Ông Xã Em Là Thú Nhân

Chương 50: Không dám tưởng tượng




Sinh linh đa phần đều có dục niệm giống nhau, dục niệm là nguồn gốc của tội lỗi, trở thành động lực của tội ác. Mà thất tội, nếu muốn phân chia, cũng có thể phân thành: Một là, háo sắc không hợp lễ nghĩa, tỷ như thông dâm.

Hai là, lãng phí lương thực.

Ba là, tham lam, dục vọng chiếm hữu quá độ.

Bốn là, lười biếng phí phạm thời gian.

Năm là, thù hận mù quáng.

Sáu là, tật đố (đố kỵ).

Bảy là, kiêu ngạo tự luyến.

Những loại tội lỗi này, Đế Thích Thiên ở kiếp trước cũng từng tường tận, chính là thuyết pháp của phương tây, hắn cũng hiểu, bản thân thất tình lục dục quá ư mê hoặc với con người, bởi vậy mới từ đó mà sinh ra đủ loại tội ác. Chỉ cần sinh linh còn tồn tại, thất tình lục dục, tưạ nguồn gốc của tội lỗi, cũng sẽ không biến mất.

Ngọc Cầm dung nhập thất tình lục dục vô cực luyện trận, chỉ cần trong phạm vi nhất định, sẽ hấp dẫn tất cả thất tình lục dục chi lực, cuốn vào bên trong thân cầm. Có thể nói, nó là một kiện bảo bối vô thượng dùng để thôn phệ thất tình lục dục chi lực, nên xưng là "Thất tội", chính là danh xứng với thực.

Cảm thấy bản thân mình cùng Thất tội Yêu Cầm có cùng một loại nhịp đập huyết mạch tương liên, Đế Thích Thiên trong mắt không phỏi lộ ra một tia thần sắc thoả mãn. Liền thì thào lẩm bẩm: "Thất tội à Thất tội, đáng tiếc, ta bây giờ còn không hiểu âm luật đàn cổ, nếu không, cùng người tấu lên một khúc, không biết sẽ là tình cảnh tốt đến bực nào." Trong tiếng nói, mang theo một tia thở dài.

Hắn bây giờ yêu cầm đã vào tay, lại là thập phần quý giá, nếu có thể hiểu được âm luật, dùng sở thuật âm ba công kích trong sách cổ để tấu lên, coi như chỉ là một khúc nhạc bình thường, chỉ cần đem ý tứ hàm súc vào trong khúc nhạc, tuyệt đối sẽ có sức mạnh kinh thiên động địa.

Một khúc từ tận tâm can, nếu tấu lên, nói không chừng có thể khiến người nghe ruột gan đứt đoạn.

Một khúc tri âm tri kỷ, nếu tấu lên, không thể nói trước, có thể khiến cho sông hoan ca, núi nhảy mừng.

Sách cổ miêu tả thần uy của thần khúc, khiến cho Đế Thích Thiên trong nội tâm mong chờ không thôi. Thực tế, cũng chính vì điều đó, mới khiên cho hắn không chút cho dự quyết định muốn tu luyện âm công chi thuật, cũng như luyện chế ra trương Thất Tội Yêu Cầm kiệt tác vô song này.

Hắn cần lực lượng, chỉ có lực lượng cường đại tựa như miêu tả trong sách cổ kia, hắn mới có tương lai, mới có năng lực ứng đối với đủ loại nguy hiểm.

"Hổ khiếu âm ba công" cũng là pháp chi tu luyện, nhưng lại không phải yêu tu công pháp cao thâm gì, bên trong cũng không có yêu pháp công kích. Bản thân mình thiếu khuyết thủ đoạn công kích, hắn vô cùng tường tần, mà "Thất tội thần khúc" chính là lựa chọn duy nhất lúc này, cũng là biến pháp biến cường tốt nhất.

- Leng keng. Keng keng.

Mà ngay tại lúc hắn thở dài, Thất tội Yêu cầm tựa hồ đồng dạng cũng cảm nhận được cảm giác tiếc nuối trong lòng hắn, đột nhiên, dây đàn không một tia dấu hiệu tự hành tấu lên, từng tiếng đàn thanh thuý hoặc cao hoặc thấp, kết nối với nhau, lại làm cho người ta có cảm giác vô cùng kỳ dị.

Trong chốc lát, cảnh tượng xung quanh người Đế Thích Thiên đột nhiên đại biến, hắn tựu như đặt mình vào trong một thế giới vô cùng kỳ quái, khắp nơi tràn đầy thất tình lục dục. Mà tiếng đàn tựa hồ như có thể đánh thẳng vào thất tình lục dục ở tận đáy tâm can con người, khiến cho người ta không tự giác được trầm mê trong đó, trầm mê trong thế giới tiếng đàn tạo ra. Trong thế giới đó, thế giới mà hết thảy đều vận chuyển xung quanh Đế Thích Thiên, người ta không có cách nào tự kiềm chế mình lại, cuối cùng nhịn không được mà muốn vĩnh viễn trầm luân vào trong.

Tiếng đàn du dương mang theo một tia yêu dị.

Leng keng lùng thùng từng đợt âm thanh hướng bên ngoài cửa động lan ra.

Cơ hồ trong nháy mắt, liền bao trùm toàn bộ Van Yêu Cốc.

Chỉ trong thoáng chốc, biến cố kỳ dị xảy ra, chỉ thấy, từng đợt từng đợt khí thể đen kịt nhao nhao từ hư không hướng tiếng đàn mà đến. Những hắc khí này, cũng không giống với yêu khí, dị thường tà dị. Mỗi một tia, đều tựa hồ có thể dãn động thất tình lục dục trong tâm khảm con người, đồng dạng tràn ngập thất tình lục dục chi lực đáng sợ.

Thất tình lục duc chi lực vốn vô hình vô chất, vì tiếng đàn ngân lên, lại không thể tưởng tượng được trở nên hữu hình.

Hơn nữa, những thất tình lục dục chi lực màu đen này, theo hướng tiếng đàn truyền đến, nhao nhao như nhũ yến về tổ, xông vào sơn động, hướng Ngọc Cầm hưng phấn đi vào.

Hắc khí, tại lúc va chạm vào Ngọc Cầm, từng sợi từng tia lập tức đơn giản bị cắn nuốt vào bên trong. Ngọc Cầm cũng tựa hồ như cái động không đáy, chỉ cần hắc khí tiến đến bên thân, liền lập tức thôn phệ, đồng thời phát ra ngọc quang dịu dàng, khí tức yêu dị lại càng thêm nồng đậm.

Nam man sơn mạch, không biết tồn tại bao nhiêu năm tháng.

Bên trong sơn mạch, cũng không biết đã tích góp được bao nhiêu thất tình lục dục chi lực. Phải biết rằng, thất tình lục dục chi lực, chỉ cần xuất hiện, bình thường cũng tựu không có tiêu tan, chỉ tạm thời tiêu tán trong thiên địa, vô hình vô chất, người bình thường căn bản là không thể nhìn thấy mà thôi. Hiện tại, bị tiếng Ngọc Cầm dẫn dắt, lại nhao nhao hiện ra, tại trên không trung Van Yêu Cốc, tạo thành từng đạo hoắc sắc quái vân, thập phần hỗn loạn.

- Leng keng leng keng." Nhìn cảnh dây đàn tự hành, Đế Thích Thiên trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc, nhất là khi nhìn thấy từng sợi hắc khí đang không ngừng từ ngoài động bay tới, xông về phia Ngọc Câm, trong nội tâm lại càng khiếp sợ.

- Thất tình lục dục chi lực, sách cổ ghi chép quả nhiên là sự thật.

Cảm thụ sự biến hoá của Ngọc Cầm sau khi thất tình lục dục tiến vào, Đế Thích Thiên trong nội tâm âm thầm trầm tư: Thất tội Yêu Cầm có năng lực hấp thu thất tình lục dục chi lực, tương lai nhất định sẽ trở thành một kiện pháp bảo chấn kính thiên địa, uy lực vô cùng. Nếu như ta có thể khu sử, khẳng định sẽ khiến cho thực lực bản thân cường đại gấp mấy lần.

Đế Thích Thiên trong mắt hào quang lập loè, chợt biến thành kiên định: "Nhất định phải mau chóng kết xuất nội đan, tiến hành hoá hình, đến thế tục học tập tài đánh đàn mới được."

Nghĩ đến tình cảnh có thể có thể tấu được "thất tội thần khúc", Đế Thích Thiên trong nội tâm tựa hồ như có thêm động lực thật lớn, dục niệm mãnh liệt dấy lên trong lòng. Hắn muốn trở nên mạnh mẽ, hắn muốn kết xuất nội đan.

Ánh mắt kiên định nhìn về phía Ngọc Cầm không biết tự lúc nào đã ngừng tự gảy, tiếng đàn cũng tiêu thất không còn. Bất quá, bên trên Ngọc Cầm thuỷ chung vẫn loé lên từng tia ngọc quang yêu dị, từng sợi hắc khí thất tình lục dục như trước vẫn không ngừng hướng yêu cầm vọt tới.

- Bổn mạng yêu khí đã luyện thành, bây giờ là là thời điểm phải tập trung toàn bộ tinh lực tăng lên tu vị.

Cứ như vậy, Đế Thích Thiên cũng không có ly khai khỏi động phủ, nằm xuống bên cạnh Ngọc Cầm, nhắm mắt tiến vào tu luyện. Đối với Ngọc Cầm, hắn cũng không có tiến hành thu hồi vào bên trong cơ thể, mà tuỳ ý để nó không ngừng hấp thu thất tình lục dục chi lực. Hắn biết rõ, Ngọc Cầm hấp thu càng nhiều thất tình lục dục chi lực, thì đối với yêu cầm chỗ tốt sẽ càng lớn.



- Ồ, thật cổ quái!

Tại thời điểm Thất tội Yêu Cầm hấp thu thất tình lục dục chi lực, bên trong Bách Hoa cốc, một tiếng thanh âm kinh nghi vang lên. Trong căn nhà gỗ, một thiếu nữ ngẩng đầu về phía hư không nhìn lại, trong mắt tràn đầy thần sắc nghi hoặc cùng khó hiểu.

- Kỳ quái. Vì cái gì ta đột nhiên cảm giác giống như có một loại lực lượng cổ quái đang theo hướng phương nam hội tụ tới. Loại lực lượng này, không phải là thiên địa linh khí, mà tựa hồ cũng không phải là những lực lượng ta từng thấy qua; đến tột cùng là cái gì?

Trên gương mặt hoàn mỹ vô khuyết, mang theo thần sắc kinh ngạc, bởi vì chính nàng trong nháy mắt cảm giác được, toàn bộ sơn mạch, tựa hồ có một loại lực lượng kỳ lạ đang hướng về một ví trí hội tụ qua.

Loại hội tụ này, cũng không nhanh, nếu không phải ở vị trí kia từng xảy ra chấn động trong chốc lát thì chính nàng cũng không phát giác được. Ma lực lượng này, tựa hồ cho đến bây giờ nàng cũng chưa từng tiếp xúc qua.

- "Tỷ tỷ, ngươi đang nói cái gì vậy?" Chim hồng tước vỗ vỗ hai cánh, rơi trên bờ vai thiếu nữ, lộ ra thần sắc tò mò, giọng thanh thuý hỏi.

- "Chu nhi. Ngươi trước kia từng nói qua Đế đại ca của ngươi, phải hay không đang ở tại phía nam?" Thiếu nữ quay đầu nhìn về phía chim hồng tước hỏi.

Chim hồng tước không chút do dự gật đầu, nói: "Đúng nha. Bất quá Chu nhi chưa từng đi qua chỗ hắn. Nghe Đế đại ca nói, hắn ở tại bên trong một sơn cốc phía nam."

"Ân." Thiếu nữ trầm ngâm một lát, lại nói: "Phía nam chỉ có hạc tỷ tỷ ngươi, nàng không có khả năng có năng lực như vậy, vậy cũng chỉ có Đế đại ca của ngươi mà thôi. Vừa rồi bên trong sơn mạch, tựa hồ có một loại lực lượng hướng phía nam hội tụ tới trong một lúc. Không biết có phải hay không cùng hắn có quan hệ."

Nàng mặc dù là cường giả kết xuất nội đan, nhưng cũng không thể nào biết rõ, tại giữa thiên địa, có một loại lực lượng thất tình lục dục chi lực, bình thường phiêu tán bên trong mỗi tấc trời đất, lại càng không biết, Đế Thích Thiên còn có thể có biện pháp hấp thu loại lực lượng này, nên trong lúc nhất thời, không khỏi đối với hắn lần nữa nhiều thêm vài phần hiếu kỳ.

Nghĩ đến, thiếu nữ không khỏi lâm vào trầm tư.

Nếu không phải nàng hiện tại không cách nào ly khai sơn cốc mà nói, chỉ sợ bởi vì lòng hiếu kỳ, cũng sẽ tiến tới dò xét.

- Đế Thích Thiên, không biết người còn có thể mang tới bao nhiêu sự tình khiến cho người ta khiếp sợ.

Không biết vì sao, trong lòng thiếu nữ lại đối với Đế Thích Thiên nhiều thêm một tia nhàn nhạt chờ mong, ánh mắt dần dần hướng vè phía nam nhìn tới, trong mắt các loại thần thái khác nhau không ngừng đan xen.


Trước đây Đế Thích Thiên có thể đem toàn bộ yêu thú bên trong Nam Man tụ tập lại cùng lúc, nàng đối với hắn có chút suy nghĩ xem trọng. Vì dù sao, có thể khiến nhiều yêu thú vương giả kiêu ngạo như vậy hội tụ một đường, tuyệt đối không phải là việc tầm thường. Coi như là nàng, cũng chỉ có thể dựa vào tài năng tu vị bản thân mới có thể làm được, nên không thể không khỏi đối với trí tuệ Đế thích Thiên đánh giá khá cao.

Hiện tại hắn lại có thể làm ra động tĩnh như vậy, cũng làm cho nàng cuối cùng đối với Đế Thích Thiên đã có một loại cảm giác không hiểu thấu, tóm lại, trong lòng đã ghi dấu một cái tên.

- Ầm ầm!

Đúng lúc này, trên không trung Nam man, đột nhiên vang lên một hồi tiếng sấm đáng sợ, bên trong tiếng sấm, có một cỗ uy áp mênh mông như thuỷ triều, hướng toàn bộ Nam man tràn đến, bên trong uy áp, mang theo tia khí tức lạnh như băng.

Bên trong sơn mạch, vô số sinh sinh nhao nhao nằm rạp trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.