Ông Xã, Đói Bụng, Đói Bụng, Cơm Cơm

Chương 8: Linh môn mở, tiến nhập Vân Mộng đại thế giới.




Mặc dù nói Nguyên Tu Vân nghiêm túc giải thích mình đang giảo cơ không có khả năng bị sắc dụ, nhưng Dịch đại kiếm tu cảm giác được lãnh địa của mình đã bị xâm phạm, vẫn vô cùng khó chịu. Hắn không thoải mái liền bắt đầu không để ý xung quanh thả ra khí lạnh, khiến vốn hai mẹ con Khổng Yên Nhiên cười rất vui vẻ nhịn không được nhìn hắn mấy lần.

Nguyên Tu Vân thấy thế thật sự là có chút không biết nói gì, chỉ có thể quay đầu cho đạo lữ nhà mình một ánh nhìn khinh bỉ, người sau mới miễn cưỡng thu hơi lạnh.

"Ừm, nếu Nguyên đạo hữu đã đáp ứng giúp tiểu nữ giải độc rồi, việc này sớm không nên chậm trễ nữa, không bằng hiện giờ đạo hữu cùng ta nhìn Yên Nhiên một cái được không? Mặc dù ta đưa ra ý tưởng dùng Lôi Hoả chi lực khử độc, nhưng dù sao chưa từng áp dụng, không biết rốt cuộc muốn khử độc như thế nào, cũng chỉ có phiền phức Nguyên đạo hữu thử một chút cho chúng ta."

Nguyên Tu Vân nghe được bà nói như vậy đương nhiên là hiểu hai mẹ con này muốn đem y làm thí nghiệm. Nếu như y xác xác thật thật có thể thực nghiệm giúp Khổng Yên Nhiên trừ chất độc, hai người kia đoán chừng sẽ cảm thấy quan điểm các nàng ta đặc sắc, tìm được biện pháp có thể giải quyết độc tố. Sau đó sẽ tự mình khoe khoan một phen, sau đấy không chút do dự đem y bắt lại ép hỏi sao y có thể lấy được linh hoả tốt như vậy.

Mà nếu như y dùng sức cũng không có cách trừ khử đi bất kỳ độc tố nào trong cơ thể Khổng Yên Nhiên, chờ đợi ý tuyệt đối là bắt giữ không chút lưu tình, sau đó đem y lăn qua lăn lại tới lăn qua lăn lại đi, tiện thể lại ép hỏi xem sao y có thể lấy được linh hoả.

Nói chung bất kể là đi con đường nào, kết quả cuối cùng tất cả đều là y bị bắt lại bị buộc hỏi cách lấy được linh hoả của bản thân, nếu như cuối cùng y chết nói không chừng rất có thể những người này vì lấy được lửa của y mà bắt y để trừu hồn luyện phách nữa, ngẫm lại kết quả kia thực sự là vô cùng thê thảm á, y tuyệt đối không thể cho phép bản thân biến thành cái dáng vẻ kia.

Chẳng qua ngoài mặt Nguyên Tu Vân vẫn diễn xuất ra một biểu tình trong lòng có hơi hoài nghi nhưng lại không nhịn được muốn nếm thử, cuối cùng ở dưới đủ loại khẩn cầu muôn vàn khuyên bảo của hai mỹ nhân, cuối cùng không thể ngăn cản mê hoặc gật đầu đồng ý, lập tức vào nhà loại trừ chất độc cho Khổng Yên Nhiên.

Khổng Yên Nhiên và Khổng phu nhân đều lộ ra vẻ mặt cao hứng, hai người ở nơi Nguyên Tu Vân không thấy được liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được tình thế nhất định được và đắc ý trong mắt đối phương. Khổng Yên Nhiên thậm chí bắt đầu có hơi hoài nghi lúc trước mình cẩn thận dè dặt và ngờ vực có phải là ảo giác hay không, một tu giả nội tâm không kiên định, dễ bị dụ dỗ như vậy, tại sao có thể là người đã sớm dự mưu muốn hại nàng và Thọ Tề chứ? Ít ra từ trí tuệ mà nhìn y không phải là đối thủ của mình, hiển nhiên y cũng không có khả năng mưu hại thành công bản thân mình rồi.

Đương nhiên Nguyên Tu Vân không biết Khổng Yên Nhiên đang suy nghĩ gì, nếu như y biết nhất định sẽ ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng. Nhưng giờ toàn bộ trọng điểm của y đều đặt ở trên người của Khổng phu nhân. Người nữ nhân này vừa nhìn chính là cực kỳ khôn khéo, tâm đề phòng nặng, y nên dùng cách nào mới có thể tiếp cận Khổng phu nhân sau đó động tay chân với linh căn của bà ta đây? Nếu như tùy tiện đi tiếp cận người nữ nhân này, nhất định sẽ khiến cho bà ta cảnh giác và phòng bị, ít ra y phải chừa lại thời gian để bản thân có thể chạy trồn không phải sao? Nói như thế nào ở đây cũng là địa bàn Khổng gia, coi như sau đó muốn đánh đơn đấu cũng phải cần ở một nơi công bằng mới được.

Kết quả Nguyên Tu Vân vẫn không nói gì nữa, sau khi đi vào trong phòng Khổng phu nhân, Khổng phu nhân đã tự mở miệng rồi: "Việc này không nên chậm trễ chúng ta vẫn nhanh chóng khử độc cho tốt, chỉ chẳng qua có một thỉnh cầu vẫn hi vọng Nguyên đạo hữu có thể đồng ý."

Nguyên Tu Vân nghe xong lời này, hơi nhíu mày: "Đạo hữu cứ nói đừng ngại."

Vì vậy Khổng phu nhân liền trực tiếp mở miệng nói: "Mặc dù ta tin đạo hữu kinh tài tuyệt diễm, đồng thời linh hỏa xuất sắc vô cùng. Thế nhưng dù sao việc này liên quan đến tính mạng của tiểu nữ, cho nên đạo hữu có thể trực tiếp thử một lần Lôi Hoả chi lực ở trên người ta trước hay không, sau khi thành công mới khử độc cho tiểu nữ vậy? Thương xót tấm lòng cha mẹ thiên hạ, hy vọng đạo hữu có thể hiểu cái khổ tâm của ta."

Nguyên Tu Vân nghe vậy nhẹ nhàng mà nở nụ cười, y lộ ra một bộ biểu tình tương đối cảm khái: "Khổng phu nhân thực sự là yêu nữ nhi như mạng, yêu cầu như vậy bất kể là ai cũng sẽ đồng ý, phu nhân cứ việc yên tâm ta không có vấn đề gì."

Khổng phu nhân nghe được Nguyên Tu Vân nói như vậy đề phòng trong lòng hơi buông xuống một chút, nhìn biểu tình của Nguyên Tu Vân cũng tự nhiên một ít: "Đã như vậy, cũng không cần làm lỡ thời gian, chúng ta vẫn mau chút hành động thôi. Ta sẽ ở trong cơ thể của mình đặt một loại chất độc, vẫn xin Nguyên đạo hữu dùng linh hỏa của mình tới tìm được loại chất độc này, đồng thời đem nó diệt trừ đi, nếu như thành công chúng ta sẽ thử một lần chất độc của Khổng Yên Nhiên."

Nguyên Tu Vân đối với lần này tự nhiên không có ý kiến phản đối nào, chẳng qua trước khi y hành động vẫn coi như rất nghiêm túc phụ trách mở miệng nói một câu: "Phu nhân, dù sao độc trên người của ngài và Khổng đạo hữu không giống nhau, cho dù ta có thể loại trừ hết chất độc trên người ngài, nhưng không có nghĩa là ta có thể loại trừ được độc trên người Khổng đạo hữu, độc lợi hại này khiến Khổng phu nhân ngài đều thúc thủ luống cuống, ta cũng chỉ có thể làm hết sức rồi."

Khổng phu nhân trực tiếp gật đầu: "Ngươi yên tâm đi. Trong lòng ta có tính toán, tất nhiên sẽ không cưỡng ép đạo hữu làm gì."

"Được rồi, đạo hữu có thể bắt đầu rồi, chất độc trong người ta chia ra ở cổ tay và vùng đan điền, đạo hữu phải chú ý."

Gương mặt Nguyên Tu Vân nghiêm túc: "Ta sẽ cố gắng." Đây quả thực là, buồn ngủ tặng gối nằm rồi, cơ hội quang minh chính đại hại người như thế, nếu y bỏ lỡ cơ hội lần này đoán chừng ngay cả bản thân cũng sẽ không tha thứ mình.

Mà Khổng Yên Nhiên lại ở phía sau đột nhiên nhìn về phía Dịch Nhiên bên cạnh: "Vị đạo hữu này, lúc này Nguyên đạo hữu đang luyện tập trừ độc, đạo hữu ở nơi này có phần không tiện, không bằng cùng ta ra trước cửa đứng chờ thôi? Khoảng cách gần như vậy, cho dù chúng ta muốn động tay chân gì cũng không thể."

Mặc dù Dịch Nhiên một chút cũng không muốn phản ứng nữ nhân đầu óc có bệnh, tâm tư ác độc này. Thế nhưng thời điểm mấu chốt này hắn không thể lòi đuôi, vì vậy Dịch Nhiên cũng không quan tâm tới Khổng Yên Nhiên, trực tiếp đi tới cửa của gian phòng Khổng phu nhân, nghiêm nghiêm túc túc làm một thần giữ cửa. Khổng Yên Nhiên trầm mặc không nói gì, trên người tu giả này có một loại cảm giác khiến nàng ta quen thuộc, thật giống như nàng ta từng gặp người này vậy, nhưng Khổng Yên Nhiên nhìn kỹ mặt hắn nghĩ cũng không ra, cuối cùng chỉ có thể thôi, nhưng việc này cũng không gây trở ngại nàng chăm chú quan sát hành vi của hắn lúc này.

Bầu không khí của hai người ngoài cửa phòng có hơi căng thẳng, mà bầu không khí bên trong phòng nhìn qua ngược lại rất tốt, Nguyên Tu Vân đối với chuyện trừ độc này đã là quen việc dễ làm rồi, y kiểm soát áp chế bảy phần thực lực của Tiểu Sỏa Đản chậm rãi từ linh căn của y chạy vào trong cơ thể Khổng phu nhân. Sau đó y kinh ngạc phát hiện vị "Linh Châu tiên tử" này lại là một vị tu giả Song linh căn! Còn là Song linh căn Mộc Hoả.

Hiển nhiên trước đó Nguyên Tu Vân chỉ nghĩ tới bà ta là Mộc linh căn, đối với Hỏa linh căn xuất hiện khiến Nguyên Tu Vân nhanh chóng lóe lên đủ loại suy nghĩ ở trong đầu, cuối cùng dừng hình ảnh ở một cái, sau đó ở trong lòng chợt nở nụ cười lạnh. Người nữ nhân này quả nhiên là âm hiểm ác độc đến cực điểm, ở trên mặt nổi là làm như muốn giúp đỡ nữ nhi mình thực nghiệm, thế nhưng trên thực tế lại là muốn thừa dịp lúc y thả lỏng đề phòng đối với linh hỏa y làm gì đó. Nếu như y phỏng đoán không sai, nữ nhân này phải có công pháp đặc thù nào đó, có thể cướp đoạt hoặc là hấp thụ một phần năng lực linh căn chí bảo của người khác, lúc này y để cho linh hỏa của mình đi vào trong cơ thể người nữ nhân này, tin rằng rất nhanh thì bà ta sẽ có hành động rồi, mà bản thân ở nơi này bị đoạt mất chỗ dựa lớn nhất rồi, sau đó coi như muốn phản kháng đều bất lực, hơn nữa thân y còn ở trong đại trạch Khổng gia, quả nhiên là kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay rồi.

Mà lúc này tâm tình của Khổng phu nhân là cực kỳ kích động, Nguyên Tu Vân đối với suy đoán hành vi của y cơ hồ là không sai chút nào rồi. Bà ta nhìn thấy Nguyên Tu Vân dễ dàng đem linh hỏa của mình cho đi vào trong linh căn của bản thân như vậy, quả thực muốn mừng rỡ như điên rồi. Bà ta ngay cả nghĩ cũng không nghĩ, liền trực tiếp vận dụng bí pháp bổn tộc của mình —— Đoạt linh thuật, muốn đem linh hỏa rõ ràng tương đối có lai lịch này cướp đoạt đi, cứ như thế đối phương sẽ mất đi năng lực phản kháng, mà bà ta cũng có thể trừ độc cho con gái của mình rồi. Đâu còn dùng tới người khác chứ?

Chẳng qua Khổng phu nhân tuyệt đối thật không ngờ chuyện phát triển lại hoàn toàn khác với dự đoán của bà, khi bà ta bắt đầu sử dụng bí pháp bổn tộc của mình, ở lúc mới bắt đầu một đoàn linh hỏa còn có thể theo dẫn dắt của bà đi vào trong vùng đan điền của bà, nhưng sau lại đoán chừng là trong lòng Nguyên Tu Vân này đã có đề phòng, linh hỏa bắt đầu có dấu hiệu giãy dụa ra phía ngoài, nhất thời Khổng phu nhân cắn răng một cái liền dùng sức lực lớn nhất đem đoàn linh hỏa này dẫn về vùng đan điền của mình, bà ta tuyệt đối không thể để cho linh hỏa này chạy mất, bỏ qua cơ hội lần này, cũng không biết khi nào có cơ hội.

Kết quả Khổng phu nhân ngoài ý muốn phát hiện cuối cùng một lần nữa lại dẫn dắt vô cùng dễ dàng, buông lỏng giống như đoàn linh hỏa này tự nó đi vào trong vùng đan điền của bà vậy! Ở trước khi bà cảm giác được không ổn, khiến bà ta vô cùng khiếp sợ thì chuyện đã xảy ra —— đoàn linh hỏa đột nhiên trở nên nóng bỏng vô cùng, mang theo lực lượng đáng sợ cực kỳ, đụng thẳng vào trong đan điền của bà ta! Khổng phu nhân ngay cả la cũng không kịp la một tiếng, liền trực tiếp đau đớn bị liệt hỏa đốt cháy đan điền đau tới mức hôn mê bất tỉnh! Bà ta té thẳng xuống đất, trên mặt còn thần sắc không thể tin

Nguyên Tu Vân nhìn Khổng phu nhân ngã xuống đất không dậy nổi cười lạnh một tiếng, kêu bà muốn cướp của ta, có bản lĩnh bà cướp đi đừng ngất á! Ngay cả Tiểu Sỏa Đản cũng dám đánh chủ ý, đốt chết bà!!

———

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.