Nhưng đối với Tiểu Hắc lại rất khó nói. Có trời mới biết Liệt Không Thử này rốt cuộc nghịch thiên tới mức nào.
- Đúng rồi, Thủy Tinh, Thủy Tinh đâu?
Vu Nhai vẫn lo lắng cho Thủy Tinh. Ánh mắt hắn lại lần nữa tìm kiếm bên
trong Độc Cô Thần Thành. Cuối cùng hắn tìm được nàng ở gần Độc Cô Thần
Áp. Nàng đang điên cuồng cứu chữa cho những người bị thương. Xung quanh
nàng còn có kẻ địch cường đại. Bên cạnh nàng lại có Đan Đạo Hùng và Lan
Quân gia chủ đang bảo vệ. Nhưng tất cả đều đang liều chết. Truyền tống
trận là mục tiêu phá hỏng hàng đầu của ba thế lực lớn phía Kinh Thiên.
Mục tiêu thứ hai chính là pháp sư quang minh.
Hơn nữa tất cả đều biết Thủy Tinh là lão bà của Vu Nhai. Nếu như bắt
được Thủy Tinh, nói không chừng có thể dễ dàng uy hiếp được Vu Nhai.
May là thực lực Thủy Tinh bây giờ cũng đặc biệt khủng khiếp, Thần Vương
đỉnh phong. Hơn nữa nàng còn có Lưu Tinh Đồng. Những tồn tại cùng đẳng
cấp đừng mong có thể giết chết nàng. Thần Hoàng đạo. Hắc, chủ trận của
Độc Cô Thần Thành vẫn có rất nhiều nơi có thể lợi dụng được. Làm không
tốt còn có thể bị Thủy Tinh hô một tiếng.
Đương nhiên, nói là trước đó. Bây giờ thành bị phá hỏng như vậy, vẫn không biết còn có thể ngăn cản được bao lâu.
- Nhất định phải nhanh lên. Nhất định phải đột phá ở đây...
Vu Nhai cắn chặt răng, sát ý cấp Thần Hoàng phóng lên trên cao. Toàn bộ
Binh Điển Thần Trận lại phát ra từng tiếng nổ vang. Từng Huyền Binh cũng
theo tản ra sát ý mãnh liệt.
Bên ngoài Kinh Hoàng đang nghĩ biện pháp phá hỏng Binh Điển Thần Trận
cũng cảm nhận được sát ý bên trong. Ngay lập tức, theo bản năng hắn dừng
một chút. Sau đó trên mặt hắn liền lộ ra một nụ ười nói:
- Vu Nhai, cuối cùng ngươi đã phải ra rồi sao?
- A...
Vu Nhai không để ý đến Kinh Hoàng. Đúng lúc hắn chậm rãi thu hồi ánh
mắt, nắm chặt Thôn Thiên Kiếm xuất chiến. Hắn lại không nhịn được khẽ a
một tiếng. Khi hắn thu hồi ánh mắt từ Độc Cô Thần Thành lại, theo bản
năng hắn liếc mắt nhìn khắp đại lục Thần Huyền. Hắn đột nhiên nhìn thấy
trên mặt đất của đại lục Thần Huyền có quang điểm màu lam nhạt đang nhẹ
nhàng bay lên...
Trong đó, có thật nhiều nơi là chỗ cho những quang điểm màu lam nhạt ngưng tụ lại.
Ánh mắt Vu Nhai cũng theo đó mà ngưng tụ. Hắn không nhịn được lẩm bẩm nói:
Những quang điểm màu lam nhạt này ngưng tụ chung một chỗ chính là trận
pháp Huyền Nguyên Chi Lực của Thần Chi Nguyên Giới. Những quang điểm màu
lam nhạt chính là Huyền Nguyên Chi Lực của Thần Huyền Đại Lục?
Sau khi Thần Chi Nguyên Giới nắm giữ một bộ phận lãnh thổ quốc gia Thần
Huyền, sẽ thành lập trận pháp hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực. Giống như ở
trong Bách Tộc Loạn Địa, cũng có trận pháp cung cấp Huyền Nguyên Chi Lực
cho Ma Thiên Nguyên Giới. Bách tộc là thuộc về Vu Nhai, Vu Nhai đương
nhiên biết rõ những trận pháp này được thiết lập ở chỗ nào. Nhưng điều
khiến hắn mơ hồ chính là, vì sao hắn đột nhiên có thể nhìn thấy Huyền
Nguyên Chi Lực?
- Lẽ nào bởi vì ta vượt qua quy tắc của đại lục Thần Huyền, cho nên ta cuối cùng có thể cắn nuốt được Huyền Nguyên Chi Lực sao?
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang. Cắn nuốt chi đạo của hắn cũng rất
cường đại, nhưng lại không thể cắn nuốt Huyền Nguyên Chi Lực giống như
Thôn Thiên Kiếm. Thời điểm bị vây khốn ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới
hắn đã thử qua. Thậm chí trong lúc xuyên qua Tử Vực Tinh Không vì muốn
nhanh hơn, hắn cũng đã thử qua. Nhưng vô ích.
- Đúng vậy, Thần Chi Nguyên Giới thậm chí bao gồm tồn tại Thôn Thiên
Kiếm cũng đã vượt qua quy tắc Thần Huyền. Cho nên bọn họ có thể sử dụng
và hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực. Trước đây ta lại chưa vượt qua. Hiện
tại ta đã vượt qua. Như vậy rất có thể sử dụng được.
Vu Nhai khẽ giọng nói, tim đang kinh hoàng đập thình thịch. Nếu như có
thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực, như vậy không chừng huyền khí của hắn
có thể đi lên.
Càng quyến rũ hơn chính là, nếu như hắn có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi
Lực, chẳng phải cũng đại biểu Huyền Binh Điển có thể thông qua hắn, hấp
thu Huyền Nguyên Chi Lực sao? Sau đó, nói không chừng có thể giống như
Nguyên Giới khác đánh xuống Thôn Thiên Nhất Kiếm. . .
A, trước đó chỉ có Thôn Thiên Kiếm mới có thể hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực.
Đối với Vu Nhai, thậm chí là đối với Huyền Binh Điển mà nói, Huyền
Nguyên Chi Lực đối với Thôn Thiên Kiếm cũng không có tác dụng quá lớn.
Cảm giác bên trong Huyền Nguyên Chi Lực giống như mượn lực, mà không
phải là lực lượng thật sự thuộc về hắn, cũng không phải là lực lượng
thuộc về Huyền Binh Điển. Thôn Thiên Kiếm tuy là Huyền Binh bản mạng của
Vu Nhai, nhưng kỳ quái chính là, trên phương diện Huyền Nguyên Chi Lực
lại không thể cùng hưởng với Vu Nhai. Thôn Thiên Kiếm Linh cũng không có
cách nào.
Mà hắn là chủ nhân của Huyền Binh Điển. Huyền Binh Điển cũng Thần Chi
Nguyên Giới. Thiên Nhất Kiếm nào đó là dựa vào Thần Chi Nguyên Giới mới
có thể huy động. Chỉ cần hắn có thể hấp thu, Huyền Binh Điển tất nhiên
cũng có thể hấp thu. . .
Hắn còn không cần dựa vào trận pháp giống như Nguyên Giới khác. Bản thân
hắn chính là một trận pháp hấp thu Huyền Nguyên Chi Lực!
Bất kể thế nào, cứ thử trước một chút xem có thể hấp thu hay không rồi nói sau. . .
Vu Nhai thử liên kết với những quang điểm màu lam nhạt của đại lục Thần
Huyền. Trong nháy mắt, một cảm giác thân thiết hiện lên ở trong ý thức
của hắn. Trên mặt lộ ra niềm vui bất ngờ. Sau đó hắn giống như hấp thu
thiên địa, điên cuồng hút.
- Keng. . .
Cùng lúc đó, toàn bộ Binh Điển Thần Trận bị hắn thu hồi vào trong Huyền
Binh Điển. Dưới ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Kinh Hoàng, toàn thân hắn
nhẹ nhàng lơ lửng trên không trung. Hắn lạnh lùng nhìn Kinh Hoàng, tay
nhẹ nhàng nâng Thôn Thiên Kiếm lên. . .
- Chuyện gì xảy ra vậy. Tại sao Huyền Nguyên Chi Lực lại đột nhiên nhẹ nhàng di chuyển về phía Vu Nhai?
Huyền Nguyên Chi Lực đột nhiên biến hóa, tất nhiên lập tức khiến cho các
Chân Thần chú ý. Điều càng chú ý hơn chính là, những Huyền Nguyên Chi
Lực này không ngờ nhẹ nhàng di chuyển về phía Vu Nhai. . .
- Giết. . .
Vu Nhai biết các Chân Thần nhất định sẽ phát hiện. Nhưng hắn không để ý
tới. Mặc dù các Chân Thần phát hiện ra cũng không thay đổi được điều gì.
Về phần Kinh Hoàng, hắn căn bản không có cách nào thấy được sự tồn tại của Huyền Nguyên Chi Lực.
Kinh Hoàng vẫn lộ ra bộ dạng ngạc nhiên. Hắn cho rằng Vu Nhai thấy Kinh
Thiên Nhất Kiếm ở phía xa nên không thể kiềm chế được. Hắn thấy Vu Nhai
đánh tới, lại cười ha ha một tiếng, sau đó rút kiếm đón đỡ.
Nhưng chỉ vừa mới giao đấu, hắn đã khẽ a một tiếng, nói:
- Chỉ một thoáng, các loại đạo của tiểu tử ngươi đã tiến bộ nhiều như
vậy sao? Thậm chí còn vượt qua ta. Đáng tiếc ngươi không có thời gian
đẩy huyền khí lên.
- Giết. . .
Vu Nhai vẫn quát khẽ một tiếng. Thôn Thiên Kiếm chém ra các loại kiếm kỹ
hắn đã dung hợp. Cái gì mà kiếm kỹ Đoạn Thiên, cái gì kiếm kỹ Lục
Thiên, cái gì đâm kiếm bình thường nhất,. . . Tất cả dung hợp thành kiếm
kỹ của bản thân Vu Nhai hắn.