Ông Xã, Nắm Tay Em Đi Anh

Chương 34: Gói bánh bao




Quý Y Phàm khó nén kinh ngạc nhìn người ngồi ở bên bàn làm việc của cô rõ ràng đang chờ cô.

Ấn tượng của cô đối với cô ấy chỉ lưu lại ở trên ảnh chụp, trong ảnh chụp cô nhìn thấy là một người con gái đẹp, có ngũ quan xinh đẹp, dáng người đẹp đẽ, hiện tại chính người đó xuất hiện ở trước mặt cô, cũng cùng là một người phụ nữ, cô không thể không thừa nhận Khưu Tuyết San thật sự rất đẹp.

Mặc dù mặc một chiếc quần jeans, không phải là loại cô thường mặc bán trên vỉa hè, mà là kiểu thiết kế của danh gia, kết hợp với giày cao gót, áo len mềm mại vừa người, trên tay còn đeo vòng tay cẩn kim cương, tóc xoăn đen dài buông xuống trên bả vai, cả người thoạt nhìn đã xinh đẹp lại cao quý.

“Quý tiểu thư phải không?” Vừa nhìn thấy cô, Khưu Tuyết San lập tức tao nhã đứng dậy, khẽ gật đầu chào hỏi.

“Uhm.” Quý Y Phàm qua quýt đáp lại một tiếng, âm thầm đoán nguyên nhân cô ấy xuất hiện.

Chuyện cô ấy ở Đài Loan Thường Trọng Vĩ có biết không?

“Chào cô.” Con ngươi đen của Khưu Tuyết San tỏa sáng nhìn cô, “Ngưỡng mộ đại danh của Quý tiểu thư đã lâu, chẳng qua là cô ở trong tưởng tượng của tôi có chút chênh lệch.”

Quý Y Phàm nhếch miệng, lấy nón cảnh sát trên đầu ném sang một bên.

Cô vừa xong phiên trực, bởi vì bên ngoài hạ xuống cơn mưa, cho nên trở lại cục cảnh sát thì trên giày của cô đều dính bùn đất, tóc cũng bởi vì đội mũ trong thời gian dài mà có vẻ ngổn ngang, không có hình dạng.

Nhìn bề ngoài mà nói, bẩm sinh cô đã kém hơn Khưu Tuyết San rồi, hiện tại vừa so sánh với bộ trang phục danh gia của cô ấy, trời và đất lại càng khác biệt.

Nhưng thế thì sao? Một chút cô cũng không để ý, cô gái này thối đến tận xương tủy, chỉ có một khuôn mặt, nhưng bụng đầy ý nghĩ xấu, cô tự nhận cô gái này còn tệ hơn cô.

“Tôi là Khưu Tuyết San, là——”

“Tôi biết cô là ai.” Quý Y Phàm ngồi xuống, lỗ mãng dùng chân đá vào cái ghế, “Ngồi đi.”

Người đàn ông ngoại quốc cao to sau lưng cô ấy nhìn thấy, lập tức bước lên muốn ngăn lại.

“Jack, không sao.” Khưu Tuyết San nhẹ nhàng ngăn lại, “Tôi xin lỗi, Quý tiểu thư, vệ sĩ của tôi tính tình không tốt lắm.”

Quý Y Phàm lạnh lùng nhướng mày với cô ấy. Cô không phải là ngu ngốc, nghe ra được ý tứ trong lời nói của người phụ nữ này, chính là muốn cô khách sáo một chút, bởi vì cô ấy có người vệ sĩ bảo vệ.

“Khưu tiểu thư, có chuyện gì sao?” Kéo ra ngăn kéo lấy bút, cô vừa xử lý đơn sự cố trong tay vừa hỏi.

Khưu Tuyết San tao nhã ngồi xuống, quan sát tổng thể khuôn mặt và mái tóc rối bời của cô, “Trước tiên cô có thể đi sửa sang lại một chút, chúng ta nói tiếp.”

“Không cần.”

“Không sao, tôi không ngại phải chở đợi.” Khưu Tuyết San cười.

Cô cố tình liếc cô ấy một cái, “Tôi mặc kệ cô có để ý hay không, mặc kệ cô nhìn tôi trông giống cái gì, dù sao tôi cũng không phải là cái loại bề ngoài xem ra giống người, trong lòng lại là kẻ xấu xa. Tiểu thư, có chuyện mau nói, tôi rất bận, không nhàn rỗi để ý tới yêu ma quỷ quái.”

Nụ cười hoàn mỹ trên mặt của Khưu Tuyết San trong nháy mắt cứng đờ, nhưng cô nhanh chóng nghiêm mặt, tiếp tục dịu dàng mở miệng, “Tôi chỉ là muốn hàn huyên với cô chuyện của Trọng Vĩ.”

Nhướng mày, “Thường Trọng Vĩ! Có cái gì tốt để nói chuyện?”

“Bởi vì tôi quan tâm anh ấy.” Giọng nói của cô nhẹ nhàng chậm chạp bày tỏ, “Gần đây anh ấy ít vào công ty, nghe nói anh ấy đều tới tìm cô.”

Về điểm này, Quý Y Phàm không có tiếp lời. Tên kia quả thực là âm hồn không tan, mỗi ngày đều xuất hiện, hơn nữa nhìn thời gian, có lẽ anh ta sắp xuất hiện, bởi vì cô sắp tan ca rồi.

Khưu Tuyết San dường như không có chú ý tới bộ dáng thiếu thiếu sự hứng thú của cô, chỉ lầm lũi khẽ thở dài, chân mày khẽ chau lại, “Anh ấy nhất định coi trọng công việc, nhưng tình hình hiện tại khiến tôi bất an. Tôi nghe trợ lý Lưu nói, Quý tiểu thư là vị hôn thê của Trọng Vĩ, nhưng vì tìm ra nguyên nhân thất thường của anh ấy, tôi nhờ người điểu tra một chút, mới biết được các người dường như xảy ra chút vấn đề.”

Nghe được cô ấy phái người điều tra cô, Quý Y Phàm cảm thấy siêu cấp khó chịu, ánh mắt sắc bén của cô nhìn chằm chằm đối phương, “Cho dù chúng tôi xảy ra vấn đề, lại liên quan tới cô đánh rắm?”

Khưu Tuyết San khẽ che miệng, tựa hồ kinh ngạc với lời nói cô thốt ra. “Xin lỗi Quý tiểu thư, cô tức giận sao? Tôi không phải cố ý, tôi chỉ là quan tâm Trọng Vĩ, cho nên mới quá nhạy cảm đi thăm dò một chút! Tôi nghĩ Trọng Vĩ nhất định không biết bản tính thật của cô, mới có thể nhất thời thất sách quyết định kết hôn với cô đúng không? Đính chính sai lầm không khó, nếu như cô đã tính phân rõ ranh giới với Trọng Vĩ, xin cô ra mặt nói rõ ràng với anh ấy, để anh ấy lấy công việc làm trọng.”

Trọng Vĩ nhất định không biết bản tính thật của cô gì chứ?! Cô thật sự kém như vậy sao? Cho dù lấy tiêu chuẩn của cô mà nói, Quý Y Phàm cô tự nhận mình tốt hơn trăm ngàn lần so với người phụ nữ Khưu Tuyết San giả tạo này.

Cô bực mình ném bút sang một bên, xoay người đối mặt với cô gái giả tảo điệu bộ nữ tính, “Ở cùng với tôi cô cũng không cần giả bộ, tôi không phải là đàn ông, không chịu nỗi một bộ này của cô, từ khi nghe giọng của cô tôi đã cảm thấy rất giả, rất ghê tởm, thật không biết căn cốt của đàn ông là nối sai thế nào, làm sao có thể thích người phụ nữ giả tạo một chút cũng không chân thật giống như cô?”

Không để ý tới sắc mặt của đối phương trở nên nhợt nhạt, cô lại tự mình nói: “Đúng; Lời nói cô nói dễ nghe lại xinh đẹp, nhưng kỳ thực nói một cách thẳng thừng, nhưng muốn tôi thức thời chút, tự động biến mất, cô làm gì trái một câu quan tâm phải một câu lo lắng? Hơn nữa cô đã hại chết anh trai của anh ấy, bây giờ còn dám xuất hiện, cô thật sự rất không biết xấu hổ, nếu không phải hiện tại tôi mặc đồng phục, tôi đã sớm thưởng cho cô một cái tát rồi.”

Lòng của Khưu Tuyết San rùng mình, nhưng vẫn muốn làm đấu tranh cuối cùng, “Quý tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, cái chết của anh trai Trọng Vĩ không liên quan gì tới tôi, là anh ấy tự mình tăng tốc độ——”

“Đương nhiên, anh ta sẽ chết đương nhiên là bởi vì tự mình tăng tốc độ, nhưng tại sao anh ta lại tăng tốc độ, cô không có chút trách nhiệm nào sao?”

Cô bất đắc dĩ cười, “Đó đã qua rồi.”

Nhìn thấy nụ cười của cô ấy, Quý Y Phàm thật cảm thấy khó có thể tin. Cái cô gái này còn cười được?! Có lẽ trái tim của cô ấy là màu đen, nói không chừng ngay cả máu cũng là màu đen.

“Lần này tôi và Trọng Vĩ sẽ cùng nhau hợp tác dự án khu nghỉ mát ở Mỹ, tôi vốn nên ở lại Mỹ, nhưng tôi nghĩ đây là ông trời cho tôi cơ hội, cho nên tôi theo anh ấy trở về, mà anh ấy cũng không có phản đối.” Khưu Tuyết San khoanh tay trước ngực, bộ dáng thành kính, “Thật ra thì tôi cũng không muốn phá hoại hạnh phúc của cô, lưng đeo tội danh kẻ thứ ba, nhưng cô nên biết tôi phù hơp với anh ấy hơn cô, dù sao tôi cũng tán thành công việc của anh ấy, tán thưởng biểu hiện của anh ấy.”

“Cái chết của anh trai anh ấy đối với chúng tôi mà nói đều là tổn thương, nhưng tôi sẽ cố gắng làm giảm nỗi đau này, để Trọng Vĩ quên tất cả những thứ không vui, chỉ cần cô bằng lòng giúp tôi một việc, nói rõ ràng với Trọng Vĩ.”

“Chúng ta đang nói chính là một mạng sống mất đi, có thể nói quên thì quên được sao?” Quý Y Phàm thật sự không muốn lãng phí thời gian nói chuyện với người phụ nữ không máu không nước mắt này, cô không kiên nhẫn nói: “Cô có biết anh ấy là một người làm việc điên cuồng hay không, anh ấy có thể vì công việc ngày đếm không ngừng liều mình, cô nói cô tán thành anh ấy, tán thưởng anh ấy, nhưng cô có nghĩ tới anh ấy vì công việc mà liều mình như vậy, cuối cùng có lẽ sẽ bị mất sức khỏe của anh ấy, mạng của anh ấy?!”

Khưu Tuyết San nhịn không được bật cười, “Cô nói quá nghiêm trọng rồi.”

“Cô đương nhiên sẽ cảm thấy như vậy, bởi vì người như thế đối với cô mà nói, quan trọng là tiền, chứ không phải là mạng.” Ánh mắt của Quý Y Phàm lướt qua cô ấy, nhìn về phía Thường Trọng Vĩ xuất hiện ở ngưỡng cửa.

“Cô tới làm cái gì?” Vừa nhìn thấy Khưu Tuyết San, anh sải bước lên trước, giọng nói không có thiện chí chất vấn.

“Em chỉ là tới nói lời chào hỏi với Quý tiểu thư.”

“Đừng có trêu chọc cô ấy.” Hai tròng mắt của Thường Trọng Vĩ nguy hiểm nheo lại, “Bằng không, mặc kệ tôi và William tiên sinh ký hợp đồng gì, tôi cũng sẽ muốn cô trả giá thật lớn!”

Quý Y Phàm khẽ dựa lưng vào thành ghế, nhìn vẻ mặt tức giận của anh. Có lẽ bây giờ xem như là anh đang làm anh hùng cứu mỹ nhân, mặc dù cô vốn không cần cứu cũng không có ý định tha thứ cho anh, nhưng không thể phủ nhận, nhìn thấy anh bảo vệ chính mình, cô lại có chút cảm động.

“Nếu anh lựa chọn không hợp tác với em, án kiện khu nghĩ mát này thì đều về em, anh thật sự bỏ được?” Khưu Tuyết San nhìn như ngây thơ hỏi.

Nói đến cùng, hóa ra anh lại ép mình chung đụng với Khưu Tuyết San là vì công việc, vì công việc ngay cả cái chết đau xót của anh trai cũng có thể đặt ở một bên! Thái độ kinh doanh của doanh nhân, quả nhiên không phải loại người thường như cô đây có thể lý giải.

Quý Y Phàm trầm mặt, đẩy ra cái ghế, đứng dậy rời đi.

Thường Trọng Vĩ nhìn cô một cái, nhìn ra sự chán ghét của cô không nói ra khỏi miệng, trong lòng hoảng hốt.

“Đi.” Ánh mắt sắc bén của anh bắn về phía Khưu Tuyết San, “Không cho phép cô lại đến đây nữa!”

Cô tao nhã đứng dậy, không có ý nói thêm cái gì nữa, nhìn Quý Y Phàm đi rót ly nước quay về, đoán chừng, người phụ nữ này vốn không so được với cô! Cô lạnh lùng khẽ hừ ở trong lòng, xoay người rời đi.

“Cô ấy đi rồi, anh còn không đi theo đi?” Quý Y Phàm châm chọc nói với Thường Trọng Vĩ.

“Cô ấy là người mà đời này anh không muốn quan hệ nhất.”

Cô giễu cợt nhìn anh một cái, “Tỉnh lại đi! Hiện tại cũng đã hợp tác với cô ấy rồi, chờ một chút anh trở về thì lên giường với cô ấy tôi cũng sẽ không bất ngờ.”

“Không phải như em nghĩ! Anh trai của anh và cha mẹ của anh qua đời khiến chú, thím rất đau khổ, sau nhiều năm thật vất vả lắm bọn họ mới khôi phục lại tâm tình, anh không muốn lại nhắc lại chuyện cũ, vén lên vết sẹo cũ! Hợp tác với Khưu Tuyết San, là chú chủ đạo, chú đối với nguyên nhân cái chết của anh trai anh hoàn toàn không biết chuyện, càng không biết cô ấy là nhân vật sắm vai giữa hai anh em bọn anh, anh giấu kín chú của anh, chính là không muốn làm cho họ buồn mà thôi.

Nghe được lời anh nói, Quý Y Phàm không khỏi trầm mặc. Cuối cùng vung tay lên, giống như phiền chán nói: “Tôi rất bận! Dù sao nơi này cũng là cục cảnh sát, nếu như anh không đi tôi cũng hết cách với anh, nhưng tôi cảnh cáo anh cách xa tôi một chút, bằng không chờ lúc tôi không mặc đồng phục, anh nhất định phải chết!”

Anh mỉm cười, đến một bên ngồi xuống.

Mà đồng nghiệp của Quý Y Phàm, lúc rãnh rỗi thì đến ngồi vào bên cạnh anh cùng anh tán gẫu, bọn họ đối với Thường Trọng Vĩ lập chí muốn tìm về người phụ nữ thô lỗ Quý Y Phàm này thật sự bội phục không thôi, dù sao phần lớn những đàn ông đều chưa sẵn sàng để tiếp nhận một người phụ nữ tùy thời có thể ném mình qua vai làm vợ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.