếu không biết chuyện cô từng làm, anh nhất định sẽ bị cô hấp dẫn, thậm chí là mê hoặc.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tản ra đỏ ửng mỹ lệ khiến cho lòng của anh không khỏi dao động, nhất thời có chút thương tiếc cô.

"Cô chính là dùng vẻ mặt ngây thơ này để câu dẫn người sao?" Trên mặt cương nghị của Cố Thịnh nở nụ cười ôn hòa, nhưng lời từ trong miệng thốt ra lại giống như dao găm, sắc bén vô cùng. Ngón cái vuốt ve khóe môi cô, rõ ràng cảm nhận được bi thương trong mắt cô và sự run rẩy của thân thể, tiếp tục nói, "Nếu ai không biết, còn có thể cho rằng cô là xử nữ!"

Khổ sở và đau đớn tràn ngập cả tim cô, không biết kế tiếp Cố Thịnh sẽ nói ra lời đả thương người gì nữa, nhưng cô lại biết, mình không cách nào chịu đựng ngôn ngữ tổn thương nhiều hơn nữa, cô sợ tim mình sẽ vỡ!

Giống như là hạ quyết tâm, đôi tay Tả Tình Duyệt ôm cổ của anh, ngăn chặn đôi môi muốn tiếp tục tổn thương cô của anh, môi kề môi nhau, xúc cảm mềm mại khiến hai người đều kinh hãi. Cả hai mở to đôi mắt nhìn đối phương, trong lòng Tả Tình Duyệt cuồng loạn không ngừng, trời ạ! Anh có nghĩ mình dâm đãng hay không?

Dù thế nào thì cô cũng đã không lo được nhiều nữa rồi, nhưng, lúc này cô lại không biết nên tiếp tục như thế nào nữa. . . .

Trong mắt Cố Thịnh thoáng qua vẻ kinh ngạc, chưa từng có nụ hôn nào khiến anh rung động như vậy, chỉ là môi dán môi mà thôi, không có môi lưỡi dây dưa, không có mập mờ trêu đùa. Nhưng một nụ hôn thế này, khiến trong lòng anh bị ấm áp tràn đầy, càng thêm khiến anh muốn thương tiếc cô gái trước mắt này thật tốt.

Anh có lòng riêng, muốn tạm thời vứt bỏ thù hận, chỉ coi cô như một người đàn bà bình thường để thương yêu.

Cố Thịnh anh cho tới bây giờ đều là người chủ động, lập tức liền nâng giữgáy Tả Tình Duyệt, đầu lưỡi dò vào trong miệng cô, chơi đùa cùng với cái lưỡi thơm của cô. Nụ hôn của anh thật thuần thục, không bao lâu, Tả Tình Duyệt liền mềm ra trong ngực anh. . . .

Bàn tay vén cao làn váy của cô, dò vào vườn hoa bí mật. . . .

Trong phòng làm việc, nhiệt độ kéo dài lên cao, bọn họ giống như hai người yêu nhau, cùng cho đối phương sự nhiệt tình của mình, lấy được yêu thương từ trên người đối phương. . . .

Cố Thịnh tạm thời vứt bỏ thù hận, cho là mình có thể kịp thời rút người ra, nhưng không biết phóng túng ngắn ngủi sẽ làm mình càng lún càng sâu. . . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.