Ông Xã, Mau Ký Tên Ly Hôn

Chương 10: Một màn ân ái




Chiêu này của Lâm thiếu gia cùng Thích thiếu gia thật quá độc, nếu bí mật gặp vị đại tiểu thư này thì với tuổi tác của nàng, lừa gạt thật không thành vấn đề, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, để nói dối mà không có chút sơ hở nào thật là không đơn giản.

Nhưng lúc này đao đã kề cổ rồi, cũng đành phải diễn thôi, không còn cách nào khác.

Lục Đĩnh lúc này vì lo cho tính mạng mà vô cùng khẩn trương, còn Tam công tử thì cũng đang lo lắng cho lợi ích thế lực. Sở Vân Thăng nếu không phải vì lo lắng cho tính mạng của chiến đội của Lục Đĩnh cùng những người Ngưu gia trang thì quả thật cũng không có áp lực gì, giờ đây bị phá hỏng hết rồi, hắn còn dự tính dùng mặt nạ thay đổi thân phận mà tiếp tục ẩn nấp, chờ cho tới khi lấy được tấm địa đồ mới thôi.

“Khục.. khục…” Sở Vân Thăng hắng giọng một cái, tại trước con mắt của đám đông, đi lên trên khán đài. Mắt đảo một vòng, hắn phát hiện ra Đường Y đang đứng trước mặt hắn, mắt như vừa cười vừa không cười nhìn hắn.

"Các vị thủ trưởng, các vị tổng giám đốc, các vị Phu nhân, các vị tiểu thư... Chào mọi người, ta nghĩ cần phải sửa lại một chút lời vừa nãy người chủ trì nói, ta làm việc này dưới sự chỉ đạo của Tam công tử, đều là do Tam công tử tỉ mỉ an bài, cho nên nói, ta đứng ở chỗ này kỳ thực không hợp, hẳn là phải do Tam công tử của chúng ta đến nói ra những lời này, mới là mục đích chung" Sở Vân Thăng mặt không đỏ tim không đập nói lời nịnh hót, những câu này, tại những hội nghị trước đây, hắn đã nói qua không biết bao nhiêu lần, từ lâu đã thuộc lòng.

"Chúng ta đều đã nghe hắn nói, cho nên ngươi nói đi." lập tức liền có người ở phía dưới hô lên.

"Đúng, ngươi nói đi." Lại có người phụ họa.

Sở Vân Thăng trong lòng cười lạnh, xác định là do đối thủ cạnh tranh của Tam công tử sai khiến, liền tại dưới ánh mắt Tam công tử ra hiệu, khiêm tốn tiếp tục nói: "Nếu đã như vậy, ta xin nói qua một chút công tác của ta đi."

Hắn bám chặt từ "Công tác", cái kỹ xảo này, là kinh nghiệm hắn nhiều năm công tác có được, vừa nói chính mình, nhưng trọng yếu hơn lại thể hiện sự lãnh đạo của cấp trên..

"Lúc đó, căn cứ an bài của Tam công tử, đem địa điểm chia làm một số khu vực, công tác của ta là phụ trách khu vực phụ cận tiểu Thúy sơn... Đi tới chân núi, quả nhiên không ngoài dự liệu của Tam công tử, xa xa đã phát hiện con Thanh giáp trùng cấp III, cho nên có thể nói ta thành công phát hiện con trùng này, tất cả đều là nhờ sự an bài của Tam công tử chúng ta." Sở Vân Thăng thuận miệng trôi chảy đem toàn bộ chuyện trước đây, thêm mắm dặm muối nói ra.

Mọi người bên dưới khán đài đều lộ ra ánh mắt hèn mọn, kể cả vị đại tiểu thư Đường Y kia, trong ánh mắt thậm chí có chút căm ghét loại hành vi nịnh họt kia của Sở Vân Thăng.

"Nhiều người như vậy, làm sao lại hết lần này tới lần khác là do mình ngươi phát hiện?" Sở Vân Thăng vừa dừng lại, lập tức liền có người cướp lời.

Sở Vân Thăng suy nghĩ một chút, nói: "Đối với Tam công tử mà nói, đây là kết quả tất nhiên do sự an bài tinh vi, nhưng đối với cá nhân ta, ta chỉ có thể nói, đây là một cái kỳ tích "

“Ta nghe nói ngươi là người bên ngoài đến, không phải người của tổng hội?” Bắt đầu có người tiến tới đề tài công kích chính.

Lúc này, Sở Vân Thăng bỗng cảm giác từ phía biệt thự sau lưng có một loại tinh thần tư duy thông qua chiều không gian thứ tư tiến tới, nhưng nó quá yếu, ngay cả cổ thư cũng không kinh động đã bị ý thức của hắn đánh tan.

Sở Vân Thăng hơi biến sắc, hướng phía sau nhìn môt chút, nhưng một điểm dị thường cũng không có phát hiện, cau mày, quay đầu lại ứng phó nói: "Đây là vì công tác của ta cần, lúc đó cần tiến hành thay đổi thân phận cho phù hợp để yểm trợ công việc."

"Vậy ngươi đến cuối cùng là làm cái việc gì? Tại sao chúng ta chưa từng nghe qua còn có phòng ban như vậy?"

Sở Vân Thăng nghiêm mặt nói: "Vấn đề này, ta không có quyền trả lời ngài, nếu như ngài có hứng thú, có thể hướng ban cố vấn của tổng hội chúng ta đặt ra câu hỏi."

"Nghe nói ngươi có thể không cần dựa vào máy móc cũng có thể phát hiện vật tạo năng lượng?"

Sở Vân Thăng cười nói: "Với tư cách một năng lượng thao túng sư, đối với năng lượng hoặc nhiều hoặc ít đều có cảm giác, ta chỉ là từng được huấn luyện qua ở phương diện này, nếu như ngài cũng có thể kiên trì mà nói..., cũng có thể làm được, bất quá, vấn đề này, hình như đã cách xa chủ đề hiện tại."

Lúc này, bạch y nữ tử Băng Sử vẫn lẳng lặng quan sát đột nhiên liên tiểng” ta có một vấn đề.”

"Mời nói."

“Thời điểm ngươi phát hiện ra Thanh giáp trùng cấp III, tại khu vực phụ cận có phát hiện ra quái vật khác, ví dụ như một con côn trùng có màu đen hoặc mang theo mũ nhân loại?”

Sở Vân Thăng cố ý suy tư một lát, hồi đáp: "Không có, ngoại trừ gặp được một đám thôn dân bên ngoài, cũng không phát hiện bất cứ nhân vật khả nghi nào."

Hắn ngay lúc đó xác thực mang theo mũ len trùm đầu, nhưng là tóc bay loạn, nên đem toàn bộ tóc nhét tại bên trong, kết cục mới bị phi công bắt gặp được.

Bạch y nữ tử Miêu hội gật đầu, nhưng không nói gì.

"Ta cũng có một vấn đề hỏi ngươi." trong ánh mắt Đường y lộ ra vẻ châm biếm cùng tuổi tác của nàng không tương xứng, tùy tiện chỉ hướng một khách nhân, nói: "Ngươi biết hắn là ai sao?"

Sở Vân Thăng sững sờ, thật muốn đạp nàng một cước, vấn đề này quá xảo trá rồi, nếu như hắn trả lời không được, hoặc là trả lời sai rồi, như vậy đã chứng minh ngay từ đầu hắn không phải người của Hắc Ám tổng hội, nếu không những đại lão này hắn không thể không biết.

Hơn nữa sau lưng câu hỏi này, đã để lộ rất nhiều tin tức, đại khái là Đường Y đối với Tam công tử ô cùng không hài lòng, một người có chút thông minh cũng nhận ra nàng là vừa rồi dùng những người lên tiếng kia ở nơi đông người công khai khiêu chiến Tam công tử, thật quá liều lĩnh, lỗ mãng, nhưng nàng thật sự có đầy đủ vốn liếng trước mặt mọi người khiêu chiến Tam công tử, mà thân phận hiện tại của Sở Vân Thăng thì không cách nào trốn tránh việc trả lời câu hỏi này này.

May mắn vừa rồi Sở Vân Thăng đã bỏ ra tâm tư để ghi nhớ tên các vị khách mời, mặc dù trí nhớ của hắn cũng không tốt lắm, nhưng nhờ Lục Đĩnh bên cạnh âm thầm ra hiệu, rất nhanh đã nhớ ra: " đại danh cục trưởng Ngô, tại hạ làm sao có khả năng không biết."

Tiện thể lại giả bộ ngốc phản kích lại: "Không biết Đường tiểu thư muốn hỏi điều gì? Việc này cùng Thanh Giáp trùng hình như không có quan hệ."

Đường Y kinh ngạc mà hừ lạnh một tiếng, xem ra nàng với cái sinh nhật này cũng vui mừng, Sở Vân Thăng cũng lười để ý nàng, nói một tiếng "Cảm ơn chư vị", liền đi xuống sân khấu.

Hắn sở dĩ tốn nhiều công sức, trước mặt mọi người nói nhiều như vậy, mục đích ngoại trừ ứng phó khẩn cấp trước mặt, là trọng yếu hơn là, hắn muốn duy nhất một lần giải thích rõ ràng bản thân mình, tránh khỏi về sau có người đến tìm hắn hỏi ba hỏi bốn.

Về phần ám hành tổng hội, hắn cũng giải thích sợ qua việc có thể không dựa vào công cụ mà tìm ra vật tạo năng lượng, cho nên tạm thời trong thời gian ngắn, sẽ không có người lại đi điều tra hắn.

"Lục đội trưởng, ta nói như thế nào?" Sở Vân Thăng trở lại đám người, thấp giọng nói.

Lục Đĩnh giơ lên một ngón tay cái nói: "Ngươi có thể đi làm người phát ngôn cho tổng hội rồi, bất quá có hơi tâng bốc quá mức rồi, có chút buồn nôn."

Sở Vân Thăng cười cười, không nói gì.

Đường Y dưới sự vây quanh chúc tụng của mọi người bắt đầu cắt bánh kem, trong không khí sinh nhật vui vẻ, Sở Vân Thăng đột nhiên nhớ tới lần cuối cùng bình yên nhận được quà sinh nhật của mình, vĩnh viễn đã mất đi.

Sau thời gian bữa chính, cái thân phận Tôn Thịnh này của Sở Vân Thăng, sẽ bị nhiều thế lực lợi dụng thành công cụ, cho nên tạm thời nép vào một góc bình thường tiệc rượu, chỉ là cái tên Vương Dị đã bị hắn nhiều lần dùng súng đánh bay, đang hữu ý hay vô ý dùng ánh mắt âm thầm đánh giá hắn.

Sở Vân Thăng không nghĩ tới ở chỗ này cũng có thể gặp vương dị, lại cùng một bàn, bất quá nhìn dáng vẻ bị thương của hắn, không biết có phải hay không là có người cố ý an bài như thế, hay là vô tình tiến hành, tóm lại hào khí tại bàn này có chút quỷ dị.

Đương nhiên quỷ dị như thế nào đi chăng nữa thì Sở Vân Thăng cũng dám chắc bọn hắn tại đây cũng không dám xằng bậy, nơi này chính là địa bàn ám hành tổng hội.

"Tiểu Công Chúa" Đường Y sau khi đáp tạ hết những khách quý tại tiệc rươu kia xong thì bưng một ly rượu đỏ, trực tiếp hướng cái bàn của Sở Vân Thăng đi tới.

Bị Lục Đĩnh kéo lên, Sở Vân Thăng vội vàng đứng lên.

Kim bài “Tiểu công chúa” của ám hành tổng hội trong Thục thành quyền thế vang trời, trước nay ngoại trừ phụ thân của nàng thì nàng vô cùng lạnh lùng, chưa từng với bất kì nam nhân nào khác có cử chỉ thân mật thế này.

Ào ào

Tại chủ yến hội khu, một mực hữu ý vô ý mà chú ý đến bên này nhất cử nhất động các thiếu gia, cũng đều bị kinh ngạc đến, ào ào ghé mắt, lạnh lùng nhìn chăm chú.

Mà ngay cả đường y mẫu thân, cũng ngây ngẩn cả người, nàng và những người khác bất đồng, không cần che dấu giật mình biểu lộ, đại để thượng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy con gái lớn mật như thế cử động, cầm chiếc đũa tay sửng sốt huyền ở giữa không trung.

Sở Vân Thăng vốn muốn tránh đi, nhưng bị Lục Đĩnh níu lấy tay áo từ sau, đoán chừng là sợ Sở Vân Thăng làm ra cái gì sai, khiến Sở Vân Thăng không thể né tránh, dẫn đến nhiễu loạn càng lớn.

Sở Vân Thăng phản ứng đầu tiên cho là bị "Đùa giỡn" rồi, phản ứng thứ hai lại nhanh chóng đẩy ngã phản ứng đầu tiên, đây không phải là "Đùa giỡn", mà là bị nàng "Tính toán"

Chỉ cần hắn vừa rời khỏi cái hoa viên này, lập tức sẽ có người bắt đầu điều tra lai lịch của hắn. Hơn nữa nàng vừa lén lút bên tai Sở Vân Thăng nói gì đó? Rất nhiều người đều muốn biết, kể cả Tam công tử lúc này sắc mặt ấm áp, trong nội tâm cũng đã nổi sóng.

Dưới cử chỉ “Thân mật” khác thường của Đường Y, việc hắn đã cố gắng trước mặt đám đông phí công giải thích, trong khoảnh khắc đã tiêu tan.

Nhưng có lẽ Sở Vân Thăng đã nghĩ phức tạp, Đường Y lập tức khôi phục điệu bộ thục nữ, mỉm cười rồi rời khu tiệc rượu. Sau bữa tiệc chính kết thúc, một trung niên nhân có khí khái phi thường tiến đến chặn hắn lại:

"Có chuyện gì sao?" Sở Vân Thăng vừa mới trông thấy một đám quan quân đến trễ, đang chuẩn bị "Theo dõi" đánh giá tình hình, hắn bây giờ đối với người của quân đội vô cùngmẫn cảm, dù sao sách cổ cùng địa đồ đều có liên quan bản doanh quân đội.

"Nghe nói ngươi từng một cước đem Đại Kim hùng đá đến trọng thương, khiến ta rất bội phục, không biết là có hay không lĩnh giáo một chút, buổi tối cũng không cái hoạt động tiêu khiển gì, cũng coi như là trợ hứng cho mọi người." trung niên nhân mỉm cười nói.

Lục đĩnh thấy tình hình không ổn, thấp giọng tại bên tai Sở Vân Thăng nói: "Hắn chính là phong kiếm, trong những năng lượng thao túng sư tại Thục thành thì hắn xếp hạng năm "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.